Thần Vô Chi Tế

Chương 35: Thiên Lý đi xa




Edit: bé Na

Lần đầu tiên công thành chiến sau khi cùng Vườn Trẻ kết minh, hai bên đều rất coi trọng. Trước cuộc chiến, hội trưởng Đậu Đỏ của Vườn Trẻ đặc biệt lại đây một chuyến, xác nhận một chút mục tiêu hôm nay.

Phân hội phái năm người trợ giúp Vườn Trẻ tấn công Hồng Vũ. An bài cụ thể Chu Luật chưa từng hỏi. Cho nên, khi năm người kia trong giai đoạn cuối cùng bỗng nhiên xuất hiện ở Hưu Bá Luân, mọi người đều lắp bắp kinh hãi mấy tiếng nho nhỏ.

Trong kênh IS của công hội chỉ có thành viên của chủ hội, cùng trao đổi với phân hội vẫn như cũ là thông qua văn tự. Đu Đủ thấy Linh Linh vào cửa, trong lúc nhất thời thậm chí còn có chút phản ứng giật mình.

“Các cậu……”

“Hehe, chúng mình đến hỗ trợ đây. Không nghĩ tới hả?” Linh Linh có vẻ thập phần khoái trá.

“Khó trách nhiều người như vậy tiến vào, bên ngoài cũng không báo…… Thì ra là các cậu à.”

“Các cậu không phải đến hỗ trợ cho bên Đậu Đỏ sao?” Chu Luật hỏi.

“Đúng. Nhưng vừa rồi Đậu Đỏ nói không cần giúp, cho nên bọn em liền về đây.”

“Vì sao lại không trở về phân hội của mình?”

“Cái này…… Chị Trà Trà cùng đại ca Khả Nhạc cũng đồng ý cho chúng em tự do hoạt động……”

Linh Linh còn chưa giải thích xong, Đu Đủ liền hiểu được, lên tiếng trách móc:

“Không sao đâu mà, mọi người đúng lúc có thể cùng nhau phòng thủ. Hôm nay Bạch đại ca không phải đã dẫn theo nhiều người như vậy đi Mai Căn Hải Mỗ sao…… Bên này trăm ngàn lần không thể để xảy ra vấn đề mà.”

“Cậu hoảng cái gì?” Chu Luật cười cười,“Anh chỉ là hỏi một chút mà thôi, đâu có muốn đuổi người.”

“Ách……” Đu Đủ ý thức được chính mình lại lỡ lời.

“Bạn học Đu Đủ, bạn ‘Chính nghĩa’ liều mạng bảo vệ mỹ nữ, chúng tôi đều hiểu biết rõ ràng rồi.”

“Phốc……”

Từ kênh truyền đến một trận cười vang.

“Cá Chết…… Cậu câm miệng cho tôi!”

Chu Luật xác thực không có ý muốn đuổi người. Tuy rằng nói đấu pháp của chủ hội cùng phân hội bất đồng, chú ý quy củ cũng không giống nhau, nhưng cậu tin tưởng mấy đứa nhỏ này rất nhanh có thể thích ứng.

“Như vậy mấy người vừa tới, ba người đến tuyến thứ hai đi, còn lại hai người đến bên cạnh Ly Ca.”

Mấy người trong tầng hầm ngầm, nhất thời từ năm tăng đến mười người. Lo lắng ban đầu của mấy người bởi vậy cũng trở nên nhạt nhòa bớt.

Thật ra vô luận là thủ thành hay là công thành, đối với mấy người trong hội đều có thể nói là bình thường như ăn cơm. Bất quá trong thành chiến ngẫu nhiên có chuyện xảy ra, vẫn sẽ làm cho bọn họ sinh ra cảm giác khẩn trương.

Giống như……

“Có người vào cửa …… Hai người.”

Is, cùng với kênh công hội trong trò chơi đều phát ra tín hiệu cảnh giới.

“Rốt cục có người đến cho mình giải trí rồi sao……” Đu Đủ thì thào, không biết là khẩn trương hay là hưng phấn.“Tốt lắm, tốt lắm……”

Phòng tuyến tại cửa thứ nhất vào tầng hầm ngầm là hai người Đu Đủ và Cá Chết. Trong tình huống ít người, ở cửa không nên phân phối quá nhiều sức chiến đấu, chỉ cần đưa mấy người đến bám trụ mục tiêu.

