Lại là giấc mơ này nữa...
Nhạc Phượng Hy sau khi tu luyện liền thấm mệt nên ngủ một lát, nàng lại nằm mộng thấy giấc mơ kỳ lạ này nữa... Khi còn ở thế kỷ 21, thỉnh thoảng nàng cũng mơ hồ mơ thấy nó, mãi khi nàng xuyên đến thế giới này lại càng thường xuyên thấy giấc mơ này hơn, thậm chí còn có phần rõ ràng hơn... Đó là một thiên cảnh, một cánh đồng hoa tử đinh lan rộng lớn, mây sương bay mờ ảo, ở xa xa có hai nhân ảnh gồm một nam một nữ. Người nữ vận lam y nhẹ nhàng như nước, tay gãy đàn tranh và cất tiếng hát, người nam vận tử y huyền bí đang thổi sáo bạch ngọc... hai ngưòi đó có vẻ là một đôi uyên ương đang cùng nhau hợp tấu một ca khúc rất hay... Nhạc Phượng Hy dường như cảm thấy rất thân thuộc... tim nàng đập mạnh, nàng muốn đến gần hơn để nhìn rõ khuôn mặt họ nhưng mỗi lần nàng sắp thấy được thì lại tỉnh giấc... họ là ai? Sao nàng cảm thấy quen thuộc như vậy???
" Tỷ tỷ... tỷ dậy chưa?"_ Tiếng Vũ Hồng đứng ngoài phòng vang lên làm gián đoạn suy nghĩ của Phượng Hy.
Thôi!!! Sau này nghĩ tiếp vậy!?
Sau bữa ăn...
" Tiểu Kỳ, Hồng nhi, các ngươi ở lại đây tránh gặp phiền phức... ta sẽ ra ngoài kiếm tiền"_ Nhạc Phượng Hy nói.
" Sao có thể để tỷ ra ngoài một mình như thế được chứ?"_ Nhạc Thiên Kỳ phản đối.
" Đúng vậy, hay để muội thay tỷ ra ngoài kiếm tiền vậy"_ Vũ Hồng nói.
" Hazzz... các ngươi còn không tin tưởng ta sao? Ta chỉ là luyện được chút dược muốn đem đi bán để lấy tiền thôi mà!!! Ta đi xong sẽ về liền, sẽ không lâu đâu!"_ Phượng Hy cố thuyết phục.
" A! Tỷ tỷ biết luyện dược???"_ Cả hai đồng thanh hét lên.
Nhạc Phượng Hy xoa xoa hai lỗ tai mình, cần phải ngạc nhiên như vậy không? Xém nữa thủng màng nhĩ nàng rồi!!!: " Các ngươi làm gì ngạc nhiên như vậy chứ?!... mà ta chưa nói chuyện này hả?"
" Chưa!!!"_ cả hai đồng thanh tập hai.
" Ừm... có lẽ ta quên... khụ... vậy thì giờ các ngươi biết rồi đó, ta chỉ muốn kiếm thêm chi phí để trang trải a, còn nữa... ta muốn tìm cách để cho tiểu Kỳ có thể tu luyện, ta chắc chắn huyết nhục của Nhạc gia không thể nào là phế vật được... cả Hồng nhi thì phải tiến cấp nhanh hơn... đã là người của ta thì phải cường hãn mới được! Hiểu không?"
Nhạc Thiên Kỳ vốn bị trúng độc từ trong bụng mẹ, trong lúc chăm sóc hắn và dựa vào cuộc đối thoại trong lúc linh hồn nàng mới xuyên đến thế giới này (xem lại chương 1) nàng đã phát hiện thật ra mẫu thân nàng do bị hạ độc nên mới bị băng huyết mà chết, đệ đệ được sinh ra cũng bị ảnh hưởng nên thân thể trở nên yếu ớt không thể tu luyện. Còn về Vũ Hồng đã là cấp 8 Linh Sỹ, gần đây cũng không còn lên cấp nữa...
Nhạc Phượng Hy nàng nhờ vào việc thanh lọc cơ thể ở hồ linh tuyền, nàng cũng từng nghĩ rằng sẽ đưa Thiên Kỳ và Vũ Hồng vào không gian nhưng Mộc Mộc nói không gian này chỉ có tác dụng với linh hồn của nàng vì hiện tại năng lực của không gian còn bị hạn chế rất nhiều... chỉ khi nàng có thể mạnh lên để phá vỡ phong ấn của Thượng Không Tu Linh... như thế cần nhiều công sức và thời gian a... vì vậy nàng đã tìm cách khác, tình cờ nàng đọc sách và biết được Tẩy Tủy Đan có thể giúp nhân tẩy kinh phạt tủy và có thể tiến cấp nhanh hơn... thế nhưng để luyện được nó nàng cần phải đạt cấp Đại Dược Sư và quan trọng hơn đó là phải có đầy đủ dược liệu và lò luyện đan.
Sau khi bị hai người " cuồng tỷ tỷ" nào đó quyến luyến một hồi mới chịu cho Nhạc Phượng Hy một mình ra ngoài. Nhạc Phượng Hy khoác một áo choàng đen to dài đủ che cả người nàng, phía sau có nón, nàng đội lên che gần hết khuôn mặt, nếu không nhìn kỹ còn không thể nhận rõ là nam hay nữ
Từ lúc xuyên đến thế giới này, nàng mới chính thức lần đầu tiên được thăm quan nơi này. Thành Nam Viễn không phải là thành lớn nhất của Minh Lãm đế quốc nhưng là nơi giao nhau các con đường trao đổi hàng hóa nên thường nơi đây rất đông đúc nhiều người ở các phương khác tập trung, vì thế mọi người cũng không lạ lẫm hay dị nghị với trang phục của Phượng Hy đang mặc...
