Thần Mộ Ii

Chương 207: Tiên Phật Ma Cùng Sống Lại






Nghe thấy hai từ sư phụ từ miệng Phật tổ, các Thần vương khác đều lộ vẻ không tin, bọn họ nghi ngờ nhìn về quỷ ảnh mơ hồ kia.
Thanh Thiện Cổ Phật rốt cục tồn tại bao nhiêu lâu rồi, rất ít người có thể nói rõ được.

Nhưng thực lực của lão cường đại, vạn niên tiền vang danh thiên giới, không ai là không biết.
Nhưng đúng lúc lão đang như mặt trời chính ngọ, lão niết bàn thất bại tọa hóa.

Liên quan đến cái chết của lão, có rất nhiều truyền thuyết, trong đó truyền thuyết của Phật giáo là được lưu truyền rộng rãi nhất, truyền ngôn rằng chỉ cần mười ba hạt xá lợi mà lão lưu lại chưa bị hủy, thì sớm muộn cũng có một ngày lão sẽ hồi sinh
“Rút cục là có chuyện gì?”.

Thần Nam quát lớn, trong lòng hắn vô cùng khủng hoảng, vào lúc chuẩn bị phục sinh cho Vũ Hinh, trong lòng hắn có một cảm giác bất an, bây giờ cảm giác đó càng ngày càng mạnh.
Đây rốt cục là phục sinh cho Vũ Hinh, hay là vô tình phục sinh cho sư phụ của Phật tổ, Thần Nam vô cùng lo lắng.
Đạm Đài Tiên tử cũng vô cùng kinh ngạc, lần đầu tiên thể hiện thần sắc nghiêm trọng, nàng tự nhủ: “Không phải là thành phục sinh cho lão hòa thượng đó chứ?”.
Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần không đáp, bọn họ vẫn đang triệu hoán hồn phách tiêu tán.
“Sư phụ….có phải người đó không?”.

Phật tổ vốn đã thóat khỏi thất tình lục dục, lúc này âm thanh đột nhiên run rẩy
Vô Ưu Tiên tôn nói: “Thật cổ quái, cho dù là Thanh Thiện Cổ Phật có cường đại, nhưng lúc này lão chỉ có hồn phách, không có cơ thể, một mình lão làm sao có thể chống lại bảy thần vương được”.
Cửu U ma vương nói: “Không phải chỉ có một viễn cổ chiến hồn, các ngươi hãy nhìn những quỷ mị mơ hồ trong bóng tối kia, có lẽ có mấy hồn phách cường đại bị triệu hoán đến đây, dường như đều là những linh thức không có tự chủ”.

Hiên Viên Thần vương cũng kinh ngạc nói: “Đúng, dường như chỉ có 1 hồn phách có linh thức, là y dẫn động các thần hồn khác ngăn cản đòn hợp lực của chúng ta”.

Nói đến đây Hiên Viên Thần vương nhìn Phật tổ nói: “Thực sự là…Thanh Thiện Cổ Phật ư?”, y cũng giống như các vị Thần vương khác, trong lòng thắc thỏm.

Đối với Cổ Phật vang danh thiên giới vạn năm trước, những người này đều vô cùng úy kị.
“Phật…” một tiếng phật hiệu du dương vang lên trong tinh không, một âm thanh già lão truyền vào tai mỗi người: “Nghiệt đồ…xá lợi..”
“Vâng …sư phụ…” Phật tổ âm thanh run rẩy, nhanh chóng đả khai nội thiên địa, 7 hạt xá lợi kim quang rực rõ bay ra, nhanh chóng bay về phía âm ảnh mơ hồ trong bóng đêm.
Liên tiếp bảy tiếng nổ lớn vang lên, âm phong gào thét trong tinh không, phật hiệu không ngừng, hàng trăm viên thất thải thần thạch kịch liệt rung động, oan hồn vô tận dường như đang gào thét, toàn bộ phiến tinh không hỗn loạn
Thần Nam vừa kinh ngạc vừa tức giận, gầm lên: “Lẽ nào…lẽ nào tên giặc trọc này nhân cơ hội phục sinh Vũ Hinh, muốn chiếm tiên cơ, cũng muốn phục sinh?”.
“Phật…”
Lúc này, tiếng Phật hiệu chấn động màng nhĩ không ngừng vang vọng, truyền ra bên ngòai.

