Mỗi thiên sứ đều có một thiên sứ chi tâm, cũng là bản nguyên lực lượng của họ, thậm chí nếu thân thể của bọn họ bị vỡ nát, phá diệt, nhưng nếu thiên sứ chi tâm vẫn còn nguyên thì có thể bảo lưu được bên trong nó tới gần một nửa lực lượng thuần túy nhất, đối vu tu luyện giả mà nói, đó không nghi ngờ gì là một thứ thuốc đại bổ. Bất quá, rất ít người có thể có được một thiên sử chi tâm. Bởi vì trong sát na cảm thụ được sinh mệnh bị diệt vong, thiên sứ sẽ tự động hủy diệt thiên sứ chi tâm, không để lưu hạ lại điểm tích lực lượng nào.
Lần này hoàn toàn là chuyện ngoài ý, tứ dực thiên sứ Quỳnh Ân Tư không ngờ được trong nhân gian giới lại có người có thể dễ dàng sát hại hắn như vậy, hắn căn bản chưa từng nghĩ qua chuyện hủy diệt bản nguyên lực lượng, kết quả là có thể nhìn thấy thiên sứ chi tâm hiếm có trên đời này.
Bọn người lão yêu quái và ba lão quái vật thấy Tử Kim Thần Long không lý tới ai, tự nhiên như không có người nuốt mất thiên sử chi tâm, thật tình là ghen tỵ và sầu muộn muốn chết, cả đám giận dữ cố nuốt nước bọt xuống.
Có lẽ đối với những đính phong cao thủ khác sẽ không động tâm nhiều, nhưng đối với ba lão già sinh mệnh đã như đèn treo trước gió này mà nói, đó thật là một dụ hoặc rất lớn. Như quả không có trung niên nam tử thần bí đứng uy hiếp bên cạnh, các lão cũng sớm đã lao vào tranh đoạt một phen.
Khi Thần Nam thấy Tử Kim Thần Long thổ từ trong miệng ra thiên sứ chi tâm thì kinh dị không thôi, một khối hình trái tim trong suốt sáng rực, bên trong nó có một tứ dực thiên sứ, diện mạo giống hệt Quỳnh Ân Tư, từng dòng năng lượng ba động từ bên trong thấu phát ra.
Tử Kim Thần Long cầm nó trên tay, nghiến răng ken két, hạ thấp giọng, hung ác nói: "điểu nhân ngươi cũng có ngày như hôm nay, long gia gia chờ đợi thời khắc này đã hơn ngàn năm rồi! Ta vốn dĩ là bởi sau khi bị mất đi long nguyên, khó khăn nhẫn nhịn chủ tớ các người, không ngờ ngày hôm nay lão giặc trời cuối cùng cũng đã mở mắt ra một lúc, để cho tên cẩu nô tài này chết thê thảm. Nói rồi, Tử Kim Thần Long bẻ thiên sứ chi tâm ra làm đôi, tiểu thiên sứ bên trong đó tựa hồ như có sinh mệnh, tại sát na bị bẻ làm đôi đó lộ xuất thần sắc thống khổ.
"Tiểu tử cho ngươi một nửa nè." Tử Kim Thần Long nuốt một nửa thiên sứ chi tâm xuống bụng, nửa còn lại đem cho Thần Nam, lúc này bĩ tử long rất trượng nghĩa, không hề độc chiếm.
Thần Nam gật gật đầu, nói: "Ngươi ăn hết luôn đi, ta không cần đâu."
Tử Kim Thần Long sau khi đã nuốt gọn thiên sứ chi tâm tựa hồ tâm tình bi thương đã có chút chuyển biến, nghe xong cười ha ha nói: "Đây là thiên sứ chi tâm hiếm gặp lắm a, như quả không phải là trong tình huống đặc biệt, nơi nào có thể có được, đây là đại bổ dược mà tu luyện giả nằm mơ cũng không có. Ngươi yên tâm, bản nguyên của thiên sứ là lực lượng thuần túy nhất, sau khi hấp thụ không lâu, có thể hoàn toàn chuyển hóa thành lực lượng của chính ngươi."
