Chương 248
Còn các thiên kiêu của Tiên Vực lại vô cùng bình tĩnh.
Trong mắt họ, các cuộc chinh phạt của thế lực hạ giới chỉ giống như hai đàn kiến đối kháng nhau vậy.
"Ngươi chính là muội muội của Yến Phi đúng không, mau ngoan ngoãn giơ tay chịu trói." Có tu sĩ của Tam đại tông môn phát hiện ra Yến Thanh Ảnh.
Thân thể mềm mại của Yến Thanh Ảnh, tản ra hơi thở hắc ám lạnh như băng.
Mà đúng lúc này.
Khoảng không xa ca bỗng nhiên vang lên tiếng nổ lớn.
Một thanh đao to lớn nghìn trượng, từ không trung chém xuống.
Một đao, rung chuyển không trung!
Thanh đao nghìn trượng kia chia bầu trời làm hai mảnh, uy lực vô cùng khủng bố.
Thanh đao chém xuống, đồng thời một tiếng hét to như ma thần quát lạnh vang lên,
"Đám tạp loạn Tam đại tông môn kia, hôm nay các ngươi sẽ bị trừng phạt!"
Lời này vừa thốt ra, thanh đao nghìn trượng lại chém thêm một đường nữa.
Một đao này, tiêu diệt một phần ba tu sĩ Tam đại tông môn.!
Máu tươi bắn tung toé, chân tay bị gãy bay tứ tung!
Tiếng kêu rên, tiếng kêu thảm thiết, không dứt bên tai!
Một đao bất ngờ này, khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc, đứng ngây ra tại chỗ như phỗng.
Đám người Hoàng Tuyền lão nhân càng sợ hãi hơn, dựng cả tóc gáy lên.
Tuy rằng ông ta cũng là một thánh nhân, nhưng chẳng qua mới chỉ là thánh nhân tiền kỳ thôi.
Thanh đao kia khiến Hoàng Tuyền lão nhân sinh ra cảm giác phải đối mặt với cái chết.
"Là ai!"
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều hết sức cảnh giác.
Một người đàn ông trung niên lãnh khốc như băng, khí chất như ma thần, mặc chiến giáp màu đen, bay từ trên không đến.
Ông ta cầm trong tay một thanh huyết sắc chiến đao, ánh mắt sắc bén như chim ưng, đảo qua đám người Hoàng Tuyền lão nhân.
"Thánh nhân!"
Rất nhiều tu sĩ đều kinh ngạc hô lên.
Ngay cả ở Tiên Vực cũng hiếm khi gặp được Thánh nhân, chứ đừng nói là ở hạ giới .
Mà giờ đột nhiên xuất hiện Thánh nhân, rốt cục đây là ai, và tại sao lại giúp Chiến Ma Điện?
Mọi người ở đây đều vô cùng nghi hoặc.
Những tu sĩ còn lại của Chiến Ma Điện, ai nấy đều trợn to mắt, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
Người đàn ông vừa xuất hiện này, tại sao lại giống với vị điện chủ mà họ thờ cúng như vậy?
Các điện chủ Chiến Ma Điện các triều đại trước, đều có pho tượng lập thờ trong Chiến Ma Điện, vì thế bọn họ mới có thể nhanh chóng nhận ra như vậy.
Chiến Ma điện chủ, ánh mắt run lên, ông ta cũng vô cùng kinh ngạc mở miệng nói: "Có phải là…Điện chủ đại nhân đời thứ bảy không?"
Lời vừa nói ra, xung quanh liền trở lên yên tĩnh.
Điện chủ Chiến Ma Điện đời thứ bảy kia chính là một người nổi tiếng ở đại lục Sâm La.
Thời mà ông ta cai quản, cũng là thời đại huy hoàng nhất của Chiến Ma Điện.
Chỉ là sau này, điện chủ đời thứ bảy vô tăm biệt tích, có người nói, ông ấy đã phi thăng Tiên Vực rồi.
Mà hiện tại, người đàn ông đột nhiên xuất hiện này, lại chính là điện chủ đời thứ bảy?
"Điều này... Điều này sao có thể chứ?" Đám người Hoàng Tuyền lão nhân có chút kinh ngạc, trong lòng bắt đầu lo sợ.
Ở thời đại của Cổ Nguyên, bọn họ chẳng qua chỉ là một đám tiểu tốt mà thôi.
"Không ngờ rằng, Tam tiểu tông môn năm đó, hiện giờ lại có thể làm ra loại chuyện này." Ánh mắt Cổ Nguyên vô cùng lạnh lùng.
