Thần Tọa

Chương 666: Hoàn thành nhiệm vụ (2)




- Một vạn chủng loại sắt đã thu thập đầy đủ hết, có thể đi giao nộp nhiệm vụ thứ hai cho trưởng lão. Có điều, đây mới là cái thứ hai, vẫn còn một nhiệm vụ giống như thế. Ai, Chấp Pháp trưởng lão, rốt cuộc có còn để yên hay không...

Nhớ tới Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần, Lâm Hi cũng đau đầu không thôi, vẻ mặt bất đắc dĩ.

Nhiệm vụ thứ hai Sưu tập một vạn chủng loại sắt, xem ra đơn giản, nhưng kỳ thật cũng là cực kỳ hao tổn tinh thần, trong đó dây dưa không ít chuyện. Nhưng mà, ai kêu lão là trưởng lão đây, Lâm Hi dẫu có bất mãn lớn tới đâu thì cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

Để thực hiện được loại nhiệm vụ như thế này, đòi hỏi phải bỏ ra rất nhiều tinh lực, thời gian và tài lực. Lâm Hi cũng không có khả năng bỏ dở nửa chừng, chỉ có thể theo một con đường đi tới cùng.

- Ai, trước cứ giao kết quả nhiệm vụ rồi nói sau...

Thân hình của Lâm Hi nhoáng lên, phóng như điện xạ mà bay lên cao.

Lần này đây hành động, Lâm Hi nhanh vô cùng. Cả không trung ở dưới chân hắn phảng phất như đã biến thành dải đất bằng phẳng kiên cố. Chỉ là một cái lóe ra, lập tức trong nháy mắt đã biến mất không thấy, ngay cả tàn ảnh cũng không có.

Xoạt!

Giữa những trận gió cương phong mênh mông trong không trung, hào quang lóe lên, cơ hồ là ngay lập tức liền thấy Lâm Hi xuất hiện ở bên rìa Chấp Pháp Phong.

- Rốt cục đã đến.

Lâm Hi nhìn trước mắt mà nói.

Đây chính là Tiểu Na Di Pháp.

Sau khi Lâm Hi tu luyện thành môn tuyệt học này, tốc độ đã có thay đổi về chất. Đã có khả năng ngang vai ngang vế cùng với cấp bậc Thập Trọng Thánh Vương như Âu Dương Nạp Hải.

Từ ngọn núi đang ở đến giữa không trung trên trời cao ở Chấp Pháp Phong, thuấn di là đến ngay lập tức. Căn bản là không bị những trận gió cương phong ảnh hưởng nên tốc độ nhanh đến mức khó có thể tin nổi.

Trên Chấp Pháp Phong hoàn toàn yên tĩnh, nhìn về nơi xa ở trước mặt, cao thấp chập chùng, nhà cửa đền đài hai bên đường đi cũng sạch sẽ hơn rất nhiều, đã khôi phục một chút sức sống.

- So với lần trước tới chỗ này thì đã sạch sẽ hơn nhiều. Cũng không biết là ai hạ lệnh sửa sang.... hình như sư huynh Bạch Nguyên cũng không ở chỗ này.

Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.

Hắn mọi nơi nhìn liếc mắt, cũng không thấy đệ tử Bạch Nguyên tiếp đón lần thứ hai ra tiếp đón hắn tiến vào Chấp Pháp Điện.

Xoạt!

Lâm Hi cũng không để ý, tất cả đều là cứ theo lối cũ, hắn nhanh chóng xuyên qua con đường nhỏ rồi xuất hiện ở trên sân rộng chấp pháp.

Sân Chấp Pháp dùng Thanh Đồng tạo ra cực kỳ trống trải.

Chấp Pháp trưởng lão tựa hồ đã sớm biết rõ hắn sẽ đến, nên chờ từ rất sớm. Nhưng mà, không giống với trước kia, Chấp Pháp trưởng lão miễn cưỡng chắp tay đứng thẳng ở chính giữa cái sân rộng.

- Nhiệm vụ thứ hai đã hoàn thành?

Chấp Pháp trưởng lão nhìn thấy Lâm Hi từ rất xa, mỉm cười hỏi.

Mặc dù là dáng vẻ mỉm cười, nhưng Lâm Hi cũng không nhìn ra một chút ý nghĩ trong lòng của lão. Tựa như một cái hồ sâu vậy, mặt ngoài xem ra mặc dù yên tĩnh, nhưng bên trong cũng là sâu không thấy đáy.

- Nhờ phúc của trưởng lão, bỏ ra hai ức Công Huân Tông Phái, vẫn còn nợ một lượng lớn nhân tình, rốt cục đã hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão giao phó.

Lâm Hi không câu nệ chút nào trào phúng đáp lại.

Hắn và Chấp Pháp trưởng lão cũng không phải lần đầu tiên tiếp xúc, thái độ rất cởi mở nên cũng biết Chấp Pháp trưởng lão sẽ không trách tội. Đương nhiên, với các trưởng lão khác liền khó nói.

