-Lĩnh Vực? Thế nào Lĩnh Vực?
Phi Linh bất ngờ không khỏi nói.
Lĩnh Vực là sao? Là bản thân lĩnh ngộ ở một võ học, một sở trường nào đó đạt đến đăng phong tạo cực trinh độ và phải có ngộ tính vô cùng tốt mới có thể lĩnh ngộ Lĩnh Vực.
Trong đầu niệm mở bảng trạng thái.
Người thừa kế: Phi Linh
Tuổi: 7 tuổi
Cấp: 40
EXP: 2.200/1.000.000
Chủng tộc: nhân loại
Thuộc tính hồn khí: Hệ Thần Kinh
Thuộc tính ma pháp: Vô Thượng Ma Thể
Độ kiếp: luyện thể thất trọng
Huyết mạch: không có
Thăng tiên: không có
Công pháp: Thiên thần thôn phệ quyết (tầng ba: Liên Vũ)
Kỹ năng chủ động:
Vectơ thao túng Lv5 ( kích hoạt): có khả năng điều khiển phương hướng của các vectơ động năng, nhiệt năng, điện năng,… bất cứ thứ gì chuyển động hoặc có lực tác dụng.
Ngự kiếm thuật: sử dụng kiếm thuật điêu luyện chém ra 2 luồng kiếm khí gia tăng sát thương 200%.
Hải quân lục thức: 6 thể thuật vượt giới hạn của nhân loại.
Tạo tác thần thuật ( chưa kích hoạt): sáng tạo mọi vật nhờ tưởng tượng và điều động ma lực trong cơ thể. Người dùng có thể tạo ra bất kì vật gì nếu đã nắm giữ được cấu tạo và cơ chế. Vật phẩm tạo ra giới hạn vĩnh viễn.
Thôn Phệ: Công pháp nhận được. Hấp thụ vạn vật chuyển hóa 100% năng lượng thành năng lương của bản thân.
Thiên thần quang: Công pháp nhận được. Chữa thương cho bất kì sinh linh.
Phong ám quyền: Quyền pháp cao cấp. tụ hội phong nguyên tố từ xung quanh tạo thành lực công kích bạo phát. Tăng 120% sát thương.
Nguyên Tố Lĩnh Vực: tự thân lĩnh ngộ. Trải rộng vùng chưởng khống của thân. Có thể kết hợp với các nguyên tố khác tạo thành tân tấn lĩnh vực.
Kỹ năng bị động:
Lĩnh ngộ võ đạo: tăng 300% sát thương cho bất kì vũ khí nào mà người dùng sử dụng.
Lĩnh ngộ thần cách: lĩnh hội tinh hoa trong thiên địa từ đó thao túng thiên địa. Sau khi lĩnh hội 100% người dùng chính thức có thần cách nửa bước thành thần. Tiến độ: 25%
Tự chữa thương: Công pháp nhận được. Khả năng tự hồi phục mạnh mẽ giúp người dùng hồi phục bất kì vết thương, miễn dịch bất kì hiệu ứng nào.
Hỏa võ hồn: tăng sát thương hỏa hệ. Kỹ năng pháp tắc: Thiên hỏa bùng cháy.
Võ: 1600
Kỹ: 1546
Phép: 1489
-------
Ngoài ra, Phi Linh đã hoàn toàn lĩnh ngộ hỏa pháp tắc từ hệ thống võ hồn. Hỏa hệ pháp tắc, điều khiển lửa, đây là đầu tiên pháp tắc mà cậu lĩnh ngộ. Sau này sẽ còn không ngừng lĩnh ngộ thêm nữa. Nhưng tới đâu thì hay tới đó.
Phi Linh quay về, sau đó trồi lên khỏi mặt nước, thấy Tuyết Nghê Thường đang ngồi ngước nhìn bầu trời. Phi Linh thấy thế cười cười. Cô bé này quá ngây thơ, thuần khiết a. Làm sao hắn nỡ vấy bẩn cô bé này đây. Phi Linh nghĩ vậy.
-Tiểu Nghê, mau lại gần huynh.
Phi Linh vừa gọi vừa vẫy vẫy tay, bảo Tuyết Nghê Thường tới chỗ của Phi Linh.
-A, Linh ca ngươi về.
Tuyết Nghê Thường nghe thấy giọng của Phi Linh. Đình chỉ ngắm trời, quay lại hướng giọng nói. Thấy Phi Linh, mừng rỡ chạy lại.
-Bây giờ huynh sẽ làm một việc nữa thì hai ta sẽ quay về nha huynh được chứ.
-Ừm.
Tuyết Nghê Thường gật đầu.
Phi Linh thấy vậy an lòng, sau đó khụy một chân xuống tay đặt trên mặt đất. Trong thân thể mộc ma lực bắt đầu vận chuyển. Bởi vì Phi Linh nghĩ nếu mà thu cả Cửu Hy sâm lâm vào trong trang viên thì cánh rừng này sẽ biến mất, tạo nên sự huyền bí a. Cho nên cậu bắt đầu chiến dịch vừa thu vừa trồng. Thu cả khu rừng và hồn thú bên trong, sau đó trồng lại cánh rừng mới nhưng chỉ có điều không có quá nhiều hồn thú đặc thù, chỉ có phổ thông không có quý hiếm.