Những tu giả quan chiến quanh Đạm Đài tiên sơn đều lộ vẻ không tin.

Bọn họ không chỉ nghe thấy tiếng Phật hiệu du dương, mà còn cảm nhận được một cỗ khí tức bàng bạc, từ bên trong tinh không lan tỏa ra ngoài, áp lực khổng lồ khiến tất cả mọi người đều có cảm giác khó thở.
Bên trong Tinh không quỷ khí lạnh lẽo, ma ảnh trùng trùng.

Bảy viên xá lợi quang mang rực rỡ, phá khai màn ma khí, sau đó đột nhiên nổ tung giữa không trung.
Bảy đạo quang mang sản sinh từ các vụ nổ, như bảy vầng mặt trời hiện giữa không trung, sau đó nhanh chóng tụ lại.


Trên không kim quang rực rỡ, một thân ảnh mờ mờ từ trong bóng tối phía xa, nhanh chóng tiến vào giữa màn kim quang đó,
“Đáng chết” Thần Nam đã không còn chịu được, nhanh chóng lao lên.
Bởi vì hắn phát hiện được màn kim quang rực rỡ giữa không trung đó, dường như có lực hấp dẫn rất lớn, không ngờ lại hút hết năng lượng sinh mệnh khổng lồ xung quanh Vũ Hinh, vô số đạo kim quang từ trong cơ thể Vũ Hinh thoát ra, tụ về quầng sáng kim sắc giữa không trung.
Thanh Thiện Cổ Phật trong truyền thuyết không ngờ lại muốn phục sinh, không ngờ lại tranh đoạt năng lượng sinh mệnh của Vũ Hinh.
Thật là một việc ngòai ý, Thần Nam rút cục đã hiểu, vì sao trước đây trong lòng hắn lại bất an, bởi vì ẩn số lớn nhất không phải là những Thần vương tới ngăn cản, mà chính là Thanh Thiện Cổ Phật đang muốn phục sinh này.
Từng đạo kim quang lấp lánh, bụp một tiếng, Thần Nam bị hất văng ra.
Thanh Thiện Cổ Phật trong màn kim quang tựa hồ đang chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn, niệm Phật hiệu không ngừng.
Đạm Đài Tuyền trong mắt lóe lên một đạo thần quang, tự nhủ: “Niết bàn tái sinh…”
Tuyệt Tình ma vương, hỗn thiên ma vương, Phá Diệt ma vương, ba đại ma đầu nhìn nhau hội ý, đột nhiên xuất thủ, tấn công vào màn kim quang
Vô Tình tiên tử là địch nhân mà bọn họ muốn trừ khử, nhưng Thanh Thiện Cổ Phật cũng là đại địch của bọn họ, bởi vì bọn họ có thù oán rất sâu với Phật giáo, nếu như để cho Cổ phật trong truyền thuyết phục sinh, sau này bọn họ khó mà có chỗ đứng ở Thiên giới, rất khó có không gian sinh tồn, chỉ có trời mới biết lão hòa thượng đó rốt cục là đáng sợ đến thế nào.
Ba tiểu thế giới mở ra, từ bên trong năng lượng ánh sáng vô tận phun ra, toàn bộ công vào vầng kim quang đó.
Oành
Không chỉ toàn bộ Tinh không rung động, đến cả trời đất bên ngoài cũng xuất hiện những sức mạnh dao động như đại dương, 5 tòa núi bên ngoài bị chấn nát, có thể tưởng tượng được ba người xuất thủ hung mãnh đến thế nào.
Vô số quan chiến giả vô cùng kinh hãi.
Đạm Đài Tuyền, Lý Đạo Chân liên thủ hóa giải luồng sức mạnh lan về huớng Vũ Hinh, giúp thân thể nàng không gặp tổn hại gì.
Kim quang vẫn rực rỡ, ba đại ma vương toàn lực oanh kích, nhưng không làm tan hết vầng kim quang kia.


