Chương 231
“Hồn Thiên Đại Thủ!”
Vô Cực Tinh Quân lại ra tay, ông ta thò một tay ra, cứ như hiện hóa ra một mảnh sao trời hỗn độn, va chạm với quyền quang của Quân Tiêu Dao.
Oanh!
Một tiếng vang lớn, như sấm sét trên đất bằng, gợn sóng chấn động điên cuồng tỏa ra tứ tán.
Dưới sự va chạm kịch liệt này, rõ ràng Vô Cực Tinh Quân chính là bên bị đẩy lui.
Trên cánh tay ông ta có máu tươi chảy ròng, mấy mảnh xương vụn trắng hếu đã đâm thủng da.
Nhưng Vô Cực Tinh Quân cũng không lộ ra vẻ mặt đau đớn, cứ như đây không phải thân thể của ông ta.
Chỉ là vẻ mặt của Vô Cực Tinh Quân mang theo một tia khiếp sợ và bất đắc dĩ.
Ông ta khiếp sợ là thực lực của Quân Tiêu Dao vượt xa dự đoán của mình.
Bất đắc dĩ là do mình đường đường là Vô Cực Tinh Quân mà lại bị quản chế bởi sức mạnh nhục thân, không thể phát huy toàn bộ thực lực.
Thân thể của Diệp Tinh Vân là Tinh Thần Vương Thể, theo lý thuyết đã là cực kỳ không tồi.
Nhưng so với Hoang Cổ Thánh Thể của Quân Tiêu Dao thì vẫn không là gì.
Vô Cực Tinh Quân cảm thán dưới đáy lòng, đồng thời cũng thi triển ra cực chiêu.
Ông ta biết, nếu như lại không toàn lực ra tay thì rất có thể sẽ lật thuyền trong mương.
Toàn bộ thân thể Vô Cực Tinh Quân bắt đầu nổi lên một lớp thần quang sao trời.
Vô số quang điểm hiện lên thân thể ông ta, nhuộm đẫm thân thể này giống như một bức tinh đồ.
Đây là Vương Thể Dị Tượng thuộc về Tinh Thần Vương Thể.
Tinh Thần Tứ Tuyệt Thiên!
Tầng tầng lớp lớp sao trời áp bách đến, cứ như sức mạnh chư thiên tinh vũ đều hội tụ lại với nhau.
Luồng dao động này cực kỳ cường hãn, khiến cả Nghệ Vũ và Cửu Đầu Sư Tử cũng xuất hiện cảm giác nguy cơ.
Trước kia Diệp Tinh Vân không thể thi triển được loại Vương Thể Dị Tượng này.
Nhưng Vô Cực Tinh Quân đã từng mang Tinh Thần Thần Thể lại có thể thi triển thông thuận.
“Vương Thể Dị Tượng sao?”
Quân Tiêu Dao nhìn tầng tầng lớp lớp sao trời áp bách mà đến, sắc mặt hắn vẫn như giếng cổ không gợn sóng.
Chỉ thấy Quân Tiêu Dao dùng một chân dậm lên hư không.
Thần quang kim sắc mênh mông như nước, từng hư ảnh Thánh Nhân đột nhiên hiện lên trong không gian chung quanh.
Đó là Thánh Thể Dị Tượng, Vạn Thánh Triều Bái!
Sau khi Thánh Thể Dị Tượng bị tung ra, một uy áp hùng hồn cũng ầm ầm đàn áp xuống, va chạm với Tinh Thần Tứ Tuyệt Thiên của Vô Cực Tinh Quân.
Hai đại dị tượng va chạm, cả tòa cung điện đều lung lay sắp đổ.
Nếu Tinh Thần Vương Thể lột xác trở thành Tinh Thần Thần Thể, tất nhiên có thể chống đỡ được Thánh Thể Dị Tượng của Quân Tiêu Dao.
Nhưng trước mắt, sao Vương Thể Dị Tượng có thể là đối thủ của Thánh Thể Dị Tượng.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao lại chiếm cứ thượng phong, Nghệ Vũ và Cửu Đầu Sư Tử đều có chút hưng phấn.
Chủ nhân mà bọn họ đi theo quả nhiên là tồn tại vô địch.
Mà phía bên kia, Mạc Phàm đã ngây người.
Gã không ngờ, ngay cả Vô Cực Tinh Quân ra tay cũng không đối phó được Quân Tiêu Dao.
“Giang sơn đại hữu tài nhân xuất, các lĩnh phong tao sổ bách niên (1).”
