Thần Mộ Ii

Chương 427: Cơn Điên Trước Khi Đại Phá Diệt






Chất liệu giống hệt như lá xanh khi đó và bây giờ khác nhau.
Lúc xuyên qua thời không, ở thời điểm cách đoạn Thái cổ có xuất hiện bốn chiếc, một chiếc vỡ vụn, ba chiếc còn lại bị bọn Thần Nam lấy về, chỉ là lá thường, sau đó giao lại cho Ma Sư.
Giờ thanh diệp tái hiện, có phải do một người tung ra?
Trước thời Thái cổ ở Nhân gian giới đã bị vĩnh viễn cách đoạn, tựa hồ mất đi một đoạn lịch sử, do có người triệt để hủy diệt một quãng tuế nguyệt vĩnh hằng.

Giờ nhớ lại vẫn thấy khó lí giải, bốn phiến lá xanh mềm mại đó được quăng ra, thật ra dự đoán chuyện gì?
Lời Mã Tư khiến Thần Nam rất hiếu kì.
“Mã Tư, ngươi muốn nói rằng lúc trước tàn phá thế giới tan vỡ, trong thiên địa từng rơi xuống bốn phiến lá xanh?”
“Đương nhiên, đây là lời một lão bất tử của đệ lục giới nói ra, trước khi đệ tứ giới thành tàn phá thế giới, trong thiên địa có bốn phiến thần bí thanh diệp bay lơ lửng.”
Trong lòng Thần Nam đầy nghi vấn, cố nén lòng hỏi địch nhân: “Năm xưa đệ tứ giới hủy diệt, vì sao người đệ lục giới lại biết trước?”
Chiếc lá trên đầu Mã Tư sáng lấp lánh, lục quang như sóng nước bao phủ y, ánh mắt y nhìn Thần Nam lạnh tanh, cơ hồ hắn là vật nằm trong lòng tay.
“Tiểu tử ngươi nói lắm nhỉ.

Năm xưa, đệ lục giới có người ở tại đệ tứ thế giới nên biết.

Được rồi, ta không muốn nói nhiều nữa, ngươi lên đường sớm đi.”
“Chậm đã.” Thần Nam đưa tay ngăn lại: “Ta thấy chúng ta không tất yếu phải tranh đấu, đều là người từ thế giới khác vào đây, lẽ ra nên liên hợp mới đúng, ta giúp ngươi ứng phó cừu địch, thế nào?”
“Ngươi giúp ta ứng phó cừu địch?” Mã Tư hình như không ngờ Thần Nam lại nói thế, nhất thời ngẩn ra, sau cùng cười lạnh: “Ta thấy ngươi đang kéo dài thời gian, sợ ta giết ngươi hả?”
Thần Nam đương nhiên không sợ, chỉ không muốn lập tức giao thủ với y, muốn hỏi thêm một vài vấn đề hữu dụng.
“Hắc, Mã Tư ngươi nhất định sẽ hối hận, dựa vào một phiến lá xanh thì cho là thiên hạ vô địch sao? Đúng là việc buồn cười nhất.”
“Soạt” một tiếng khe khẽ, chiếc lá xoay tròn, hóa thành một đạo lục mang cắt vào cổ Thần Nam.
Thân hình hắn khẽ chuyển, tịnh không thực hiện động tác gì nhưng quỹ tích di động vô cùng huyền bí khiến tâm thần hắn khẽ run.

Thần Nam chỉ di động một bước nhưng trong cự ly đó xuất hiện hơn ngàn đạo hư ảnh.

Chiếc lá chém vào hư ảnh liền bị giữ lại.

Mã Tư và Thần Nam cùng ngẩn ra.
Mã Tư không ngờ phiến thần bí thanh diệp lại dễ dàng bị Thần Nam giữ lại như vậy.

