Thần Mộ Ii

Chương 443: Lục Dục Mở Ra Thông Thiên Chi Lộ!






Sư phụ của Thái Cổ Lục Tà, lão quái vật siêu cấp tồn tại từ thời tuyên cổ, cái thế ma uy khiến ai nấy chấn kinh, một cỗ thông thiên cổ cầm uy dậy bát phương, đấu được với cấm kị đại thần thông, bất giác khiến người ta liên tưởng tới lời Thần lão đại, sức mạnh tuyệt đối có thể áp chế tất cả.
Đông phương thần long vốn rất khó thấy, càng không tính đến Thiên Long mà Tà Tôn luyện hóa được sáu con làm dây đàn, quả nhiên bản lãnh thông thiên triệt địa.
Vô tình đao và dây đàn Thiên Long kịch liệt giao phong, hào quang rực rỡ chiếu lên mây cao khiến vùng đất hắc ám lóe lên từng đạo lưu quang, phảng phất quang mình sắp chiếu rọi hủy diệt thế giới này.
Cạnh đó, Tây thổ Đồ Đằng và Lượng Thiên xích đang đại chiến.

Hiện giờ hủy diệt chi nhãn trên trán y đã khác xưa, lúc trước chỉ phóng được một đạo hoàng kim quang, miễn cưỡng cũng phóng ra được mấy đạo tử kim quang và huyết hồng sát quang, nhưng hiện tại liên tục đề cao mười ba tầng, hỗn hợp thần quang khiến uy lực tăng lên nhiều lần, những nơi hủy diệt chi quang đi qua, tất cả tan tành, chống đỡ được Lượng Thiên xích.
Không thẹn là thần chi cổ lão bậc nhất, khôi phục nguyên khí rồi liền tái hiện uy thế năm xưa, sức mạnh hơn hẳn.
Cự cước liên tục phá toái hư không, điên cuồng giẫm lên Lượng Thiên xích, cùng Tây thổ Đồ Đằng tấn công bảo xích.
Bọn Hắc Ám đại ma thần, Thổ Hệ tổ thần, Hỗn Thiên tổ thần vốn tham chiến, giờ thành quan chiến, lúc trước họ là cường giả tung hoành thiên địa nhưng hình thế nghịch chuyển, nếu không biết cấm kị thần thông mà chỉ dựa vào chiến lực quyết mất mạng ngay, trừ phi đạt đến cảnh giới như Tà Tôn.
Cùng lúc, chín tiếng long khiếu xung thiên, cả đại lục hắc ám rúng động như có hồng hoang đại yêu ma đang rung lắc mặt đất, trong một quang minh thế giới tràn ra dao động năng lượng.
Thần quang vô tận sáng chói bùng lên, hắc ám thế giới sau đại phá diệt lần đầu tiên sáng như ban ngày, chín tiếng long khiếu vang động thiên địa.
Mặt đất trong quang minh không gian đó nứt toác mấy ngàn dặm, đoạn từng khối đất văng tứ tung, loạn thạch xuyên không, một vật khổng lồ dài tới trăm dặm trồi lên.
Đó là một vật sống dài như một dãy núi chân chính.

Không thể tưởng tượng nổi.
Trận trận cuồng phong cuộn lên, là Cửu Đầu Thiên Long to lớn không tưởng nổi.
Long dực màu bạc mỗi lần vẫy lên lại phát ra cuồng phong, quét sạch tất cả.

Mặt đất nứt toác, đá nát thành bụi, không gì chống nổi.

Chín cái đầu rồng cùng gầm lên, nó bay vút lên không trung.
Đó là một vầng thái dương.

Nó quá khổng lồ, lại được thần quang sáng chói bao phủ lên cả hắc ám thế giới được chiếu sáng.
“Cửu Đầu Thiên Long, quả nhiên là tên khốn ngươi.” Tây thổ Đồ Đằng tức giận rú lên, mắt đỏ ngầu, con mắt trên trán liên tục xạ ra hào quang hủy diệt, hận không thể lập tức xé xác Cửu Đầu Thiên Long.
“Ha ha… ha ha ha…” Chín cái đầu của Cửu Đầu Thiên Long cùng cười lên điên cuồng như cái thế đại yêu ma vừa đào thoát địa ngục xuất hiện tại nhân thế.