Thần Nam nghe xong, do dự mất một lúc, sau đó nhận lấy.
Tử Kim Thần Long nhắm mắt điều tức một hồi, sau đó mở mắt tức giận nói: "Quỳnh Ân Tư tên cẩu nô này, tuy bản nguyên chưa bị triệt để vỡ nát, nhưng đại bộ phận lực lượng đã bị hủy, sức mạnh bên trong còn lại không bao nhiêu......"
"Cá chạch này tham lam quá mức, hiện tại lực lượng của ngươi đã hơn trước một đoạn rồi, vậy mà vẫn chưa đủ sao"một nửa thiên sử chi tâm không ngờ làm cho Tử Kim Thần Long chỉ trong chớp mắt đã phát sinh đại biến hóa như thế, Thần Nam có chút kinh dị, nếu như so với tiêu chuẩn phân loại của tu luyện giới nhân loại, e là Tử Kim Thần Long lúc này đã tiếp cận tứ giai cảnh giới.
Hắn không khỏi cảm thán, thế gian này thật có kì ngộ a, nếu như hắn hấp thu nửa thiên sứ chi tâm trong tay, nói không chừng cũng có thể đạt đến tứ giai đại thành cảnh giới. Bất quá hắn vẫn có chút do dự, phụ thân hắn đã không chỉ một lần cảnh cáo hắn, có được lực lượng từ ngoại giới cho dù là tinh thuần đến mức nào, cũng không bằng tự bản thân tu luyện đến đại uy lực.
Có lúc lực lượng tăng trưởng một mạch, tịnh chưa hẳn là chuyện tốt, bởi vì sau khi tu vi đạt đến cảnh giới nhất định, tất nhiên sẽ gặp phải một "khu cao nguyên". giai đoạn đó là một quá trình lực lượng ngưng luyện, thân thể của tu luyện giả giống như bọt biển lọc bỏ những nguyên khí hỗn tạp, đem bộ phận tinh hoa luyện hóa, ngưng tụ lại. Hiển nhiên có thể thấy, nguyên khí không tinh thuần càng nhiều, thời gian kéo dài của "khu cao nguyên" đó sẽ càng lâu.
"Chà, nửa thiên sử chi tâm này lực lượng ẩn trong rất tinh thuần, sau khi hấp thu chưa chắc đã gặp phải phiền toái gì lớn lao." Thần Nam nhét nửa thiên sử chi tâm vào trong ngực.
Ngay lúc này, thiên không phát sinh dị tượng, sau khi quang trụ cự đại bên cạnh trung niên nhân thần bí biến mất, vô số đạo thiểm điện cự đại từ trên trời giáng xuống, phách về phía hắn, trên cao không chớp giật sấm rền. Những vô địch cường giả vội vã tránh sang một bên, chỉ còn lại mỗi trung niên nam tử thần bí.
Tử Kim Thần Long hai mắt xạ ra hai đạo hàn quang, kinh ngạc nói: "Người này tu vi đích thật quá cường đại, sức mạnh của hắn vốn dĩ vượt qua sức mạnh cực hạn cho phép tại nhân gian giới, hiện tại đã dẫn đến thần phạt! Nếu như tiếp tục lưu trú tại nhân gian giới, chỉ có thể tiến hành tự mình phong ấn."
Thần Nam trong lòng rung động, năm đó tu vi của phụ thân chỉ có thể dùng chữ thâm bất khả trắc mà hình dung, hiện tại nhất định đã tiến hành tự mình phong ấn, để lưu lại tại nhân gian.
