“Chuy….Chuyện gì thế này?!” Lilianna và Erica đồng thanh thốt lên và đứng không vững vàng khi mặt đất bị chấn động do những cột đá khổng lồ xuất hiện từ trên bầu trời và rơi xuống mặt đất khiến cho hai cô hoảng hồn. Và rồi còn có cả một tấm phiến đá lớn mà trung tâm lại là hình Thái Cực Đồ.
“Anh ta không phải đã triệu hồi ra cái thứ đó chứ.” Erica đổ mồ hôi nhìn lên bóng lưng Phi Linh xa xa tại trước mặt Leviathan.
“Chuyện này không có khả năng! Quyền Năng khủng bố như thế này còn hơn cả [Lợn Rừng] của Godou nữa sao?” Nhìn lấy [Kết Giới] khủng bố này đúng là Quyền Năng của Kusanagi Godou không thể so sánh được.
Chưa kịp suy nghĩ nhiều về nó thì từ phiến đá với hình Thái Cực Đồ trên không đã sáng trưng lên lan tỏa khắp nơi làm cho cả một vùng rộng lớn không thể thấy được gì.
Tại bên trong cung điện bên trong thành rộng trải dài không biết bao xa, Thánh Hâu Vương đang dần được hồi phục nhờ việc hiến tế dần dần của Leviathan, với lại hắn ta đã sai khiến đám khỉ con hắn tạo ra từ lông của mình để tìm lấy Hime-Miko, có vẻ hắn đang dự tính làm điều gì đó với các cô gái đi chung với Godou.
“Rốt cuộc là chuyện gì? Tại sao nguồn năng lượng từ Dị Xà lại cắt đứt?!” Thánh Hầu Vương đã sắp phá được lớp đá trên người, nửa thân trên của hắn đã cử động bình thường nhưng ngay sau đó, lớp đá đang dần đi xuống và phân rả lại dần hồi phục khiến hắn nhíu mày. Cơn khát máu muốn quậy phá và tìm kiếm những cuộc chiến làm hắn thống khoái vẫn đang bừng bừng trên người vì đã được đốt cháy lên.
Vậy mà lúc này lại xảy ra chuyện bất ổn. Cả người hắn dần đi vào suy yếu, cứ như có thứ gì đó đang hút lấy sức mạnh ít ỏi mà hắn có được.
Dần dần không muốn quay trở lại cái hình dáng yếu đuối bị phong ấn ‘Bật Mã Ôn’ giữ lại. Hắn cứ vùng vẩy trong tuyệt vọng mà dần dần bị hóa đá trở lại----
Trên núi Nikkou, Lu Yinghua là đệ tử của Luo Hao không có mặt tại tu viện Lư Sơn lần trước cũng là đi hộ tống Leviathan đến đây để thực hiện ý muốn của sư phụ mình, cậu ta nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng chấn động.
Vừa rồi Lu Yinghua còn gặp Erica và Lilianna trong khi đến nơi này với Asherah. Hơn nữa hắn còn là người cắn đuôi Erica và Lilianna để Asherah có thể hóa thành Leviathan thực hiện việc hiến tế của mình.
“Tỷ bị gì thế?! Ư!!!...”
Thứ mà cậu thấy khi tới không phải là lúc cậu thấy dưới chân núi là cảnh Leviathan với thân hình con rắn khổng lồ đầy vết thương, máu F0laJ2KK chảy nhúm đậm ngọn núi. Ngay khi cậu ta nhận ra mặt đất rung chuyển và phía trên bầu trời lại bị che khuất bởi một thứ gì đó và có hình Thái Cực Đồ ở giữa, bầu trời và tầm nhìn của Lu Yinghua hoàn toàn bị nguồn ánh sáng từ Thái Cực Đồ kia lấy đi.
Và trước khi tầm nhìn bị lấy đi, cậu ta đã thấy toàn thân của Leviathan chìm trong hào quang màu tím và Leviathan đang rống lên một cách khó khăn----
Tại hào quang bao trùm lấy Leviathan, cô ta rống lên giận dữ. Việc cô nhanh chóng hiến tế vừa có thế giúp Guinverse triệu hồi một Dị Thần mạnh mẽ có xác suất đánh bại các Quỷ Vương khác mà vừa có thể giúp cô đưa sức mạnh của mình quay trở về với “Đất Mẹ”. Vậy mà lại có cái thứ gì đó đang kiềm chế và rút cạn sức lực và ma lực của cô khiến cô không còn có thể duy trì trạng thái Dị Xà nữa mà quay về với dáng hình Nhân Loại của cô.
