Thần Tượng Là Hoàng Tử, Tiểu Thư Là Công Chúa

Chương 9: Sức chịu đựng đã hết




Một lúc sau Trân và Đạt trở về với một đống đồ ăn trên tay, Đạt xin thú nhận rằng tụi nó ăn nhiều quá, ăn như heo vậy đó nhưng chỉ hai con kia thôi còn Bảo Trân của anh ăn có nhiêu đây à: một phần mì sào tương ớt, một ly sửa đâu nành, tụi hắn thì mỗi người uống một ly trân châu hương ca cao và một phần bánh mì nướng

Nhàn và Thùy nhận được đồ ăn, hai mắt sáng lấp lánh vùi đầu vào ăn tới tấp, còn Trân thì ăn rất nhẹ nhàng, người ta chỉ ăn thôi mà mấy bà tám trong trường cũng đem chuyện nhỏ nhặt đó ra mà bạn tán

- Mấy nhỏ quê mùa đó, đã xấu mà đến ăn cũng xấu - ns1

- Tao thấy con nhỏ ăn rất từ tốn kia sao mà yểu điệu thục nữ giữ vậy không biết nữa - ns2

- Người ta là cóc ghẻ mà muốn biến hóa thành thiên nga đó mà - ns3

...... ( tg quên nói, gia thế của tụi nó chỉ có lớp 12a9 biết thôi nha)

Đang ăn ngon lành thì từ đâu ba cô gái đi lại, cô đi giữa cầm một ly nước chanh tạt thẳng vào mặt nó, bất ngờ bị tạt nước nó ngừng ăn, nhờ có mắt kín nên nó không bị nước dính vào mặt và giờ ra chơi tụi nó có xuống WC đánh lên mặt một lớp phấn khó trôi nên giờ không sợ nước nữa

Tụi hắn đang rất lo cho ba nàng, nghe được những lời bàn tán xung quanh rằng ba nhỏ đó là ba chị đại của khối phổ thông này, đi tới đâu ai ai cũng sợ trừ hiệu trưởng và cô như thì ba chàng lại càng lo hơn

- Móa, tao nhịn đủ rồi - Thùy đứng dậy

- Bớt thùy, nhịn đi Thùy, nhịn vì tương lai tươi sàng của tụi mình đi Thùy - Nhàn và Trân nói

" Tương lai tươi sáng " ở đây có nghĩa là nếu để nó làm gì ba nhỏ đại loại như cho mấy tập đoàn đó phá sản chẳng hạn thì thân phận và khuôn mặt thật của tụi nó sẽ bị lộ nhưng có người nghĩ ngược lại rằng... tụi nó SỢ ba nhỏ chanh chua đó

- Chát - nó đứng dậy dùng một chút sức lực đánh vào mặt Thơ khiến cô bạn ngã lăng ra đất

Toàn thể học sinh có mặt trong căn - tin điều há hóc mồm kinh ngạc trừ Nhàn và Trân, còn tụi hắn thì tự hỏi nó lấy đâu ra can đảm để đánh chị đại của cấp bậc phổ thông này chứ

- Một lớp phấn trên mặt luôn, một ngày cô đánh bao nhiêu tạ phấn vậy - nó đưa tay ra xa rồi phủi phủi giống như mình mới đụng vào cái gì đó ghê tởm lắm vậy

- Mày là con nhỏ quê mùa mà dám đánh tao hả - Thơ ôm một bên bị đánh của mình

- Tao chỉ đánh thôi mà, mày làm gì giữ vậy - nó lấy trong túi ra một con dao nhỏ rồi lại gần Thơ

Nó chịu đựng vậy là đủ rồi, nó phải nhìn thấy hai nhỏ bạn của nó bị ba nhỏ ăn hiếp, họ đã bức tóc thậm chí đánh đập tụi nó một cách tàn nhẫn, nhưng hai con bạn của nó cứ khuyên nó phải bình tỉnh không thì lộ mất, bây giờ nó đã hết kiên nhẫn, lộ cứ cho lộ, cùng lắm thuê vệ sĩ mắc gì sợ

Tụi hắn rất bất ngờ với hành động của nó, Thùy năm xưa đã không còn, nó bây giờ như một con quỷ, một con quỷ hút máu người

- Mày... mày định làm gì - Thơ nói lấp đồng thời ngồi dịch ra sau một chút

- Mày hãy nhớ lại đi, mày đã làm gì tụi tao bây giờ tao sẽ bắt mày phải trả giá, trả lại gấp ngàn lần - nó dí sát cây dao vào mặt Thơ

- Thùy, dừng lại đi, đừng làm vậy, nếu muốn tao có thể kêu ba tao hủy hợp đồng với gia đình ba nhỏ - Nhàn lại nắm lấy cánh tay nói

Nhàn thừa biết, cơn giận của nó mà lên đến đỉnh điểm thì có thể lấy đi mạng sống của một người nó ghét

- Tao nhất định sẽ trả thù nhưng đây là cảnh cáo - nó rạch một đường dài trên mặt Thơ

- Á... á..á - Thơ la lớn

Nó đứng dậy, bỏ cây dao xuống đất, ngay lúc đó cô Như bước vào căn - tin, thấy cảnh đó, cô chạy lại hỏi

- Em làm gì vậy Thùy

- Ngọc và Phương đưa Thơ lên phòng y tế đi - cô Hoa nói, hai nhỏ lật đật đở Thơ đứng dậy rồi đi về hướng phòng y tế

- Không gì đâu, chị hãy dọn bải chiến trường dùm em - nó cười một cách lạnh lùng

" Chị " ư, cả trường bất ngờ, không lẻ nó là con của chủ tịch tập đoàn AW đứng thứ nhất thế giới ( lộn người rồi mấy chế)

- Sao em lại thành ra như vậy hả Thùy, em cũng phải nghĩ cho ba mẹ, anh hai và em trai của em chứ - cô Như nói. " không lẻ cô gái này là con gái của chủ tịch tập đoàn PĐ sao ": tất cả học sinh có mặt trong căn - tin điều nghĩ ( lần này đúng rồi đó)

- Em là một con nhỏ bất hạnh nhất, lúc nhỏ chỉ yêu đơn phương rồi tin vào một lời hứa không có thật, chứng kiến bạn bè bị ức hiếp mà không làm gì được, chị có bao giờ chịu đựng giống em chưa - nó khóc, một, hai, ba,... giọt nước mắt lăn dài trên má của nó

- Chị... - cô Như

- Tao cũng giống mày thôi, đâu khác gì - Trân lại nắm bả vai của nó nói

- Nhưng mày có yêu đơn phương không hả, mày có biết cảm giác khi yêu một ai đó mà không được đáp trả nó đau lắm không - nó giận giữ nói

- Tao... tao. .. - Trân lấp bắp

- Không chứ gì, khi qua khu phổ thông vì tao cứ chống cự, cứ cải lại, cứ chửi nên ba nhỏ đó đánh tao ít hơn, nhưng còn hai tụi bây thì sao, mặt ba nhỏ hành hạ, tao phải đứng đó, nhìn hai bây im lặng đối mặt với rất nhiều hình phạt mà không làm gì được, hai bây cứ ngăn cản không cho tao trả thù vì sợ lộ thân phận hả, một việc nhỏ này có thể đổi lấy mạng sống của hai bây đó - nó tức giận la lớn