"Ách a...!", trung niên nam tử thần bí ngửa đầu lên trời hống lên, toàn bộ tóc đều dựng đứng lên, thanh kiếm lúc trước phát ra hàn quang lập lòe không ngờ lại biến thành đỏ tươi như máu, phảng phất như muốn xuất ra tiên huyết. Huyết kiếm cỡ bàn tay tán phát xuất quang mang huyết hồng sắc rực rỡ, làm cho phạm vi không gian mấy chục trượng quanh trung niên nam tử nhiễm thành một biển máu, thê diễm, khủng khiếp.
Thi sát phía xa sợ đến mức lập tức quỳ xuống tại hư không, không ngừng hướng về phía trung niên nam tử mà lễ bái. Lão yêu quái sắc mặt đại biến, kinh hãi nói: "Huyết Tu chi pháp!"
Lúc này, huyết kiếm nhanh như thiểm điện bay lên, nghênh hướng vài chục đạo thiểm điện đang từ cao không kích xuống, một phiến huyết quang chói mắt bao phủ cả bầu trời, cả thiên không phảng phất đều biến thành màu đỏ rực.
Mấy mươi đạo lôi điện cự đại không ngờ lại bị huyết quang bao phủ, tiếng sấm thủng màng nhĩ không ngừng vang lên bên tai, nhưng không có một đạo điện quang nào có thể thoát khỏi huyết quang, đến gần cạnh người của trung niên nam tử. Khi đó trung niên nam tử thần bí, quang huy trong mắt phải rõ ràng càng lúc càng ám đạm, quang mang huyết hồng sắc trong mắt trái thì ngày càng sáng, cả người biến thành yêu dị vô bỉ, thấu phát xuất một cổ khí tức hung ác tàn bạo.
"Huyết diễm thao thiên!" Cùng với tiếng hét lớn, hai mắt trung niên nam tử xạ xuất hai phong mang cự đại huyết hồng sắc, huyết kiếm trên cao không trung di động cực tốc, sau đó đột nhiên chuyển phương hướng, kéo theo mấy chục đạo thiên lôi xuống phía dưới.
Lôi điện giữa cao không trung như kim xà loạn vũ, mấy chục đạo cự đại thiểm điện giao nhau, phảng phất rạch nát cả bầu trời đêm, toàn bộ hồ quang điện cự đại đều nối đuôi dọc theo chuôi huyết kiếm hướng xuống dưới.
"Tây phương thiên sứ dám kéo tới đông phương tu luyện giới, giết không tha!" trung niên nam tử hai mắt đỏ rực, hữu thủ phất mạnh. Huyết kiếm điện xạ trên cao không lập tức điều chuyển phương hướng, nhằm về phía Ngải Mĩ Ti cùng Tạp Mâu Lạp mà chém tới.
Hiện tại hai thiên sứ đều chưa xuất hiện bản thể, ẩn nấp trong nội thể của con người, lúc trung niên nam tử kích sát Quỳnh Ân Tư, bọn họ cũng muốn đào tẩu.Nhưng có một thứ khí tức mỏng mảnh nhưng bền chặt trói buộc họ lại, làm cho cả hai không dám khinh cử vọng động. Giờ đây, thấy trung niên nam tử thần bí hướng về bọn họ hạ sát thủ, cả hai thiên sứ đại kinh thất sắc, vội vã niệm động chú ngữ để kháng cự lại.
"Hỏa diễm của sự phẫn nộ, hãy đốt cháy bóng đen, liệt diễm thiêu thiên!"
"Hãy để quang minh chiếu sáng đại địa, bóng đêm sẽ không còn, mặt trời thắp sáng nhân gian!"
Đại hỏa vô cùng vô tận, quang mang rực rỡ làm cả đêm đen sáng bừng lên, liệt diễm hừng hực cùng với quang mang chói sáng hướng về phía huyết kiếm bao phủ. Nhưng huyết kiếm đỏ tươi như máu đó vừa tiếp xúc với hỏa diễm và quang mang liền đột nhiên phát xuất huyết quang vạn trượng, làm cả thiên không đều nhiễm hồng.
