Thần Trong Các Vị Thần

Chương 257: Chương 257





Đợi tới khi cô ta bước hẳn ra ngoài , tấm thân hình có tỷ lệ cân đối tới mức không có 1 khuyết điểm nhỏ nhặt nào đã khiến cho Tiền Thế Kiệt phải thầm than thở 1 tiếng . mặc dù mặc 1 bộ áo liền váy khá cũ kỹ . nhưng lại tạo ra 1 nét đẹp có mùi vị riêng biệt . chiếc eo mảnh mai sau lớp vải bó chặt lắc lư qua mỗi bước di chuyển của cô ta đã khiến cho Tiền Thế Kiệt không ngừng hiện ra vô số suy nghĩ xấu xa trong đầu . đặc biệt là phần cổ của chiếc áo váy của cô ta mở rộng tới gần hơn 1 nửa của bộ ngực thuộc dạng “khủng bố” đó , nhấp nhô lên xuống theo mỗi bước đi đã khiến cho Tiền Thế Kiệt suýt chút nữa chịu đựng không nổi phải phun máu mũi ra . cộng thêm bộ mông hết sức tròn trịa nhô cao nhưng không quá thô của cô ta . lập tức khiến cho Tiền Thế Kiệt nghĩ ra 1 câu rất quen thuộc : ngực tấn công , mông phòng thủ ……
Nếu nhận xét 1 cách khách quan , vẻ đẹp của cô ta chưa thể sánh bằng với cô tinh linh xinh đẹp mà Tiền Thế Kiệt từng gặp . thậm chí còn có phần thua kém so với Isbel và Cortina . thế nhưng , vẻ đẹp của 1 phụ nữ có tuổi của cô ta lại tạo ra 1 khí chất vô cùng hấp dẫn đối với Tiền Thế Kiệt . đó là thứ mùi vị đặc chưng của phụ nữ mà những cô gái trẻ tuổi không thể nào có được .
Mẹ kiếp ! đây là mẹ của Lioles sao ? là mẹ của hắn thật sao ??? không thể nào , 1 phụ nữ có sắc đẹp mặn mà như thế này , sao lại có thể sanh ra 1 đứa con có khuôn mặt thuộc dạng ma chê quỷ khóc được chứ ! điều đó hoàn toàn lật đổ mọi khái niệm của môn di truyền học ở thế giới của mình ……..
“ mẹ !!” 1 giọng nói non yếu từ trong nhà truyền ra đã cắt đứt những dòng suy nghĩ vớ vẩn của Tiền Thế Kiệt . chỉ thấy 1 bóng người nhỏ bé từ trong căn nhà chạy ra , ôm lấy chân của người phụ nữ ở trước mặt . vừa nhìn thấy bóng người nhỏ bé đó , Tiền Thế Kiệt lập tức nhận ra , chính là Lioles !

khuôn mặt của hắn chẳng khác nhiều so với 30 năm sau , vẫn là mái tóc rối xù , đôi mắt nhỏ như hạt đậu , chiếc mũi hình củ tỏi , miệng to môi dày . nhìn thấy 1 cậu bé có khuôn mặt thuộc dạng ma chê quỷ khóc ôm lấy 1 người phụ nữ có 1 sắc đẹp mặn mà , vả lại trong miệng còn không ngừng thót ra câu : “ mẹ , mẹ ….” Tiền Thế Kiệt có chút cười khóc không được .
người phụ nữ mang theo nụ cười dịu dàng trên môi , dùng tay vuốt nhẹ mái tóc rối xù của “tiểu Lioles” , sau đó lại ngẫng đầu lên nhìn vào Tiền Thế Kiệt , nhẹ nhẹ hỏi : “ xin lỗi , cậu là ……”
Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu , gượng cười nói : cái này ….. tôi định đi vào trong khu rừng , nhưng vì trời tối , sợ sẽ gặp nguy hiểm . tôi tìm kiếm khắp nơi mới tìm được căn nhà này , nên định xin ở nhờ 1 đêm , sáng mai mới đi vào rừng .”
nghe Tiền Thế Kiệt nói rằng muốn đi vào rừng , trong đôi mắt của người phụ nữ lộ ra vẻ ngạc nhiên , ngập ngừng hỏi : “ cậu …. Cậu muốn đi vào trong rừng à ??”

Tiền Thế Kiệt mỉn cười ngật đầu , ánh mắt vẫn không ngừng dán chặt vào phần ngực của đối phương .
“ trong khu rừng đó là …..” người phụ nữ không để ý tới ánh mắt của Tiền Thế Kiệt , dường như muốn nói gì đó , nhưng chợt bừng tỉnh , lắc đầu nói : “ à …. Cậu định đi vào khu rừng , chắc là biết rõ trong đó có gì rồi , tôi có nói cũng bằng thừa .” ngưng 1 hồi , người phụ nữ đó mỉn cười dịu dàng nói : “ căn nhà tôi hơi chật chội , nếu như cậu không chê , xin cứ ở lại đêm nay .”
Tiền Thế Kiệt chắp hai 2 tay lại cúi người thi lễ , nhẹ nhẹ nói : “ cám ơn cô rất nhiều !”
Người phụ nữ vô cùng lịch sự mời Tiền Thế Kiệt bước vào trong nhà , “ tiểu Lioles” vẫn kéo lấy chiếc váy của mẹ bước đi theo phía sau . hắn tỏ ra có chút nhụt nhè , chắc là vì ngày thường ít tiếp xúc với người lạ , nên mới có những biểu hiện như vậy .