Thần Võ Chiến Vương

Chương 300: Kế hoạch huyền binh




Mặc Kiếm Phi không phải là người tùy tiện đã bị doạ dẫm.

Tiếng nói của Giang Thần vừa dứt, kiếm của hắn đã theo sát tới.

Có điều, Giang Thần đã lùi tới cửa mới nói ra lời này.

Lúc này, tiểu viện của hắn như sống lại, lực lượng sôi trào mãnh liệt ở dưới lòng đất phun ra ngoài.

Mắt thấy kiếm của Mặc Kiếm Phi sắp đắc thủ, thân thể hắn bỗng dưng bay lên, nương theo một tiếng vang rất lớn, giống như là bị nổ bay vậy.

Giang Thần cười lạnh một tiếng, hắn có ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp, đương nhiên sẽ bố trí trận pháp ở nơi ở của mình.

Đáng tiếc Anh Hùng điện không thể so sánh được với ở Thiên Đạo môn, có rất nhiều hạn chế đối với trận pháp, thứ ở trong Anh Hùng Diện chỉ có thể là trận pháp phòng ngự mà thôi.

Nếu không, Giang Thần sẽ chân chính đưa Mặc Kiếm Phi này tới chỗ chết.

Mặc Kiếm Phi không hổ là Mặc Kiếm Phi, hắn ổn định lại thân thể của mình khi còn ở trên không trung, ngoại trừ mái tóc đen ngổn ngang ra cũng không có gì quá đáng lo.

Thế nhưng, từ vẻ mặt của Mặc Kiếm Phi đã thấy, chỉ riêng điểm ấy đã khiến cho hắn không thể nào tiếp nhận được.

Nếu không phải đang ở trong Anh Hùng điện, nhất định hắn sẽ lao xuống.

- Ài, người yếu cũng chỉ có thể làm rùa rụt cổ như vậy mà thôi.

Một lúc lâu, Mặc Kiếm Phi lắc đầu một cái, thu kiếm vào vỏ, nghênh ngang rời đi.

Chuyện vừa nãy đã đạt tới mục đích ngày hôm nay của hắn.

- Giang Thần, tay của ngươi...

Ứng Vô Song phát hiện ra máu đâu đâu cũng có, nàng vội vàng lấy ra linh đan chữa thương.

- Không có chuyện gì.

Giang Thần cầm máu, lấy ra một bộ công cụ từ trong nạp giới, bắt đầu nối gân.

Trong lúc lơ đãng, hắn chú ý tới vẻ tự trách rất hiếm có ở trên mặt của Ứng Vô Song, đây chính là chuyện trước đây chưa từng có.

- Coi như ngươi nối lại gân tay thì cũng sẽ không bằng trước đây, đều là ta sai.

Ứng Vô Song nói.

Nghiêm trọng một chút thì sẽ tới mức cầm đũa cũng sẽ không tự nhiên, cũng khó lòng mà thi triển được võ học.

Mặc dù nói công thể của Thông thiên cảnh mạnh mẽ, thế nhưng người hại người cũng là Thông thiên cảnh, hơn nữa cảnh giới còn vượt ra xa xa.

- Yên tâm đi, ta không giống y sư bình thường.

Giang Thần cũng không để ý, hắn có lòng tin khôi phục lại được như thường.

- Mặc Kiếm Phi này...

Vừa nãy thông qua tiếp xúc, so với thông qua lời kể của Ứng Vô Song hắn lại càng hiểu rõ Mặc Kiếm Phi là người như thế nào hơn.

Kiêu ngạo, ưu tú, quả thực không sai, thế nhưng ngôn ngữ và cử chỉ đều để lộ ra sự dối trá.

Một kiếm của Giang Thần khiến cho hắn cảm giác được sự uy hiếp, cho nên rất muốn phế đi tay trái tay phải của hắn, mà lại còn nói kiêu ngạo như vậy.

Giang Thần xem thường từ tận trong lòng.

- Ài.