Thần Nam cũng bất ngờ, hắn căn bản không muốn giữ chiếc lá lại, chỉ muốn khẽ tránh đi.
Việc kinh ngạc còn ở phía sau, chiếc lá đột nhiên hóa thành một ngôi sao băng màu lục bay về phía chân trời.
“A.” Mã Tư cả kinh đoạn dốc toàn lực đuổi theo.
Thần Nam cũng kinh ngạc, không hiểu sao lại thế.
Cùng lúc năm đạo khí tức cực mạnh từ xa bay tới, năm bóng người nhanh chóng lại gần, vừa thấy chiếc lá xanh bay lên trời liền quay người đuổi theo.
Vừa thấy thân ảnh năm cường giả, Thần Nam đã đoán ra là những người truy sát Mã Tư, họ đến vì chiếc lá, hắn do dự một chốc rồi đuổi theo.
Mặt đất mênh mang lùi dần sau lưng, Thần Nam đuổi theo sáu bóng người, hắn không muốn xông lên đầu sóng ngọn gió mà muốn theo sau quan sát.
Trên mặt đất mênh mang xuất hiện một thành thị cực lớn, sau cùng cũng đến nơi có bóng người.

Từ dưới đó truyền lên những làn dao động, hiển nhiên không ít tu giả phát giác dị tượng trên không và chiếc lá lao đi như sao băng cùng mấy vị thiên giai cao thủ đuổi sát nút.
Không ít người lao lên nhưng với thiên giai cao thủ, tốc độ đó quá chậm, căn bản không đáng quan tâm.
Cứ vậy, chiếc lá xanh bay trước, Thiên giai cao thủ bay giữa, phía sau là những cao thủ cấp thần tiên tụ lại, càng lúc càng đông.
Đại sự kiện!
Tuyệt đối sẽ có đại sự kiện phát sinh!
Đó là trực giác mẫn duệ của Thần Nam! Hắn không đoán được, đành bám theo.
Vốn vì cứu Không Không mà vào đệ tam giới, tìm phụ mẫu rồi rèn luyện ở đó, không ngờ vì thế mà lại dính vào Luân hồi môn, bị đẩy đến đệ lục giới.

Hiện tại, tựa hồ sẽ có một trường đại biến cố phát sinh, hắn có may mắn được chứng kiến hoặc chuẩn bị sẵn.
Năm vị thiên giai cao thủ đệ lục giới vượt qua Mã Tư lên dẫn đầu, họ Mã bị Thần Nam đuổi sát, hắn không có hảo cảm với đệ ngũ giới quân vương này, nếu không phải hiện thời không có thời gian, chắc hắn đã đưa y chầu trời.
Sức mạnh bản nguyên của thời không bùng lên, hắn đột ngột xuất hiện sau lưng Mã Tư, tung ra một quyền trúng ngay mục tiêu.

Mã Tư kêu lên thảm thiết, gầm vang giận dữ: “Thần Nam, ta quyết tử với ngươi.”
Thần Nam không dừng lại, tiếp tục lướt tới, đáp: “Ta đợi ngươi.”
Các tu giả tụ tập trên không mỗi lúc một đông, dọc đường có khá nhiều cao thủ phi hành được, hướng về cuối chân trời, đuổi theo quỹ tích mà chiếc lá xanh để lại.


Nhìn từ xa chỉ thấy một dòng người dài xuất hiện trên không, thành thế cực lớn.
Không chỉ ở phía Thần Nam mà lúc này tại ba hướng khác cũng xảy ra việc tương tự, có ba phiến thanh diệp phiêu diêu trong thiên địa, khiến rất nhiều cao thủ đuổi theo.
Ở phía đông, người đến gần chiếc là nhất là một hắc phát cường giả cao cả trượng, toàn thân như được thép đúc thành, tay cầm Tuyệt vọng ma đao quát vang: “Hắc Khởi ở đây, ai dám tranh phong?”
Nhãn thần lãnh khốc như lưỡi đao sắc, toàn thân như ma sơn cao không với tới, khí thế trấn áp thiên hạ, y nhanh chóng đuổi theo phiến lá xanh.
Các thiên giai cao thủ sau lưng y tuy cảm nhận được áp lực cực mạnh nhưng vẫn đuổi theo, sau họ là rất nhiều cao thủ cấp thần tiên.
Ở phía bắc, một tiếng hú vang vọng, vô số cao thủ đuổi theo một phiến thanh diệp…
Ở hướng nam…
Quần hùng đuổi theo chiếc lá.
Bốn phiến thanh diệp từ bốn hướng bay về nơi chính giữa cổ đại lục.

