sau khi dùng xong bữa ăn sáng “ kinh khủng” đó , Pole và Tiền Thế Kiệt cùng bước ra ngoài cửa tiệm . chỉ thấy Isbel đang vô cùng hăng hái cầm khăn lau chùi khắp cửa tiệm .
khi nhìn thấy Tiền Thế Kiệt và Pole bước ra , Isbel đã ngừng tay, mỉn cười với Pole , dịu dàng nói : “ chào chú ! thế nào , món ăn sáng ngon miệng chứ ???”
Pole có chút cười khóc không được, gượng cười nói : “ ngon … rất ngon ….”
” vậy thì tốt !” sau đó lại quay sang liếc nhìn Tiền Thế Kiệt , vẻ mặt của cô ta có chút ái ngại , hai bên má bỗng nhiên ửng đỏ lên , lí nhí nói : “ chào …. Chào anh ….”
Thực ra đêm qua Isbel không hề quay về phòng mình mà lén lén lút ở 1 bên nghe được cuộc đối thoại giữa Tiền Thế Kiệt và Pole . khi nghe tới đoạn Pole nói rằng dạo này dường như mình có nảy sinh 1 mầm móng tình cảm đặc biệt với Tiền Thế Kiệt . ngay cả cô ta cũng đã giật mình kinh ngạc vì điều đó . với 1 cô gái mới lớn chưa từng nếm trải qua cảm giác yêu đương như cô ta , không biết được thứ cảm giác đó cũng là điều dễ hiểu . nhưng sau khi ngẫm nghĩ kỹ lại , dường như …. Đại khía ….. đúng là ….. quả thật ….. dạo này khi đối diện với thằng nhóc ranh ma đó , nhịp tim của mình luôn đập thình thịch . lúc không gặp được hắn thì luôn cảm thấy thấp thõm không yên . lúc gặp được thì chỉ muốn được cãi nhau với hắn …. Thực ra cũng chỉ vì muốn được nghe thấy giọng cười nói của hắn mà thôi …… không lẽ nào …..
Rốt cuộc là cô ta đã trăn trở cả đêm , không sao ngủ được . trong đầu đôi khi lại xuất hiện khuôn mặt của Tiền Thế Kiệt . mỗi lần nghĩ tới nụ cười , lời nói của anh ta , cô ta lại không tự chủ thầm mỉn cười . cho nên hôm nay 2 viền mắt đã đen như cặp mắt của gấu mèo . và khi nhìn thấy Tiền Thế Kiệt , không hiểu vì sao , cô ta lại cảm thấy hồi hộp như thế này …
Thực ra thì không chỉ Isbel , ngay cả Tiền Thế Kiệt cũng cảm thấy có chút gì đó khi đối diện với Isbel , nhận thấy thái độ của Isbel cũng có gì đó khác lạ , nhưng anh ta lại không dám suy nghĩ quá nhiều , chỉ gượng cười nói : “ chào … chào cô ….”
nhận thấy thái độ có chút khác thường của đôi bạn trẻ , lão Pole chỉ thầm cười , không nói năng gì cả, trực tiếp đi tới chỗ ngồi quen thuộc của mình để làm công việc hằng ngày của mình là nhắm nháp ly trà trên tay .
Bầu không khí có chút ái ngại , Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu , bước tới bên cạnh Isbel , cũng không biết nên nói gì nữa , suy nghĩ hồi lâu , ngập ngừng nói : “ đêm qua …. Cô ngủ … ngủ ngon chứ ??”
Mặc dù nhìn thấy đôi mắt gấu mèo của Isbel , nhưng lúc này Tiền Thế Kiệt không còn đủ bình tĩnh để quan sát và suy nghĩ quá nhiều nữa , trong lúc không biết nên nói gì với cô ta , theo bản năng tự nhiên thót ra câu hỏi đó .
khuôn mặt của Isbel ửng đỏ , đầu cúi xuống gần tới ngực , lí nhí nói : “ ngon …. Ngon lắm ……”
lại im lặng hồi lâu , bỗng nhiên cả 2 cùng thót lên 1 câu : “ cho tôi xin lỗi vì chuyện ……”
Cả 2 lập tức sửng người , không ngờ đối phương lại cùng nói ra 1 câu giống như mình định nói , lại rơi vào tình trạng im lặng thêm lần nữa . Tiền Thế Kiệt thì gượng cười gãi gãi , còn Isbel thì 2 tay nắm chặt lại ,để ở phía trước , đầu cúi xuống không dám nhìn thẳng vào Tiền Thế Kiệt .
“ e hèm ….” Nhận thấy bầu không khí có chút ái ngại , lão Pole giả vờ ho nhẹ 1 tiếng , lên tiếng nói : “ cái này ….. Thế Kiệt , trận cờ hôm qua còn chưa phân thắng bại , giờ chúng ta chơi tiếp chứ ??”
Tiền Thế Kiệt lập tức bừng tỉnh , quay người lại nhìn vào lão Pole , há há cười lớn : “ vâng , vâng , chúng ta chơi tiếp nào !” nói xong , trực tiếp chạy tới bên bàn ngồi xuống đối diện lão Pole , miệng nói nhỏ : “ cám ơn !”
Isbel cũng thở phào 1 tiếng , tựa như vừa trút bỏ được 1 gánh nặng thì phải . nhìn vào Tiền Thế Kiệt và Pole , mỉn cười dịu dàng nói : “ cả 2 chơi cờ à ? vậy để tôi chuẩn bị trái cây tráng miệng nhé .” nói xong , trực tiếp chạy thẳng vào phòng ăn để chuẩn bị .