Thần Mộ Ii

Chương 151: Lão Bạo Quân Khôn Đức






Mây Phiêu Lãng gửi tặng bằng hữu, huynh đệ, tỉ muội và quý khách hàng nhân dịp khai trương Ngân hàng cổ phần đầu tư và phát triển.
“Lão bạo quân Khôn Đức!” Ngũ sắc thần long Lan Đức La Ni đang đứng ở xa hít một hơi lạnh, y cảm thấy lạnh buốt sống lưng.
Dù được tôn xưng là thiên tài bất bại của long tộc, hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư cũng phải biến sắc, y không ngờ được rằng Lão bạo quân lại đột nhiên xuất hiện.

Lão long trong truyền thuyết này được coi là biểu tượng của tai ương và động loạn, mỗi lần lão xuất hiện đều đêm tới thiên đại hoạ loạn, mấy ngàn năm nay lão không xuất hiện nhưng không có ai quên được lão.
“Lão khốn đó tại sao lại tới …” Trong nội thiên địa của Thần Nam, Tử kim thần long mặt mũi xanh lè, thấp giọng tự nhủ: “Lão khốn đáng chết này, quả thực pháp lực thông thiên.”
Thần Nam lập tức ngước nhìn long ảnh khổng lồ giữa mây đen cuồn cuộn trên không trung, tuy là không nhìn rõ chân thân, nhưng long khí tỏa ra mãnh liệt đủ để thấy rằng thượng cổ lão long này sức mạnh thâm sâu khó lường.
Đám tu luyện giả quan chiến đều im lặng lùi lại, bọn họ biết rõ chỗ đáng sợ của lão long, chẳng ai muốn ở gần lão, sợ sẽ bị lão long giết người thành cuồng này đánh nát.
Mây đen vần vũ, trời đất mù mịt, lão long Khôn Đức ẩn trong mây, vũ động thân hình khổng lồ, thỉnh thoảng lộ ra chiếc lân trảo.

Lân trảo quang mang lấp lánh tỏa ra từng trận tử khí và sát khí, gián tiếp thể hiện được sát khí trên người lão long.
“Con gái, đã xảy ra chuyện gì? Tại Tây thổ đại địa, kẻ nào dám gây bất lợi với con gái ta? Rút cục thì kẻ nào dám chọc giận con gái của Khôn Đức này, mau ra đây cho ta!”
Âm thanh rền vang, mặc dù vô cùng già nua, thương lão, nhưng lại chấn động lòng người.

Lời nói vô cùng cuồng vọng, nhưng lại chẳng có kẻ nào dám coi thường, bởi vì lão long này thực sự có tư cách nói ra những lời đó.

Ở Tây thổ thực sự chẳng có ai dám gây sự với lão.
Hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư ngước lên không trung, nói: “Kì tích vĩ đại của long tộc, tiền bối vô địch của long tộc, Khôn Đức đại nhân, Kì Lạp Ngang Tư không có ý mạo phạm tới Giai Ti Lệ tiểu thư.

Vừa xong là có chút hiểu lầm mới làm cho nàng không vui.


Do đó đã làm kinh động tới tiền bối Khôn Đức vĩ đại của long tộc, tại hạ thật sự vô cùng có lỗi!”
Thái độ khiêm tốn như vậy của hoàng kim thần long ba đầu cũng không làm quan chiến giả cảm thấy coi thường, bởi vì ở Tây thổ, dường như chẳng có ai dám có thái độ cao ngạo khi đối mặt với thượng cổ lão bạo quân Khôn Đức.

