Chương 263
“Ngươi có thể trưởng thành đến bây giờ, ta thực vui mừng, đã xem như thực ghê gớm.” Quân Dĩnh Nhi thuận miệng nói.
Nàng chỉ khen ngợi một câu cho phải phép mà thôi.
Nhưng Phương Hàn lại nghĩ là thật, trong lòng vui rạo rực.
“Càng ngày càng gần, khoảng cách ta trở thành anh hùng cái thế trong lòng Dĩnh Nhi đã càng ngày càng gần.” Phương Hàn thầm nói trong lòng.
Trong trận chiến này, hắn ta muốn hoàn toàn nở rộ ánh hào quang, làm Quân Dĩnh Nhi biết… Hắn mới là anh hùng cái thế trong lòng nàng!
Ngay vào lúc Phương Hàn bắt đầu mặc sức tưởng tượng trong lòng, thậm chí ảo tưởng sau này Quân Dĩnh Nhi sẽ nhào vào trong ngực mình.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất bỗng bắt đầu chấn động, giống như mặt trống run run.
“Tới!”
Phía chân trời, một chúng cường giả của Đại Dận hoàng triều và một ít cường giả chi thứ hạ giới của Quân gia đều lộ ra ánh mắt ngưng trọng.
Bọn họ đưa mắt nhìn ra.
Trên không trung nơi xa, ở đường chân trời, thủy triều đen nhánh đang đánh úp đến.
Đó là liên quân tội tộc nhiều vô số kể.
Trong đó có Tam Nhãn Linh tộc giống như người khổng lồ, giữa mày có con mắt thứ ba, có thể hiện hóa đủ loại thần thông, thậm chí có thể phóng ra ánh sáng thạch hóa, biến kẻ địch thành đá.
Nhất tộc này cũng đã từng là nhất mạch chủng tộc chí cường ở Tiên Vực, nhưng lại hưng phong tác loạn, cuối cùng bị Quân gia trấn áp.
Trên bầu trời còn có Hắc Dực Bức Tộc và Dạ Xoa vương tộc đang phi hành.
Hai chủng tộc này cũng là chủng tộc hung uy hiển hách, trời sinh có tính tàn bạo.
Hắc Dực Bức Tộc thích uống máu tươi, Dạ Xoa vương tộc thì từng tạo ra sát kiếp vô biên.
Cuối cùng còn có Thiên Yêu vương tộc yêu khí tận trời.
Nhất tộc này từng chảy xuôi huyết mạch yêu đế, cực kỳ tôn quý, vốn cũng có thanh danh hiển hách ở Tiên Vực.
Nhưng cuối cùng, chúng cũng bị Quân gia trấn áp xuống hạ giới giống như chín đại cổ tộc khác.
Giờ phút này, Thiên Yêu Thái Tử đứng ngay trong trận doanh của Thiên Yêu vương tộc, Dạ Xoa công chúa mỹ diễm thì theo sát bên cạnh gã.
“Rốt cuộc cũng đến ngày này, Đại Dận hoàng triều trấn áp các cổ tộc chúng ta vô số năm, hôm nay rốt cuộc có thể nhổ cỏ tận gốc chúng rồi!”
“Còn có Quân gia, ta nghe nói trong hoàng triều này cũng có một ít tộc nhân của Quân gia, bọn chúng đều phải trả giá đắc!” Thiên Yêu Thái Tử híp mắt, ánh mắt sâm hàn.
Hiện tại tạm thời bọn chúng không trả thù được Quân gia trên Tiên Vực.
Còn về hậu quả?
Thiên Yêu Thái Tử tin chắc Yêu Thần Cung nhất định sẽ bảo vệ gã.
Bởi vì gã có được huyết mạch của Yêu Thần, tiềm lực vô song, ngày sau ít nhất cũng thành tựu yêu đạo chí tôn.
Đây là tự tin và cậy vào của Thiên Yêu Thái Tử!
Liên quân tứ đại tội tộc mênh mông cuồn cuộn kéo đến, gần như đã phong tỏa hết bốn phương tám hướng chung quanh vương đô Đại Dận hoàng triều.
Trận chiến này tuyệt đối là ngươi chết ta sống, sẽ không còn con đường nào khác.
“Đại Dận hoàng chủ, không nghĩ tới đúng không, các ngươi thân là kẻ trấn áp mà cũng lưu lạc tới bước đường hôm nay.” Trong Thiên Yêu vương tộc, một cường giả Thánh Nhân đi ra, nói với giọng điệu lạnh lẽo.
“Đối với những kẻ trong xương cốt chảy xuôi dòng máu tội nghiệt như các ngươi, hôm nay dù các ngươi có thành công thì cũng không thể gánh vác nổi lửa giận đến từ chủ thượng Quân gia.” Đại Dận hoàng chủ không có cảm xúc mà nói.