Lúc này đã có thể mơ hồ nhìn thấy một lão hòa thượng ngồi xếp bằng trong vầng kim quang đó, đang phải chịu đựng nỗi thống khổ cực lớn, niết bàn sắp thành công.
Tuyệt Tình ma vương hét lớn: “Cửu U ma vương, ngươi còn không mau tới giúp một tay, lẽ nào ngươi muốn sau này bị lão lừa trọc trong truyền thuyết này luyện hóa? Cái đồ khô lâu vương đồ sát vô số sinh linh như ngươi, lạc vào tay lão mà có kết quả tốt đẹp sao.

Lão và bọn ta ở thế đối lập.
Hỗn Thiên ma vương lao đến trước mặt Phật tổ quát: “Tên khốn hư vô kia, đừng nghĩ là thiên giới không biết nguyên nhân thực của việc tọa hóa của sư phụ ngươi, nếu như lão niết bàn thành công, việc đầu tiên là sẽ tìm ngươi tính sổ đó”.
Phá Diệt ma vương cũng quát Vô Ưu Tiên tôn và Hiên Viên Thần vương: “Các ngươi còn không mau giúp một tay, nếu như để cho lão hòa thượng này phục sinh, thế cân bằng của thiên giới sẽ bị phá vỡ, rất nhiều người sẽ gặp phải tai ương.

Cửu U ma vương lao lên trước, Vô Ưu Tiên tôn, Hiên Viên Thần vương, Phật tổ không nhúc nhích.
Bốn đại ma vương bắt đầu điên cuồng công kích kim sắc quang đoàn giữa không trung, tứ đại ma vương đồng thời xuất thủ, kim quang giữa không trung đã không còn chịu được nữa, phút chốc sẽ bị oanh tán
Tình Tình ma vương lao tới trước mặt ba người Vô Ưu Tiên tôn quát: “Các ngươi cũng nhìn thấy đó, lão hòa thượng đó tuy có Phật quang bảo hộ, nhưng không phải là không phá vỡ được.

Lúc vừa rồi lão có thể ngăn được đòn liên thủ của bảy người chúng ta, tịnh không phải chỉ dựa vào sức mạnh của lão, mà còn dựa vào những cổ lão thần hồn không có linh thức hỗ trợ.

Tranh thủ thời khắc niết bàn quan trọng của lão, chính là cơ hội tốt nhất để tiêu diệt hắn, nếu không sau này thiên giới có lẽ không một ai có thể giết được lão”.
Vô Ưu Tiên tôn, Phật tổ, Hiên Viên Thần vương vẫn không động đậy, chỉ nhìm chằm chằm vào những ma ảnh mơ hồ trong bóng đêm, có chút do dự
Phá diệt ma vương gầm lên: “Đến giờ còn do dự cái gì! Vừa rồi lão lừa trọc chỉ là một hồn phách, tự nhiên có thể dẫn dụ cổ lão hồn phách, có thể tận dụng các tàn hồn không có linh thức tương trợ.

Hiện giờ lão lừa trọc đó đã hoàn hồn, đang niết bàn trùng sinh, đã mất liên hệ với các cổ lão chiến hồn đó…”
Ngoại trừ Phật tổ, Vô Ưu Tiên tôn và Hiên Viên Thần vương không còn do dự, lần lượt xuất ra chưởng lực bài sơn đảo hải, tấn công Thanh Thiện Cổ Phật.
Lục đại Thần vương đồng thời xuất thủ.
Dưới con mắt của bọn họ, Cổ phật đang niết bàn trọng sinh này còn đáng sợ hơn cả Vô Tình tiên tử.

