Hôm nay là ngày trước ngày sát hạch tân sinh một ngày. Hoắc Vũ Hạo mặc dù cố gắng năng cao thực lực nhưng không hề quên việc kiếm tiền chi tiêu cho mọi việc. Tại cổng trường, cậu vẫn mỗi ngày cùng Vương Đông nướng cá bán. Ngay cả trước sát hạch mà người mua vẫn xếp hàng đông nghẹt.
-Woa, ngày mai là khảo hạch tân sinh rồi. Vậy mà hôm nay vẫn còn có nhiều người tới mua cá như vậy.
Hoắc Vũ Hạo đang đứng trước quầy nướng cá, cười khổ nói.
-Yo, tiểu Vũ Hạo. Hôm nay ta cũng xếp hàng đây. Cho ta hai con, mau lên nhé.
Từ Tam Thạch từ hàng tới lượt cười cười, búng đồng tiền về phía Hoắc Vũ Hạo nói.
-A, Từ Tam Thạch đại ca đúng là có lòng a.
-Haha, không có gì đâu. Đến Nam Nam cũng khen tay nghề của đệ đấy. Ngày mai là khảo hạch tân sinh rồi. Phải cố gắng không được để bị loại đấy, tiểu tử. Không là ta không có cá mà ăn đấy.
Từ Tam Thạch bắt lấy vai Hoắc Vũ Hạo cổ vũ, động viên, cười cười nói.
-Yo, Vũ Hạo. Ngày thi sắp đến mà còn làm việc hăng hái quá nhỉ.
Giọng nói quen thuộc vang lên. Hoắc Vũ Hạo quay qua nhìn từ từ xa xa. Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào đang tiến tới quầy hàng của Hoắc Vũ Hạo. Xung quanh nhiều người xếp hàng cũng nhìn thấy Mã Tiểu Đào mỹ nhân mà hâm mộ, bàn tán, cùng Phi Linh thì không phải nhiều người để ý mà là đi chung với mỹ nhân thì ai lại để ý nhiều tới đứa kế bên.
-A, Phi Linh sư huynh.
-Phi Linh, cậu bé này là đồng môn với ngươi sao?
Hoắc Vũ Hạo chào Phi Linh. Mã Tiểu Đào nghe vậy không khỏi hỏi. Từ Tam Thạch nghe được giọng của Mã Tiểu Đào cả người run lên.
-Ồ, tiểu Từ.
-Híííí, Đào tỷ… có ta.
-Ngươi làm cái gì thế? Ta có làm gì ngươi sao?
Từ Tam Thạch nghe Mã Tiểu Đào gọi. Giật nảy mình. Xoay người lại trả lời Mã Tiểu Đào một cách lễ phép. Mã Tiểu Đào nhìn thấy Từ Tam Thạch vẻ ngoài sợ sệt thắc mắc.
-Há, Vũ Hạo. Hôm nay ta dẫn tiểu Đào đến ăn cá nướng ngươi làm. Cho ta 2 phần đi.
-Ân, Phi Linh sư huynh.
Phi Linh nhìn Mã Tiểu Đào cười cười, quay sang Hoắc Vũ Hạo nói. Hoắc Vũ Hạo bắt đầu tăng tốc nướng cá trong khi nhiều người khác biết danh của Mã Tiểu Đào mà chạy đi hết không ai dám tranh hàng.
-Vương Đông, dạo này ngươi và Vũ Hạo thấm thiết nhỉ. Lần trước còn cải cọ kinh trời a.
Phi Linh nhìn qua Vương Đông cười nói.
-Há, có sao? Ta với hắn là bạn tốt a.
-Ồ, thế sao? Chỉ là “bạn tốt” sao?
-Cái…cái gì mà nghi ngờ. Ta không phải cái loại biến thái kia.
Vương Đông mặt đỏ vừa giận vừa thẹn quát.
Oanh.
Mã Tiểu Đào cho Phi Linh một cái đánh vào đầu.
-Au, ngươi làm gì thế tiểu Đào?
-Hừ, đầu ngươi xấu vừa thôi. Dạo này không chiếm tiện nghi của ta được nên kiếm chuyện với người khác sao?
-Ách, đừng nói thẳng thế chứ. Ta cũng đâu phải không có lí do.
-Ừm, không có lí do. Chỉ muốn là làm thôi.
Mã Tiểu Đào gần đây khá dễ dãi với Phi Linh. Nên có lúc Phi Linh lấn tới một chút. Nhưng không có việc gì quá đáng, vẫn trong phạm vi chấp nhận của Mã Tiểu Đào.
-Cái..cái gì? Phi Linh ngươi ngươi làm cái gì Đào học tỷ a?
Vương Đông nghe Phi Linh cùng Mã Tiểu Đào nói chuyện khá rõ ràng mặt đỏ tía nói.
-Tên khốn kia, lần trước ngươi dám ném đá ta. Bối Bối nói ta nghe. Kì này nhất định ta phải tính sổ với ngươi.
Từ Tam Thạch có hơi sợ Mã Tiểu Đào nên tạm thời quên cái thù ba tháng trước Phi Linh ném đá hắn. Giờ nhớ ra Từ Tam Thạch không khỏi nói.
-Ồ, Bối Bối này thật là, tưởng hắn kín miệng a. Haizz, ngươi muốn đánh thế nào.
Phi Linh nghe thế lắc đầu thở dài nói.