Nhưng là……

Ngay tại khi Đu Đủ bất đắc dĩ không đuổi kịp tên địch nhân thứ hai, bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện ra một đạo bóng dáng, nhanh chóng đem tên địch nhân thứ hai giải quyết xong.

Đấu pháp rất ngắn gọn, công kích trực tiếp đến chỗ yếu hại của đối phương.

Nhìn kỹ, đúng là Linh Linh.

“Đu Đủ, để người tiến vào trong là rất nguy hiểm đó.” Linh Linh cười với cậu ta.

“A a…… Linh Linh…… Nhìn không ra, cậu cũng mạnh như thế.” Đu Đủ thở dài,“Trước kia hoàn toàn không phát hiện……”

“Là cậu đối với con gái có thành kiến thôi, hôm nay mình ít nhất cũng giết hơn mười người đó, lợi hại không?”

“Linh Linh trước đây theo anh trai chơi, không có chút tài năng sao được?” Cá Chết cười nói,“Bạn học Đu Đủ thật đúng là không có mắt nhìn người.”

“……”

“Được rồi…… Lần sau có ai dám tiến vào cửa này, mình liền tiếp tục xử lý bọn họ.” Linh Linh mười phần nhiệt tình,“Xem bọn họ sau này còn dám tùy tiện xông loạn hay không.”

“Linh đại hiệp, làm ơn lưu cho mình vài kẻ để giải trí, giải trí nha……”

“Không được đâu! Không được đâu~”

“Chú ý vị trí.”

Chu Luật nhìn mấy người trò chuyện với nhau thật vui, không nói thêm gì nữa, chỉ nhắc nhở một chút về vấn đề trạm vị. Nhưng khi cậu vừa mở miệng, mấy người ở cửa liền lập tức ý thức được điều gì, ngoan ngoãn về đúng vị trí.

Cũng không phải hoàn toàn không thể nói chuyện phiếm, đôi khi Chu Luật cũng không muốn cắt đứt hưng phấn của bọn nhỏ. Nhưng là cậu cảm thấy đứa nhỏ Linh Linh này, hôm nay hình như có điểm không thể nắm bắt được.

Đợt thứ hai đánh sâu vào rất nhanh, so với lần đầu tiên còn nhiều hơn mấy người. Chu Luật đang muốn phân phó người của đội hai chuẩn bị đón đánh, chợt thấy Linh Linh cùng hai hội viên phân hội khác bất ngờ gia nhập chiến cuộc tại cửa.

Rốt cuộc là muốn làm cái……

Đánh nhau, hỗn chiến thập phần kịch liệt. Bùm bùm một trận đánh qua đi, địch nhân thực lực rõ ràng không đủ bị tống xuất ra ngoài.

Kết quả là tốt, nhưng mà, Chu Luật có chút tức giận.

“Đu Đủ, mình so với cậu nhiều hơn đó~” Linh Linh còn rất đơn thuần vui đùa nói,“Cậu thua, phải mời tớ ăn cơm.”

Nhắc nhở lần đầu không nghe, như vậy lần thứ hai nhất định không thể khách khí. Chu Luật trực tiếp điểm danh, nói:

“Linh Linh, đứng đúng vị trí của em, chạy loạn một lần nữa sẽ trực tiếp đá ra khỏi đội. Mấy người đi theo Linh Linh cũng chú ý hộ tôi.”

“……”

Cô bé đang trong trạng thái hưng phấn không dự đoán được sẽ bị dội nước lạnh, nhất thời ngây ngẩn cả người.

“Thành chiến không phải là tiết mục chuẩn bị dành riêng cho em, làm ơn phục tùng an bài. Ngoài ra, tốt nhất đừng cảm thấy mình cái gì cũng làm được, người nào cũng có thể chọn – em chính là chưa gặp phải khó khăn mà thôi.”

Trọng điểm của lời này, mục đích cũng là tốt.

