Chương 236
Tại Thiên Huyền đại lục, chiến hỏa nổi lên bốn phía, nơi nơi tràn ngập khói thuốc súng.
Các thế lực cầm đầu chủng tộc Thái Cổ gồm Thanh Thiên Thần Sơn, Ma Linh Thần Sơn và Nam Vẫn Thần Sơn xông ra từ vùng cấm trung ương, huyết tẩy tứ phương.
Thậm chí cả loại tông môn Nhân tộc chí cường như Đông Huyền đạo tông cũng bị hủy diệt chỉ trong một đêm.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Nhân tộc Thiên Huyền đại lục đều xao động trong lòng.
Cứ như biến thành cá nằm trên thớt.
Sự thật cũng đúng như thế, nơi Thái Cổ Thần Sơn đi qua không còn một ngọn cỏ.
Tất cả Nhân tộc, nam tử thì bị chém giết, nữ tử biếm thành nô lệ.
Điều này dẫn tới rất nhiều tu sĩ Nhân tộc đều vội vàng tìm kiếm một nơi để dựa vào.
Mà gia tộc Nạp Lan không thể nghi ngờ là thế lực có thể để người ta dựa vào nhất kia.
Dù sao gia tộc Nạp Lan có quan hệ với Thần Tử của Hoang Cổ thế gia trên Tiên Vực.
Thái Cổ Thần Sơn kiêu ngạo đến cỡ nào thì khi đối mặt với người của Hoang Cổ thế gia Tiên Vực cũng sẽ kiêng kỵ vài phần chứ, đúng không?
Ngay vào lúc rất nhiều Nhân tộc nghĩ như vậy trong lòng.
Tình huống thật sự nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
Các thế lực Thanh Thiên Thần Sơn, Ma Linh Thần Sơn, Nam Vẫn Thần Sơn lại không hẹn mà cùng xông về hướng địa vực của gia tộc Nạp Lan.
Hơn nữa nhìn dáng vẻ thì căn bản không giống có chút kiêng kỵ nào.
Điều này khiến đáy lòng rất nhiều tu sĩ Nhân tộc đều hoảng loạn.
Chẳng lẽ Thái Cổ Thần Sơn không kiêng kỵ cả truyền nhân của thế lực bất hủ trên Tiên Vực luôn sao?
Lúc này, đã có rất nhiều thế lực Nhân tộc đều hội tụ ở linh sơn thượng cổ của gia tộc Nạp Lan.
Mà sau khi biết được tin tức này, gia tộc Nạp Lan cũng tâm tình trầm trọng.
Cục diện không muốn nhìn thấy nhất vẫn xảy ra.
“Xem ra Thái Cổ Thần Sơn kia là muốn nhắm vào gia tộc Nạp Lan chúng ta, chúng đã tiếp cận, xem chúng ta như cái đinh cứng nhất.” Trong đại đường của gia tộc Nạp Lan, Nạp Lan Chiến than ngắn thở dài mà nói.
Hiện giờ gia tộc Nạp Lan thật là gia tộc có tiền đồ sáng lạn nhất trên Thiên Huyền đại lục.
Thậm chí thánh địa Tử Phủ ở hạ giới cũng để gia tộc Nạp Lan sai khiến như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Nhưng cho dù có gia tộc Nạp Lan, cộng thêm thánh địa Tử Phủ và rất nhiều thế lực Nhân tộc mấy ngày này hội tụ đến.
Cho dù đoàn kết với nhau, nhưng muốn chống lại Thái Cổ Thần Sơn vẫn là một điều cực kỳ khó khăn.
Mỗi nhất mạch Thái Cổ Thần Sơn đều cực kỳ cường đại, có vô số Thánh Nhân tọa trấn.
Mà đến bây giờ mà số lượng Thánh Nhân của các thế lực Nhân tộc cộng lại cũng chưa đột phá con số mười.
Trong đó còn có một nguyên nhân lớn nhất là do Thái Cổ Thần Sơn tập kích quá đột ngột.
Một ít Thánh Nhân và Chuẩn Thánh Nhân tộc không có chút phòng bị nên đã bị Thái Cổ Thần Sơn vây sát, cuối cùng ôm hận ngã xuống.
Bởi vậy, nếu trận đại chiến này phát sinh thì sẽ rất bất lợi cho gia tộc Nạp Lan.
Ngay vào lúc tình thế toàn bộ Thiên Huyền đại lục rất nghiêm túc, phía Tinh Thần đại lục lại dần dần ổn định.
Sau khi phong ba ám vực qua đi, toàn bộ Tinh Thần đại lục hoàn toàn bình thản lại.