Phong thái tà cuồng cực độ.
Lượng Thiên xích hóa thanh một đạo thần quang, nhanh chóng phóng đại, dung nhập vào thân thể Cửu Đầu Thiên Long, thanh âm của nó vang lên như thiên lôi: “Tây thổ Đồ Đằng, mệnh ngươi lớn thật, lúc ta ngủ say từng bày kế với mấy lão bằng hữu, ai nấy đều thành dưỡng liệu cho ta trong lúc ngủ, riêng ngươi vẫn sống.

Hắc hắc…”
Tiếng cười tà ác, điên cuồng khiến vẻ tà cuồng của nó lộ ra, vô cùng hãi hùng.
“Tên vô sỉ.” Tây thổ Đồ Đằng điên tiết, không ngờ Cửu Đầu Thiên Long lại làm ra việc vô tình vô nghĩa này mà còn lớn giọng rao giảng.
“Hiện tại sức mạnh của ta thiên hạ đệ nhất, đồng thời biết cả cấm kị thần thông, ai chặn nổi?” Cửu Đầu Thiên Long hét vang: “Hôm nay ta lấy hết linh hồn các ngươi mở ra Thông thiên chi lộ, đi thâu thiên!”
Tiếng gào vang lên, Thiên Long thân trăm trượng trở thành ngàn trượng lơ lửng trên không, mười tám long nhãn lạnh lùng nhìn tất cả.
Trên Nguyệt lượng, một ma ảnh ẩn hiện, nhưng sau cùng lại tan đi.

Thần niệm từ các quang minh thế giới thăm dò đều cần thận lùi lại, ở xa quan sát, cự cước hiển hóa trên không cũng tan đi.
Chỉ có Tây thổ Đồ Đằng, mười mấy vị thiên giai cao thủ bọn Hắc Ám đại ma thần, Thổ Hệ tổ thần, Tuyệt Tình tổ thần không thể tránh xa, cạnh đó Thần Nam đang đối diện với Tà Tôn.
“Hắc, thật vậy sao? Xem ra chúng ta đều muốn đi, ta cũng muốn lấy mấy linh hồn, dùng máu trải ra Thông thiên chi lộ, đi lấy sức mạnh bản nguyên của Thiên đang say ngủ.” Tà Tôn đứng trên ma cầm, lạnh lùng nói: “Ngươi không đi thì tốt hơn, thành toàn cho ta để ta lưu lại tính mệnh cho mấy đệ tử.

Thân thể ngươi chắc chắn lắm, làm dây đàn cho ta quả là rất tuyệt.”
“Ngươi coi ta là cái gì.” Cửu Đầu Thiên Long lạnh tanh đáp.
Lưỡng đại cự ma định đối chiến.
Thần Nam xuôi tay đứng yên trên không, cười lạnh nhìn cả hai.


Bọn Hắc Ám đại ma thần, Tuyệt Tình tổ thần mặt mày nhợt nhạt, hiện tại đã hiểu Tà Tôn không muốn cứu họ mà đinh lấy linh hồn dùng vào việc riêng.
Tây thổ Đồ Đằng cũng cười lạnh, lui lại xem tình hình phát triển.
“Hắc hắc..” Tà Tôn cười âm u: “Ma cầm của ta một khi toàn lực phát động cũng coi như quần công, các ngươi cùng lên cả đi, để ta bớt phiền hà, thu một lần là đủ linh hồn.”
Khoa trương, cuồng vọng cực độ.

Thần Nam nhướng mày nhưng không nói gì, đứng yên trên không.
Ngoài xa thần niệm của các thiên giai cao thủ dao động, không hiểu do hoảng sợ hay hưng phấn trước màn kịch hay sắp khai màn.