Hiển nhiên chúng muốn tụ lại.
Sự thật quả nhiên như vậy.
Sau cùng, bốn thần bí địa thanh diệp tụ lại trên không, phát ra hào quang chói mắt.
“Thần Nam, là ngươi…”
Cái Thế quân vương Hắc Khởi, mái tóc cuồng loạn, vừa nhìn đã nhận ra Thần Nam, tung một đao cách ngàn ngàn trượng bổ tới.

Cừu hận giữa hai người cực kỳ thâm sâu.
Thần Nam không hề kém cạnh, qua một lần biến đổi ở cô đảo, hắn đang tìm những đối thủ thật mạnh nên không do dự lao tới.
Nhưng đúng lúc đó, một luồng đại lực rợp trời hùng hậu tràn tới, ngăn cả hai lại.
Bốn phiến thanh diệp sáng rực thần quang.

Dao động từ đó phát ra.
Từ khắp nơi đều xuất hiện bóng người, toàn bộ các cao thủ khắp đệ lục giới tụ tập về, tầng tầng lớp lớp vây lại.
Bốn chữ chói sáng từ bốn chiếc lá phát ra, nổi trên nền trời cao.
Lục – đạo- tan - vỡ.

Bốn chữ nhìn mà kinh hoàng khiến hiện trường đang sôi lên chỉ nháy mắt yên tĩnh lại.

Trong lòng ai cũng hoảng sợ.
Mấy lão bất tử của đệ lục giới đã nghe về những lời này, trước lúc đệ tứ giới hủy diệt, từng xuất hiện bốn phiến thanh diệp cảnh báo.

Lần này lại cảnh bảo toàn bô Lục đạo đều tan tành.
Vậy có hàm ý mọi người sẽ đều bị hủy diệt?
Ngày tàn sắp đến.
Dù là cao thủ cấp thần tiên cũng không chịu nổi tin tức này, có người gần như suy sụp.

Lục đạo sắp hủy diệt!
“Trời ạ, Thiên sắp diệt thế.”
“Vì sao? Vì sao lại thế?”
“Thật ra là chuyện gì, lẽ nào lục giới thật sự bị hủy?”
“Lục đạo triệt để hủy diệt, không thể tránh được, sinh lộ ở đâu?”
“Lẽ nào tất cả sẽ kết thúc?’

Trên không đại loạn, ai nấy kinh hoảng…
“Ầm.”
Bốn phiến lá vỡ vụn.
Các thần tiên đều như chim sợ cành cong, nhiều người cho rằng hủy diệt đã bắt đầu, tinh thần mấy chục vị thần tiên suy sụp, từ trên cao rớt xuống.
Chúng thần hoang mang bỏ chạy tứ tán, dạt dần ra phía rìa cổ đại lục.

Đệ lục giới chúng sinh vàng vọt, cả giới chìm trong tuyệt vọng.
Lúc đó, không chỉ đệ lục giới triệt để đại loạn, Nhân gian giới, Thiên giới, đệ ngũ giới…đều hiện lên bốn phiến thanh diệp, tầng không giới nào cũng có bốn chữ “Lục đạo tan tành”.

Trong một ngày, các giới đều kinh hoàng…
Ngày tàn sắp tới, lục giới đại loạn!
Đương nhiên, các giới khác không đến mức như đệ lục giới.

Việc lúc trước khi tàn phá thế giới hủy diệt có bốn phiến lá xuất hiện, ít người ở các giới đó biết được.

