Thần Vô Chi Nguyệt

Chương 77: Chiến dịch cuối cùng




Edit: bé Na

Đêm đó, Ngã Phật Từ Bi phát động tiến công các thành Tắc Nhĩ Thấm, An Cát Lợi, Phổ Nhĩ Đằng. Tuy rằng cuối cùng chỉ gần lấy được thành Phổ Nhĩ Đằng, nhưng thành công làm cho thủ thành đối phương nguyên khí đại thương, đau đầu không thôi.

Sau khi một đêm kia chấm dứt, số điểm của Ánh Sáng Chi Đường đã vượt qua Ngân Cánh đang nằm ở thứ hai đến hơn mười điểm. Với ưu thế lớn như vậy, căn bản đã có thể xác định Ánh Sáng sẽ nhận được một vé đầu tiên.

Nằm ở vị trí thứ hai, ba, bốn là ba Đại công hội còn lại, điểm chênh lệch vẫn như cũ rất nhỏ. Nói cách khác, một danh ngạch còn lại tùy thời cơ sẽ có khả năng phát sinh biến hóa.

Những người chơi không liên quan đều nóng lòng chờ đợi một trận chiến oanh liệt cuối cùng, mà thành viên của ba công hội Ngân Cánh, Ảo Giác cùng Cách Lãng Địch Á, thần kinh đều đang rất căng thẳng.

Quả Quả hỏi Chu Luật có cần đến Ánh Sáng chúc mừng không, Chu Luật lắc đầu, nói “Dự tuyển chưa thực sự chấm dứt, bọn họ cũng sẽ không nguyện ý nhận lời chúc”.

Ánh Sáng tham dự Quốc chiến, trên thực tế là đã ở trong dự kiến. Ánh Sáng lúc ban đầu, khuyết điểm lớn nhất chính là lắm các tiểu đội nhỏ, hơn nữa còn không phục lẫn nhau. Nay, vượt qua được khuyết điểm này, quan hệ giữa bọn họ càng ngày càng thân mật, đã có đủ cường lực hướng sâu tới danh hiệu Tổng quán quân cả nước.

Nhưng mà, hiện tại trong lòng các các thành viên Ánh Sáng đang nghĩ căn bản không phải là vấn đề quán quân…… Mà là……

“Lão đại…… Lần này có thể để nhiều người tới giúp Phó hội được không? Anh?”

Cá Chết nháy nháy mắt hỏi.

“Sao cách nói của các cậu giống như tôi là giám ngục vậy….” Thanh Dạ bật cười.

“Chúng em không thể để Đu Đủ cùng Ly Ca đi chiếm phần hơn được, đúng không? Chuyện tốt thì phải để mọi người cùng nhau làm chứ.”

“Đúng vậy……” Lập tức có người phụ họa.

Đu Đủ và Ly Ca cũng ngồi yên không nói gì.

“Gì mà chiếm phần hơn, chiếm phần hơn của ai?” Thanh Dạ cười nói,“Lần này anh đã quyết định cho thêm nhiều người đi, nhưng mà…… cậu thì không được.”

“Tại sao?” Cá Chết cả kinh.

“Trà Trà cần mấy người ở lại hỗ trợ thủ thành, anh quyết định cho cậu cùng Ly Ca đi.” Thanh Dạ mỉm cười,“Mấy người Đu Đủ, Mèo Lười, Tiểu Hàn, Cây Nho ,Vân Nhi, đều theo tôi đi.”

“Bằng cái gì mà Đu Đủ là có thể đi những hai lần!?”

“Nhân phẩm gương mẫu.” Đu Đủ nhàn nhã nói.

“…… Tin hay không tôi sẽ đánh cậu?”

Trận chiến cuối cùng của Cách Lãng Địch Á, cơ hồ là xuất động toàn viên. Thậm chí Tiểu Tình đối với đánh nhau ta giết ngươi, ngươi giết ta không có hứng thú, cũng đổi nhân vật chiến sĩ ở nơi tập hợp chờ lệnh.

“Nói đúng ra, đây là lần đầu tiên em biết được ý nghĩa chân chính của Thành chiến……” Tiểu Tình cảm khái nói.

“Khẩn trương chứ?”

“Có…… Nhưng cuối cùng cũng có thể thể nghiệm cảm giác thành chiến mà các anh yêu thích,quả thực rất mới mẻ.”

“Uh……” Chu Luật cười cười,“Trên thực tế thứ mà chúng ta bình thường yêu thích, cũng không hẳn là những tính năng của hệ thống.”

“Uhm, vậy đó là cái gì?”

Chu Luật cười mà không đáp.

“Anh Luật, Anh nói hôm nay mấy anh chỗ Thanh lão đại có thể lại đến hay không?” Quả Quả hưng phấn hỏi.

“Không biết, anh ấy trước khi hành sự cũng không nói cho anh. Ngoài ra……” Chu Luật sờ sờ đầu cô bé,“Đừng nên luôn nghĩ dựa dẫm vào người khác, trận chiến cuối cùng, quan trọng vẫn phải do chính chúng ta.”

“Em biết mà.” Quả Quả hắc hắc cười,“Nhưng mà…… ớ thời khắc nguy cấp bỗng nhiên nhìn thấy Thanh lão đại thì cảm giác sẽ thế nào nhỉ, anh Luật?”

“Em, đứa nhỏ này……”

“Hồ Ly……” Tiểu Tình gửi tin mật,“Luật trước kia không phải vẫn ở Cách Lãng Địch Á sao, vì sao lại phải rời đi?”

Hồ Ly ngẩn người, rất nhanh trả lời:“Bởi vì anh phạm vào lỗi rất lớn…… Làm cậu ấy phải rời đi.”