Trên Nguyệt lượng lại phủ một tầng âm ảnh.
“Để ta thịt ngươi trước.” Cửu Đầu Thiên Long đột nhiên hóa thành nhân hình, từ một thành chín kim phát nam tử, lưu lại tàn ảnh rồi lao vào Tà Tôn.
“Tang, tang.” Tiếng đàn ngút trời, ma cầm hoành không bay lên, thân thể Tà Tôn phóng đại, nhảy nhót trên sáu dây đàn, đạp chân lên dây đàn Thiên Long dài như dòng sông, phát ra ma âm đáng sợ.
Sáu dây đàn cùng động, vô tận âm phù hóa thành mưa ánh sáng chém vào chín thân ảnh, đồng thời trùm lên Thần Nam, Tây thổ Đồ Đằng, bọn Hắc Ám đại ma thần, Tuyệt Tình tổ thần.

Trên không đại loạn.
Sau cùng, dây đàn Thiên Long rung lên mãnh liệt, phảng phất hợp lại, sát phạt chi âm của thiên địa đánh tan tất thảy, mọi thần niệm thám sát của thiên giai cao thủ bị bức lui xa.
Thân thể bọn Hắc Ám đại ma thần, Thổ Hệ tổ thần, Tuyệt Tình tổ thần dần nứt toác, không chống chịu nổi.
Ma âm vô cùng đáng sợ, cả thiên giai cao thủ cũng không chống nổi.
Sáu dây đàn lại búng lên, vũ động trên không, chín thân ảnh của Cửu Đầu Thiên Long tụ lại với dây đàn, quả nhiên hóa thành một đạo thiên hà.
Thầ quang vô tận sáng rực thiên địa, một dòng thần hà gầm rú, không gì ngăn nổi tràn ra trên không quét sạch tất cả.

Cửu Đầu Thiên Long bị ép phải hợp cửu thân lại cùng đối phó với dòng thần hà.

Gần mười thiên giai cao thủ bọn Hắc Ám đại ma thần, Tuyệt Tình tổ thần gần như tuyệt vọng, chỉ đành hợp lại, dòng ngân hà hung hãn do dây đàn Thiên Long hóa thành đúng là ác mộng của họ, chạm vào liền tan xương nát thịt.
Vô tình đao quay quanh Thần Nam, chấn tan vô tận ngân quang, hắn lạnh lùng quan sát trận chiến.
“Grào…”
Cửu Đầu Thiên Long rống lên, Lượng Thiên xích hóa thành vạn trượng thông thiên cự trụ, cắm thẳng xuống định đánh tan ma cầm, dây đàn hóa thành vô tận ngân hà khiến nó vô cùng phẫn nộ, đã bóc mất một mảng vảy.
“Ầm.” Lượng Thiên xích và ma cầm va chạm thất mạng nhưng không mảy may tổn hại đến ma cầm, giọng nói băng lãnh của Tà Tôn vang lên trong hắc ám thế giới: “Cho ngươi kiến thức cấm kị tuyệt học chân chính.

Lục dục xuất hiện, thiên hạ ai dám tranh phong?”
Lão đứng trên ma cầm, thần thái tự phụ khôn tả.
Bọn Hắc Ám đại ma thần, Tuyệt Tình tổ thần rùng mình, thân thể họ đã bị cắt tan nhiều lần, linh hồn trọng thương, nếu còn ma âm lợi hại hơn, tuyệt đối không chịu nổi.
Thần Nam cách đó không xa cười lạnh, vô tình đao chặn trước mặt, chuẩn bị ứng phó.
Cửu Đầu Thiên Long lộ vẻ ngưng trọng.
“Chúng sinh đều có lục dục: kiến dục, thính dục, hương dục, vị dục, xúc dục, ý dục.

Hôm nay ta sẽ đoạt lục dục của các ngươi, mỗi dục vọng tan đi sẽ khiến một phần linh hồn tan nát.”
Tà Tôn đứng trên ma cầm, tư thế bao trùm thiên hạ, duy ngã độc tôn.
“Kiến dục!”
Tiếng quát trầm trầm vang lên, một sợi dây ma cầm bay vút lên, dây đàn Thiên Long mấy ngàn trượng cuồng loạn vũ động như lôi trụ thông thiên, phát ra hào quang chói lói khắp nơi.
Thoáng chốc, Thần Nam cảm giác hai mắt cực kỳ đau đớn, gần như vỡ tan, nếu không nhờ vô tình đao phá được năng lượng kỳ dị xạ tới, chắc hắn đã không trông thấy gì nữa.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, bọn Hắc Ám đại ma thần, Tuyệt Tình tổ thần, Thổ Hệ tổ thần đều bị mù.

