“Ara~ mới chỉ có xa một chút mà anh lại không thể nghĩ ra chuyện gì sao? Trông bộ mặt luống cuốn của anh mà em thấy rất thú vị đấy!” Eriserine đột nhiên lên tiếng từ không trung khiến Phi Linh phải đứng lên chỉ vừa nghe tiếng cô nói thôi.
“Eri!” Phi Linh đứng bật dậy.
*Shyuuu….*
Một cánh cổng không gian mở ra từ giữa gian phòng, có thể nói là ngay trên Phi Linh. Eriserine rơi ra từ phía trong cánh cổng không gian, Phi Linh phản xạ mà đưa tay ra đỡ cô.
*Tou~* Eriserine rơi xuống vào vòng tay của Phi Linh. Cô liền choàng tay lên cô Phi Linh và cười.
“Nhớ em không~” Eriserine mỉm cười mê người nhìn Phi Linh.
“Em làm anh lo chết đây. Còn muốn quậy tới mức nào nữa? Thế nào, em có thể giải thích giúp anh tại sao chúng ta lại ở thời điểm cách hôm đó 2 tuần không?” Phi Linh nhìn Eriserine và nói.
“Tsk, chán anh quá đi~” Eriserine tặc lưỡi một chút và than vãn. Chachamaru cũng nhảy xuống từ trong cổng không gian, Phi Linh né ra để cô có thể đáp xuống an toàn.
Eriserine không hề có ý định bỏ Phi Linh ra. Eriserine vẫn cười mỉm, và càng thêm mê hoặc, cô chỉ một ngón tay lên trong khi mình vẫn được Phi Linh bế.
“Thứ nhất, anh có biết chúng ta đang ở đâu không? Đừng nói rằng những thứ cơ bản như thế này, anh cũng không biết đấy.” Eriserine mắt nhắm mắt mở nói.
“Không phải chúng ta đã đến một Dòng Thời Gian khác sao?” Phi Linh nhíu mày trong khi Illyasviel đang nói chuyện với Chachamaru.
“Baka~, anh đúng là đồ ngốc. Bởi vậy mà thiếu một chút cũng không được.” Eriserine cười.
“…” Phi Linh im lặng chờ đợi câu trả lời của Eriserine.
“Đây vẫn là Dòng Thời Gian cũ mà anh đang ở, chỉ là Dòng Thời Gian này đột nhiên bị cắt khúc, xuất hiện [Nghịch Lý Thời Gian], những gì anh làm sau khi nhảy đến….” Eriserine giải thích giữa chừng.
“Và anh tự tìm hiểu tiếp đi.” Eriserine cười khảy một cái, trêu chọc Phi Linh trong khi cậu đang tập trung.
Nghe được Eriserine giải thích một hồi Phi Linh, tuy không hết, nhưng Phi Linh vẫn đang suy nghĩ về những lời của Eriserine vừa nói ra.
“À, tiện thể thì cái [Hệ Thống] em cũng chỉnh sửa lại rồi, anh nhận lấy này.” Eriserine chợt nói, và trên đầu ngón tay sáng lên một đóm nhỏ hào quang, sau đó hóa thành một vầng sáng bay thẳng vào trán của Phi Linh.
“Cái này?!” Phi Linh cảm nhận được [Hệ Thống] đang kết nối với dòng suy nghĩ của mình, bắt đầu phân tán mọi thông tin về nó vào trong não bộ của cậu.
“Được rồi. Tạm chốt cái đó lại đi. Cứ xem tình hình tiếp theo sẽ thế nào đã…” Phi Linh tỉnh táo hơn và nói với Eriserine.
Từ nãy giờ Chachamaru nói chuyện với Illyasviel nhằm không cho cô bé làm phiền Phi Linh và Eriserine nói chuyện với nhau, cô bé khá là ấm ức về nó, Eriserine được Phi Linh bế suốt từ đầu buổi đến cuối buổi.
Ngày hôm sau khi xảy ra sự việc khá là nhức đầu vừa rồi của gia đình Phi Linh, Illyasviel được Ayaka gọi lên để chuẩn bị trang trí cho phòng học lớp 3-A thành một ngôi nhà ma theo ý kiến tán thành của mọi người trong lớp, tất nhiên Illyasviel không hề tham gia vào việc tán thành làm ngôi nhà ma.
---------
Một ngày trước ngày diễn ra lễ hội Mahora.
Phi Linh được hiệu trưởng Konoemon gọi đến tập trung tại dưới Cây Thế Giới, Eriserine không hề để tâm đến lời mời của Konoemon, thành ra có mình Phi Linh đến mà thôi.
