Thần Tọa

Chương 1136: Độn tẩu hư không (2)




Ánh mắt Bạch Hoài Chỉ hiện tinh quang, vẻ mặt thì lại âm tình bất định.

- Được! Ngươi trả ta Kim Liên tử, ta sẽ tha cho ngươi một mạng.

Giọng nói hung ác của Bạch Hoài Chỉ vâng lên, chỉ là nói xong câu này thì trong mắt nàng ta hiện lên một tia sát cơ bị che dấu rất âu.

“Thủ tín” đó là bản tâm của Tiên đạo đệ tử, chỉ là có mấy tên Tà đạo đệ tử coi trọng chữ tín đâu, kẻ này thực là thông minh thì bị thông minh hại mà.

- Ta nói sẽ tha cho ngươi một mạng, nhưng không có nói là kẻ khác cũng sẽ để cho ngươi sống, cuối cùng thì ngươi cũng chỉ còn một con đường chết mà thôi. Tên chết tiệt này, đồ của ta mà cũng dám đoạt, còn cho rằng trả lại là sẽ không sao ư, thực là ngây thơ quá rồi!

Bạch Hoài Chỉ thầm nghĩ trong lòng, đối với đổi thủ tựa như là Lâm Hi thì nàng ta có quá nhiều phương pháp.

Chẳng qua trong tâm tuy có ý niệm như thế, nhưng trên mặt Bạch Hoài Chỉ cũng không có để lộ ra chút nào.

- Tốt! Đây là Kim Liên tử, cầm đi đi!

Lâm Hi vui vẻ, từ bên trong túi thứ nguyên móc ra một vật, dùng chân khí bao bọc lấy ném đi:

- Bắt lấy!

Thời gian tại lúc này tựa như là ngừng lại, chậm đi rất nhiều. Hoàn toàn theo bản năng, Bạch Hoài Chỉ và tên chân truyền dệ tử kia cùng đưa ánh mắt tập trung lên “Kim Liên tử” vừa được ném tới kia.

- Không xong! Sư muội, có biến rồi!

Vị Chân truyền đệ tử Tà Đạo Phong bỗng nhiên chợt hiểu, liền kêu ngay lên.

- Cái gì?

Bạch Hoài Chỉ có chút rùng mình.

- Chậm rồi!

Nụ cười trên mặt Lâm Hi càng thêm vui vẻ hơn.

- Thần thánh quang hoàn, Thiên sứ chi tâm, bạo cho ta!

Chân khí mở ra, để lộ ra hai thứ đồ tựa như đang bị nhốt bên trong, đó là Thánh khí quang hoàn của Quang Minh đại thế giới cùng với một viên Thiên sứ chi tâm.

Phong ấn đại pháp của Lâm Hi rõ ràng đã đạt tới đại thành, ngay khi lấy đồ ra đã phong ấn chúng ngay lại, khi hắn vừa quát một tiếng thì phong ấn cũng được cởi ra, những thứ bên trong cũng bắt đầu phát nổ.

- Không được, sư muội mau lui lại!

Vị Chân truyền đệ tử của Tà Thần Phong nhìn hai thứ này thì toàn thân vô cùng chấn động. Thứ đồ của Quang Minh đại thế giới thì không chỉ đối với yêu ma, lưỡng đạo mà đối với Tà đạo nhất mạch cũng có sự uy hiếp cực lớn, lực sát thương vô cùng mạnh mẽ.

Hai thứ mà Lâm Hi vừa ném ra, coi như là đối với hắn thì cũng có lực sát thương vô cùng mạnh.

- Bạo, bạo, bạo...

Kế hoạch mà Lâm Hi khổ tâm suy nghĩ, dùng lời nói để mê hoặc đối phương, thật vất vả mới có thể tạo nên một cơ hội như này thì làm sao có thể để cho bọn chúng tránh được chứ.

Uỳnh uỳnh!

Liên tiếp hai tiếng nổ mạnh vang lên, một viên thánh khí quang hoàn, một viên thiên sứ chi tâm, năng lượng bên trong đều bị Lâm Hi kích phát ra ngoài, trong khoảng cách gần như thế thực là khó có thể trốn thoát được.

Oang!

Ánh thánh quang mang theo hỏa liệt vô hạn vô biên, hào quang vạng trượng, từ bên trong bắn ra ngoài, lập tức bao phủ lấy Bạch Hoài Chỉ và tên Chân truyền đệ tử kia.

- A!

Sự tình bất ngờ như vậy, thật khiến cho Bạch Hoài Chỉ nhận phải một chiêu thánh quang này, đột nhiên hét lên, toàn thân bốc lên khói xanh, cũng một thời gian đó, tên đệ tử chân truyền kia cũng kêu lên một tiếng, tựa như là đã bị trọng thương.

- Tiểu tử! Ngươi muốn chết rồi.

Tên Chân truyền đệ tử tức giận kêu lên, toàn thân hắn đều bị thánh quang làm cho bỏng, thuần âm thân thể sợ nhất chính là dạng năng lượng như thánh quang này.

