Thần Tiên Đạo Hệ Thống

Chương 90: Thần vật?




Thấy lợi thế trước mắt mà thoáng hưng phấn, Khiên Nguyên hắn không biết là Phi Linh lúc trước làm ra sao thực lực nhưng giờ đây, hắn cảm nhận được Phi Linh chỉ có khí thế của hồn vương cấp bậc thực lực. Có thể trận này hắn có thể thắng được.

Ngay khi Khiên Nguyên tiếp đất, Phi Linh nào có chừa cơ hội cho hắn có thể làm ra hành động kế tiếp. Thân thể nhanh chóng vọt đến phía Khiên Nguyên, trên Ma Thần kiếm bắt đầu xuất hiện một đoàn màu tím quang mang bao phủ xung quanh vô cùng bắt mắt. Mà Khiên Nguyên thì vừa tiếp đất xong cũng cảnh giác, phát hiện Phi Linh tiếp cận hắn chỉ còn nước đỡ đòn, hồn hoàn thứ nhất sáng lên, tăng cường sức mạnh cho cơ thể chống đỡ đòn kế tiếp.

Phi Linh áp sát Khiên Nguyên, Ma Thần kiếm chém đột xuất trực tiếp vào trước người hắn từ trên xuống, Khiên Nguyên cũng đỡ đòn. Mà kì lạ là đoàn quang mang trên kiếm lúc va chạm sau đó cũng biến mất, đồng thời trên đầu của Khiên Nguyên thần không biết quỷ không hay xuất hiện trên đỉnh đầu hắn một cái hình tròn hoa văn vô cùng phức tạp, sau đó biến mất không thấy đâu nữa. Thất bại trong việc chém trúng cơ thể đối thủ nhưng Phi Linh khóe miệng vẫn mỉm cười, cười quỷ mị. Đòn đánh của bản thân bị chống đỡ, kiếm rút về nhưng Phi Linh không tiếc cho đối thủ một đạp khiến hắn bị bay về phía sau hơn mười mét, Phi Linh cũng nhào lộn về phía sau của mình.

Khiên Nguyên bị đạp bay về phía sau, hắn cũng không để tâm mấy, bởi hắn là cường công hệ chiến hồn sư, lực lượng thân thể không kém gì đồng giai tu vi của hắn.

Khiên Nguyên kết thúc quá trình bị bay lùi về phía sau, hắn cơ thể hồn lực lưu động theo ý niệm nhưng mà dường như hồn lực của hắn bị cô động, phong ấn bởi một loại kết giới nào đó.

Đúng. Kết giới. Hỗn độn trấn áp. Tuyệt kỹ của kiếm linh phái mà Phi Linh có từ hệ thống tàng kinh các. Tuyệt kỹ này có thể phong ấn mọi kỹ năng của người bị tuyệt kỹ này tác động, tức là Khiên Nguyên hiện tại không khác gì một tên nhân lại bình thường. Võ hồn khủng trảo hùng cũng theo hồn lực tồn lưu lại trong lượt thi triển khủng trảo vừa rồi, thông thường muốn thú võ hồn hộ thể thì phải cung cấp một lượng hồn lực nhỏ cho nó để kéo dài quá trình hộ thể, mà hồn lực bị phong ấn cũng coi như hắn không thể biến thân nữa.

Phi Linh phía đối diện thấy cảnh này, miệng cười cười, đi từ từ đến phía Khiên Nguyên, chĩa thẳng kiếm vào mặt hắn, Phi Linh mắt nhìn về trọng tài. Trọng tài thấy tình hình này cũng tuyên bố Phi Linh thắng. Khán giả tuy không hiểu gì lắm tại sao Khiên Nguyên không tiếp tục chiến đấu nhưng mà có vài người đoán được chuyện gì vừa xảy ra. Đó là những người vô cùng sáng mắt mới hiểu được.

Khiên Nguyên đi xử thua, được Cô Trúc Kiếm diều xuống dưới đài, quay về khu chờ chiến, mà người thứ hai đại diện học viện Đấu Linh ra thi đấu là nữ đệ tử Hàm Linh Nhi, mẫn công hệ chiến hồn vương.

Các đòn tấn công của Hàm Linh Nhi đều vô cùng sắc bén, tốc độ cũng nhanh vô cùng. Võ hồn của cô là thiểm điện điêu, nếu so với các võ hồn tầm trung của mẫn công hệ, tuyệt đối đủ tư cách cầm cơ đi trước, võ hồn này của cô ngoài việc không thể bay thì tuyệt đối mạnh mẽ.

Mà trận đấu giữa Phi Linh cùng Hàm Linh Nhi diễn ra cũng không quá lâu, gần như bằng thời gian mà Khiên Nguyên lên sân. Trận này gần như là một trận tốc công vậy, tuy hạn chế đi tu vi nhưng tốc độ của Phi Linh bạo phát ra cũng ngang ngữa Hàm Linh Nhi. Dần tiêu hao hồn lực, Hàm Linh Nhi chỉ có nước chịu thua.