Lão là 1 tồn tại siêu nhiên đến các thần linh cường đại trên thiên giới cũng không làm gì được.
“Là như vậy sao? Hừm” Khôn Đức hừ 1 tiếng lạnh lùng.
Kì Lạp Ngang Tư mặt không biến sắc, bình tĩnh nói : “Đúng vậy, hiểu lầm này là do 1 vị bằng hữu không hữu hảo lắm mà ra…”
Nghe tới đây, Tử kim thần long đang ở trong nội thiên địa của Thần Nam vô lực dùng long trảo cực lớn lên che mặt, bất lực, nghiến răng nghiến lợi nói: “Con rồng 3 đầu tạp chủng này, thật là nham hiểm...”
Hoàng kim thần long ba đầu thong thả nói: “Chắc hẳn tiền bối cũng có chút ấn tượng với hắn, đó chính là Tử kim thần long, một con thần long của Đông thổ, mấy ngàn năm trước đã từng náo loạn tại Tây thổ một thời gian.”
“Đáng chết ! Con rồng hỗn xược đó lại xuất hiện sao? Nó còn dám chạy tới Tây thổ nữa à?” Lão bạo quân tràn đầy phẫn nộ.
“Lão hỗn đản, long đại gia ta còn mạnh hơn ngươi nhiều!” Tử kim thần long nhỏ giọng mắng chửi.
“Hỗn lão.

Con rắn 4 chân nhỏ nhoi nhà ngươi, không ngờ lại còn dám xuất hiện trước mặt ta, lại còn chửi trộm ta à? Chết cũng đừng có tiếc !” Khôn Đức vô cùng giận dữ.
Tử kim thần long không ngờ tu vi của đối phương lại đáng sợ như vậy, miệng nó mới chỉ nhếch lên mấy cái mà đã bị đối phương cảm nhận được lời nói của nó, rõ ràng lão long đã sớm phát hiện ra tông tích của nó, chỉ là mượn tin tức của hoàng kim thần long ba đầu để gây khó cho nó mà thôi.
Con rồng du côn bay ra khỏi nội thiên địa của Thần ?Nam, nó biết nội thiên địa ở trước mặt Khôn Đức cũng chẳng có tác dụng gì cả.
“Lão khốn, đã lâu không gặp.

Lão còn sống là tốt rồi!”
Nghe thấy Tử kim thần long nói năng bừa bãi chẳng chút kiêng dè như vậy, đám đông quan chiến giả ở xa đều run rẩy, tất cả đều không dám tin vào tai mình, tên khốn này thực quá gan trùm trời đất.

Khôn Đức là kẻ thế nào ? Là bạo quân của Tây thổ.


Con rắn 4 chân kia lại ăn nói kiểu đó với lão long, thật là không muốn sống nữa rồi.
“Grào …” Trên không trung truyền tới 1 tiếng gầm cực lớn, một đạo thiểm điện cự đại bổ xuống người Tử kim thần long.
Thân rồng tử kim dài 30 trượng lập tức bốc khói nghi ngút, Tử kim thần long râu ria dựng đứng, quang mang trong mắt ảm đạm, dường như đã bị đơ mất.
Quan chiến giả sợ hãi căng thẳng, tính cuồng bạo của lão long vốn đã có tiếng, đa số đều cho rằng một đòn vừa xong đã lấy mạng Tử kim thần long.

Nhưng chưa đầy 1 khắc sau, Tử kim thần long đột nhiên kêu lên : “Grào … đau chết đi được.

Lão Khôn Đức khốn nạn kia, long đại gia ta liều mạng với ngươi!”
Lúc này, ngân long Giai Ti Lệ gấp gáp bay tới gần Tử kim thần long, giận giữ nói : “Không được mắng phụ thân ta.” Sau đó, nàng lại ngước lên không trung, nói: “Phụ thân, người bớt giận.

Xin hãy bỏ qua cho Tử kim thần long.

Mấy ngàn năm qua, y đã chịu khổ nhiều rồi, bị một cổ thần phong ấn cho tới giờ, long nguyên cũng mất hết, xin phụ thân tha thứ cho sự bất kính của y!”
“Hừm, ta là vì muốn tốt cho con, con gái hồ đồ ạ! Tại sao con cứ thiên vị cho hắn vậy ? Mấy ngàn năm trước, hắn đã làm gì, dám cướp đồ của con, còn để lại tín chú chửi ta, tên đồi bại khốn nạn này có gì mà phải cảm thông!”
“Con biết tên khốn này rất hỗn xược, nhưng …” Ngân long Giai Ti Lệ liếc nhìn Tử kim thần long đầy ai oán, sau đó lại ngước đầu nói với Khôn đức: “Nhưng nó đã có ơn với con, khi xưa phụ thân cùng một vị chủ thần đại chiến, có thiên sứ gây chuyện với con, Tử kim thần long đã cứu con!”
Nghe tới đây, Khôn Đức giận dữ nói: “Nó không phải là cứu con, mà là tự cứu mình.

