Thần Nam không có khả năng nghe mấy tiếng kinh hô của các thần vương, hắn đang cố sức đối phó với đạo chỉ lực của Phật Tổ phá không bay tới.
Tránh phải né trái, đến lúc không thể tránh được nữa, hắn chỉ có thể cử đao ngạng tiếp.
Bất quá tại lúc này, một tiếng hú vang từ xa truyền đến, nghe thanh âm thì dường như còn cách xa ngoài mười dặm, nhưng trong chớp mắt đã đột nhiên xuất hiện tại phật thổ, đạo kim quang nó tựa hồ tê liệt hư không, phá toái không gian mà đến, nhanh đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Tiếng hú dài chấn động màng nhĩ, rất nhiều quan chiến giả ôm đầu rơi từ trên cao xuống.
Kim sắc thân ảnh chớp mắt đã đến trước người Thần Nam, kim sắc nguyên khí cuồng bá cuồn cuộn nghịch thiên xông lên, trong nháy mắt đánh tan chỉ lực của Phật Tổ, cứu nguy cho Thần Nam.
"Kim sí Đại bằng thần vương!"
"Tốc độ, tam giới đệ nhất thần vương!"
"Không ngờ y vẫn còn sống!"
Quan chiến giả liền truyền đến từng trận kinh hô.
Trên cao, sắc mặt bình lặng như nước của Phật Tổ cũng đã biến đổi, Tuyệt tình đạo tổ cùng Hỗn thiên đạo tổ lộ ra dáng điệu cười trên nỗi đau khổ của người khác, Đạm Đài tiên tử cùng Đông Hải thần vương Lý Đạo Chân không có phản ứng gì lớn.
Người mới đến đúng là Đại bằng thần vương, một chiếc áo bào mầu đen che phủ thân hình cao lớn anh tuấn, nữa khuôn mặt anh khí bức người, nữa bên kia là xương khô dữ tợn làm cho người ta sợ hãi.
Y chụp lấy cổ tay của Thần Nam, hóa thành một đạo điện quang, bay vòng quanh Phật thổ, tốc độ nhanh tới mức làm cho người ta chỉ cảm giác thần quang lấp lánh đầy trời.
Người khác có lẽ không phát hiện được gì, nhưng Phật Tổ thì rất tức giận, miệng tụng phật hiệu, quát: "Đại bằng thần vương.
Ngươi muốn cướp đoạt xá lợi của Cổ phật lưu lại sao? Không có dễ dàng như vậy đâu!"
Phật quang cuồn cuộn trùm xuống phía Đại bằng thần vương cùng Thần Nam.
"Hừ, giặc trọc, hôm nay Bổn vương không muốn cùng ngươi động thủ, trước tiên thu lấy mấy hạt xá lợi này làm lợi tức cái đã."
Động tác của Đại bằng thần vương thật sự quá nhanh, Phật Tổ sử dụng đại pháp lực muốn cấm cố khoảng không gian này, nhưng vẫn khó có thể ngăn trở luồng kim quang di động nhanh như tia chớp kia.
Phật Tổ một bên cùng Thiên Ma tàn khu đối quyết, một bên lại muốn ra tay cấm cố phiến không gian này, khiến cho y cảm thấy bất lực.
Y muốn phân ra một hóa thân, nhưng vô luận là Thiên Ma tàn khu hay là Đại bằng thần vương, đều không phải là thứ mà hóa thân của y có khả năng đối phó được, nếu cứ liều ra tay thì chỉ có nước chịu chết?
"Ha ha....giặc trọc, cảm tạ xá lợi của ngươi!" Đại bằng thần vương cuồng tiếu .
Bất quá lúc này, mấy ngàn tăng phật đang ngâm tụng Thiên phật thiện xướng, cùng đồng thời từ từ bay lên trên không, bao vây kim sí Đại bằng thần vương.
Đại bằng thần vương là nhân vật như thế nào.
Y sớm đã biết được không nên động vào Thiên phật thiện xướng, lập tức không tham giao chiến, chỉ lượn thêm một vòng, rồi sau đó kéo Thần Nam phá không bay đi, tốc độ cực nhanh làm cho người ta kinh hãi, chỉ trong nháy mắt đã biết mất tại cuối chân trời.
Thần Nam đối với Đại bằng thần vương vốn sẵn cảm kích.
Không nghĩ tới lúc nguy cấp y lại tự mình tới cứu
"Đa tạ thần vương giúp đỡ!"
"Đừng có khách khí, ta từng nói, ta vốn có oán thù với Phật Tổ, nếu ngươi thật có vài phần bản lĩnh làm cho phật thổ mất mặt, ta tất nhiên tại thời khắc quan trọng trợ giúp ngươi một tay." Đại bằng thần vương cưòi to, nói: "Ha ha....!ta vạn lần không nghĩ đến.
Tiểu tử ngươi thật gan dạ như thế, dám dùng Thái thượng vong tình lục làm cho phật thổ đại loạn, thật sự là làm ta hả dạ."
