Thần Tọa

Chương 1009: Tù binh (2)




- A, Ma Đồ, đau lòng cái gì. Lát nữa ngươi bổ sung là được, đây là vị diện chinh chiến chi địa, chẳng lẽ còn thiếu Ác Ma hay sao?

Một gã Hư Tiên nở nụ cười nói.

Ở cùng một chỗ với Địa Ngục Ma Long, mọi người cũng dần dần biết được một cái tên khác của nó, "Ma Đồ".

- Hắc hắc, nói cũng đúng. Long đại gia ở đây, còn sợ không có tiểu đệ sao.

Địa Ngục Ma Long khóe mắt run run, đau lòng tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Tất cả mọi người bật cười không thôi.

- Chủ nhân. Xem ta tìm được gì này!

Nhưng vào lúc này, ánh sáng màu đỏ lóe lên, Hấp Huyết Nữ Vương Tạp Mễ Lạp quốc sắc thiên hương lại xuất hiện ở bên người Lâm Hi. Trong tay của nàng mang theo một người, chuẩn xác mà nói, là một đầu yêu.

Thân thể của nó trên căn bản là hình người, nhưng cái mũi dài uốn lượn và cái tai to, lại công bố thân phận của nó, đây là một đầu Tượng yêu.

Phanh!

Tạp Mễ Lạp bàn tay ném một cái, liền ném đầu Tượng yêu kia lên mặt đất. Đầu Tượng yêu kia thân thể run rẩy, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên, lúc đứng lên, đồng tử đã là tinh hồng sắc, nơi sườn lòi ra hai cái huyết dực, phốc phốc đưa ra ngoài, khí tức phát ra lại có vài phần tương tự với Hấp Huyết Nữ Vương, rõ ràng đã bị Tạp Mễ Lạp "Sơ ủng" rồi.

- Ngươi hấp thu trí nhớ của nó rồi, phát hiện được gì không?

Lâm Hi liếc qua Tượng yêu bên cạnh, hỏi.

"Yêu tộc" thật ra rất có linh hồn, cơ địa chủng tộc bất đồng, tu vi tới trình độ nhất định, đều có thể luyện hóa ra hình người. Đây là năng lực chủng tộc hạng nhất của Yêu tộc.

Đầu Tượng yêu trước mắt này còn là thân người đầu voi, hiển nhiên năng lực chưa đủ, không thể hoàn toàn chuyển hóa hình người. Như "Chu Long" gặp được ở Tử Vong Hắc Hỏa Sơn, cũng là Yêu tộc nhưng lại có thể biến hóa thân người.

- Chủ nhân, hãy để cho tự nó nói cho ngươi đi.

Hấp Huyết Nữ Vương cười cười nói, xoay chuyển ánh mắt, vẻ mặt mệnh lệnh nhìn về phía "Tượng yêu" bên cạnh.

- Chủ nhân...

Tượng yêu bị Tạp Mễ Lạp "Sơ ủng" qua, thần thái cực kỳ cung kính, sau khi thi lễ với Lâm Hi một cái liền nói lại chuyện Tạp Mễ Lạp bảo nó nói lại một lần!

Nguyên lai vài ngày trước, những "Yêu tộc" này sai khiến yêu thú, rõ ràng ở trong sào huyệt ở sâu trong thâm sơn vị diện bắt được một đám Luyện Khí sĩ giống như vừa mới bại lui từ nơi khác đến vậy.

Lúc những Luyện Khí Sĩ này tới, toàn thân vết thương, mỏi mệt không chịu nổi. Căn bản không có nhiều sức chiến đấu, bị những yêu thú này trực tiếp sử dụng chiến thuật "Biển người" đánh bại.

Yêu tộc sau khi bắt mấy Luyện Khí sĩ đó làm tù binh thì cách một đoạn thời gian lại ăn một người, hôm nay đã ăn hết khá nhiều, chỉ còn lại không đến ba bốn người.

Lâm Hi sắc mặt thoáng cái thay đổi, hào khí bỗng nhiên trở nên trầm trọng. Đệ tử cao tầng của Thần Tiêu Tông ở chung quanh thần sắc cũng khó coi.

Nơi này là khu vực ở gần "Thời không cơ địa" của Thần Tiêu Tông, Luyện Khí sĩ xuất hiện ở chỗ này, ngoại trừ đệ tử Thần Tiêu Tông ra còn có thể là ai. Thoáng cái ăn chỉ còn ba bốn người, bảo Lâm Hi sao có thể không phẫn nộ.

- Chủ nhân, ngươi đừng vội. Những người này căn bản không phải là đệ tử Thần Tiêu Tông chúng ta.

Tạp Mễ Lạp thấy vậy liền mở miệng nói. Nàng hấp thu "Trí nhớ", cũng không phải chỉ là tin tức đơn thuần, mà là tin tức hình ảnh trực quan. Tự nhiên biết rõ chuyện gì xảy ra.

- Đúng không?

Lâm Hi có chút kinh ngạc.

- Ân. Đạo bào mà những người này mặc, ta căn bản chưa từng thấy qua ở trong Thần Tiêu Sơn. Chỉ sợ là người của tông phái khác.

