Thần Tọa

Chương 1452: Đáy biển (1)




Nhiệm Vụ trưởng lão mỉm cười nói.

Lâm Hi khẽ nhíu mày, như có điều suy nghĩ.

- Tốt, chuyện ở đây đã xong, ta cũng hết lòng tuân thủ hứa hẹn của mình, hiện tại còn có một người khác, xong hứa hẹn này chờ ta đi thực tế...

Nhiệm Vụ trưởng lão nói xong, cáo từ rời đi.

Hắn khuôn mặt ôn hòa, trong đầu hiện ra dung nhan nữ tử tuyệt thế, khóe miệng lộ ra nụ cười ôn nhu.

Bốn ngàn năm, hắn đã từng đáp ứng nàng, một khi hoàn thành chuyện nơi đây liền lập tức đi tìm nàng. Hôm nay hắn một thân một mình, không tiếp tục nhớ mong, cũng nên đi hoàn thành hứa hẹn với nàng.

- Chờ một chút...

Lâm Hi vội vàng kêu lên.

"Nhiệm Vụ trưởng lão" đi quá đột ngột, trong lòng của hắn còn có rất nhiều nghi hoặc cần hỏi.

- Như thế nào?

Nhiệm Vụ trưởng lão mỉm cười, dừng bước lại.

Lâm Hi có chút nghẹn, cũng muốn hỏi quá nhiều, trong trong lúc bắt đầu không biết hỏi từ đâu. Nhớ tới lần này phản bội ra đi, từ nay về sau côi cút một người, rất nhiều người trước kia không thể liên hệ, sư phụ Hình Tuấn Thần đối đãi với mình rất tốt, hôm nay bởi vì mình mà chết, hốc mắt ửng đỏ, nhịn không được bi thương trong lòng.

Nhưng mà Lâm Hi vẫn kiềm chế, nói:

- Lúc ta vừa mới vào tông môn từng nghe qua trong tông môn có ‘Thần Tiên dịch’, có thể giúp người chết sống lại: Xương trắng sinh thịt, ta muốn biết thứ này có thật không?

- Ngươi muốn cứu sư phụ ngươi?

Nhiệm Vụ trưởng lão nghe thấy cũng hiểu ý, lập tức biết rõ tâm tư của Lâm Hi.

- Ân.

Lâm Hi gật gật đầu.

- Ai!

Nhiệm Vụ trưởng lão nhịn không được thở dài một tiếng, "Chấp pháp trưởng lão" Hình Tuấn Thần tử vong thật sự là ngoài ý muốn. Tuy hắn sớm ở đó rồi, nhưng mà hắn cũng không ngờ Thần tử độc ác như vậy.

Cho dù là hắn cũng không ngờ "Thần tử" không từ thủ đoạn đánh chết Hình Tuấn Thần.

Hình Tuấn Thần dù sao cũng là trưởng lão Thần Tiêu Tông, "Thần tử" cho dù thế nào cũng không thể giết hắn, tất cả mọi người lúc đó đều cho rằng "Thần tử" chỉ muốn áp chế Lâm Hi, mà sẽ không thực giết hắn.

Kết quả cuối cùng Lâm Hi đều không ngờ chứ nói gì là Nhiệm Vụ trưởng lão.

- Chuyện Thần Tiên dịch kỳ thật chỉ là một loại ngụy trang.

Nhiệm Vụ trưởng lão nói:

- Thực lực của ngươi hiện tại cường đại cũng nên biết, Thần Tiên dịch tuy là thật, nhưng cái gọi là người chết sống lại: Xương trắng sinh thịt chỉ là đối với cường giả Tiên Đạo mà thôi. Đối với cường giả Quỷ Thần Cảnh thì tác dụng lớn nhất của nó là tu bổ thần ma thể, bổ sung tinh thần. Bởi vậy cực kỳ trân quý, nhưng mà với sư phụ của ngươi thì... Chỉ sợ vô ích.

Cho dù trong nội tâm sớm có suy nghĩ nhưng mà khi nghe được trong nội tâm Lâm Hi vẫn cảm thấy trống rỗng, thống khổ, hối hận, cô đơn, còn có phẫn nộ...

Nhiệm Vụ trưởng lão đã từng là Đại sư huynh của Thần Tiêu Tông, có thể tiếp xúc được rất nhiều bí mật trong tông, trong đó tự nhiên có cả "Thần Tiên dịch".

Dùng thân phận của hắn, nói ra lời rất có quyền uy, tự nhiên sẽ không lừa gạt hắn làm gì.

- Nhưng mà Thần Tiên dịch mặc dù vô dụng với sư phụ, nhưng mà chuyện này không phải không có hi vọng.

Nhiệm Vụ trưởng lão nhìn qua Lâm Hi, nói.

- À?

Phong hồi lộ chuyển, trong nội tâm Lâm Hi đột nhiên chấn động, ngẩng đầu lên.

Nhiệm Vụ trưởng lão chỉ nhạt mà không nói nên lời.

- Thời gian không sai biệt lắm, ta cũng có thể đi. Về phần ‘tái tạo linh hồn, chết mà phục sinh’ thì ta cũng không biết nhiều. Phương diện này có kẻ biết rõ ràng hơn ta đấy.

Nhiệm Vụ trưởng lão nói xong nhìn qua "Sinh Mệnh Chi Môn" sau lưng Lâm Hi, như có thâm ý.