Trong đầu niệm một cái. Toàn bộ khu rừng trở nên rung động. Lúc này, hai cô gai Phi Linh đã tách ra, Lam Tiên cùng Hà Tử Tình đã thu thập được hồn hoàn của mình cũng cảm nhận được sự rung chuyển này. Trong mắt hai người đột nhiên choáng một cái. Cứ như điện xẹt vậy, xung quanh cỏ cây đang bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, biến mất đó lại xuất hiện. Cả hai đều ngớ người không hiểu chuyện gì xảy ra.
-Phù, xong a. Cửu Hy sâm lâm này quá rộng. Nó khiến mình tốn khá nhiều sức. Phải hội họp với đám của Lam Tiên a.
Sau 1 ngày thời gian, Phi Linh cũng hoàn tất thỏa thuận của mình và Đế Thiên. Đã xác định được vị trí của Lam Tiên hai người lúc xử lí tình trạng của khu rừng. Phi Linh bắt đầu nhớ hai người họ nói.
Xóc một cái. Phi Linh cõng Tuyết Nghê Thường trên lưng, bắt đầu phóng người bay lướt đi.
---------
Tại cổng vào của khu rừng, Lam Tiên và Hà Tử Tình đã trở ra. Cơn địa chấn làm hai người vẫn còn choáng váng. Cứ như gặp ma vậy.
Xoạt xoạt.
Bỗng dưng tiếng sào sạt từ gần nơi họ đứng. Hai người xoay người lại phía âm thanh phát ra.
-Yo, Hai người các ngươi vẫn tốt a.
-Phi Linh (Thiếu gia).
Cả hai người đều kêu lên. Họ không biết cơn địa chấn ấy, Phi Linh có bị gì không nên khá lo lắng. Nhìn sau lưng cậu còn có một cô bé tóc vàng, gương mặt hai người trở nên kì quái, Lam Tiên hỏi:
-Thiếu gia, cô bé sau lưng ngươi?
-A, không có gì, cô ấy sẽ là người một nhà của chúng ta sau này. Ta vừa mới đặt tên cho nàng, nàng tên Tuyết Nghê Thường.
-Ách… sống chung? Mới có một ngày không gặp ngươi đã đi đâu a.
Hà Tử Tình khá bất ngờ hỏi.
-Mà mà, không bàn chuyện này nữa. Các ngươi có vẻ như đã thu thập được tự thân hồn hoàn a.
-Ân, ta được 1 cái 400 năm, 2 cái 1000 năm a. Nhờ vũ khí ngươi tặng chúng ta đấy.
Hà Tử Tình vui vẻ khoe khoang thành tích của bản thân. Hà Tử Tình cùng Lam Tiên đều thu thập như nhau. Một hồn hoàn trăm năm và hai cái hồn hoàn ngàn năm.
Trên đường quay về, Phi Linh luôn có cảm giác mình bị theo dõi. Tuyết Nghê Thường có vẻ đã hòa đồng hơn với Lam Tiên và Hà Tử Tình, đặc biệt Hà Tử Tình, cả hai đều nhìn ngang tuổi nhau, cả hai nói chuyện rất nhiều.
Xẹt.
Một cái ám khí màu đen từ trong một góc tối phóng ra hướng phái Phi Linh.
“…” âm thanh kì lạ quen thuộc vang lên. Ám khí đàn hồi theo hướng vuông góc cắm thẳng dưới chân Phi Linh. Phi Linh xoay người nhìn phía góc tối, hừ lạnh nói:
-Rốt cuộc động thủ. Ta xem ngươi hôm nay ăn gan hùm a.
Phi Linh nhoáng một cái Soru hướng tên sát thủ núp trong góc tối. Tên sát thủ thấy cảnh này hoảng hốt. Tiếp theo đó là một cái chân hướng bụng hắn lấn tới.
Ầm.
Chân Phi Linh dính vào bụng tên sát thủ, âm van kinh thiên kế đến là rắc rắc âm thanh xương gãy vỡ. Tên sát thủ trực tiếp ngất đi vì đau.
Phi Linh lấy tay chạm vào đầu tên sát thủ nằm trên mặt đất. Siêu năng lực kích hoạt.
-Hừ, Tống gia, Mặc gia, Kỷ gia. Các ngươi sống đã không biết nhẫn. Vậy ta sẽ tiễn các ngươi một đoạn đường.
Tên sát thủ này là người của ba nhà Tống, Mặc, Kỷ phái đi để theo dõi và ám sát cả Phi Linh, lẫn Lam Tiên cùng Hà Tử Tình. Đã đánh chủ ý lên hắn thì thôi còn đánh chủ ý lên cô gái bên cạnh hắn. Điều này làm hắn sôi máu. Phi Linh quyết định diệt trừ ba nhà này, hơn nữa 8 năm trước chúng đã đánh chủ ý lên Phi Linh, là hắn đã nhịn không xuất thủ, lần này thì không thể tah thứ.
Sau đó Phi Linh bảo Lam Tiên cùng Hà Tử Tình quay về trước, Lam Tiên cũng mang Tuyết Nghê Thường về trước. Cả ba hỏi thì hắn nói đi có việc.
Mắt thấy bóng người cả ba biến mất, Phi Linh cũng biến mất trong bóng tối.