- Hắc hắc, chỉ là xuất ra một chút tâm huyết mà thôi. Ngươi đã được coi là rất không tồi rồi. Nếu đổi những người khác thì cho dù bỏ ra bốn ức Công Huân, ta cũng sẽ không giao cho hắn nhiệm vụ thứ hai.

Chấp Pháp trưởng lão một nửa là đắc ý dào dạt, một nửa là cậy mình nhiều tuổi. Phảng phất như lão giao cho Lâm Hi hai nhiệm vụ, vẫn là ân huệ rất lớn.

- Dường như Trưởng lão nói có hàm ý khác?...

Lâm Hi nheo mắt hỏi, nửa là nghiền ngẫm.

Lão gia hỏa này rốt cục nói lỡ miệng!

- Hắc hắc, tiểu tử kia, ngươi cũng không cần xen vào lời của ta. Ngươi có thể hoàn thành hai nhiệm vụ ta giao, coi như là không tệ. Ngươi cũng không cảm thấy khó chịu, đi theo ta làm việc thì lúc nào ngươi cũng chịu thiệt thòi? Vì có nỗ lực, thì sẽ có thu hoạch. Ngươi nỗ lực lớn tới đâu, thu hoạch liền lớn tới đó.

Chấp Pháp trưởng lão vẻ mặt hơi mỉm cười mà nói với thâm ý sâu sắc.

- Trưởng lão, không dễ dàng đâu, cuối cùng để người nhẹ tay.

Lâm Hi cười nói.

Một tên đệ tử Khí Tiên Kỳ mà có khả năng hoàn thành nhiệm vụ của trưởng lão, nay Lâm Hi liên tiếp hoàn thành hai cái. Thời gian trường không nói, vẫn còn tốn hao rất lớn, với thực lực của Lâm Hi, từ cấp Khí Tiên tấn chức đến cấp Bán Bộ Thánh Tử cấp, nhưng lại còn chưa gia nhập Chấp Pháp Phong.

Nói ra, quả thực là khó có thể tin nổi. Nếu như nói không có tận lực làm khó dễ, là không có khả năng.

Nhưng Lâm Hi lại không tìm được lý do để Chấp Pháp trưởng lão làm khó dễ mình.

Lâm Hi lúc đó liền suy đoán, Chấp Pháp trưởng lão nhất định là có lý do gì đó mà chính mình không biết. Nhưng mà hiện tại, Chấp Pháp trưởng lão rốt cục rộng rãi một chút, ít nhiều tiết lộ ý tứ đã xác minh ý nghĩ của Lâm Hi.

Có điều, cho đến bây giờ Lâm Hi vẫn còn không biết, Thu hoạch càng lớn trong miệng Chấp Pháp trưởng lão, rốt cuộc là chỉ thu hoạch gì.

- Được rồi, mang đồ đến đây đi.

Chấp Pháp trưởng lão vừa nói, vừa vươn một bàn tay.

- Đều ở chỗ này.

Lâm Hi gật đầu, lấy ra túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại rồi đổ giữa trời.

Rắc rắc rắc!

Một lượng lớn, rất nhiều các loại thuộc tính đủ màu của Sắt, lăn ra từ trong túi Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của Lâm Hi, rơi trên sân Chấp Pháp.

Đến khi Lâm Hi đổ ra hết một vạn loại nguyên liệu, trên sân chấp pháp đã có thêm một đống kim loại cao hơn mười trượng, to như ngọn núi.

Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!

Trong hư không có một đạo hoàng kim rung động lướt qua, tất cả các thỏi sắt bay lên toàn bộ. Chúng phân tán ở trên không trung, vờn quanh người Chấp Pháp trưởng lão.

- Tốt! Tổng cộng là một vạn loại nguyên liệu. Phân lượng cũng đủ mười phần, không có tạm bợ, cũng không có giảm lượng. Nhiệm vụ này, ngươi hoàn thành không tệ.

Chấp Pháp trưởng lão ánh mắt đảo qua hư không, vừa lòng gật đầu.

Lấy tu vi của lão, Lâm Hi nếu là Ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu hoặc là đánh tráo chủng loại linh tinh các kiểu gì đó đều không khỏi ánh mắt của lão.

- Hiện tại, chỉ còn lại có một nhiệm vụ cuối cùng...

Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói.

- A! Còn có...

Lâm Hi vừa nghe, đầu liền to ra.

- Ha ha, yên tâm. Nhiệm vụ thứ ba không cần ngươi tốn hao bao nhiêu thời gian, cũng không cần ngươi tốn hao lượng lớn Công Huân. Chỉ cần ngươi giết một thứ gì đó. Hơn nữa, thời gian chỉ cần vài phân khắc là có thể có được kết quả.

Chấp Pháp trưởng lão mỉm cười nói.

Từ sau khi Lâm Hi hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, lão liền có vẻ cao hứng phi thường.

- Giết một thứ gì đó?

Lâm Hi chớp chớp mắt liên tục, hiện lên một vẻ hồ nghi sâu sắc.