“Thế, ông gọi tôi ra đây là để ngăn không cho bất kỳ ai tỏ tình trong ngày hôm nay cùng với mọi người sao?” Phi Linh nghe Konoemon nói nội dung của buổi tạp trung toàn bộ giáo viên là pháp sư từ hệ tiểu học đến đại học của Học Viện Mahora.
Nọi dung của việc tập trung mọi người lần này như Phi Linh đã nói lúc nãy, là tham gia cùng các giáo viên khác, trong ngày hôm nay và đến khi lễ hội Mahora kết thúc.
“À…ừm…dĩ nhiên thầy không có đảm nhận hết cả thảy đâu. Chúng ta sẽ chia theo ca. Thầy cứ việc tận hưởng ngày lễ cùng với mọi người.” Konoemon mắt hí cười hô hô cười.
“….Sao tôi có cảm giác rằng mình không ưa được nụ cười của ông tí nào nhỉ.” Phi Linh cảm thấy chẳng thế nào ưng được giọng cười của Konoemon.
“Không vậy sao. Quả là đáng tiếc, ai cũng mến nụ cười của ta thế mà. Cậu và Eriserine thật đúng là giống nhau.”
“Giống chỗ nào?”
“Vẻ mặt lúc không thích thứ gì đó ấy. Cô ta cũng thường trưng bộ mặt đó ra lúc bạn cũ của ta cười với cô ta.”
“Bạn cũ của ông cười với Eri? Là ai thế?” Phi Linh nhíu mày thắc mắc. Cảm thấy có mùi yandere đâu đó.
“Thôi nó cũng không quan trọng đâu đã lâu lắm rồi, chắc được 10 năm trước nhỉ. Thời gian trôi nhanh thật.” Konoemon đánh trống lảng khi cảm thấy Phi Linh toát ra chút gì đó bất thường.
Phi Linh tạm thời cũng không màng chuyện đó nữa. Lúc này cậu nghĩ có lẽ nên dẫn Eriserine và Illyasviel dạo chơi trong lễ hội thôi.
“Có lẽ một thời gian nữa mình nên tiến lên tiếp thôi. Không thể giữ tình trạng này được.” Phi Linh có chút rầu rỉ mà nghĩ về chuyện rời đi thế giới này và tiếp tục du ngoạn, nhưng trước hết là phải đi đau đó tìm cách tái tạo lại cơ thể mới cho mình đã.
Hơn nữa buổi tập trung lần này còn có Negi, Setsuna lẫn cậu nhóc Kotarou ở đây. Phi Linh không biết lý do vì sao Kotarou lại có mặt ở đây mặc dù lần trước nghe nói cậu ta bên phe địch. Nhìn thấy Kotarou, Phi Linh chợt suy nghĩ bỏ qua hai tuần do sự cố [Nghịch Lý Thời Gian] đã xảy ra những chuyện gì. Nhưng nói chúng thì Kotarou hiện đã ở phe của Negi và đang theo học trong Học Viện Mahora.
Negi có vẻ kín lịch trong những ngày lễ hội diễn ra, Phi Linh xem thử lịch của Negi thì phải nói rằng, nó làm cho cậu lười hẳn đi luôn. Chả có cách nào hay cho Negi, Phi Linh đành vỗ vai động viên cho Negi thay vào đó.
Đang trong lúc nói chuyện với hiệu trưởng Konoemon, đột nhiên có một chiếc camera được lắp vào một thiết bị khá giống máy bay mini để quan sát mọi thứ từ trên cao, một trong số những pháp sư đã bắn hạ nó vì cho là họ đã bị theo dõi.
Sau đó hiệu trưởng cũng không để ý mấy và bộ dạng khá thông thả, ông truyền đạt thêm một chút nữa rồi cho mọi người giải tán. Phi Linh đi về một hướng khác so với nhóm của Negi.
Sau đó Phi Linh có đi tìm Eriserine, tìm thấy Eriserine và có cả Illyasviel lẫn Chachamaru, cậu dẫn cả ba đi chơi xung quanh.
Trước ngày diễn ra lễ hội Mahora và mọi người ai nấy đều rất mong chờ đến 10h tối hôm nay để lễ hội được chính thức bắt đầu. Theo lời của mọi người thì khi World Tree được hào quang nhiệm màu bao trùm, rọi sáng cả một vùng trời xung quanh nó, lễ hội sẽ chính thức bắt đầu.
“Eri, em có gì đó vui lắm sao?” Phi Linh dẫn cả nhà đi dạo vài vòng quanh quẫn xung quanh, mua một chút đồ ăn vặt và Phi Linh trông thấy sắc mặt Eriserine có phần rạo rực như thể đang mong chờ gì đó.
