Thần Tọa

Chương 625: Sinh nghi (1)




Chỉ cần khí tức của người này đã đủ áp đảo tất cả lực lượng, ngay cả hắn cũng không chịu nổi.

- Ngươi thực sự không nên nhắm vào hắn!

Lâm Hi căn bản không quan tâm tới hắn, nói:

- Bởi vì lòng tham và dục niệm của ngươi cho ta không thể không tăng thời gian ngủ say của mình lên lâu hơn, ta phải bỏ ra một nửa tiên khí của mình. Ngươi đúng là đáng chết.

Trong âm thanh của Lâm Hi thoát ra nộ khí và sát khí vô cùng mạnh mẽ. Cho dù lần đầu tiên gặp mặt nhưng mà Hắn lại hận Ám Long hơn rất nhiều người.

- Tiền bối, tiền bối, đây là hiểu lầm, ta không biết ngươi ngủ say trong cơ thể của hắn...

Ám Long bối rối giải thích.

Hắn cũng không phải là người không có tự tôn, nhưng mà người này ở trong cơ thể của Lâm Hi lại cho hắn áp lực thật sự quá lớn. Kẻ này có thực lực nghiền áp hắn giống như giữa hắn và Lâm Hi.

Ông!

Tiền bối trong miệng Ám Long căn bản không có phản ứng, một âm thanh như thủy triều mang theo tiếng sấm nổ mạnh truyền vào trong tai của hắn. Sau đó một đạo hàn khí khủng khiếp đóng băng cả không gian cùng thời gian bạo phát trên người Lâm Hi.

Ám Long là Đệ tử chân truyền nhưng mà trước đạo hàn khí này cũng phải lạnh run, nổi một tầng da gà bộ dáng không chịu nổi.

- Tiền bối...

Ám Long còn muốn giải thích nhưng mà khi thấy sát cơ lạnh lẽo trong mắt Lâm Hi bắn ra ngoài, hai đạo phù văn kim sắc bắn ra ngoài, toàn thân của hắn lạnh lẽo.

- Tiên hoàng...

Ám Long nghẹn ngào kinh hô, vẻ mặt hoảng sợ.

Hô hấp của hắn như dừng lại. Long Băng Nhan muốn giết đệ tử nội môn Thần Tiêu Tông, trong cơ thể của tên lại có một Tiên hoàng khủng khiếp như vậy.

Yêu Hoàng, Ma Hoàng là cao thủ cao cấp của Tiên Đạo, thủ đoạn Thông Thiên, cường giả khủng bố kinh khủng.

Tuy không biết vì cái gì hắn mất đi thân thể nhưng mà lạc đà gầy cũng lớn hơn ngựa. Tuy hắn là Đệ tử chân truyền , nhưng mà cường giả Hoàng cấp trong Tiên Đạo Cảnh quả thực giết hắn như dễ như lật bàn tay.

Dựa theo tuyệt học băng hệ khủng khiếp này hiển thị ra, đây rõ ràng là Băng Hoàng, hơn nữa khí tức cổ xưa cường đại, chỉ sợ còn lại vào lúc này.

- Trốn!

Một đạo ý niệm như thiểm điện hiện ra trong đầu của Ám Long. Hắn cảm thấy vớ vẩn, hắn cảm giác được tai họa ngập đầu.

Một gã thượng cổ Băng Hoàng ngủ say trong cơ thể đệ tử nội môn Thần Tiêu Tông!

Đây không phải đồn đãi, mà là chuyện chân thật ngay trước mặt của hắn.

Ám Long giờ phút này cảm thấy mình gần tử vong rất gần.

Không hề nghi ngờ Thượng cổ Băng Hoàng này mất đi thân thể lựa chọn Lâm Hi làm vật trung gian, hơn nữa tiến vào trong cơ thể của hắn là muốn thông qua ngủ say trong người Lâm Hi khôi phục sức khỏe.

Nhưng mà hết lần này tới lần khác hắn lại nhắm vào vật trung gian của Băng Hoàng mới đen như chó mực!

Nếu như hắn giết Lâm Hi, Thượng cổ Băng Hoàng này cũng phải chết không thể nghi ngờ. Đành phải ra tay ngăn cản hắn. Cũng bởi vậy trở ngại kế hoạch ngủ say khôi phục của hắn.

Lúc này hắn làm cho thượng cổ Băng Hoàng giận tím mặt, trong lòng tràn ngập cừu hận với hắn, muốn giết hắn!

- Đáng chết! Đáng chết! Tại sao lại có chuyện này? Giết đệ tử nội môn mà thôi, tại sao Băng Hoàng lại xuất hiện? Đáng chết!

Gương mặt Ám Long vốn hồng nhuận đã không còn chút máu.

Con mồi cùng thợ săn đã đảo chiều trong nháy mắt.

Oanh!

Thân hình Ám Long run lên, đột nhiên trốn vào trong pháp khí tiểu động thiên.

Oanh!