Quân Tiêu Dao cũng giao các loại tài nguyên cướp đoạt được từ bảo khố tinh cung cho Huyền Thiên Tông.
Hắn tăng cường nội tình và thực lực của Huyền Thiên Tông thêm một bước.
Nhưng Huyền Thiên Tông chủ lại nói cho Quân Tiêu Dao biết một tin tức.
Tiềm Long đại lục, phía Đại Dận hoàng triều có tin tức truyền đến, đám tội tộc đang nổi lên bốn phía, náo động bùng nổ.
Nhưng cũng may, nội tình của Đại Dận hoàng triều cũng xem như mạnh nhất trong năm đại thế lực theo đuổi.
Cho nên trong thời gian ngắn sẽ không xuất hiện nguy cơ quá lớn.
Nhưng nếu kéo dài thì nói không chừng sẽ xảy ra ngoài ý muốn và biến cố gì.
“Đã biết, chờ ta trở về Thiên Huyền đại lục giải quyết một ít việc nhỏ thì sẽ đến Tiềm Long đại lục.” Quân Tiêu Dao nói.
Việc nhỏ mà hắn nói tất nhiên là thu hoạch cây rau hẹ Lâm Phong này.
Sau khi việc ở Tinh Thần đại lục hoàn toàn kết thúc.
Quân Tiêu Dao lập tức dẫn Cửu Đầu Sư Tử, Nghệ Vũ, Tô Tử Quỳnh, và ba người Đông Huyền lão tổ đi đến Truyền Tống Trận vượt giới.
Dựa vào Truyền Tống Trận vượt giới, đám người Quân Tiêu Dao lại về tới Thiên Huyền đại lục.
Bọn họ đi thẳng một mạch từ vô tận chi hải lên bờ.
Mà ngay vào thời khắc Quân Tiêu Dao bước lên đại lục, đáy mắt hắn đã hiện lên một tia ám quang.
“Có chút không thích hợp.” Quân Tiêu Dao nỉ non nói.
“Chủ nhân, làm sao vậy?” Tô Tử Quỳnh bên cạnh dò hỏi.
“Trong gió, có mùi khói thuốc súng.” Quân Tiêu Dao nói.
Sau đó, bọn họ đi ngang qua một ít thành trì, nơi các thế lực tông phái đóng quân, phát hiện tất cả đều biến thành một mảnh phế tích.
“Rốt cuộc là làm sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?” Đám người Đông Huyền lão tổ cũng không hiểu ra sao.
Đặc biệt là Đông Huyền lão tổ, Thiên Huyền đại lục cũng xem như quê nhà của lão.
Hiện tại quê nhà biến thành bộ dạng như vậy, làm lão có chút phẫn nộ.
Không bao lâu sau, Nghệ Vũ tìm được một tu sĩ may mắn còn tồn tại.
Tu sĩ kia vừa thấy đám người Quân Tiêu Dao thì lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lắp bắp hỏi: “Chẳng... Chẳng lẽ là, Thần Tử của Quân gia?”
“Hừm, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?” Quân Tiêu Dao hỏi.
Nghe thấy Quân Tiêu Dao thừa nhận thân phận, tu sĩ kia đột nhiên mừng đến phát khóc, gào khóc lên.
“Đã chết, sư huynh sư tỷ trong tông môn ta, và cả sư phó, đều đã chết!” Tu sĩ này khóc lớn nói.
“Nói rõ mọi chuyện nào.” Quân Tiêu Dao nói.
Sau đó, tu sĩ này cũng thuật lại hết những náo loạn trong khoảng thời gian gần đây trên Thiên Huyền đại lục cho Quân Tiêu Dao biết.
“Thì ra là thế, vùng cấm trung ương, Thái Cổ Thần Sơn.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
“Đáng giận, đám sinh linh Thái Cổ vùng cấm trung ương kia không khỏi quá đáng!” Đông Huyền lão tổ tức giận đến sắc mặt đỏ rực lên.
Đặc biệt là khi nghe thấy tin Đông Huyền đạo tông bị huỷ diệt, Đông Huyền lão tổ cắn hàm răng đến vang lên răng rắc, hận không thể trực tiếp diệt đám sinh linh Thái Cổ kia.
Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không thể bỏ mặc.
“Lần này Lâm Phong cấu kết với sinh linh Thái Cổ sao, cũng có chút khí vận, nhưng đáng tiếc...” Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng lắc đầu.
Đừng nói là Thái Cổ vương tộc ở hạ giới, cho dù là Thái Cổ Hoàng tộc tới, cũng mơ tưởng bảo vệ được Lâm Phong.
Hết chương 236.