“Ara~ không có đâu. Anh nhầm rồi.” Eriserine bình thản nhìn Phi Linh mà đáp.
“…vậy sao.” Phi Linh hờ hửng đáp lại, trong khi Eriserine dùng cái giọng điệu cô đáp lại cậu cũng làm cậu không hề tin rằng cô đang nói thật đâu.
“Quả nhiên em đang mong cái gì đó.” Phi Linh bỏ qua mọi thứ và nói thẳng luôn, suy nghĩ nhiều chi cho mệt.
“…Anh đang nghĩ gì thế?” Eriserine đáp lại bằng một câu hỏi.
“…(Đúng là đang có âm mưu quậy nữa rồi.)…” Phi Linh thầm nghĩ trong khi nhìn Eriserine với mồ hôi chảy từ trên trán xuống mà quan sát vẻ chống nạnh nhìn Phi Linh.
“Em nghe thấy đấy nhé~” Eriserine cười một cách khiến cả Illyasviel và người đang làm mục tiêu chính của nụ cười đó hướng đến là Phi Linh cũng phải sởn cả tóc gáy lên và đổ mồ hôi lạnh vì nó.
---------
Rốt cuộc ngày dài cũng trôi đi trông náo nhiệt trước không khí mong đợi, háo hức của mọi người từ trẻ đến già, trong cả Thành Phố Mahora đều tham gia sự kiện lần này mà. Rất là đông vui.
Các giáo viên làm nhiệm vụ tuần xung quanh vẫn đang làm tròn bổn phận.
Và hình như lúc sáng, mọi người còn truy đuổi kể đã dùng camera để quan sát mọi người cũng đã bị bắt, nhưng người đó lại trung hợp lại là học sinh trong lớp của 3-A của Negi, Chao Lingshen. Ngay khi sắp đi giải đi, Negi lên tiếng bảo vệ cô nên đã được cứu.
Không khí của cả Thành Phố Mahora ngày một náo nhiệt ngay khi hào quang sáng trưng soi sáng cả 1 vùng cùng với ánh đèn về của thành phố cũng làm cho cả Thành Phố Mahora không kém phần tràn đầy sự náo nhiệt. Có thể nghe được tiếng hô hoán, đón mừng giây phút này đến khắp cả thành phố. Người dân đổ nhau ra phố ngay cả khi đã 10h đêm rồi. Nhìn ngoài đường lúc này cũng giống như đang là buổi sáng vậy.
Trước lúc 10h, Chachamaru lại đi đâu đó làm Phi Linh hơi thắc mắc, tuy vậy, cậu cũng không thể cấm đoán bất kỳ ai, dù là một cô gái automata như Chachamaru được.
“…(Sắp tới lại có chuyện nữa rồi đây…)…” Phi Linh trong lòng thờ dài một tiếng. Trong lúc đó, Eriserine nắm lấy bàn tay của cậu. Phi Linh đảo mắt xuống nhìn dáng người khiêm tốn của Eriserine, cô cười.
“Có em ở đây thì anh cứ yên tâm, em sẽ “không làm cái gì quá đáng” lắm đâu.”
“Tức là em tự khai mình đang lên kế hoạch cho một cuộc đại náo thành phố đó hả?” Với đôi mắt muốn nhắm lại vì mình đã đoán đúng, Phi Linh đờ đẩn nói.
“Không có.” Eriserine nói một dứt khoác.
*Ha----* Buông ra một cái thở dài từ miệng, Phi Linh trùn vai xuống. Đã nói ra đến thế mà còn không chấp nhận cậu đúng. Đúng là cô vợ “hiền”chuyên đi làm những chuyện “đáng yêu”.
Phi Linh đành chiều Eriserine, miễn cô vui là được rồi.
“Phi Linh, thành phố lúc này náo nhiệt hơn nhiều so với ngày thường đấy!” Illyasviel hào hứng mà liên tục xoay tới xoay lui mà không cảm thấy chóng mặt, cô nói.
“Ừm, lễ hội đến rồi. Cả nhà mình cùng nhau quẩy đến khi tiệc tàn luôn.” Phi Linh cười nói, Eriserine đồng dang cười chung với hai người và chỉ đông chỉ tây khắp mọi nơi.
Vừa nói, Phi Linh vừa dắt tay Illyasviel và Eriserine đi vào trong đám đông người tới lui dưới ánh sáng đèn thành phố của những giờ đầu tiên bắt đầu lễ hội Mahora.