“A…… Nhưng em cảm thấy, Luật trước kia ở Cách Lãng Địch Á cũng tốt mà…… Hơn nữa anh ấy coi trọng các anh còn hơn cả em đến vài lần, ôi chao.”

“Kỳ thật, Tiểu Luật dù ở công hội nào, cũng đều là một bộ dáng như vậy.” Hồ Ly cười cười,“Chúng ta ‘cảm thấy cậu ấy rất khá’,‘cảm thấy cậu ấy ở thời điểm nào cũng giống nhau’, ý nghĩ như vậy trên thực tế đối với cậu ấy chính là một loại áp lực. Anh trước kia không hiểu, nhưng hiện tại cũng đã hiểu…… Tiểu Luật cũng là một người có dục có cầu, Cách Lãng Địch Á lạnh như băng trước kia, căn bản không thích hợp với cậu ấy.”

“Vậy chẳng lẽ Ánh Sáng…… thực thích hợp?”

“Nếu em có thể cảm nhận những ràng buộc như vậy, nhất định sẽ minh bạch .” Hồ Ly nói như vậy.

Tiểu Tình nếu có chút đăm chiêu, gật gật đầu.

Mấy tên gia khỏa đổ môn, lại một lần nữa bị GM tóm lại cho vào ngục.

Đang cảm khái cuối cùng cũng có thể hảo hảo đánh một trận, thời gian đã là chín giờ ba mươi phút , Pháp Đế Thành đoạt lại được rồi lại bị công kích, đối thủ là Ảo Giác.

Chu Luật đang ở tại Hồng Vũ, nhanh chóng dẫn theo vài người trở về thành. Áp lực của Hồ Ly được giảm bớt.

“Vừa rồi có bao nhiêu người bên đối phương đến đây?”

“Trái phải mười người, đều đã bị đánh lùi. Nhưng xem ra vẫn còn muốn tiếp tục gia tăng.”

“Lo lắng thì đưa đội ba về hỗ trợ phòng thủ đi…… Hiện tại là thời khắc mấu chốt, không thể để xảy ra vấn đề gì.”

“Uh.”

Lính gác vội vội vàng vàng chạy vào báo cáo:

“Người tới người tới ……”

Nhưng mà…… Ở sau cửa, lại là mấy người của Ánh Sáng.

Kém chút nữa…… Hồ Ly đã đưa kiếm phạt ngang đầuThanh Dạ.

“……”

Hồ Ly thập phần không cam lòng nhìn Thanh Dạ liếc mắt một cái, xoay người tránh ra.

“Hello, các huynh đệ.” Mèo Lười cười hì hì hô,“Tổ hành động đặc biệt Ánh Sáng Chi Đường hỗ trợ cho Phó hội, đã đến!”

“Tên thật dài……” Quả Quả trong nháy mắt,“Bất quá nghe cũng thật hào hùng.”

“Sao lại hào hùng…… Mấy người buôn dưa càng ngày càng khá.” Thanh Dạ nhìn thoáng qua Luật đang trông giữ kết tinh, cười nói,“Mọi người vẫn nên thật sự thủ thành đi, mấy lời ôn chuyện cũ sau khi chấm dứt sẽ nói sau.”

Chu Luật gật gật đầu, hơi hơi cười cười.

Xem ra…… Đội ba không cần trở về rồi.

Thanh Dạ, cùng với mấy đứa nhỏ, hình như đều nghĩ rằng mình sẽ không tức giận, bỏ lại thành của mình chạy tới bên này…… Bất quá, mình cũng xác thực tức giận không nổi.

Đây là tâm ý của đối phương. Tâm ý vô cùng đáng quý.

“A……”

Tiểu Tình chú ý tới một vấn đề.

“Em không mang thuốc tăng tốc độ rồi…… Ai cho em vài cái đi?”

Đứng cách đó không xa, Thanh Dạ đi đến chỗ cô bé, trực tiếp mời giao dịch.

“Cảm tạ……”

“Không cần.” Thanh Dạ mỉm cười.

Người của Áo Giác cứ đến một lần rồi lại một lần, lại bị giết phải ra ngoài một lần rồi lại một lần. Đến phút cuối cùng lại không có động tĩnh gì.

Có vẻ kỳ quái là, hôm nay Ngân Cánh thủy chung chưa có tới quấy rầy bọn họ. Chắc là cảm thấy thời điểm cuối cùng như hiện tại thì nên chiếm được càng nhiều thành càng tốt, tiếp tục tranh đấu cũng chẳng có ích lợi gì.

Mộ Vũ Thanh Dạ. Ánh Sáng Chi Đường.

Công hội này…… chính là nơi Tiểu Luật đặt trái tim?

Kỹ thuật thành thạo, phối hợp nhuần nhuyễn, dù có đang đánh nhau nhưng lại nhìn ra được cảnh đẹp ý vui như vậy. Cho dù là một người hoàn toàn không hiểu sự tình, nhìn vào cũng sẽ cảm thấy thoải mái.

Cảm thấy rằng. Tiểu Luật hình như đang rất vui vẻ.

Khi cùng bọn họ một chỗ, biểu tình rất sinh động.

Tiểu Tình nhìn cảnh ấy, bỗng hình dung tới cảnh cá trong nước, hoa trong sương, quả thực rất tuyệt vời. Thế là cô gửi tin mật cho Hồ Ly:

“Em hình như đã hiểu rồi……”

“Thật chứ?” Hồ Ly mỉm cười.

“Vâng.”

Hiện tại Tiểu Luật, thực rất hạnh phúc .