- Chào anh ! Lâu quá không gặp ! - Nhật Nam đứng lên chào Thiên Tỉ
-Tôi cũng không phải loại người cậu muốn là gặp. Thiên Giao đi thôi ! - Anh lại lôi nó đi, không nhìn mặt Nhật Nam
- Umum ! Tớ đi trước nhá. Có gì gọi cho tớ - Nó vẫy tay
- Hai người quen nhau trước rồi à ? - Nó quay sang hỏi Thiên
- Em với cậu ấy nói gì thế ?
- Nói gì đâu.
- Đừng thân với cậu ấy quá !
- Tại sao ? Cậu ấy là bạn em mà
- Anh đã bảo đừng thân thì đừng thân ! - Thiên xoay ngang nạt nó
- Nhưng cậu ấy là bạn của em ! Tụi em chỉ ngồi nói chuyện thôi,anh có cần làm quá lên như vậy không ? - Nó buông tay anh ra
- Em có biết . . . Cậu ấy . . . Ok . Tuỳ em thôi ! Anh có việc rồi
Thế là Thiên Tỉ bắt taxi đi, bỏ nó lại một mình.
- Mình thật không hiểu anh ấy ! - Nó thở dài
- * Tiếng chuông điện thoại *
- Dạ con nghe !
- Con về hồi nào mà không nói mẹ gì hết vậy ?
- Dạ con mới về. Tại nhà không có ai nên con đi ra ngoài chơi thôi
- Con bé này. Con chuẩn bị về chưa ?
- Con đang trên đường về ạ !
- Um ! Sẵn con ghé tiệm hoa lấy hoa dùm mẹ luôn được không ?
- Dạ ?
- Mẹ để quên ở đó. Con lại nói là của bà Đặng là người ta biết à
- Nhỡ người ta không cho lấy hoa rồi sao mẹ ?
- Thì kêu người ta gọi cho mẹ
- Vâng ! Con đi cũng gần tới tiệm hoa rồi
Gần tiệm hoa chính là cửa hàng bán đồ TFBoys, cái cửa hàng thân thuộc mà ngày nào đi học về nó cũng vào dạo một cái rồi ra. Nó đứng lại trước tấm kính cửa hiệu, nhìn vào rồi mỉm cười. Nó đang nhớ lại những kí ức trước kia, nơi đây chính là nơi nó thích nhất trong các nơi ở thành phố này.
- Mẹ ơi ! - Đứng trước nhà mà nó kêu um sùm
- Từ từ mẹ ra !
- Mẹ mua gì nhiều vậy ? - Nó ngán ngẩm bỏ bó hoa xuống
- Con gái về nhà chưa chào mẹ được câu nào mà đã than thở thế rồi ?
- Dạ con chào mẹ ! - Nó cười, nhào lại ôm mẹ nó
- Mà ba đâu rồi mẹ ?
- Ba đi làm rồi chứ đâu ! Thôi con vào tắm rửa đi. Tí ba về rồi ăn cơm
- Vâng ! - Nó ôm thêm cái nữa rồi chạy vô phòng
- Nhớ như thế sao lại không về sớm ! - Mẹ nó nói to
Nó vào phòng tắm rửa xong xuôi rồi lại ra sofa nằm. Bật tivi lên coi, sẵn tay với lấy bịch snack .
- * Bạn có một tin nhắn * - Màn hình sáng lên, hình nền điện thoại vẫn là hình Dương Dương
- Ai thế nhỡ ?
- [ Thiên Giao ! ] - Thì ra là Nhật Nam nhắn tin cho nó
- [ Hã ? ] - Nó đáp lẹ
- [ Cậu đã xem tin tức chưa ? ]
- [ Tin gì ? ]
- [ TFBoys chuần bị concert 10 năm đấy ! ]
- [ Chuyện đó tớ biết rồi. Cậu cũng quan tâm chuyện đó à ? ]
- [ Tại cậu quan tâm nên tớ cũng phải biết chút chút chứ. Hôm đó cậu muốn đi cùng với tớ không ? ]
- [ Cậu cũng muốn đi hã ? ] - Nó ngạc nhiên vì lời mời của cậu bạn
- [ Tự nhiên muốn đi vậy thôi . . . ]
- [ Cũng được. Nhưng mà Anh Anh với Đan Y có đi không ? Tớ tính rủ hai cậu ấy ! ]
- [ Hai đứa nó giờ bận lắm rồi. Đan Y thì sang Pháp du học, giờ chắc không về được đâu, còn Anh Anh thì đang túi bụi với đống tài liệu chuẩn bị cho phiên toà kia kìa ]
- [ Anh Anh làm luật sư ? ]
- [ Ùm ! Lúc cậu ấy nói cậu ấy làm luật sư, tớ cũng không tin cho lắm.Nhưng bây giờ thì tin rồi, cậu ấy còn được loại giỏi đấy ! ]
- [ Uầy ! Giỏi thế cơ à. ]
- [ Cũng đâu bằng cậu. Mới vào đã tranh nhất bang với tớ rồi ]
- [ Haha. Tớ mà ở lại hết năm thì cậu toi với tớ ] - Nó nằm nhắn tin mà miệng cứ mỉm mỉm
- [ Vậy sao cậu không ở lại ? ]
- . . . - Nó nhắn rồi lại xoá
- [ Thôi ! Cậu cũng về rồi, đừng đi nữa là được ! ]
- [ Tớ cũng không biết có ở lại đây luôn không ]
- [ Ý cậu là cậu lại đi nữa à ? ]
- [ Tớ chỉ là chưa biết thôi ]
- [ Um ! Nhưng nếu có đi thì nói nhau một tiếng nhé ! ]
- [ Um ! Tớ biết rồi ]
- [ Um. Cậu vẫn còn nhớ cô gái tớ nói với cậu lần trước chứ ? ]
- [ Um ! Mà cô ấy là ai thế ? ]
- [ Tớ nghĩ tớ đã thích cô ấy thêm một chút rồi ! ]
- [ Cô ấy là ai mới được chứ ? ] - Nó bực mình ngồi dậy
- [ Tớ đang nhắn tin với mình cậu. Cô ấy chính là người đang nhắn tin với tớ ! ]
Tin nhắn của cậu làm nó đơ như tượng, nó chỉ nghi ngờ là mình thôi, lúc đó cậu cũng không nói đó là nó. Nó cũng không hề nghĩ rằng cậu sẽ tỏ tình với nó như vậy ! Cuối cùng nó cũng biết vì sao Thiên Tì lại nổi nóng khi thấy nó nói chuyện với Nhật Nam rồi !