Cho tới hôm nay Ứng Vô Song tới mới chính thức nhìn thấy rõ Mặc Kiếm Phi, lúc trước, nàng đều chỉ cho rằng là do cảm tình sai lầm dẫn đến mà thôi.

- Xem ra, ta phải nhanh chóng thực thi kế hoạch Huyền binh một chút.

Giang Thần nghĩ thầm.

Kế hoạch Huyền binh là sau khi Giang Thần thu được hạn mức ngàn vạn nguyên thạch thượng cấp từ Anh Hùng điện mới nghĩ đến.

Là đòn sát thủ để hắn tự mình cứu phụ thân, đối kháng với Hắc Long thành.

Vốn, trước khi hắn đến Long vực đã muốn thông báo tới Thiên Phong đạo nhân, tiếp quản thế lực do chưởng giáo sư huynh sáng lập ra.

Thế nhưng dù là Thánh Viện cũng không thể truyền tin tức ra tới chiến trường thiên ngoại, mà thời gian quá ngắn ngủi, thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ để đi tiếp quản.

Như vậy, nhất định phải nghĩ biện pháp khác.

Sau khi xác định Giang Thần không có chuyện gì, tay phải đã khôi phục lại như lúc ban đầu, vẻ âu sầu trên mặt của Ứng Vô Song mới biến mất.

- Ngươi còn biết y thuật sao?

Ứng Vô Song rất bất ngờ, suýt chút nữa nàng đã cho rằng không gì là Giang Thần không làm được.

Sau đó, Ứng Vô Song nghiêm túc nói:

- Bắt đầu đi.

Mộ Dung Diên hùng hổ doạ người, Mặc Kiếm Phi giả dối khiến cho Ứng Vô Song đã quyết định.

Giang Thần giúp mình như vậy, nhất định nàng phải không chịu thua kém khi trắc nghiệm mới được.

- Ừm.

Giang Thần không dài dòng mà đưa viên bi cho nàng, lại đi chuẩn bị hai loại đồ vật khác.

Anh Hùng điện rèn luyện lực bộc phát ở dưới thác nước ngàn trượng.

Người ở dưới thác nước, dùng toàn lực, nghịch chuyển thế nước của thác nước.

Phương pháp của Giang Thần thì đơn giản hơn rất nhiều, mặc một bộ khôi giáp lên người, tiến hành huấn luyện đặc biệt, bất tri bất giác, không chỉ có là lực bộc phát, khắp mọi mặt cũng có thể tăng lên.

Lại nói tới lồng khí hộ thể, sự quan trọng của nó hai người đã từng thấy ở trên người của Mặc Kiếm Phi.

Khi đối mặt với võ học không có cách nào chống đỡ được, lồng khí hộ thể chính là phương pháp cuối cùng.

Hình thành lồng khí hộ thể là thúc giục công lực của bản thân, hình thành một tầng bảo vệ không có khe hở ở bên ngoài thân thể.

Nghe thì rất dễ, thế nhưng nếu muốn làm được tới mức lồng khí hộ thể thu phát như thường, kiên cố thì lại là một kỹ xảo rất là phức tạp.

Nhưng đối với Giang Thần mà nói, không phải vấn đề nan giải gì cả.

Khi đang trợ giúp Ứng Vô Song, đồng thời hắn cũng không quên tạo thêm một phần cho mình dùng.

Bởi vì cảnh giới của hắn chỉ là tầng một cho nên hắn chỉ bỏ ra thời gian mười ngày đã luyện tới mức tận cùng của trắc nghiệm giai đoạn này.

Nếu như đi tham gia trắc nghiệm, nhất định sẽ có biểu hiện tốt nhất.

Chỉ là sau khi hắn biết khen thưởng là gì, hắn cũng chẳng muốn đi.

Bởi vì hiện tại hắn là người có thẻ Kim Long.

Tới đầu tháng, Giang Thần lại đi tới Thánh Phong thương hội, trắng trợn mua sắm, ngay cả nạp giới cũng không nhét đủ.

Bởi vì hắn đã mua một chiếc thuyền buồm.