Đệ lục giới trở thành loạn trung chi loạn!
Lúc này, mọi mặt nhân sinh hiện rõ tại lục giới.
“Dù lục giới hủy hết, ta vẫn bất diệt.” Cái Thế quân vương Hắc Khởi ngửa mặt gầm vang: “Vì tương lai sinh tồn, xin lỗi, Hắc Khởi ta phải đại khai sát giới để tích đủ linh lực.”
Cái thế ma uy, khí thôn sơn hà!
Y điên cuồng tiến về các nơi trong đệ lục giới, truy đuổi thần tiên.
Cùng như Hắc Khởi, các lão bất tử của đệ lục giới còn hành động sớm hơn.

Một vài người điên cuồng truy tìm thần tiên, có người phân chia địa bàn, tựa hồ tranh cướp nhân khẩu, dùng nội thiên địa liều mạng hút lấy.
Thần Nam thấy mấy thiên giai cao thủ cùng hành động như Hắc Khởi, hắn biết mấy lão bất tử này chuẩn bị sẵn hòng vượt được lần diệt thế này.

Tuy không biết như thế có tác dụng gì nhưng hắn cũng nhanh chóng hành động.
Mục tiêu là con cá lớn Mã Tư, giờ không phải lúc giữ gìn nên hắn điên cuồng triển khai công kích, tăng công lực lên mức cực hạn, thậm chí dùng tới sức mạnh vượt quá cực hạn.
Lúc Hắc Khởi lao tới, hắn dùng Khốn Thiên tác trói Mã Tư đang gào lên thảm thiết, thu vào nội thiên địa rồi biến mất khỏi tầm mắt Hắc Khởi.
Thiên giai cao thủ, một người cũng hơn hẳn một nhóm thần tiên hoặc vô tận phổ thông bách tính.
Thấy hắn bắt được một con cá lớn trước, những thiên giai cao thủ lúc trước còn kị húy, giờ hai mắt đều đỏ ngầu.
Trận chiến săn bắt thiên giai cao thủ hình như đã bắt đầu.
“Ầm.”
Hai thiên giai cao thủ lao vào nhau, chiến đấu kịch liệt.
Đồng thời Hắc Khởi cũng đuổi theo một thiên giai cao thủ về xa tít.
Bất quá, thiên giai cao thủ rất ít, đối tượng xuất thủ không có mấy, những người còn lại không muốn liều mạng, mà giới bị rồi lùi lại, đoạn điên cuồng tản đi các nơi đuổi theo thần tiên, cướp đoạt bách tính.
Đệ lục giới triệt để đại loạn.
Thần Nam cũng không biết tất cả vì sao lại thế nhưng hắn không được chọn lựa, các lão bất tử khẳng định tất có đạo lí, họ làm thế để tránh khỏi diệt thế đại kiếp này.
Hắn cùng tung hoành trong đệ lục giới, đi tìm bóng dáng thần tiên.
“Gào.”
Mặt đất nứt toác, những viễn cổ cự thú ngủ say xông ra, chúng hình như cảm giác bất an, vừa hay Thần Nam nhìn thấy, dùng tuyệt thế đại pháp lực trùm xuống, hút vào trong nội thiên địa.
Loạn thế!
Cơn điên cuồng trước khi đại phá diệt.
Long Nhi ở đâu? Bọn Huyền Trang, Tiềm Long, Đại Ma, Long Vũ ở phương nào?
Thần Nam nóng nảy đứng trên tầng không cổ đại lục mênh mông, trong lúc hoang loạn này, những bằng hữu thân nhân đều không có mặt, làm sao tụ tập họ lại? Nếu để quá lâu, họ sẽ thành mồi săn của kẻ khác.
Hắn càng nóng nảy muốn truyền tin về Nhân gian giới, đệ tam giới, những người từng là bằng hữu, thân nhân, không biết mấy ai còn sống sót…