Liệt diễm hừng hực cùng quang mang chói mắt đồng thời tiêu tán, cùng thời gian huyết kiếm cũng một trận rung động, huyết quang bao quanh nó lan rộng tựa như thao thiên huyết lãng, nhanh chóng lao thẳng về phía hai thiên sứ, vài chục đạo thiểm điện cự đại phát xuất lôi hưởng ầm ầm, theo sát phía sau.
Hai thiên sứ tuyệt vọng hướng về phía tây bầu trời, muốn đào tẩu. Nhưng huyết hồng chi quang rực rỡ đó, rất nhanh, chỉ chớp mắt đã bắt kịp bọn họ.
"Thánh Quang thuẫn, trảm!"
"Hậu Thổ thuẫn, sát!"
Cánh tay trái của Ngải Mĩ Ti liền xuất hiện một quang thuẫn cự đại, tay phải xuất ra một đạo quang kiếm cự đại. Tạp Mâu Lạp thì tay trái xuất hiện một thổ thuẫn cự đại, tay phải cũng đồng dạng xuất ra một đạo quang kiếm cự đại. Hai người một mặt dùng ma pháp thuẫn để kháng cự lại huyết quang, một mặt phách xuất quang kiếm, muốn đánh rơi huyết kiếm ngập tràn sát khí đó. Chỉ là bởi huyết kiếm đó uy lực quá mạnh, gặp phải công kích sau khi một trận kịch liệt chiến động, cả bầu trời tựa như thao thiên huyết lãng trỗi dậy, quang mang huyết hồng sắc không bờ không bến nhấm chìm cả hai thiên sứ vào trong.
Hai tiếng kêu thảm thiết thê lương, cả hai tứ dực thiên sử vội vã thoát khỏi hai nhân thể, nhanh chóng bay lên, đại phiến huyết vũ từ cao không rơi xuống. Huyết thủy rơi vào trên huyết kiếm, huyết kiếm thê diễm tựa như đã sống lại, rung lên nhè nhẹ, hóa thành một đạo hồng mang, mang theo vài mươi đạo thiểm điện hướng về hai thiên sứ.
Hồng quang vô cùng vô tận bao trùm thiên địa, thiểm điện cự đại vang rền cả thiên địa. Huyết kiếm xuyên qua thân thể của hai thiên sứ, mấy mươi đạo thiểm điện theo sau đó đều toàn bộ công kích lên trên người bọn họ.
Tiên hồng huyết thủy thấm đẫm trên phi kiếm, thân thể bị tàn phá lập tức rơi xuống, đáng sợ là cả hai thiên sứ đều bị biến thành tro bụi, giữa đêm đen không hề lưu lại một điểm sáng nào.
Phi kiếm sau khi chém hai thiên sứ, màu sắc có vẻ ảm đạm hơn trước, bay trở về cắm vào trong tóc của trung niên nam tử thần bí, tất cả thiểm điện đều biến mất không thấy nữa.
Tử Kim Thần Long nhỏ giọng cảm thán: "Quá ư là đáng sợ, không ngờ có thể tá dụng thần phạt chi lực! Hơn nữa còn có thể tùy thời mà tự mình phong ấn, người này không nên lưu trú tại thế giới này!"
"Thần tính? Ma tính? Khó khăn lắm mới tỉnh lại được. Ta nên sát thân diệt linh hồn, hay là tu thành đại ma?" Tiếng thở dài vang vọng thiên địa, bất quá ngay lúc này, những lời của trung niên nam tử thần bí làm cho mỗi người đều cảm giác thấy một cỗ hàn ý lạnh tới xương, dễ dàng trảm ba trung giai thiên sứ, người như vậy không ngờ lại đang do dự không biết có nên tu thành đại ma hay không, điều này thật quá là đáng sợ!