-Được, vậy hai người các ngươi ở sau hỗ trợ ta, ta lên chém giết nó.
-Cái này thì có khác gì cậu tự mình xử lý nó. Cậu cận chiến quấn lấy nó thì chúng ta đứng xem à.
Phi Linh vẫn muốn hai người ngồi một chỗ. Còn Lam Tiên thì phát hiện ý đồ bất mãn nói.
-Ách, cái này, hà hà bị phát hiện. Haizz, thôi các ngươi cầm lấy cái này dùng thử xem.
Phi Linh thừa nhận bản thân ý đồ, sau đó dẹp cái tình huống dở khóc dở cười này sang một bên. Tay phải tay trái hướng phía hai người Lam Tiên, một quầng sáng hiện lên. Sau đó mỗi tay hiện lên một thứ đồ vật rất kì quái, hình dạng như hai cái hình lăng trụ dẹp cái dài cái ngắn gắn lại theo góc 90 độ màu thì cái đen cái bạc. Hai người nhìn thắc mắc không biết đó là cái gì hỏi:
-Cái này là gì?
-Cái này súng ma pháp.
Phi Linh đã dùng tạo tác thần thuật cùng kiến thức vô cùng vô biên của mình, cậu phân tích từng chi tiết của cây súng, tưởng tượng từng cấu trúc, cơ cấu, cách hoạt động của nó. Sau đó tạo ra hai cây súng này.
-Súng ma pháp là gì? Sao cầm lại khá nặng vậy?
Hai người tiếp mỗi người một cây súng, thì lại hỏi tiếp. Bản thân con gái vốn mềm yếu, thân là thiên kiêu thì họ cũng không khác người. Súng là thức không nên có ở thế giới này, nhưng bởi vì Phi Linh mà sau này thế giới này sẽ phải nổi loạn dành giật quyền có được loại vũ khí kinh khủng này.
-Các ngươi chỉ cần truyền ma lực vào cây súng này sau đó cái nồng này về phía đối tượng muốn công kích rồi kéo cò.
Phi Linh từng bước từng bước hướng dẫn hai người cách sử dụng cây sung ma pháp mà cậu vừa mới chế ra mà chưa được thử nghiệm. Thực tế, nói chưa thử nghiệm cũng không hoàn toàn chắc chắn vì bộ não của Phi Linh chính là còn vượt xa tính toán lượng so với Accelerator của Toaru series. Bộ não tính toán lượng có thể vượt xa 10 vạn cái đầu cùng suy nghĩ. Làm sao có thể sai xót?
-Như thế này.
Phi Linh muốn làm thử một lần cho cả hai xem nên lại tạo thêm hai cây súng lục ma pháp. Nhắm tới hướng của con Tốc Lang. Con Tốc Lang cũng không hiểu gì nhưng bản tính hoang dã của nó cảnh báo 3 người phía trước rất nguy hiểm và bắt đầu cảnh giác.
Đoàng.
Phi Linh truyền ma lực lôi hệ vào cây súng, kéo cò. Vút. 1 viên đạn như lôi quang xẹt đi với tốc độ 10km/s. Một âm thanh kì lạ chói tai vang lên. Kèm theo cảnh tưởng tiếp theo làm hai người đứng sau lưng cậu không thể ngờ được.
Con Tốc Lang mặc dù cảnh giác, nhưng là nó cũng không có khả năng thuấn di, chỉ có thể ăn một đòn ngay mi tâm ngã gục tại chỗ mà không biết cái gì vừa giết mình.
Ngay tại con sói đáng thương ngã gục thì đằng sau một bầy cây rừng bị đốn đổ sạch, khoảng hơn 10 cây bị đổ ước chừng.
-Đing, giết thành công 100 năm hồn thú, nhận được 500 exp. Thành công tấn cấp 6. Cấp kế còn 2000 exp.
Băng lãnh âm thanh vang lên trong đầu Phi Linh.
-Ồ, giết hồn thú cũng được exp à. Như trò chém giết lên cấp ấy.
Hai người sau lưng cậu vẫn chưa hoàn hồn, cứ đứng đấy chết lặng. Làm sao không chết lặng cho được trong khi thứ súng gì gì đó kì quái này có thể tạo ra một cái khủng bố như vậy lực công kích. Hai người tỉnh lại trong cơn say mà cúi đấu nhìn cái súng trên tay mình. Hai mắt trở nên kiên định. Đùa, có thứ này thì sợ gì các loại dưới 1000 năm hồn thú, thậm chí 1000 năm cũng phải kiêng kị với lực công kích cỡ đó.
-Này 2 ngươi đừng kinh ngạc thế mỗi loại người có một nguyên tố nhất định sẽ sản sinh hiệu ứng khác nhau như nãy công kích kia là do ta dùng lôi ma lực xúc tác mà thành tốc độ. Thực tế nếu sử dụng bình thường thì chúng cũng chỉ được khoảng 30m/s thôi.
Thân là vô thượng ma thể, Phi Linh có thể sản sinh bất kì hệ ma lực mà cậu muốn. Phi Linh nhìn thấy cảnh này không khỏi giải thích.