Quang minh đại thế giới tựa hồ không có đám Tà đạo đệ tử nào dám tới. Chỗ đó chính là cấm khu của tà ma lưỡng đạo, nhưng cho dù có như vậy thì hắn lại có thể từ nơi cách xa đây không biết bao vạn dặm, không biết cách bao nhiêu hư không, lại bị Lâm Hi phục kích.

- Sư huynh, giết hắn! Giết hắn.

Bạch Hoài Chỉ phẫn nộ gào lên.

- Chậm rồi! Bạch Hoài Chỉ à, ngươi không giết được ta đâu.

Thanh âm của Lâm Hi từ bên trong thánh quang hoàn vang lên, rồi từ từ biến mất, hơn nữa cũng vô cùng mơ hồ. Một cỗ không gian chấn động mãnh liệt, từ nơi mà Lâm Hi đang đứng phát ra.

Uỳnh uỳnh!

Nghe được lời này của Lâm Hi thì Bạch Hoài Chỉ với vị Chân truyền đệ tử kia cũng cảm giác được không đúng, bất chấp tất cả, từ trong khoảng hỏa thạch điện quang lao qua, chân khí bàng bạc, mãnh liệt lao thẳng ra bên ngoài.

Uỳnh!

Hai cỗ tà khí kinh thiên đồng thời nện lên mặt đất, dẫn phát theo kích nổ, nhưng là không có tiếng kêu thảm thiết tựa như đã dự đoán vang lên.

Nơi mà Lâm Hi đứng, đã không còn gì, tựa như một người bỗng nhiên lại biến mất thật đấy.

Hai người ngẩng đầu lên, chỉ thấy một chiếc linh khí hình con thoi, ở trong quang hoàn, tựa như là không có cái gì để ý thấy hẳn cũng đã chui vào trong hư không, biến mất không thấy tăm tích đâu.

- Tiểu động thiên pháp khí...

Bạch Hoài Chỉ với tên Chân truyền đệ tử cảm thấy lạnh lẽo trong lòng, chỉ có thể nhìn về phía Lâm Hi bỏ đi mà lòng bất lực.

Cho dù là Thuần Dương cảnh Chân truyện đệ tử, đối mặt với Lâm Hi đã đi vào trong chỗ sâu trong rừng thì cũng vô lực, cũng đành phải hết cách rồi.

Tiên Đạo nhất trọng đệ tử phải nắm giữ được không gian.

Lâm Hi tê lên tiểu động thiên pháp khí, cũng là lĩnh vực mà bọn hắn không am hiểu.

- Đáng chết! Đáng chết! Ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, Lâm Hi.....!

Bạch Hoài Chỉ hổn hển kêu gào, âm thanh vang vong thiên địa, thật lâu không ngừng.

Ánh mát nhìn vào cổng khi mở trong hư không, khắp nơi đều như vậy. Nếu nhìn từ trên cao xuống, thì cả chiến trường vị diện này tựa như một mặt biển nổi sóng khôn thôi.

Trong những không gian tựa như bong bóng này, thì khoảng cách rất xa, từng đạo khí tức kinh thiên động địa truyền tới trong nháy mắt có thể hủy diệt một vị diện, tạo nên một bức tường người, vắt ngang qua hư không. Phía trước họ, chính là đám cao đẳng yêu ma đang không ngừng từ bên trong Hắc ám vô tận xung phong ra ngoài.

Chủ lực của song phương giao chiến cùng một chỗ, thì tiên khí và ma khí vô tận va chạm sẽ tạo ra uy lực hủy thiên diệt địa.

Đây cũng chính là chiến tranh giữa Tiên đạo đại thế giới và Địa ngục đại thế giới.

Chát!

Không hề có dấu hiệu gì, một pháp khí hình con thoi nho nhỏ, từ trong vị diện lao ra xuất hiện bên trong phiến hư không hắc ám này.

Trong hư vô, đám Tiên đạo cường giả đang chiến đấu với đám cao đẳng yêu ma khiến cho ta có cảm giác như chiếc pháp khí hình thoi này yếu tới mức dễ dàng bị chấn vỡ.

Chẳng qua lúc này lại không có mấy kẻ chú ý tới, trừ một con cao đẳng yêu ma.

- Ồ!

Đầu cao đẳng yêu ma kia đưa hai con mắt đỏ tươi, chăm chú nhìn lên chiếc pháp khí hình thoi nơi biên giới hư không, đôi mắt chớp chớp, chưa kịp có phản ứng thì hào quang lóe lên, pháp khí đó đã biến mất, tiến vào một vị diện khác.

- Nóng, nóng quá...

Lâm Hi rên rỉ, trong ý thức hắn mơ hồ, chỉ thấy thân thể như đang bị một đoàn hỏa cầu bao bọc, thiêu đốt, hơn nữa càng ngày càng nóng, tựa như sắp bị đốt cháy rồi.