Cô bé cho tới nay đều được Trục Phong bảo hộ dưới cánh, không hiểu thu liễm cũng không tìm ra được vị trí của mình……

Mơ hồ cảm thấy còn tiếp tục như vậy, cô nhóc này sẽ biến thành một cái ẩn ưu của công hội.

“Phó hội…… Thật ra Linh Linh cũng không làm sai cái gì, cô ấy cũng là vì giúp em……”

“Hiện tại không hiểu quy củ cũng không sao, về sau cứ từ từ hiểu là được rồi.”

Trên màn hình lục tục xuất hiện mấy câu an ủi của mọi người đối với cô bé, trên kênh IS cũng có người nhỏ giọng nghị luận. Tiểu Hàn đang ở Mai Căn Hải Mỗ nghe thấy được, hỏi “Phát sinh chuyện gì à?”.

“…… Không có việc gì.” Ly Ca rất ngắn gọn trả lời.

Sau khi công thành chiến chấm dứt, tổ hậu viên năm người lập tức tụ tập cùng một chỗ, lại lần nữa vì vấn đề tính tình Phó hội trưởng triển khai thảo luận.

“Đu Đủ…… Cậu là thằng nhóc chết tiệt……”

“Tớ làm gì?” Đu Đủ tội nghiệp hỏi,“Sao lại chỉ trích tớ?”

“Còn không phải đều tại cậu lần trước nói lung tung, làm Phó hội tới nay còn bực bội không giải tỏa đc…… Nói đi, cậu tính phụ trách thế nào?”

“Này, đây là trách nhiệm của tớ sao?” Đu Đủ phẫn nộ nói,“Là Lão đại không tốt chứ, tự mình chạy ra cùng gặp gỡ với mỹ nữ, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mới bất hạnh bị tớ bắt được……”

“Nhưng mà lại nói tiếp, lão đại hôm nay lại không xuất hiện, ôi chao. Tuần này anh ấy tuy rằng đều rất ít đăng nhập, nhưng công thành chiến sao lại không đến chứ.”

“Như vậy, Lão đại chẳng lẽ lại cùng Phó hội…… Cãi nhau?”

“Y……!? Không thể nào?”

“……”

Một bên Thiên Lý càng nghe càng cảm thấy cảm xúc tụt xuống.

Suy nghĩ nửa ngày, quyết định chủ động đi tìm người. Nếu không đêm nay nhất định không thể an tâm.

Ở sau đó, Chu Luật đang cùng Bạch Hân thương thảo về chuyện kiến thiết Mai Căn Hải Mỗ.

“Nhóc Thiên Lý là tới tìm anh sao?” Bạch Hân theo thói quen mở miệng đã bắt đầu đùa cợt,“Nhưng mà mới chỉ hai giờ không gặp nhau mà, có cần mong nhớ đến thế không?”

“……”

Thiên Lý không có tâm tư trêu đùa cùng anh ta.

“Nhóc Thiên Lý chắc là tìm phó hội hả.” Bạch Hân cười cười,“Ừ, hôm nay thật sự là một ngày thích hợp để trút bầu tâm sự đó.”

“……”

“Có chuyện vẫn là nói ra thì tốt hơn, tự mình đau buồn rất bất lợi cho sức khỏe.”

“……”

Thiên Lý hoàn toàn không nói gì với nam nhân này. Trước nay rõ ràng cái gì cũng chưa nói qua, vì sao sức quan sát của người này lại có thể mạnh mẽ đến loại trình độ này? Anh ta là yêu quái sao?

Có đôi khi, thậm chí cảm thấy có chút tức giận thật sự.

“Thật ra cũng không có chuyện gì quan trọng…… Chỉ là em cứ tự  mình quá coi trọng thôi.” Thiên Lý nói.

“Không nhất định thế, có lẽ chúng tôi sẽ còn coi trọng vấn đề này hơn so với em.”

“…… Anh Vân, anh làm ơn tạm thời không đứng đó nói nhăng cuội nữa, có được không?”

“Các cậu đang nói gì vậy?”

Chu Luật hoàn toàn không thể hiểu được nội dung đối thoại giữa hai người.