“Khốn kiếp!!! Mi rốt cuộc là ai….” Asherah gắng gượng nằm trên mặt đất ngưỡng đầu lên nghiến hàm răng lẫn máu của mình trên đó nhìn Phi Linh đang lơ lửng trên thiên không mà thầm nguyền rủa, giọng dần dần tắt ngúm và Asherah bất tỉnh vì Stone Sentinel Maze liên tiếp làm cô suy nhược.
“Xử lý cô nàng này là ổn rồi. Giờ thì sao đây?” Phi Linh thắc mắc không biết vì sao Thánh Tổ lại hóa thành Dị Xà mà còn mình đầy vết thương như vậy, mà bởi vì biết đây là đối thủ của John Pluto Smith nên Phi Linh mới không để Asherah chết thôi.
“Này!! Tên kia, anh là ai?” Một cậu trai khoảng độ 14-15 tuổi, nghe ngôn ngữ liền đoán được là tiếng Trung Quốc rồi.
“Hửm?! Nhóc là tên nào thế?” Phi Linh nhìn về phía chủ nhân của giọng nói này, cậu trai trẻ với dáng người hơi gầy, mặc chiếc áo không tay màu đen và vẻ mặt khó khăn vì Bảo Khí của Phi Linh đang dùng cũng đang kéo đi sức lực của cậu.
Lu Yinghua nhăn nhó, tay phải ôm ngực liên tiếp thả ra những hơi dài vì sức lực không có để đứng nữa, mồ đầm đìa.
Cậu trai trẻ vừa xuất hiện này đúng là Lu Yinghua vừa nãy ở dưới núi. Chỉ mới chưa tới 30 giây sau khi đã có mặt ở đây đúng là có tài năng trong khả năng di chuyển. Hơn nữa, đã bị khống chế bởi [Kết Giới] của Phi Linh vẫn có thể di chuyển nhanh nhẹn đến đây được.
“Nhóc là người quen của Luo Hao à?” Phi Linh thầm nghĩ rằng nếu đây là một ngườ Trung Quốc, thì chắc rằng sẽ liên quan đến Luo Hao. Người Trung Quốc thì chưa đủ chứng mình cậu trai trẻ này liên quan nhưng nếu thêm câu hỏi tại sao tên nhóc này lại ở đây, lại có mặt trùng hợp đến vậy thì câu trả lời đã rõ ràng rồi.
“Anh biết sư phụ ta?” Lu Yinghua cau mày.
“Ồ, vậy là đúng rồi sao. Thánh Tổ đằng kia không có sức để tiếp tục kế hoạch của Luo Hao nữa, nhóc hết việc ở đây rồi.”
“Cái gì mà hết việc? Này, tôi không biết đang làm cái quái gì, nhưng tôi khuyên anh nên sửa lại cách xưng hô với sư phụ tôi thì hơn. Sư phụ mà nghe được tôi đảm bảo rằng anh khó có đường sống đấy.” Lu Yinghua chân thành nói.
“Ta cũng nói thật là kế hoạch gì đó của cô nhóc ấy mặc dù ta không biết nó là gì nhưng có vẻ như Thánh Tổ ở đây rất cần thiết đã không giúp gì được nữa rồi.” Vừa nói, Phi Linh chỉ tay về phía Asherah không một mảnh vải che thân nằm rạp trên vũng máu trên mặt đất, mặc dù là máu của cô ta nhưng Phi Linh đã sử dụng [Kết Giới] theo ý mình và cầm máu cho Asherah nên tạm thời không có nguy hiểm gì đến mạng sống cả.
“…” Lu Yinghua im lặng không thể nói thêm lời nào nữa, cậu chẳng có cách giải quyết nào cả, với cậu hiện tại mà nói, nếu dùng hết sức mang Asherah đi có lẽ vẫn được nhưng cậu không thể thăm dò được Phi Linh rốt cuộc thực lực là như thế nào.
Nhưng cậu có niềm kiêu hãnh của một thiên tài Võ thuật và Đạo thuật, cậu không cho phép mình làm sư phụ cậu thất vọng dù là kế hoạch của sư phụ cậu.
“Này, cậu nhóc. Nếu nhóc đang có ý định muốn mang Thánh Tổ này đi thì hãy dẹp cái ý nghĩ đó đi. Vốn dĩ ta chưa làm gì cậu nhóc là vì nhóc không làm ra cái gì hành động, nhưng nếu….”
