Thần Tọa

Chương 767: Hết thảy đều kết thúc (1)




- Chương Hàm!

Tên hoàng thất cung phụng cuối cùng kia phát ra một tiếng bi thiết, trong mắt nhỏ ra nước mắt.

Ầm ầm!

Thập bát hoàng tử đã không nghĩ nhiều được nữa rồi, không chút nghĩ ngợi một kiếm tung hoành hơn nghìn trượng hướng về phía bên cạnh chém ra. Chỉ nghe oanh một tiếng, kiếm khí tương giao, thân hình Lâm Hi lại lần nữa lóe lên một cái, sau đó biến mất.

- Coi chừng!

Thập bát hoàng tử hô lên một tiếng nhưng vẫn là đã muộn.

Xoạt!

Hàn quang lóe lên, hộ thể khí tường của tên hoàng thất cung phụng thứ hai đã bị xé ra, hơn phân nửa bả vai mang theo một cái đầu lâu xoay tròn bay ra ngoài.

Ba dát!

Nửa cái thân thể rơi xuống đất.

Bất quá trong khoảng thời gian ngắn, người mà Thập bát hoàng tử mang tới cộng thêm hai gã hoàng thất cung phụng thực lực cao cường đã bị Lâm Hi chém giết sạch, chỉ còn lại một người là hắn.

- Ti!

Xa xa, Âu Dương Nạp Hải, Khí Thánh Vương, Bạch Nguyên đã sớm nhìn đến ngây người, ba người hít vào một hơi.

- Không thể tưởng được, một thớt Tứ Cực Đại Uyển có thể khiến cho tiểu sư đệ lợi hại như vậy!

Âu Dương Nạp Hải kinh thán không thôi.

Hắn đã giao thủ với hoàng thất cung phụng kia, căn bản không phải là đối thủ của họ.

Ngay cả Khí Thánh Vương đều bị tổn thương, mà bây giờ một đám người cư nhiên bị Lâm Hi mấy lần chém xuống giống như chém dưa thái rau, giết cái hết sạch.

- Đây là kiếm đạo chân chính, tiểu sư đệ mượn lực lượng của Tứ Cực Đại Uyển biến tướng đạt đến điểm này. Bất quá cường giả kiếm đạo chân chính căn bản không cần Tứ Cực Đại Uyển, hơn nữa cũng căn bản sẽ không bị người bức cho thân thể thoáng hiện một cái. Những kiếm đạo cường giả lợi hại coi như là sở trường về không gian chi lực, ngay cả những cường giả tiên đạo có không gian khiêu dược cũng chạy không thoát bọn họ đuổi giết.

Khí Thánh Vương thản nhiên nói.

Một bên khác, Thập bát hoàng tử chiến đấu với Lâm Hi đã tiến vào giai đoạn cuối cùng.

Lâm Hi đạt được thiên địa dị chủng Tứ Cực Đại Uyển, uy lực của kiếm đạo tăng vọt một bậc. Tùy tùng của Thập bát hoàng tử trong nháy mắt đã bị giết sạch sành sanh, chỉ còn lại một người cô độc.

Khoảng cách giữa Ly Long sơn với Thái Bạch hoàng thành hơn một ngàn dặm, có chạy cũng không thể nào chạy nổi Tứ Cực Đại Uyển, càng chạy sẽ chỉ càng nhanh chết mà thôi, mà ở tại chỗ phòng thủ thì càng là nhìn không thấy bất kỳ hi vọng gì.

Sắc mặt của Thập bát hoàng tử cũng dần dần tái nhợt, đáy mắt hiển hiện một tia tuyệt vọng sâu sắc. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nếu như Tứ Cực Đại Uyển ở trong tay của hắn, chỉ sợ hiện tại người cầm đồ đao lên để đồ sát chính là hắn. Chỉ sai lệch một bước, hiện tại người ta chính là đao thớt, mình là cá thịt.

Tuy minh bạch nếu còn tiếp tục như vậy nữa chắc chắn phải chết, nhưng hoàng thất trời sinh cao ngạo, lại khiến cho hắn không muốn cúi đầu xuống.

- Ta là hoàng thất quốc thích, thiên hoàng huyết mạch. Hôm nay nếu như ta chết ở chỗ này thì ngươi cũng chắc chắn phải chết. Thái Bạch hoàng triều chúng ta cho tới bây giờ cũng không để cho máu chảy vô ích, từng cái hoàng thất huyết mạch ngã xuống nhất định sẽ có một đám người chôn cùng. Ngươi sẽ phải trả giá thật lớn!

Thanh âm lệ khiếu của Thập bát hoàng tử vang vọng Ly Long sơn mạch.

- Quỳ xuống! Ta có lẽ có thể tha cho ngươi một mạng.

Thanh âm lạnh lẽo của Lâm Hi biến ảo chập chờn từ trên bầu trời truyền đến.

- Hừ, không có khả năng!