Hào quang sáng chói tắt phụt, bọn họ mất hẳn quang minh, kiến dục tan biến, linh hồn vụn vỡ một phần.
“Sư phụ, ngươi, lão bất tử tạp chủng…” Hỗn Thiên tổ thần phẫn nộ gầm lên.
Các thiên giai cao thủ ngoài xa hít một hơi khí lạnh, quá đáng sợ, ngay cả những cao thủ quan chiến từ tít tắp cũng suýt nữa mất kiến dục.
“Thính dục!”
Một dây đàn Thiên Long từ ma cầm bay lên, cuồng loạn vũ động trên không, chiếu sáng rực rỡ khắp thập phương.
“Ta không nghe thấy.”

“Ta cũng không nghe thấy gì.”
Tiếng hét kinh hãi từ các thiên giai cao thủ vang vọng, thính giác vĩnh viễn mất đi, bộ phận linh hồn tương ứng cũng vỡ tan.
Loại cấm kị công pháp này có thể cướp được thị giác và thính giác của thiên giai cao thủ.

Chả trách Tà Tôn tung hoành thiên hạ.
Tiếp theo là “hương dục” và “vị dục” khiến khứu giác và vị giác của họ mất đi.

Mất hai cảm giác này xem ra có vẻ không hề gì nhưng hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, hai phần linh hồn của thiên giai cao thủ vỡ theo.
Đó là dạng giày vò vô cùng thống khổ, đường đường thiên giai cao thủ, bị người ta đoạt mất các loại năng lực cảm nhận.
“Xúc dục!”
Giọng Tà Tôn lạnh như băng khiến thiên giai cao thủ quan chiến ngoài xa rùng mình, công pháp này quá ác độc.
Cùng lúc Hắc Ám đại ma thần tự nổ tung nửa phần linh hồn rồi chạy khỏi vùng không gian cấm cố, y biết cứ tiếp tục sẽ bị tịch diệt.
Những thiên giai cao thủ như Tuyệt Tình tổ thần có kém gì, cũng muốn chạy nhưng đã muộn, hào quang đoạt “xúc dục” chụp xuống khiến mấy thiên giai cao thủ vĩnh viễn mất đi năng lực xúc giác, đứng trên không như hành thi tẩu nhục.
Kiến dục tương ứng thị giác, thính dục tương ứng thính giác, hương dục tương ứng khứu giác, vị dục tương ứng vị giác, xúc dục tương ứng thân thể xúc giác, ý dục tương ứng tinh thần cảm giác!
Hiện tại, lục dục đã bị bác ngũ dục, còn lại mỗi “ý dục!”
“Tang.”
Tiếng đàn vang lên, tinh thần cảm giác của bọn Thổ Hệ tổ thần, Hỗn Thiên tổ thần, Tuyệt Tình tổ thần bị đoạt hết, rống lên thê thảm, rùng mình thống khổ, sắp bị triệt để hủy diệt!
Cửu Đầu Thiên Long đối diện với Tà Tôn phải đón uy lực chính yếu, thân thể rung bần bật.
Ngoài xa, Thần Nam và Tây thổ Đồ Đằng cũng run lên.
“Ầm!” Thần quang sáng chói bùng lên trên không, bọn Thổ Hệ tổ thần, Tuyệt Tình tổ thần hoàn toàn tịch diệt, linh hồn chi năng như mặt biển sôi trào tụ về ma cầm.
Đồng thời vùng hư không trước mặt Tà Tôn xuất hiện một thông đạo hướng lên trời cao vô tận.
Các thiên giai cao thủ rùng mình hô to: “Thông thiên…chi lộ?”
“Trời ơi…”
“Không thể nào.” Thần Nam ngửa mặt gầm vang, dòng thiên giai linh hồn hướng về Tà Tôn liền tụ lại chỗ hắn, một bức đồ án đáng sợ nổi lên trên không.
Vô tận hài cốt xếp thành con đường bạch cốt thông đến không gian xa lạ.