“Chỉ là……” Thiên Lý dừng một chút, nói,“Em có chút chuyện muốn nói với Phó hội, cũng muốn nói với các anh chị em trong công hội.”

“Chút chuyện?”

Chu Luật bỗng nhiên nghĩ tới lần trước ở trên đường về nhà, Thiên Lý muốn nói lại thôi.

Lúc ấy biểu tình của Thiên Lý, hình như có vẻ rất khó khăn.

Bỗng nhiên có dự cảm không hay.

Sau đó, Chu Luật thấy…… phía dưới màn hình xuất hiện một hàng chữ thế này–

“Cuối năm nay, em phải sang Anh quốc.”

Bình tĩnh, lại có chút thương cảm, nhất thời làm cho mấy người trong kênh hội im lặng tuyệt đối, tâm tình giờ phút này cũng chưa ai dám bày tỏ.

“Thật ra điều này đã  sớm quyết định rồi…… Chỉ là em vẫn chưa nói.” Thiên Lý tiếp tục nói,“Em nghĩ không nói có thể kéo dài thêm một ít thời gian, quả nhiên là ý tưởng viển vông rồi……”

“Thiên Lý à…… Cậu bỗng nhiên lại nói một câu như vậy, rất giật mình nha……” Đu Đủ từ trong khiếp sợ khôi phục lại,“Cuối năm xuất ngoại…… Bây giờ đã sắp tháng 10 rồi……”

“Uhm, mình đầu tháng mười hai sẽ khởi hành. Lại nói tiếp, không có cách nào khác để tham gia hoạt động cập nhật ngày 10/12, thật đúng là đáng tiếc……”

“Cậu đi rồi…… Mới là chuyện càng đáng tiếc hơn……”

“Thiên Lý, qua bên kia còn có thể lên mạng chứ?” Cứ nghĩ đến ly biệt, hai mắt Cửu Cửu đã mờ mịt ánh nước.

“Lên mạng chắc là có thể, nhưng trò chơi chắc là không thể tiếp tục được nữa…… Em sẽ ở tại nhà cậu ở bên Anh, trước quen thuộc hoàn cảnh đã, sau đó đi học A-level. Cũng không biết tới khi nào mới có thể về nước……”

“……”

“Thực không muốn cậu đi. Trong hội thiếu ngươi, thực không quen……” Mèo Lười cảm khái nói.

“Thiên Lý…… Cậu phải cố lên.”

“Thật ra em cũng rất luyến tiếc mọi người.” Thiên Lý nhìn màn hình mỉm cười, trong lòng lại sớm một mảnh chua xót,“Trước đây…… Vô luận ở trò chơi hay là trong cuộc sống thật, em cuối cùng cũng chỉ một mình. Thói quen một mình luyện cấp, một mình đi dạo phố, một mình làm rất rất nhiều chuyện, nhưng từ khi gặp Quả Quả cùng anh Luật, lại gặp mọi người…… Em mới biết rằng, thì ra em càng thích cùng cảm giác cùng các anh chị em một chỗ hơn.”

“……”

“Cám ơn tất cả những gì mọi người đã giành cho em. Bây giờ, em đã không còn là đứa tự kỉ như trước đây, cho nên……”

“Đừng nữa nói…… Làm anh đây muốn khóc.”

“Tớ cũng vậy……”

“Thiên Lý, tranh thủ sớm sớm thích ứng hoàn cảnh.” Ly Ca thở dài,“Cho dù không lên được trò chơi, cũng phải thường đến nói chuyện phiếm đó.”

“Mọi người yên tâm…… Đến bên kia, em nhất định sẽ tự chăm sóc cho bản thân thật tốt. Một ngày nào đó em sẽ trở về gặp lại mọi người, đến lúc đó sẽ mời toàn thể công hội đi ăn cơm.”

Thiên Lý cố ý tạo chút cảm giác thoải mái trong lời nói. Nhưng vô luận là bản thân mình, hay là những người khác trong hội, đều không có ai có thể có cảm giác thoải mái vào lúc này.

Đưa tiễn lần này mọi người đều nói chuyện bình thường, từ đầu đến cuối chỉ có hai người lặng im không nói gì.

Một người là Bạch Hân, một người là Chu Luật.