“Phật…thiện tai…thiện tai…”
Tiếng Phật hiệu già lão không ngừng vang vọng trong tinh không, đồng thời Phật quang càng ngày càng u ám, cuối cùng sáu vị Thần vương cũng đánh tan vầng kim quang đó.
Trong đôi mắt Thanh Thiện Cổ Phật ánh lên thần sắc bi ai, lúc này lúc này, cơ thể của lão đang trong trạng thái giao nhau giữa máu thịt và ánh sáng (nửa thân là máu thịt, nửa thân là ánh sáng), niết bàn tái sinh rốt cục vẫn chưa triệt để hoàn thành.
“Lão nạp bình sinh chỉ có một nguyện vọng lớn, nguyện cho tam thiên đại thế giới chúng sinh bình đẳng.

Nại Hà, chúng sinh không thỏa nguyện, quỷ mị nhiều vô cùng, tranh đoạt mãi không thôi.

Hôm nay, ta mà thành ma như thế, các ngươi cũng đừng hòng mong sống! Phật…” Tiếng Phật hiệu du dương vang vọng tinh không.
Nhưng quan chiến giả quanh Đạm Đài thánh địa đều nghe thấy những tiếng Phật hiệu như đại hồng chung đó.
Từng đạo kim quang, phát ra từ thân thể Thanh Thiện Cổ Phật, một nửa thân hình bằng ánh sáng đột nhiên dậy lên từng trận hắc sắc ma khí, một Cổ phật không ngờ lại bị bức thành ma.
Kim quang lóa mắt từ bên trong cơ thể Thanh Thiện Cổ Phật không ngừng lan ra, ma khí bao phủ một nửa cơ thể vốn kim quang rực rỡ, khiến mấy vị Thần vương không ngừng lùi lại, dựng cả tóc gáy.
Tất cả kim quang đều tập trung về cơ thể của Vũ Hinh, đồng thời nghi thức triệu hoán của Đại Bằng thần vương và hai vị Sinh mệnh nữ thần cũng đã hoàn tất, một trận cuồng phong tiến vào Tinh không, một hư ảnh mờ ảo nhập vào bên trong cơ thể Vũ Hinh.
Đôi mi Vũ Hinh run rẩy, sau đó vụt một tiếng, nàng đứng thẳng giữa không trung, đôi mắt nhắm chặt phát ra hai đạo thần quang rực rỡ, toàn bộ tinh không giống như có hai tia chớp vọt qua.
Từng trận hào quang từ trong cơ thể của nàng tỏa ra ngoài, hào quang bảy sắc bao phủ xung quanh nàng, nàng mở miệng du dương: “Thái thượng vong tình, không phải vô tình, vô tình là yên tĩnh không động tình, chứ không phải là quên đi.

Ngôn ngữ tồn tại ở ý, đạt được ý thì quên đi ngôn..”
bọn Hỗn Thiên ma vương vô cùng kinh ngạc, Vô Tình tiên tử không ngờ đã phục sinh, hơn nữa cảnh giới dường như tăng thêm một bậc.
Thanh Thiện Cổ Phật tái hiện thế gian, đã khiến cho bọn họ vô cùng chấn kinh, Vô Tình tiên tử vốn không còn hi vọng phục sinh cũng đã phục sinh, thật là khiến bọn họ kinh hãi đến cực điểm.
“Grào…”
Đúng lúc này, Thanh Thiện Cổ Phật phát ra tiếng ma gầm chấn thiên, nửa bên nhục thể không thay đổi, còn nhuẳ bên cơ thể ánh sáng, đã từ kim quang rực rỡ trở thành đen kịt như mực.