Đánh giá: 9.3/10 từ 364 lượt
Tên Hán Việt: Thần thật là yếu đuối (臣好柔弱啊) - Mã Hộ Tử Quân (马户子君)
Tên Khác: Nịnh thần tựa đóa kiều hoa
Văn án
Một năm mà mọi người đều sẽ ghi khắc, một năm mà tất cả những đấu đá, bè cánh của gian thần, quyền thần Ninh Sâm đều tan rã, năm Thừa Hóa thứ 15.
Đó là lúc gã bị bắn chết ngay Kim Loan Điện, một Tả Tướng vô cùng trẻ tuổi, tay nắm quyền to kia, vốn có thể dốc sức tận trung với triều đình, thế mà lại là kẻ mưu mô thâm độc, một kẻ ác độc vô cùng, hại chết bao trung lương.
Khi gã gục xuống, đế vương Lý Vô Đình lúc bấy giờ đang đứng trước đại điện và nhìn Ninh Sâm như thể đang nhìn một loài sâu bọ.
Buổi tối sau khi Ninh Sâm chết, Lý Vô Đình trùng sinh trở về ngày đầu lên ngôi. Đời trước hắn tin lầm gian thần nên đã gây họa cho cả triều đình; lần này, hắn quyết tâm phải nhanh tay diệt trừ tất cả những mối tai họa ngầm từ khi còn trong trứng nước.
***
Ninh Như Thâm xuyên không từ hiện đại về đúng năm Thừa Hóa thứ nhất, ngay lúc tân đế vừa mới lên ngôi.
Trên triều đình, Ninh Như Thâm nhìn thấy vị đế vương vừa mới an tọa nay đang bước từng bước xuống dưới rồi dừng ngay trước mặt mình, hai mắt hắn đằng đằng sát khí.
Ninh Như Thâm vừa mới xuyên không:...Ủa chuyện gì vậy?
Bàn tay lướt trong không khí vang lên âm thanh đầy sắc bén. Thấy phát đánh ấy sắp rơi xuống người mình, Ninh Như Thâm bỗng nhiên ngã huỵch xuống đất dưới con mắt của tất cả mọi người trên triều! Mặt mày trắng trẻo như màu tuyết, khóe mắt nhuốm sắc đỏ ửng, giống y như một đóa hoa trắng tinh khôi đầy yếu ớt đang run rẩy trong gió.
Chúng thần sợ hãi cất tiếng hô: Bệ hạ tha mạng!
Lý Vô Đình còn chưa kịp chạm tay vào người ta:???
Ninh Như Thâm quệt dòng lệ ở khóe mắt: Thần yếu đuối quá à, huhu.
Lý Vô Đình: Hay cho một tên nịnh thần, ha ha 🙂
***
Sau đó Lý Vô Đình dần dần nhận ra rằng: Đóa hoa này không những tươi tắn mà nhụy hoa còn khá là ngọt.
Đế vương công mặt lạnh dễ mềm lòng x Thừa tướng thụ ngoài trắng trong đen
Tác giả gỡ mìn:
🌷 1v1, cường cường, không ngược, ngọt từ đầu đến cuối, nhẹ nhàng hề hước dở hơi.
🌷 Bối cảnh hư cấu, hiện đại xuyên về cổ đại, rất nhiều thiết lập riêng, xin đừng đối chiếu với lịch sử.
🌷 Thụ là ngụy bạch liên hoa, viết là đóa hoa xinh đẹp, đọc là hoa ăn thịt người.
Giả heo ăn thịt hổ, vặt lông hổ, bóp mông hổ (?).
🌷 Nguyên chủ chính là gian thần, không có hiểu lầm gì ở đây cả.
Thụ và nguyên chủ là hai người khác nhau, công thụ hai kiếp đều là tình đầu của nhau.
Bình luận truyện