Đột nhiên Thần Nam thần sắc đại biến, hắn cảm giác được thân thể đang bành trướng.
Tựa hồ muốn nổ tung, huyết mạch toàn thân căng cứng.
Đại bằng thần vương biến sắc, quát to: "Mau bỏ mấy khỏa xá lợi ra, giặc trọc đang dở trò!"
Thần Nam nhanh chóng khai mở ra nội thiên địa, quả nhiên thấy ba hạt xá lợi đang xoay tít, không ngừng oanh kích vùng hỗn độn trong nội thiên địa của hắn, tựa hồ muốn phá nát tiểu thế giới này.
Nội thiên địa vừa mở ra, ba hạt Cổ phật xá lợi, liền bắn vụt ra, đồng thời cảm giác muốn nổ tung của Thần Nam cũng biến mất.
Đại bằng thần vương lập tức vươn tay ra, ảo hóa thành đôi kim sắc quang dực, bao phủ lấy ba hạt xá lợi, đồng thời từ trong ngực y, hai hạt xá lợi khác xuất hiện, phát ra từng đạo kim quang rực rỡ.
Năm hạt xá lợi bên trong kim sắc quang dực không ngừng va đập, điên cuồng giãy dụa như là có sinh mệnh vậy.
"Hừ, giặc trọc, có lẽ ngươi phải thất vọng rồi, xá lợi này ngươi tuyệt đối không thể thu về được đâu."
Kim sí đại bằng vương toàn thân kim quang chớp động, thấu phát một cỗ khí thế như biển lớn, từng đạo thần lực tràn về phía năm hạt xá lợi, dường như y đang cách không đấu pháp với Phật Tổ.
Cuối cùng, năm hạt Cổ phật xá lợi rốt cục cũng ngừng lại, từ từ nằm im.
Đại bằng thần vương phất tay tống chúng vào trong nội thiên địa của Thần Nam.
"Vừa rồi..." Thần Nam lộ vẻ kinh ngạc.
Đại bằng thần vương nói: "Trong ngũ hành đại trận có năm hạt xá lợi, cộng thêm một hạt của đệ nhất Phật tử, đều từng được Phật Tổ tế luyện, mặc dù sau lại bị y xóa đi ấn ký, nhưng nếu hắn toàn lực vận chuyển niệm lực thì vẫn có chút cảm ứng.
Cũng may, vừa rồi chúng ta phát hiện kịp thời, nếu không vừa rồi đã bị hắn đoạt lại rồi.
"Đa tạ tiền bối!"
Đại bằng thần vương nói: "Ngươi và ta mỗi người thu được hai hạt xá lợi từ ngũ hành đại trận, đáng tiếc một viên bị lạc vào đám ngâm tụng thiên phật thiện xướng, nếu không thì đã thu đủ cả năm hạt rồi.
Nhưng may mà ngươi thu được một hạt xá lợi từ Hoài Nhân, năm hạt xá lợi là đủ rồi.
Thần Nam mặt lộ vẻ nghi hoặc, nói: "Không phải phải thu đủ mười ba hạt cổ phật xá lợi sao?"
"Ha ha...." Đại bằng thần vương cười to, nói: "Cho ngươi mục tiêu cao xa, ngươi mới có thể ý thức được khó khăn bên trong, không thể không xuất đủ các loại thủ đoạn để tranh đoạt.
Kỳ thật chỉ cần bốn hạt xá lợi là được, nhưng nếu có năm hạt thì càng tốt, nhiều quá thì là lãng phí."
Thần Nam không nói lên lời.
Đại bằng thần vương nói: "Niết bàn vốn là một quá trình hồi sinh, là một quá trình tụ tập vô tận thọ nguyên, phá đi rồi xây lại.
Đương nhiên quá trình này cũng kèm theo nguy hiểm rất lớn, có thể nói là cửu tử nhất sanh.
Truyền thuyết, Thanh Thiện giặc trọc đời đầu tiên, khi còn sống tu vi đã thật khó lường, nhưng không hiểu sao lại vẫn muốn niết bàn, chỉ là trong quá trình này đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Niết bàn hồi sinh không được, ngược lại chết đi, lưu lại hạt xá lợi, kế thừa năng lượng sinh mệnh vô tận.
Xá lợi này đối với chúng sinh tại thiên giới mà nói, một hạt xá lợi là một cửa sống, bất kể là trọng thương thế nào, chỉ có có một hạt xá lợi như thế, là có thể vượt qua sinh tử.”
Thần Nam kinh ngạc.
Đại bằng thần vương nói tiếp: "Vô tình tiên tử tu vi cao thâm, bởi vậy cứu sống thân thể nàng, năng lượng sinh mệnh cần thiết vô cùng lớn.
Đã từng có truyền thuyết rằng thần vương trọng thương gần chết, chỉ cần có bốn hạt xá lợi của Thanh thiện giặc trọc là có thể cải tử hồi sinh.
Ta nghĩ cho dù Vô tình tiên tử tu vi cực cao, nhưng chỉ cần năm hạt là đủ.”