Nhạc Phượng Hy tiến thẳng đến Tam Dược Các – là nơi chuyên buôn bán nhiều loại dược, đan dược, luôn đảm bảo uy tín... thấy nàng bước vào, một dược phu niềm nở đến tiếp đón.
" Chào mừng khách quan, xin cho hỏi khách quan muốn mua dược chi?
" Ta đến đây muốn bán một ít dược..."
" Cho hỏi có thể cho tại hạ xem một chút dược a"
Nhạc Phượng Hy làm động tác lôi trong tay áo lấy từ không gian một lọ dược nhỏ đưa cho người dược phu. Người dược phu mở lọ ra tức thì một hương thơm của dược bay lên xộc vào mũi hắn... thực thơm... nhưng đây là dược gì sao hắn chưa từng thấy có loại thủy dược nhỉ?
" Khách quan có thể đợi tại hạ gọi chủ dược?"
" Ừ..."
Một lát sau, người dược phu niềm nở chạy ra mời Nhạc Phượng Hy vào trong dược các gặp riêng chủ dược. Bước vào trong dược các, thấy xung quanh đều là những tủ thuốc dày đặc, được sắp xếp có quy trình, gọn gàng. Ông chủ dược là một lão tử khoảng độ trung niên, nhìn là người có nhiều kinh nghiệm, am hiểu về dược rất nhiều. Ông chủ dược cũng thầm quan sát Phượng Hy, vẫn là một tiểu tử, nhưng với kinh nghiệm nhìn người suốt mấy chục năm trời ông phát hiện ra là một tiểu cô nương... tuổi còn nhỏ như vậy sao có thể biết được thủy dược chứ? Ngày nay thủy dược không còn được biết nhiều, chủ yếu là những luyện đan sư lão luyện hay người đặc biệt quan tâm đến dược như ông mới có thể biết đến loại dược này.
" Cho hỏi cô nương, người có biết đây là gì không?"
" Sao ta lại không biết? Nó là thứ dược ta muốn bán cho các ngươi a"
" Vậy cô nương có thể nói cho tại hạ biết ai là người luyện dược này không?"
" Là ta... chủ dược? Dược này có vấn đề à?"_ Dù sao đây cũng là sản phẩm đầu tiên của nàng lại còn là lần đầu tiên xuất hàng nên có hơi hồi hộp.
" Là cô nương luyện?"_ Ông chủ dược ngạc nhiên thốt lên
" Phải..."
" Cô nương có thể cho tại hạ biết làm sao người có thể luyện được thủy dược a"
" Cái này... ta không thể nói cho người biết được"
" Hazzz không sao... Tại hạ họ Trần, tự Bán Thiệu... Tam Dược Các chúng tôi có thể cùng cô nương trao đổi mua bán dài hạn hay không?"_ Một nhân tài như vậy, chắc sẽ không có người thứ hai có thể luyện thủy dược, nếu dược các có thể độc quyền bán thủy dược này thì chắc chắn sẽ phát đạt và danh tiếng vang xa hơn a~
" Vậy thì cũng được... thỉnh thoảng cứ 10 ngày ta sẽ đến một lần nhưng về vấn đề tiền bạc thì..."
" Cô nương tên chi? muốn ra giá bao nhiêu?"
" Cứ lấy giá dược trên thương trường, nếu ta cần một vài nguyên liệu thì nhờ dược các cung cấp cho lúc ấy sẽ tính theo giá của dược đó... ta tên Nhạc Phượng Hy"
" Nhạc... Nhạc Phượng Hy???"_ Ông chủ dược đã từng nghe danh tiếng của phế vật Lâm gia Nhạc Phượng Hy nhưng nay gặp được người thật có vẻ không như lời đồn a
" Sao nào? Các người e ngại ta?"
" A... Không không... Nhạc tiểu thư đừng hiểu lầm.Vậy thì cứ thỏa thuận như vậy đi, mong chúng ta hợp tác vui vẻ"
Nhạc Phượng Hy cười nhạt cũng không có ý làm khó người ta. Trước khi đến đây nàng đã cẩn thận điều tra rất kỹ lưỡng, mức độ uy tín cùng với bảo mật thông tin ở đây phải nói là tuyệt đỉnh. Tam Dược Các chỉ quan tâm đến lợi nhuận, chỉ cần có thể mang lại cho họ lợi nhuận hợp lý thì đều có thể bắt tay hợp tác.
Nếu nàng muốn hợp tác lâu dài với họ, mang lại lợi ích cho cả hai bên, nàng tin chắc rằng Tam Dược Các cũng sẽ bảo mật tuyệt đối thông tin đối tác để đảm bảo độc quyền Thủy Dược của nàng.
" Ừm... hiện tại ta muốn bán vài bình dược... người thử xem nhiêu đây bán được bao nhiêu?"_ Nói xong Nhạc Phượng Hy phất tay, hàng loạt bình dược xuất hiện trên nền đất. Cả Trần Bán Thiệu lẫn người dược phu đều trố mắt nhìn nàng. Trên đại lục rất hiếm nhân có không gian chi vật, thường thì do những luyện khí sư lão luyện đã luyện thành những vật dụng có chứa linh lực không gian dùng để lưu trữ đồ vật như nhẫn không gian, dây chuyền không gian, vòng không gian,... tuy nhiên số lượng rất ít chỉ có những người vô cùng giàu có hay là người của hoàng tộc mới cơ may mua được chúng. Nay lại gặp được Nhạc Phượng Hy nàng có không gian, chỉ là mọi người không biết không gian của nàng không đơn thuần là một không gian chi vật..."