-Ồ, Phi Linh. Ngươi gây thù sao? Tiểu Từ ngươi nên bỏ đi hắn mạnh hơn ngươi đấy.
Mã Tiểu Đào thấy Từ Tam Thạch khiêu chiến Phi Linh không khỏi nhắc nhở.
-Đào tỷ, đừng cản ta. Không đánh làm sao biết được. Tên này chỉ giỏi đánh lén.
Từ Tam Thạch khá tức tối nói.
-Tiểu Đào, thôi đi. Tên nhóc này khá bướng a. Cho hắn ăn hành một cũng không sao.
Phi Linh giơ tay cản Mã Tiểu Đào, cười nói.
-Thế ngươi chọn ở đây hay qua đấu hồn khu.
Phi Linh nói.
-Qua đấu hồn khu.
Từ Tam Thạch âm trầm nói.
---------
-Này ngươi có nghe gì không? Từ Tam Thạch thách đấu một học trưởng năm 9 đấy.
-Không có khả năng a. Xem chênh lệch năm tháng thôi là biết không đủ thắng rồi.
Nhiều người bàn tán xung quanh đấu hồn khu. Hiếm nhất các trường hợp tỉ thí vượt năm như thế này. Nên khá nhiều người đi xem.
Đấu hồn khu.
-Cảm ơn các vị khán giả đã đến đây xem trận đấu kịch tính lần này. Hôm nay có hai gương mặt tham dự là Từ Tam Thạch của năm 5 và Phi Linh của năm 9. Cách biệt năm năm liệu có làm khó được Từ Tam Thạch, chúng ta hãy chờ xem.
MC giới thiệu về trận đấu ngày hôm nay.
-Tiểu Đào học tỷ, ngươi có chắc Phi Linh sư huynh muốn làm vậy không? Ta biết huynh ấy rất mạnh nhưng với tính cách của Phi Linh sư huynh sẽ không thế này đâu.
-Cái gì mà hắn rất mạnh? Cùng lắm cũng chỉ hồn Tôn, hồn Vương thôi.
Vương Đông khinh thường nói.
-Các ngươi yên tâm. Tuy ta nhiều lần đánh với hắn. Hắn thậm chí không dùng đến hồn kỹ nào mà vẫn thắng ta nhưng ta cũng thắc mắc về màu hồn hoàn của hắn.
-Ta nhưng có lần nhìn thấy hồn hoàn của huynh ấy rồi.
-Ồ, của hắn cấp bao nhiêu?
-Lúc ta gặp huynh ấy cùng Bối Bối đại sư huynh cùng cô tiểu Nhã khoảng gần 4 tháng trước thì huynh ấy cấp 64.
-Hả!!! cấp 64. Tên đó là cái quái gì thế?
Vương Đông sửng sốt với thông tin Hoắc Vũ Hạo nêu ra.
-Hừ, tên này. Ẩn giấu quá sâu.
Mã Tiểu Đào cau mày giọng bất mãn lẩm bẩm. Nàng cũng là người háo chiến cho nên nàng không chịu thua quá nhiều. Mã Tiểu Đào suy nghĩ lát nữa xong xuôi thì cho Phi Linh một trận nhừ tử.
Dưới sàn đấu.
-Tam Thạch tiểu đệ, ngươi có vẻ như thù dai a. Thảo nào Nam Nam muội muội không thích a.
-Ngươi đừng có lôi Nam Nam vào đây. Thật ra ta cũng không có thù dai đến thế nhưng chỉ là muốn tỉ thí với ngươi thôi. Bối Bối nói ngươi rất mạnh. Cho nên ta muốn đánh với người mà thôi.
Từ Tam giải thích lí do muốn cùng Phi Linh tỉ thí.
-Trận tỉ thí, bắt đầu.
MC cất giọng tuyên bố trận đấu bắt đầu.
-Nào, hãy để ta chứng kiến sức mạnh của ngươi, Phi Linh học trưởng.
-Há, chiều theo ý ngươi một lần vậy. Dù sao ta cũng có lỗi. Để ta bồi thường cho ngươi.
Phi Linh gãi gãi đầu cười nói.
Từ Tam Thạch đầu tiên phát động hồn lực. Bốn hồn hoàn dâng lên hai vàng, hai tím. Từ Tam Thạch trong ba tháng này đã thành công tấn cấp hồn Tôn.
-Hô, hồn Tôn rồi sao. Kinh ngạc a.
Phi Linh tỏ ra vẻ ngạc nhiên nói.
-Huyền Minh chấn.
Từ Tam Thạch phát động hồn kỹ thứ nhất, hồn hoàn màu vàng sáng lên. Xung quanh mặt đất bắt đầu rung chuyển.
-Hừm, uy lực khá đấy. Nhưng ngươi nghĩ sao nếu có một trận địa chấn thực sự.
Nói tới đây, Phi Linh vận chuyển tự thân thổ pháp tắc lĩnh ngộ từ hệ thống võ hồn.
Nắm đấm giơ lên, xung quanh nắm đấm Phi Linh tản mát ra một loại khí tức chỉ thuộc về người nắm giữ hoàn toàn thổ pháp tắc mới có.
-Vẫn Thạch Liệt Địa.
Đấm xuống đất. Mặt đất lấy nắm Phi Linh làm trung tâm rạn nứt ra. Hồn kỹ của Từ Tam Thạch cũng theo đó mất đi tác dụng. Phạm vi đất nứt bắt đầu lan hết lôi đài.