Đối với Đại bằng thần vương, Thần Nam trong lòng vô cùng cảm kích.
Sau khi Đại bằng thần vương nói xong, quay sang nhìn chằm chằm vào Thần Nam: "Thật sự không nghĩ tới, cũng có lúc ta cũng nhìn lầm, không ngờ ngươi lại là người của Thần gia."
"Điều này...!vì sao tiền bối lại nói như vậy?" Thần Nam vô cùng kinh ngạc, hắn hoàn toàn không rõ, Đại bằng thần vương cùng đám người Phật Tổ đều thông qua trạng thái huyền công của hắn mà phát giác ra một số chuyện mà hắn không biết.
"Truyền thuyết trong thiên giới có một gia tộc họ Thần, ẩn tại một nơi không ai biết, có rất nhiều truyền thuyết mơ hồ.”
Thần Nam vô cùng kích động nói: "Tiền bối nói là bọn họ sinh tồn tại thiên giới? Bọn họ...!rốt cuộc có bí mật gì? Rốt cuộc là một gia tộc như thế nào?"
"Đó là một gia tộc có thực lực không thể nào tưởng tượng được, tại thiên giới ngàn năm khó gặp.
Truyền thuyết rằng bọn họ từ xưa đến nay vẫn cố gắng làm sống lại một nhân vật từ thời thái cổ hồng hoang."
Thần Nam tâm tình vô cùng phức tạp, mặc dù những tin tức mà hắn có được vô cùng hỗn loạn, nhưng dựa vào trực giác, hắn biết gia tộc họ Thần này có liên quan rất lớn với hắn.
"Gia tộc họ Thần này đã từng xuất hiện một nhân vật tên là Thần Chiến phải không?" Thần Nam buộc miệng hỏi, mặc dù cũng muốn hỏi rất nhiều chuyện, nhưng chuyện mà hắn muốn biết nhất chính là tin tức của cha hắn, Thần Chiến.
Đại bằng thần vương nhìn hắn có chút ngạc nhiên nói: "Đây là nhân vật trong truyền thuyết, thực lực cường mạnh khó lường, là phản đồ lớn nhất của Thần gia!"
"Cái gì?!" Thần Nam sững người, làm sao có thể như vậy? Vô luận thế nào cũng không hiểu nhân quả bên trong, Thần Chiến cha hắn vì sao lại là phản đồ lớn nhất của Thần gia? Rốt cuộc là vì sao?
Rất hiển nhiên, Thần gia là một gia tộc vô cùng lâu đời, trong đó có rất nhiều bí ẩn, Thần Nam rất muốn lập tức hỏi rõ đến cùng, nhưng là lúc này Đại bằng thần vương nhìn hắn nói: "Bây giờ ta đối với ngươi cũng rất có hứng thú, cũng có rất nhiều chuyện muốn hỏi ngươi, một lát nữa chúng ta trò chuyện kỹ hơn.
Bây giờ, ta muốn đi giúp Thiên Ma một tay.
Cường giả trong truyền thuyết, nửa đoạn thân thể đột phá phong ấn mà ra, dựa vào một chút tàn hồn mà đã có thần thông cường đại như vậy.
Ta rất muốn thấy Thiên Ma trong truyền thuyết trọng tổ chân thân trở về!"
Dứt lời, Đại bằng thần vương liền biến mất, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh, và một câu nói vọng giữa không trung: "Ngươi đi về chỗ ẩn cư của ta chờ đợi, lâu thì một ngày, nhanh thì nữa ngày, ta sẽ quay lại."
Tâm tình Thần Nam vô cùng kích động.
Lần này không những thu tập được xá lợi của Thanh Thiện cổ phật, làm hy vọng phục hoạt Vũ Hinh tăng thêm một phần, còn sơ bộ nắm được bí mật của Thần gia, có hi vọng tìm hiểu được chân tướng khó có thể tưởng tượng, làm sao không làm cho hắn kích động cho được.
Dựa theo trí nhớ, Thần Nam triển khai thần vương dực, bay về hướng ẩn cư của Đại bằng thần vương.
Trên đường Thần Nam suy nghĩ rất nhiều, sau khi cơn kích động đi qua, Thần Nam chợt lạnh cả người, Thần gia muốn làm sống lại một nhân vật từ thời thái cổ hồng hoang?
Điều này…
Hắn nghĩ tới lúc nghịch luyện huyền, sau lưng xuất hiện nhiều loại binh khí cùng với một đạo ma ảnh, huyền công bây giờ vận chuyển được thuận hướng, nhưng những binh khí này cùng với đạo ma ảnh không rõ nọ nhưng càng ngày càng thêm rõ ràng.
Lẽ nào..
lẽ nào kẻ được phục sinh chính là...nhân vật phía sau lưng hắn? Lẽ nào quá trình phục hoạt này, cần dùng đến thân thể của con cháu Thần gia?
Thần Nam cảm thấy lạnh buốt sống lưng…