Nghe thấy lời này, đám người Hoàng Tuyền lão nhân hoàn toàn trầm xuống.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Thánh nhân đột nhiên xuất hiện này, chính là điện chủ đời thứ bảy của Chiến Ma Điện.
Chỉ là đám người Tam đại tông môn này không hiểu, tại sao vị điện chủ Chiến Ma Điện đời thứ bảy này lại trùng hợp xuất hiện vào đúng lúc này.
"Hoá ra chính là cái người vô cùng lợi hại đó, ông ta từ Tiên Vực hạ giới rồi sao?" Đám tu sĩ đứng xung quanh xem náo nhiệt, cũng hít sâu một hơi.
Danh tính của điện chủ đời thứ bảy Cổ Nguyên, mọi người ở đại lục Sâm La đều biết.
Nhưng thiên kiêu Tiên Vực lại chưa từng nghe nói đến Cổ Nguyên, trong mắt họ dường như mang theo vẻ thương hại.
"Vị điện chủ thứ bảy này đến thì có tác dụng gì chứ , chẳng lẽ ông ta có thể lật ngược tình thế sao?"
"Đúng vậy, mặc dù ông ta là Thánh nhân, nhưng đắc tội với Đoạ Thần Tử cũng sẽ không có lợi gì."
Những thiên kiêu Tiên Vực này không hề xem trọng Cổ Nguyên.
Thực lực cảnh giới chỉ là một phần thôi.
Thân phận và bối cảnh mới là thứ quan trọng.
Cổ Nguyên tuy là Thánh nhân, nhưng dù sao cũng là Thánh nhân hạ giới, vậy mà dám trêu chọc Đọa Thần Tử sao?
Đám người Chiến Ma Điện nghĩ đến đây, vẻ vui sướng kích động trên mặt, giảm đi rất nhiều.
Hoàng Tuyền lão nhân cũng nghĩ như vậy.
Từ kinh ngạc, hốt hoảng, bọn họ dần trở lên bình tĩnh.
Hoàng Tuyền lão nhân không nhanh không chậm nói: "Điện chủ, lão phu cũng không ngờ rằng ngài sẽ xuất hiện, nhưng ngài có biết, chúng ta diệt Chiến Ma Điện, là nghe theo mệnh lệnh của ai không?"
Trong mắt Cổ Nguyên lộ ra tia lạnh lẽo nói: "Ta không quan tâm ngươi nghe lệnh của ai, hôm nay đừng nói là Tam đại tông môn c, ngay cả người đứng đằng sau các ngươi đều phải chết!"
"To gan, ngươi dám bất kính với Đoạ Thần Tử đại nhân!" Hoàng Tuyền lão nhân quát to.
Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng thốt ra.
"Đoạ Thần Tử là cái thá gì chứ?"
Cùng với âm thanh truyền ra, không gian chấn động, chiếc xe do sư tử chín đầu kéo đang tiến đến.
Đông Huyền lão tổ, đám người Nghệ Vũ, theo sát hai bên.
"Lại là Thánh nhân cường giả sao?" Đám tu sĩ đại lục Sâm Lan lại lần nữa chấn động.
Còn ánh mắt thiên kiêu Tiên Vực, lại dừng ở chiếc xe kéo sư tử chín đầu.
"Xe kéo sư tử chín đầu, chẳng lẽ là người đó.... " Một vài thiên kiêu tiên vực liếc mắt nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự chấn động trong mắt đối phương.
Nếu Đọa Thần Tử khiến bọn họ kiêng kị, sợ hãi.
Thì người đó, bọn họ chỉ dám ngước nhìn, vì căn bản họ không phải là người cùng một thế giới.
"Ngươi lại là ai nữa?" Hoàng Tuyền lão nhân nhướng mày.
Khí tức Thánh nhân toát ra từ người Đông Huyền lão tổ, lại khiến cho Hoàng Tuyền lão nhân khẽ run lần nữa.
Vị Thánh nhân này nhìn có vẻ rất bình thường.
Cổ Nguyên thấy Quân Tiêu Dao đã đến, liền chắp tay nói: "Công tử đến rồi."
"Cái gì!"
Nhìn thấy hành động của Cổ Nguyên, tu sĩ đại lục Sâm La có mặt tại đó đều cứng họng.
Tuy rằng hai mắt của nàng bị mù, nhưng vẫn hướng chính xác về phía Quân Tiêu Dao.
Người có thể được Điện chủ đời thứ bảy gọi là công tử, rốt cuộc có lai lịch như thế nào?
Có thể so vai với Đoạ Thần Tử kia không?
Hết chương 248.