Nghe được bốn chữ chủ thượng Quân gia, trong mắt cường giả của tứ đại tội tộc đều dâng trào thù hận.
Nhưng ngoài thù hận ra, đa phần lại là kiêng kỵ và sợ hãi.
Không sai.
Thật ra trong lòng bọn chúng cũng hơi sợ Quân gia trả thù.
Đừng nói chỉ là tứ đại tội tộc này, cho dù là thập đại tội tộc liên hợp với nhau cũng không thể nào lay động căn cơ của Quân gia dù chỉ một chút.
“Hừ, đừng có lấy Quân gia ra hù người, đối thủ của bọn chúng cũng không ít, còn có Thái Cổ hoàng tộc, vùng cấm sinh mệnh..v..v… Quân gia không có khả năng một tay che trời.” Thánh Nhân của Dạ Xoa vương tộc đứng ra, lạnh lùng nói.
Bọn họ kiêng kỵ thì kiêng kỵ đấy.
Nhưng không có khả năng vì kiêng kỵ mà cứ cam tâm bị trấn áp đúng không?
Cho nên lật đổ Đại Dận hoàng triều là hành động tất nhiên.
Lúc này, Thiên Yêu Thái Tử đi ra và nói: “Hà tất nói nhảm nhiều như vậy, hôm nay phải tiêu diệt Đại Dận hoàng triều, những kẻ trong cơ thể có chảy xuôi huyết mạch của Quân gia cũng phải chết!”
Trong mắt Thiên Yêu Thái Tử phụt ra huyết quang, yêu khí tận trời.
Thậm chí Thánh Nhân của Thiên Yêu vương tộc cũng phải cam chịu nghe theo những lời gã nói.
Hiện tại Thiên Yêu Thái Tử gần như là người tôn quý nhất Thiên Yêu vương tộc.
Không chỉ vì trong thân thể gã có huyết mạch Yêu Thần, mà cả Yêu Thần Cung trên Tiên Vực cũng hạ giới vì Thiên Yêu Thái Tử, cũng nhờ thế mới giúp Thiên Yêu vương tộc phá phong ấn đi ra.
Cho nên địa vị của Thiên Yêu Thái Tử ở Thiên Yêu vương tộc đã tôn quý sánh ngang với Thánh Nhân.
Mà đúng lúc này, phía Đại Dận hoàng triều có một tiếng nói thanh thúy mang theo tức giận vang lên: “Chỉ là nhất mạch tội tộc hèn mọn mà dám dõng dạc như thế, ai cho các ngươi tư cách đối nghịch với Quân gia ta!”
Người lên tiếng chính là Quân Dĩnh Nhi.
Gương mặt xinh đẹp của nàng mang theo sát khí, nghe thấy lời nói của Thiên Yêu Thái Tử thì tức giận đến đỏ bừng cả lên.
Cảm giác vinh dự của tộc nhân Quân gia là số một số hai, cho dù là bổn gia hay là chi thứ.
“Hừm, ngươi là...”
Thiên Yêu Thái Tử nhìn lướt qua Quân Dĩnh Nhi một cái, trong mắt không khỏi tỏa ra một tia kinh diễm.
Tuy tuổi của Quân Dĩnh Nhi không lớn, nhưng đã như thanh liên mới nở, lệ sắc thoáng hiện.
Có thể nói thiếu nữ này càng kiều nộn mê người hơn Dạ Xoa công chúa.
Cho dù vì tuổi còn nhỏ nên chưa có dáng người hoàn mỹ, dung nhan quyến rũ như Nhan Như Mộng, nhưng cũng đã là mỹ nhân bẩm sinh cực kỳ mê người.
Thiếu nữ thanh thuần linh tú như vậy càng có thể khiêu khích dục vọng dưới đáy lòng nam nhân hơn thể loại yêu diễm như Dạ Xoa công chúa.
“Quân gia, Quân Dĩnh Nhi!” Quân Dĩnh Nhi rút ra một thanh trường kiếm màu tím, trong đôi mắt xinh đẹp thủy tinh sôi trào chiến ý.
Người chảy xuôi huyết mạch Quân gia không ai sợ chết!
“Ha hả, thì ra là người của Quân gia, đúng lúc...” Thiên Yêu Thái Tử thè lưỡi ra liếm liếm môi.
Nhìn thấy ánh mắt tà dị của Thiên Yêu Thái Tử, Quân Dĩnh Nhi lộ ra vẻ mặt khinh thường chán ghét.
“Trấn áp ngươi xong có thể vừa vặn phát tiết cơn giận trong lòng bổn Thái Tử!” Thiên Yêu Thái Tử ra tay.
Quân Dĩnh Nhi không cam lòng yếu thế, cũng tung đòn tấn công.
Hết chương 263.