Phi Linh hầm hầm nhìn Lu Yinghua và cảnh cáo cậu ta bằng cách lườm một cái làm cho Lu Yinghua tự tin với năng lực của mình cũng phải lạnh gáy.
Dường bị đoán trúng, Lu Yinghua đã run người và lui về sau một bước. Mồ hôi đổ trên người vì áp lực của Phi Linh khiến cậu ta khuyên bản thân không nên tiếp tục.
Nhưng cậu ta nhanh chóng lấy lại tinh thần, mục đích vẫn như cũ. Quyết tâm kiên định trong tình trạng như thế này khiến cho Phi Linh quan sát biểu hiện của Lu Yinghua trên khuôn mặt.
“Có vẻ như cậu quyết định không nghe lời ta nhỉ.” Tưởng chừng Lu Yinghua sẽ dừng lại và rời đi nhưng có lẽ lòng tự trọng của thiên tài chắc là quá cao. Phi Linh bắt đầu vận hành [Kết Giới] Stone Sentinel Maze.
Lu Yinghua vẫn chưa kịp làm ra động thái gì thì cảnh tượng trước mặt đã mờ nhạt.
Cảm thấy đầu mình nhức nhối, Lu Yinghua mau chong vẫn chuyển ma lực trong người điều chỉnh lại sự cân bằng của cơ thể.
Lúc sau khi ổn định cậu ta mở mặt ra đã thấy khung cảnh đã đổi khác. Thay vì khung cảnh núi Nikkou đã thấm đẫm màu máu của Asherah mà lại là một nơi lạ lẫm------
Trở lại đỉnh núi Nikkou, Phi Linh đã sử dụng [Kết Giới] để tạo ra ảo cảnh khiến cho Lu Yinghua phải mất một chút thời gian bên trong đó.
Trong khi đó, cậu lại nhìn ngó xung quanh để xem còn việc gì cậu cần giải quyết hay không. Nhưng khó mà thấy được chuyện gì ngoài hai cô gái Erica và Lilianna đang ở Saitenguu.
Có lẽ cậu nên đi hỏi xem liệu có Dị Thần nào quanh đây để cậu ra tay luôn không.
“Kể ra thì mình nên tham dò một chút kế hoạch của Luo Hao qua ký ức của tên nhóc kia một chút chứ…” Liếc nhìn Asherah nằm trên mặt đất, thân thể loli khoảng 12-13 tuổi với mái tóc màu tím dài. Phi Linh bắt đầu nghĩ lại chuyện mình vừa làm.
Phi Linh gãi đầu.
“Ài…nhiều lúc làm người tốt không biết có đúng chỗ không nữa.” Phi Linh bước về phía Asherah, nhìn cô ta một chút rồi mau chóng đảo mắt đi nơi khác vì không tiện nhìn bởi thân thể không hể có vải che thân.
Sau đó Phi Linh tạo ra một chiếc khăn để che thân thể của Asherah lại với chiếc khăn ấy. Sau đó cậu bế Asherah lên và biến mất.
Erica và Lilianna cũng bị ảnh hưởng bởi suy nhược của Stone Sentinel Maze nhưng không quá nhiều bởi vì Phi Linh còn nhận thức hai người này. Nếu không cả hai cũng chịu chung số phận với Lu Yinghua là bị hút cạn sức lực đấy. Hơn nữa nhưng người bên ngoài [Kết Giới] cũng không thể tiến nhập bên trong.
Nhận ra rằng Leviathan đã không còn nữa khiến cho hai người kinh ngạc đến khó mà diễn tả được. Ít nhất là dù rằng vết thương có nặng thế nào thì đấy cũng một sinh vật có sức mạnh có thể so sánh với Dị Thần. Thế mà Phi Linh chỉ rời đi chưa được năm phút nữa.
“Rốt cuộc tên đó thật sự là Vương thứ tám…” Chứng kiến sức mạnh như thế dù không biết là Quyền Năng hay gì đi nữa nhưng nó đã đủ không chế Leviathan đấy.
Lilianna đổ mồ và lẩm bẩm vẫn chống chọi với sức mạnh từ [Kết Giới] xung quanh không quá lo lắng nói.
Và lúc này thì giọng nói của Phi Linh vang lên bên trong Saitenguu.
“Các cô nói xấu ta như thật là đau lòng đấy…”