Thiên địa chấn động, một tiểu động thiên hình thoi hiện ra trước mặt, nhanh chóng tiến vào trong không gian, sau đó oanh một tiếng phóng lên trời. Hắn giống như tia chớp chạy thục mạng.

- Tại sao lại như vậy? Tại sao có thể như vậy?

Ám Long thì thào tự nói, toàn thân run rẩy, cảm giác nguy hiểm như thủy triều cơ hồ bức hắn điên lên. Cho dù trốn vào trong pháp khí tiểu động thiên, hơn nữa tiến vào không trung nhưng Ám Long lại không có cảm giác an toàn.

Lúc này đột nhiên trong lòng Ám Long xuất hiện cảm giác kỳ lạ!

- Có lẽ từ khi mới bắt đầu ta khinh thị hắn, có lẽ... Ta không nên tới đây!

Trên mặt đất Lâm Hi, hoặc nói chính là Thượng cổ Băng Hoàng ở động huyệt dưới đất trong Phong bạo chi môn nhìn qua bầu trời và mỉm cười.

Ánh mắt của hắn xuyên thấu hư không, vô cùng tinh chuẩn nhắm vào tiểu động thiên.

- Thoát được sao?

Tiếng nói nhàn nhạt vang lên trong không gian. Sau đó Thượng cổ Băng Hoàng phất phất tay.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên sâu trong hư không.

- Ah!

Tiếng hét thảm vang lên sâu trong không gian và im bật lại, sau đó tất cả lâm vào bình tĩnh.

Thượng cổ Băng Hoàng sừng sững ở trong hư không, yên lặng nhìn qua bầu trời. Ánh mắt của hắn nhìn qua pháp khí hình thoi lơ lửng ở sâu trong thời không và không nhúc nhích.

Pháp khí hình thôi hư vô mờ mịt, tràn ngập tĩnh lặng.

- Đúng là đồ không có mắt, một tiểu tử Tiên Đạo Cảnh dám làm càn trước mặt của ta, chết cũng không có gì! Đáng tiếc kế hoạch của ta bị phá hư! Bị thằng này quấy rối, trực tiếp rớt cảnh giới. Về sau không cách nào phát huy thực lực Tiên Đạo Cảnh! Thời gian khôi phục cũng dài hơn.

Trong mắt Thượng cổ Băng Hoàng tràn ngập lửa giận.

Hắn ở trong động quật trong Phong bạo chi môn gặp được Lâm Hi. Khi đó hắn đã mất đi thân thể, chỉ còn lại lực lượng tinh thần của Tiên Đạo Cảnh, cùng với một hạt châu ngưng tụ tiên lực mà thôi.

Thương thế không khôi phục, hơn nữa dưới tình huống không có thân thể cưỡng ép sử dụng lực lượng Tiên Đạo Cảnh cần trả cái giá quá lớn.

Lực lượng tổn thất còn khôi phục lại, trọng yếu nhất chính là thời gian khôi phục tăng lên gấp đôi.

Đây mới làm điểm hắn thống hận nhất, hơn nữa còn là nguyên nhân hắn phải giết tên Ám Long đệ tử chân truyền của Thần Tiêu Tông này.

- Ông!

Một đạo chấn động không gian khuếch tán ra ngoài, lan tỏa trong hư không.

Thượng cổ Băng Hoàng chỉ vẫy tay một cái, Tiểu động thiên hình thoi kia lập tức bay về, bay vào trong tay của hắn.

- Tương kiến tức là hữu duyên. Ngươi đã giúp ta rời khỏi vị diện trong Phong bạo chi môn. Đồ chơi nhỏ này xem như hồi báo cho ngươi, nhiều ra chút ít thủ đoạn bảo vệ tính mạng. Về sau phải xem chính ngươi.

Bàn tay Thượng cổ Băng Hoàng phất một cái và pháp khí Tiểu động thiên của đệ tử chân truyền và đồ vật Ám Long sau khi chết lưu lại đều đưa vào trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của Lâm Hi.

Ông!

Sau khi làm xong tất cả, khí tức trên người Thượng cổ Băng Hoàng lập tức tiêu tán đi, trực tiếp không còn tới một phần ba, hơn nữa khí tức lực lượng nhanh chóng hạ thấp.

Đây là cái giá phải trả khi bị trọng thương và không có thân thể.

- Đáng tiếc, đúng là không cam lòng a, tiểu gia hỏa, tiện nghi ngươi...

Tiếng thở dài nhàn nhạt vang lên, đôi mắt xanh thẫm của Thượng cổ Băng Hoàng nhanh chóng biến mất. Mái tóc dài màu xanh da trời nhanh chóng phai nhạt đi, biến trở thành tóc đen như cũ.

Nháy mắt khí tức bễ nghễ của Thượng cổ Băng Hoàng biến mất, thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, biến mất trong hư không...

...

Cũng không biết qua bao lâu, tiếng rên rỉ truyền ra từ mặt đất, sau đó Lâm Hi cũng tỉnh lại trong cơn hôn mê.