Trận thứ ba cũng không mất quá nhiều thời gian, đối thủ của Phi Linh là Xích Ngữ Hằng, phòng ngự hệ chiến hồn vương, kim cương thuẫn võ hồn. Trận này, Phi Linh dùng nhưng là vô trùng sinh hữu, tuyệt kỹ phi vũ phái, cũng đồng dạng là từ hệ thống tàng kinh các. Tuyệt kỹ này mang trong nó lôi hệ nguyên tố cực kỳ mạnh mẽ, mỗi một tiễn bắn ra cũng đều tạo ra một đoàn lôi điên đánh thẳng từ trên trời xuống gây choáng cùng tê liệt cho người bị nó ảnh hưởng, mà Xích Ngữ Hằng tuy có kim cương thuẫn nhưng không phải là không thể đột phá phòng ngự, Phi Linh dùng nhiều loạt tiễn bắn xung quanh vị trí của Xích Ngữ Hằng, mà nhiều như vậy lôi tiễn ở cùng một chỗ sẽ có liên kết với nhau như sóng điện từ vậy, và thế là một tiễn nhắm thẳng phía sau lưng Xích Ngữ Hẳng cắm xuống đất gần hắn, tích điện hoàn tất, lôi quang trên trời rơi thẳng lên người hắn cộng dồn với những lôi quang phát ra từ những cây tiễn gần đó.

Ba trận thắng liên tiếp, Phi Linh cũng kết thúc trận đấu cá nhân, còn Đấu Linh học viện cuốn gói về nhà.

Mà khán giả thì vô cùng ấn tượng trước thực lực cùng phương thức chiến đấu mới kia của Phi Linh, vô cùng hào nhoáng cũng như chớp nhoáng.

Ở trận đấu vòng tám đội, học viện Sử Lai Khắc may mắn rút thăm được đội yếu nhất trong tám đội kia, mà đội đó lại trùng hợp là người quen cũ nữa. Học viện Chính Thiên, và cũng không cần phải nói nữa về kết quả, ở trận này Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào nhưng là thể hiện vô cùng xuất sắc, hai người dùng võ hồn dung hợp kỹ mà lần trước sáng tạo ra với Phi Linh làm chủ đạo. Chính Thiên cũng đồng dạng thu dọn hành lý cuốn gói quay về nhà.

Sử Lai Khắc thuận lợi tiến vào bán kết, mà đấu hồn đại tái cũng đã sắp đến hồi kết.

Khi trở về Tinh Hoàng khách sạn, Vương Ngôn hồn đạo khí trữ vật bị hỏng một cách bất thường, mà nguyên nhân là do lần trước phệ linh đao khắc Phi Linh mua cho Hoắc Vũ Hạo. Thật đúng là rắc rối. Vốn đưa cho Hoắc Vũ Hạo là ổn nhưng hắn nói không an toàn rồi giữ luôn.

-Phi Linh, Vũ Hạo. Các ngươi nói phải làm sao? Tuy hồn đạo khí trữ vật chỉ là cấp bốn nhưng nó rất hiếm a.

Đa phần hồn đạo khí trữ vật cùng bình sữa đều là những mặt hàng cung không đủ cầu, lượng tiêu thụ vô cùng lớn.

-Haizz, lần trước vốn ta đưa cho tiểu Hạo thì ngài không nghe, dư hơi đi giữ nó làm gì cho bây giờ lại thành ra thể này. Thôi bỏ đi, để ta làm cho ngài một cái khác.

Phi Linh thở dài. Sau đó là trên tay xuất hiện một cái nhẫn có đính một viên ngọc nhỏ, nhìn vô cùng bình thường. Cậu đưa nó cho Vương Ngôn.

-Đây là hồn đạo trữ vật sao?

Vương Ngôn quan sát chiếc nhẫn trên tay cùng với cái bị hư mà thắc mắc. Hai cái dường rất khác nhau, cái bị hư hồn đạo trữ vật kia, chất liệu được làm từ khoáng vật khá hiếm, mà cái phi Linh đưa chỉ đơn thuần là bằng bạc mà thôi.

-Nó gọi là nhẫn trữ vật, nó không phải hồn đạo trữ vật của ngài, mặc dù đồng dạng cũng có thế trữ vật nhưng mà cái này nhẫn trữ vật là nhỏ máu nhận chủ. Sau khi nhận chủ thì ngài chỉ cần đưa hồn lực vào nhẫn rồi động niệm là có thể lấy ra, cất vào những thứ ngài muốn. Mà không gian thể tích trữ vật lên đến một vạn mét khối. Cái này không phân biệt đẳng cấp, chỉ cần nhận chủ là dùng được.

Nghe được những lời, Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Ngôn há hốc mồm. Phải biết hồn đạo trữ vật cấp bốn của Vương Ngôn tối đa cũng chỉ có vài mét đến vài chục mét khối không gian trữ vật mà thôi. Mà chiếc nhẫn bạc này của Phi Linh, chỉ một cái phất tay, cậu có thể tạo ra một vật như vậy trân quý. Phải nói là quá trân quý là đằng khác. Phong hào đấu là mà nghe được hiện diện của như vậy thần vật thì có mà lao xao đi đánh nhau tranh giành nó a.

-Thật là hơn một vạn mét khối sao?

Vương Ngôn tự lẩm bẩm.

-Thật a. Nếu ngài không tin thì có thể tự nghiệm chứng. À, đúng rồi. Cũng phải làm cho các ngươi tiểu quỷ mỗi đứa một cái, bên kia học viện cũng phải cấp chục cái cho mấy người kia nữa.

Phi Linh nói với Vương Ngôn xong cứ như tự nói với bản thân vậy. Mà Vương Ngôn nghe chục cái mà cứ như rơi vào ảo mộng vậy. Thần vật như vậy mà có thể thoáng một câu là có chục cái. Đây là ra sao? Hắn tâm trí giờ khắc này loạn cả rồi. Nếu như có được những cái nhẫn như này thì Sử Lai Khắc có thể đứng vững nhiều thập kỉ tới a. Vinh quang Sử Lai Khắc sẽ không bị phai mờ. Tâm vừa loạn vừa phấn khích nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trữ vật màu bạc thần kì này.