Thanh âm của Thập bát hoàng tử như chém đinh chặt sắt:

- Hôm nay ta không đối phó được ngươi nhưng sẽ có người đối phó được ngươi. Thiên cơ thần toán, thôi diễn chu thiên, hôm nay chuyện xảy ra ở Ly Long sơn đã bị Thái Bạch hoàng thất chúng ta suy tính rõ ràng. Ngươi giết ta, các ngươi ai cũng không sống nổi. Giao ra Tứ Cực Đại Uyển, tự đoạn một tay, đây là sinh lộ duy nhất của các ngươi!

- Ha ha ha...

Một trận cười to từ phía trên thiên không truyền đến, sau đó thanh âm lạnh lẽ, Lâm Hi lạnh giọng nói:

- Thiên cơ thần toán, thôi diễn chu thiên? Thập bát hoàng tử, ngươi thật sự nghĩ đến cái đó hữu dụng đối với ta sao?

Oanh!

Một đạo kiếm khí chói mắt hoành quán hư không, từ trong hư không nhảy ra trảm nhanh tới. Cơ hồ là đồng thời, Thập bát hoàng tử giống như chớp giật, tay cầm Thái Bạch kiếm, một đạo Thái Bạch kiếm khí khôi hoành phá không mà ra.

Hai đại kiếm khí lập tức mãnh liệt đụng vào nhau trong hư không, song song chôn vùi.

Oanh! Oanh!

Từng đạo kiếm khí mênh mông cuồn cuộn nhanh như tia chớp tràn ngập hư không không ngừng đụng vào nhau. Trong khoảng thời gian ngắn hai người đã giao thủ hơn vài chục lần, loại kiếm khí sắc bén vô cùng này liền giống như là cắt đậu hũ, đem hư không cắt thành một khối lại một khối.

Cho dù là Âu Dương Nạp Hải xa xa nhìn lại, giờ phút này cũng là kinh tâm không thôi.

Mảnh hư không kia, ở trong 5000 trượng chỉ thấy kiếm khí mà không thấy người, đã bị hai người kịch chiến hóa thành một khu vực tử vong. Dù là thập trọng thánh vương như Âu Dương Nạp Hải vào lúc này cũng kiêng dè không thôi, không dám đơn giản đụng vào đó.

- Kiếm khí thật đáng sợ! Không có tu vi Nhị quả thánh vương trở lên, đụng vào đó chỉ có một con đường chết!

Âu Dương Nạp Hải nhìn đến âm thầm kinh hãi.

Tu vi kiếm đạo của Lâm Hi vốn là không bằng Thập bát hoàng tử, nhưng cưỡi Tứ Cực Đại Uyển, nhân mã hợp nhất đã ẩn ẩn vượt qua Thập bát hoàng tử.

Nhưng mà không biết vì cái gì, Thập bát hoàng tử tuy không nhìn thấy Lâm Hi nhưng mà tựa hồ có thể sớm cảm giác được kiếm khí của hắn, Lâm Hi liên tiếp mấy lần muốn mượn nhờ Tứ Cực Đại Uyển thi triển kỹ năng kiếm đạo miểu sát đều bị hắn cản lại.

- Sư huynh, Thập bát hoàng tử kia giống như sớm có thể cảm ứng được kiếm khí của tiểu sư đệ?

Âu Dương Nạp Hải có chút do dự nhìn về phía Khí Thánh Vương, giọng mang theo dò hỏi.

Tầm mắt kiến thức của Khí Thánh Vương đều cao hơn hắn, ở những phương diện này thì lời nói càng có thêm trọng lượng.

- Ân. Thiên phú kiếm đạo của Thập bát hoàng tử này xác thực rất cao, tiểu sư đệ nhân mã hợp nhất, uy lực ở trên người hắn phải kém hơn rất nhiều. Nghĩ đến..., hẳn là một ít kiếm đạo bí kỹ của Thái Bạch hoàng thất đi.

Khí Thánh Vương nhìn qua xa xa, trong mắt lóe lên một đạo quang mang.

Thái Bạch hoàng thất có một Lão tổ tông là kiếm đạo cường giả, đồ vật lưu lại cũng không chỉ có một loại là Thái Bạch kiếm đạo, nhất định còn có những thứ khác liên quan đến kiếm đạo.

Khí Thánh Vương cũng cảm giác được, phương diện về độ nhạy cảm kiếm khí của Thập bát hoàng tử nếu so với Lâm Hi thì lợi hại hơn nhiều. Thập bát hoàng tử chìm đắm ở trong kiếm đạo hơn mười năm, đúng là vẫn có chút sở trường đấy.

- Không sai biệt lắm, chiến đấu muốn chấm dứt!

Hai đầu lông mày của Khí Thánh Vương nhíu lại, hiện lên một đạo ý niệm, sau đó từ chỗ ẩn thân đứng lên.

Thập bát hoàng tử gia học uyên thâm, Lâm Hi khống chế Tứ Cực Đại Uyển giết người khác như chém dưa thái rau, nhưng ở trên người Thập bát hoàng tử lại giảm bớt đi nhiều, nhiều lần bị cản lại.