- Sư đệ, chuyện lần này chỉ sợ làm cho ngươi thất vọng rồi. Chúng ta mỗi người đều có truy cầu của mình, chuyện tranh giành trong tông môn thật sự không phải là ta mong muốn, chỉ có thể xin lỗi.

Nhiệm Vụ trưởng lão nói xong xoay người lại, hắn lập tức bước đi, trong không khí giống như bị nóng chảy, Nhiệm Vụ trưởng lão bước vào trong đó, chậm rãi biến mất, lập tức đi tới "Địa Ngục Đại Thế Giới".

- Ai!

Thị Huyết lãnh tụ nhìn qua bóng lưng của Nhiệm Vụ trưởng lão, buồn vô cớ thở dài, trong nội tâm phức tạp không hiểu. Trong tối tăm nhớ lại chuyện tin vịt năm đó của Đại sư huynh.

Đã từng có đồn đãi "Đại sư huynh" và nữ vương mạnh nhất của A Tu La Ma tộc từng có một đoạn tình duyên, việc này làm xôn xao trong tông, những kẻ làm sư đệ như bọn họ từng hỏi qua rồi, nhưng đạt được chỉ là nụ cười thản nhiên của "Đại sư huynh".

Thời gian dài, tất cả mọi người chỉ cho rằng là nghe lầm đồn bậy, cũng không cho rằng là đúng.

- Không thể ngờ chuyện đó lại là thật.

Trong lòng Thị Huyết lãnh tụ buồn vô cớ không thôi.

Sư huynh đệ nhiều năm, lần này hội tụ vẫn không thể đi cùng một chỗ. Giết về Thần Tiêu Tông và có suy nghĩ đoạt lại chức chưởng môn, cuối cùng là kính vỡ khó tròn, tan thành bong bóng.

- Sư huynh, một đường đi tốt...

Thị Huyết lãnh tụ nhìn qua bóng lưng của Nhiệm Vụ trưởng lão biến mất, trong nội tâm yên lặng chúc phúc nói.

"Nhiệm Vụ trưởng lão" đi mà lưu lại quá nhiều nghi hoặc. Nhưng mà nhân vật như thế quá mức cường đại, không phải Lâm Hi có khả năng lưu lại.

Lâm Hi hít sâu một hơi, bình tĩnh tâm thần, rất nhanh nhìn qua "Sinh Mệnh Chi Môn" sau lưng của mình. Trong lòng hắn vào lúc trọng yếu nhất nghe được Nhiệm Vụ trưởng lão nói sư phụ Hình Tuấn Thần có hy vọng phục sinh.

- Tiểu tử, muốn biết cái gì cứ hỏi đi.

"Sinh Mệnh Chi Môn" hào quang lóe lên, lần nữa hóa thành thân ảnh lão già tóc bạc Lâm Hi quen thuộc.

- Ta chỉ muốn biết rốt cuộc có hy vọng hay không?

Lâm Hi hỏi.

- Có!

Sinh Mệnh Chi Môn trả lời vô cùng dứt khoát, nhìn qua bầu trời xanh, nhìn qua sâu trong vô tận tinh không:

- Nhưng mà không ở chỗ này, mà ở ‘trung tâm vũ trụ’.

Toàn thân Thị Huyết lãnh tụ chấn động, trong mắt hiện ra nét hướng về.

- Quả là thế ah.

Thị Huyết lãnh tụ thở dài. Đạt tới tầng thứ của hắn có nhiều chỗ tuy không đi được, nhưng mà vẫn có nghe đồn về nó.

- Trung tâm vũ trụ?

Sắc mặt Lâm Hi biến hóa, lập tức hỏi.

- Đúng vậy, trung tâm vũ trụ, chỗ đó cách nơi này vô số năm ánh sáng. Là nơi thần bí nhất trong vũ trụ, xưa nhất, đồng thời cũng là nơi tụ tập vô số cường giả tuyệt thế cường đại nhất từ xưa tới nay.

Sinh Mệnh Chi Môn mở miệng nói:

- Ở đó có đủ loại có nhiều thần thông không thể tưởng tượng nổi, làm cái gì cũng có thể thực hiện. Kể cả cứu sống sư phụ ngươi. Nhưng mà muốn đi tới chỗ đó tất nhiên phải xuyên qua vũ trụ phong bạo nguy hiểm nhất mới tới được hạch tâm của vũ trụ.

- Nơi đó có đủ loại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, tu sĩ Tiên Đạo thập trọng đi vào trong đó dễ dàng bị nhiền thành phấn vụn. Chỉ có đạt tới Quỷ Thần Cảnh cô đọng thần ma thể cường đại mới có thể bình yên vượt qua phong bạo trùng trùng điệp điệp, đến được nơi chung cực của các cường giả.

- Ta đã từng may mắn đi qua chỗ đó một lần, nhưng mà quá mức nguy hiểm, chỉ ở khu vực biên giới không được bao lâu thì bị bức không thể không chạy ra khỏi trung ương vũ trụ, hàng lâm tới Tiên Đạo Đại Thế Giới. Dùng thực lực của ngươi hiện tại xưng bá thế giới này thì đủ, nhưng nhưng muốn xuyên qua phong bạo của vũ trụ tới được trung tâm vũ trụ là không thể nào.

Sinh Mệnh Chi Môn chậm rãi nói.