Hai người nghe xong cũng không có vẻ mặt thất vọng bởi ai biết được hai người hai nguyên tố quang minh cùng thủy sẽ ra được hiệu ứng gì.
-Như vậy đi hai người các ngươi đi chung nói nhau để tìm cho mình hồn hoàn thích hợp đi, ta sẽ tự mình tìm, có cái súng này thì các ngươi không lo cái loại phụ cận hồn thú tấn công rồi.
-Ưm, vậy cũng được ta cũng muốn thực chiến một chút để xem thực lực của mình ra sao.
Hà Tử Tình đồng ý ngay khi trầm tư một hồi.
Sau đó. Phi Linh tách khỏi nhóm người Lam Tiên mà đi về hướng của con Tốc Lang xuất hiện.
-Hừm, con Tốc Lang này có vẻ như không bình thường, bọn chúng là động vật theo bầy thì không thể nào lại đi riêng lẻ. Chắc chắn có cái gì đe dọa bọn chúng hoặc hấp dẫn con sói này đến.
Phi Linh chạy như bay về phía trước vừa nghĩ.
Ngày càng đi sâu vào trong rừng rậm, Phi Linh cảm thấy có một loại khí tức mạnh mẽ hướng phía cậu tiến đến.
Phi Linh dừng lại, thả ra cảnh giác, hai cây súng cậu đã đặt chúng vào hai cai bao nằm ở hai bên hông mà cậu làm. Tay phải giơ ra, xuất hiện trong tay cậu là trang bị tân thủ mà cậu nhận được từ hệ thống, giáng ma kiếm.
Đợi một lúc, rốt cuộc có một tiếng động dưới lòng đất ngày càng gần hướng tới chỗ Phi Linh.
Mặt đất từng đợt dội lên theo một hàng hướng phía cậu. Trong đầu Phi Linh đột ngột vang lên một giọng nói kì lạ:
-Oan cuối cùng cũng tìm được người có võ hồn hệ tinh thần a. Ca mừng muốn khóc a mà ca sẽ không khóc đâu.
Một con tầm từ trong đất chui lên. đường kính khoảng 1 thước. Thân hình tròn vo, dài màu bạch nhìn rất khả ái. Trên người có nhiều hoa văn màu ánh kim nhìn rất bắt mắt. Xung quanh cơ thể nhiệt độ dần trở nên lạnh hơn.
-Thiên Mộng Băng Tằm!
Phi Linh quan sát hình dáng của con hồn thú vừa xuất hiện nói. Cậu vốn là xuyên việt giả nên cậu không lạ gì chú hồn thú đáng yêu xuất hiện trước mặt cậu là hồn thú 100 vạn năm trong truyện Tuyệt thế đường môn.
-Ô, ngươi biết ca sao. Chúng ta dường như chưa từng gặp nhau a.
-A, chỉ là biết qua trong điển tịch thôi.
Thiên mộng băng tằm bất ngờ về sự xuất hiện của mình không làm đối phương giật mình hay gì.
-Không thể nhìn bề ngoài mà nói được a. Cứ nhìn ngươi cốt linh cũng chỉ tầm 8 tuổi thôi, làm sao có thể có sung túc hồn lực như vậy a.
Thiên mông băng tầm quan sát Phi Linh cảm thán nói.
-Sao ngươi lại tới tìm ta?
-Ai, nói ra chuyện dài lắm. Thật ra là như thế này…
Thiên mộng băng tầm bắt đầu thuật lại quá trình mà nó sống sót sau khi bị săn. Thiên mộng băng tầm gần như là một loài vô hại chỉ để làm mồi cho các hồn thú khác. Nhưng con tầm này thì lại may mắn thoát khỏi truy lùng mà rơi xuống một động tuyết, nơi đó nó phát hiện một cái vạn năm hàn băng ngọc tủy. Con này mừng rỡ ăn vào không do dự. Nhưng là, bản thân nó lại không chịu đựng được năng lượng khổng lồ trong đó nên đã bị rơi vào trạng thái ngủ đông trong 100 vạn năm. Giờ đây mới xuất hiện trước mặt Phi Linh.
-Vì vậy cho nên ca muốn cùng sinh sống, giúp ngươi đạt được hồn hoàn, còn ca sẽ kí túc trong tinh thần hải của ngươi. Sau này sẽ hỗ trợ ngươi.
-Được a. Nếu ngươi không ngại.
Sau khi nghe xong câu chuyện của Thiên mộng băng tầm. Phi Linh chả có bất ngờ gì ngược lại đồng ý. Đùa. Chú băng tầm này mạnh mẽ tinh thần lực phải lấy làm kiêu. Bất kì hồn thú nào cũng muốn hắn kí túc vào cơ thể để trở nên mạnh mẽ hơn. Ngay cả Đế Thiên còn muốn nữa là. Đế Thiên là hồn thú dạng long, là hồn thú mạnh nhất trong Cửu Hy sâm lâm. Đứng thứ nhất trong bảng thập đại hung thú ở thế giới này. Thật ra vẫn còn một cái Đế Thiên nữa ở trong Tuyệt thế đường môn nhưng Phi Linh không biết Đế Thiên ở đây và trong truyện có gì khác nhau không.