(1) Giang sơn đời đời đều có người tài giỏi xuất hiện, sức ảnh hưởng của mỗi người bọn họ cũng chỉ có mấy trăm năm mà thôi
“Vô Cực Tinh Quân, thời đại đã thay đổi!” Quân Tiêu Dao vừa nói, vừa tung chân đạp ngang hư không.
Hắn tung ra một quyền tràn ngập sức mạnh luân hồi, đó là quyền pháp cấm kỵ, Lục Đạo Luân Hồi quyền.
Sáu lốc xoáy luân hồi khủng bố hiện lên cùng với quyền quang, giống như muốn kéo cả thân thể và linh hồn người ta vào trong đó rồi hoàn toàn cắt nát.
Rốt cuộc sắc mặt Vô Cực Tinh Quân cũng thay đổi.
quyền pháp cấm kỵ này làm cả ông ta cũng sinh ra một cảm giác nguy hiểm cực độ, như sẽ bị kéo vào luân hồi rồi hủy diệt.
Rắc!
Một quyền này giáng xuống, thân thể Vô Cực Tinh Quân cũng bị đánh nứt, máu tươi văng khắp nơi.
Tinh Thần Vương Thể của Diệp Tinh Vân căn bản không chịu nổi quyền quang của Quân Tiêu Dao.
Không chỉ như thế, ở ngực Quân Tiêu Dao cũng sáng lên, Luân Hồi Niết Quang hai màu hắc bạch hiện ra.
Ánh hào quang màu đen quét tới, thân thể Diệp Tinh Vân bắt đầu cấp tốc lão hoá, tinh hoa sinh mệnh như trôi đi hầu như không còn.
“Chí Tôn Cốt!” Vô Cực Tinh Quân nhịn không được gầm nhẹ lên một tiếng.
Hoang Cổ Thánh Thể cộng thêm Chí Tôn Cốt, tuyệt đối là thể chất yêu nghiệt.
Cho dù thực lực của Vô Cực Tinh Quân có mạnh đến đâu, kinh nghiệm phong phú đến mấy, nhưng chỉ có được thân thể của Diệp Tinh Vân thì hoàn toàn không thể phát huy hết sức mạnh.
Đó gọi là, không bột đố gột nên hồ.
Căn cơ thân thể của Diệp Tinh Vân chỉ tới mức này, Vô Cực Tinh Quân lòng có lực mà lực không đủ.
“Đáng chết, thân thể Diệp Tinh Vân này cũng quá kém cỏi.” Vô Cực Tinh Quân mắng thầm trong lòng.
Nếu Diệp Tinh Vân ở trên trời có linh, nghe thấy lời này thì tám phần sẽ tức giận đến mức nhất Phật xuất thế, nhị Phật thăng thiên.
Ngươi con mẹ nó đoạt thân thể lão tử, mà còn ghét bỏ thân thể lão tử yếu à?
“Như vậy mãi không được...” Đôi mắt Vô Cực Tinh Quân biến ảo.
Ông ta nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao, ý tưởng trước đó dần dần trở nên kiên định.
Thân thể của Quân Tiêu Dao mới là hoàn mỹ nhất.
Chỉ khi nào đoạt xá được thân thể của Quân Tiêu Dao thì ông ta mới có khả năng sáng lập ra một con đường xưa nay chưa từng có.
“Vô Cực Tinh Quân, cát bụi về với cát bụi đi, ngươi cũng đừng trông mong thế thứ hai gì đó, an tâm đi đi.”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thật lạnh nhạt, giống như thần linh.
Hắn cầm Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm trong tay, một kiếm đâm thẳng vào mi tâm của Vô Cực Tinh Quân, muốn tiêu diệt Thần Cung của ông ta.
Mà đúng lúc này, một chút tinh quang bỗng thoát ra từ mi tâm, trực tiếp trốn vào giữa mày của Quân Tiêu Dao.
“Công tử!”
“Chủ nhân!”
Sắc mặt Nghệ Vũ và Cửu Đầu Sư Tử đều biến đổi.
Mà giờ phút này, trong Thần Cung của Quân Tiêu Dao.
Thần hồn của Vô Cực Tinh Quân xuất hiện.
Ông ta có được phương pháp thần hồn chuyển sinh, am hiểu sâu sắc chuyện đoạt xá nhất.
Nhưng Vô Cực Tinh Quân vừa tiến vào Thần Cung của Quân Tiêu Dao thì cũng ngớ người cả ra.
Cả tòa Thần Cung như tiên cung bảo khuyết trên trời, tràn ngập tiên khí.
Thậm chí những linh hồn lực chung quanh cũng biến thành chất lỏng, mênh mông mà mãnh liệt.
“Cái này... Đây là Thần Cung của một người sao?” Vô Cực Tinh Quân choáng váng cả người, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Hết chương 231.