Tạp Mễ Lạp nói. Đối với điểm này, nàng vẫn rất xác nhận.

- Ta đã biết. Những người này hẳn là đệ tử các tiểu tông phái khác bám vào thời không cơ địa của chúng ta!

Chung quanh đều là đệ tử Thần Tiêu Tông, trong đó không ít "Hư Tiên" từng lịch lãm rèn luyện ở "Thời không cơ địa", nghe đầu "Tượng yêu" kia và Tạp Mễ Lạp nói, lập tức đã đoán được thân phận của đám "Luyện Khí sĩ" bị bắt kia.

- Thời không cơ địa và thời không chủ thành, chỉ có Thập Đại Tông Phái chúng ta mới có. Những tông phái khác mặc dù kiến tạo thời không cơ địa, cũng không có thực lực trấn giữ. Cho nên Tiên Đạo Đại Thế Giới, ở vị diện chinh chiến chi địa, các tiểu tông phái dựa vào Thập Đại Tông Phái chúng ta bảo hộ, tiến hành lịch lãm rèn luyện có rất nhiều. Những người này có lẽ chính là một trong số đó.

Chu Mẫn nói. Hắn là Hư Tiên Luyện Khí đệ bát trọng đỉnh phong, cũng đã từng đi qua vị diện chinh chiến chi địa.

- Đây không biết nên nói là bọn hắn may mắn hay bất hạnh nữa. Sư huynh đệ của chúng ta còn rơi vào tay giặc ở vị diện chinh chiến chi địa, bọn hắn đã lui được đến đây rồi. Chỉ tiếc, quân cờ chênh lệch một chiêu, bị những Yêu tộc này bắt làm tù binh.

Chu Mẫn cảm khái nói.

Đệ tử tiểu tông phái phụ thuộc vào "Thập Đại Tông Phái" lịch lãm rèn luyện, bởi vì không cần đóng ở cơ địa, thành trì, cho nên không có gánh nặng gì, du đãng bốn phía, ngoài ý muốn nổi lên thì phản ứng cũng nhanh nhất.

Mọi người vốn nghĩ cách cứu viện sư huynh đệ bổn môn, không nghĩ tới nhóm đầu tiên gặp phải lại không phải đệ tử Thần Tiêu Tông, mà là đệ tử các môn phái khác.

Lâm Hi trầm ngâm không nói, như có điều suy nghĩ.

- Đi thôi. Thừa dịp trước khi bọn hắn còn chưa bị ăn sạch mau cứu họ ra. Tình huống ở ‘thời không cơ địa’ chúng ta hiện giờ một chút cũng không biết. Bọn họ là từ nơi ấy rút khỏi, có lẽ sẽ biết được chút tin tức.

Lâm Hi ngẩng đầu lên, mở miệng nói.

- Ân.

Đối với ý kiến của Lâm Hi mọi người tự nhiên không có ý kiến. Thực lực của Lâm Hi mạnh nhất trong mọi người, cũng là thủ lĩnh lần này, tất cả đều lấy hắn làm chủ.

Ầm ầm!

Cát vàng cuồn cuộn, bụi mù kinh thiên, Lâm Hi dẫn đầu hơn 60 tinh nhuệ cao tầng Thần Tiêu Tông, dẫn đại quân của Địa Ngục Ma Long và Tạp Mễ Lạp, trực tiếp đi vào sào huyệt ở sâu trong "Yêu Huyết vị diện", chỗ vài tên Luyện Khí Sĩ kia bị nhốt.

Bọn người Lâm Hi một đường hạo hạo đãng đãng, tiến vào sâu trong vị diện. Trên đường đi, cơ hồ dùng xu thế nghiền áp đi qua. Yêu tộc, yêu thú gặp phải toàn bộ đều bị nghiền thành phấn vụn, cơ hồ không gặp phải chống cự nào cả.

Ở trung tâm vị diện, sau khi trải qua giao chiến ngắn ngủi, Lâm Hi liền tiêu diệt toàn bộ Yêu tộc tụ tập ở trung tâm vị diện.

- Tạp Mễ Lạp, ngươi mang theo mấy bộ hạ dẫn tù binh đến đây!

Chiến đấu chấm dứt, Lâm Hi mở miệng nói:

- Chu sư huynh, Vương sư huynh, cũng phiền các ngươi đi qua bảo hộ a!

- Ân.

Hai gã Hư Tiên nhẹ gật đầu, đi theo Tạp Mễ Lạp tiến vào sâu trong sào huyệt.

... ...

Ở trung ương sơn lĩnh, sâu trong lòng đất, một tòa tù thất nho nhỏ, chôn sâu dưới mặt đất, dơ bẩn, nhỏ hẹp, tản ra mùi tanh hôi.

Ở trong lao tù, khóa sắt móc vào xương tỳ bà, buộc chặt hai gã Luyện Khí sĩ tàn tạ không chịu nổi, tóc rối tung, vẻ mặt đầy nước mắt.

- Không thể tưởng được, Hoàng Mãn Thiên ta lại chết trong miệng yêu thú.

Một gã hán tử niên kỷ nhìn qua chừng ba mươi mốt ba hai trong đó lưng tựa vách tường, ai thán nói.