lát sau , Isbel 2 tay bưng 1 chiếc khay lớn , trên đó có vài đĩa trái cây . cô ta nhẹ nhàng bước tới bên bàn , để chiếc khay xuống . nhận thấy Tiền Thế Kiệt và Pole đang chăm chú vào ván cờ . cô ta chỉ mỉn cười , vô cùng đảm đang rót 2 ly trà , 1 ly đưa sang cho Pole , 1 ly đưa sang cho Tiền Thế Kiệt .
Tiền Thế Kiệt cầm lấy ly trà do Isbel đưa tới , trên khuôn mặt mang theo 1 nụ cười nhẹ nhàng , cười nói : “ cám ơn cô .”
“ thực ra nếu cô ấy dịu dàng 1 chút , cũng là 1 cô gái rất tuyệt đấy chứ ! nếu như cô ấy có sự tiến triễn trong việc bếp đúc , chắc chắn sẽ có thể trở thành 1 cô vợ hiền thục . chà chà …. Phải cộng thêm 1 điểm mới được !” Tiền Thế Kiệt mỉn cười thầm nghĩ trong lòng .
Thấy Tiền Thế Kiệt nói lời cám ơn , 2 bên má của Isbel lại ửng đỏ lên ,lí nhí nói : “ không có chi .” nói xong , đứng sang 1 bên để theo dõi trận cờ giữa Tiền Thế Kiệt và Pole . đôi khi lại không tự chủ đưa mắt liếc nhìn Tiền Thế Kiệt vài cái .
Trong lúc ván cờ vẫn đang bất phân thắng bại . bỗng nhiên , bên ngoài đường có 1 đoàn xe ngựa chạy tới dừng ngay trước cửa tiệm của lão Pole .
Chỉ thấy 1 bóng người từ trên xe ngựa nhảy xuống , bước vào trong cửa tiệm . chính là Aeron , quản gia của Healay .
Bước vào trong cửa tiệm , vừa nhìn thấy Tiền Thế Kiệt , ông ta vội vã cúi người chào hỏi .
Trong lòng Tiền Thế Kiệt lập tức trầm xuống , thầm nghĩ :mới sáng sớm đã tới ghé thăm rồi , chẳng lẽ định hỏi tội về vụ lén lén bỏ trốn về nhà vào đêm qua sao ????
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt ôn hoà của Aeron ,dường như không có vẻ như tới hỏi tội . Tiền Thế Kiệt cố gắng tạo ra nụ mỉn cười nói : “ chào ông Aeron , sao mới sáng sớm đã tới tìm tôi rồi . à , cho tôi xin lỗi vì đêm qua đã rời khỏi dinh thư mà không báo cho các ông biết . chỉ là …..”
Aeron vẫn mang theo vẻ mặt tươi cười , nhẹ nhẹ nói : “ vâng , ngài là khách quý của thiếu gia chúng tôi . nếu như ngài muốn rời khỏi , chúng tôi cũng không dám ngăn cản . chỉ là ngài rời khỏi 1 cách đột ngột quá , nên chúng tôi không kịp giao quà tặng và đưa ngài về tới tận nhà . nên sáng nay , thiếu gia của tôi đã bảo tôi mang những món quà tặng tới đây , kèm theo lời xin lỗi vì đã tiếp đón không đủ chu đáo , mong ngài thông cảm cho ạ .”
cả Pole và Isbel có chút tò mò , cùng thót lên 1 câu : “ quà tặng ?”
Aeron dùng tay vỗ nhẹ vài cái . ngay lập tức , những người hầu chờ đợi ở bên ngoài đã khâng vô số rương gỗ vào cửa tiệm . sau khi để ngay ngắn ở dưới đất , mở những chiếc rương gỗ ra . đập vào đôi mắt của họ chính là những tia sáng lấp lánh rực rỡ phát ra từng những phiến vàng và những viên kim cương to như quả trứng gà . Pole và Isbel đã nhìn tới nỗi ngơ ngác cả người .
Pole thì thôi đi . dù sao ông ta cũng là 1 người từng trải , có gì mà chưa gặp qua chứ ? vả lại ổng cũng là 1 tên gian thương giàu có . cứ nhìn ngày thường lão an nhàn kinh doanh cái cửa tiệm không có bóng ma nào ghé thăm , ngoài ra những vật trang trí trong cửa tiệm , ví dụ như chiếc bàn làm bằng gỗ hồ đào gì đó , đủ hiểu số tài sản mà ổng sở hữu tuyệt đối không nhỏ . cho nên khi nhìn thấy những chiếc rương gỗ chất đầy phiến vàng và kim cương ở trước mặt . vẻ mặt kinh ngạc của ông ta chỉ duy trì được vài giây , sau đó lại thay thế bằng vẻ mặt tò mò liếc nhìn Tiền Thế Kiệt .