Chính là chiếc thuyền phi hành mà lần trước hắn đi ra khỏi Vạn thú vực, ở giữa đường đụng phải chiếc thuyền phi hành của Hương Hương công chúa kia.

Sau khi mua, Giang Thần đặt ở bầu trời trên nơi ở trong Anh Hùng điện, bắt đầu mua bán lại.

Không ai biết hắn đang làm gì, cũng lười đi biết.

Cũng không lâu sau, thuyền buồm không có cách nào trôi nổi được nữa mà đáp xuống mặt đất, một đám con rối và các loại công cụ đang bận bịu làm việc.

Nhìn qua rất giống như Giang Thần đã làm hỏng thuyền buồm, bắt đầu tu bổ.

Ngoài ra, Giang Thần còn mua lại không ít linh đan và tài liệu quý hiếm dùng cho linh khí.

Xích tiêu kiếm, từ linh khí cấp bốn trực tiếp tấn cấp đến cấp chín, chỉ kém một bước ngoặt đã có thể trở thành Bảo khí.

- Sớm nên như vậy.

Xích tiêu kiếm rất thỏa mãn, từ khi Giang Thần trở thành truyền nhân kiếm đạo, kiếm ý cuồn cuộn không ngừng đã tu bổ chỗ thiếu thốn của linh kiếm.

Chỉ là bởi vì vật liệu phần cứng theo không kịp cho nên mới trì hoãn tới ngày hôm nay.

Còn có Bát bộ thiên long đã bị Ninh Hạo Thiên xém chút phá nát, Giang Thần cũng chưa quên.

Trước kia, linh vật của Bát bộ thiên long là thứ lúc trước Giang Thần dùng các loại trang sách ghi chép về Hoàng lăng mà chế thành.

Trang sách tràn ngập giới thiệu về Hoàng lăng, Giang Thần nói là phật ở trong lòng, viết kinh văn xuống.

Cho dù không có ảnh hưởng lớn bao nhiêu, nhưng nói là linh vật cũng không đủ tư cách.

Vì lẽ đó lần này Giang Thần đã dùng giá cao mua lại linh vật cấp bậc Bảo khí, cũng là một quyển sách.

Điểm đáng tiếc duy nhất chính là, Giang Thần không phải là cao tăng, kinh văn Phật học viết xuống không đủ cao thâm, nếu không Bát bộ thiên long sẽ là tồn tại đỉnh cấp bên trong đám Bảo khí.

Võ giả sử dụng vũ khí, căn cứ vào uy lực sẽ chia ra làm linh khí, Bảo khí, Pháp khí, Tiên khí, Thần khí.

Thần khí, Tiên khí ở năm trăm năm trước cũng đã chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết mà htooi.

Pháp khí ở Thánh vực cũng rất hiếm có, vì vậy ở trên Cửu Thiên đại lục năm trăm năm sau, từ Thông thiên cảnh trở xuống, đều nắm giữ linh khí.

Lúc trước Giang Thần nắm giữ Bảo khí, ở bên trong Thần Du cảnh hầu như vô địch, có thể thấy được uy lực của nó lớn bao nhiêu.

Đa số Thông thiên cảnh cũng chỉ có thể sử dụng linh khí cấp sáu trở lên, trừ phi là người lai lịch rất lớn thì trong tay mới có Bảo khí mà thôi.

- Đợi tới khi Thanh Ma khôi phục lại như cũ, Bát bộ thiên long sẽ là cực phẩm bên trong đám Bảo khí!

- Mà trước đó, ta còn có rất nhiều chuyện cần phải làm.

Những việc này, đều cần tiền để hoàn thành, Giang Thần xài tiền như nước, trong mấy ngày ngắn ngủi đã dùng hết hạn mức một ngàn vạn.

Cũng là may mà Ứng Vô Song đang bận bịu tu hành, không bẩm báo đúng lúc, nếu không chỉ bằng vào những thứ hắn mua đã đủ để dẫn Đại trưởng lão tới đây rồi.