Những thiên sứ đó vốn là tìm nó tính sổ, kết quả là cuốn cả con vào, con rồng hỗn xược ác độc này đáng chết vạn lần.

Sở dĩ ta với chủ thần kia có ác chiến, cũng là liên quan tới việc nó náo loạn ở Tây thổ.


Vì muốn báo thù cho con rồng cái đó, nó đã dùng tới phương pháp đê tiện lấy mạng mấy thiên sứ cao cấp, khiến cho chủ thần phân thân xuống hạ giới.

không may, ta lại cho rằng đại cừu nhân tới lấy mạng, từ đó dẫn tới hiểu lầm, dẫn tới 1 trận ác chiến, lần này … nhất định phải giết nó.”
Thần Nam thầm tặc lưỡi, hóa ra thời gian trước, con rồng du côn thật sự có chút cân lượng, không ngờ lại gây ra một trường phong ba lớn như thế.
“Không được, dù sao thì chúng con cũng từng kề vai tác chiến.” Ngân long Giai Ti Lệ đau khổ khẩn cầu.

Nàng nói: “Nếu như phụ thân thật sự muốn giết nó, thì xin người hãy giết con trước.”
“Con … được rồi.

Không giết hắn, ta sẽ phong ấn hắn và đồng bọn của hắn vĩnh viễn.” Lời của lão long vô cùng kiên quyết, không có cơ hội thay đổi
“Lão khốn, ngươi dám phong ấn ta ư?” Tử kim thần long lập tức nhảy dựng lên, đã từng bị phong ấn mấy ngàn năm, bây giờ lại phải sống trong cuộc sống tối tăm không ánh sáng đó, nó thà tự sát.
Lúc này, ngọn lửa rừng rực xung quanh tiểu phượng hoàng cũng tắt, hiện giờ nó chỉ nhỏ bằng nắm tay mà thôi, thân dài cỡ 1 xích, bay lượn trên không trung, vô cùng hưng phấn, dường như không chú ý tới tình thế khẩn trương trước mắt.
Long bảo bảo bay lên kéo tiểu phượng hoàng xuống, sau đó cùng Thần Nam chăm chú quan sát cử động của Khôn đức.
Chính tại lúc này, từ phía xa, hai cỗ dao động tinh thần mạnh tới cực điểm cuồn cuộn truyền tới, Lục đầu thần ma viên và đấu thần Trát Lý Tư từ 2 hướng bay tới.
Đầu tiên, bọn họ âm thầm cùng hoàng kim thần long ba đầu giao lưu bằng thần thức, sau đó 3 vị cường giả rất nhanh đạt được đồng thuận.
Lục đầu thần ma viên ngước lên đám mây đen, nói: “Không ngờ phân thân của tiền bối Khôn Đức đại giá quang lâm, tại hạ nguyện vì tiền bối giải trừ ưu phiền, để tránh tiền bối và tiểu thư Giai Ti Lệ mất hòa khí, chúng tôi nguyện làm ác nhân, giết chết bọn Tử kim thần long và Thần Nam.”
Cho tới lúc này, Thần Nam mới biết, lão long đang ngự trên mây đen kia là 1 phân thân của Khôn Đức mà thôi, chẳng trách Giai Ti Lệ thôi động ngọc bội, lão liền có thể lập tức hiện thân.

Hóa ra là phân thân của lão nằm trong ngọc bội.

Từ đó có thể thấy được sự yêu thương của lão long Khôn Đức đối với con gái, không ngờ đem cả một hóa thân của mình lưu lại bên người nàng.
Lão bạo quân hừ lạnh, nói: “Hừ, việc của ta không cần các ngươi lo.

Ta đã nói là sẽ phong ấn bọn chúng tức là nhất định sẽ phong ấn.


Quyết định của ta trước giờ không ai có thể thay đổi được.”
Lục đầu thần ma viên trong mắt lóe lên những tia tinh quang, trao đổi ánh mắt với đấu thấn Trát Lý Tư và hoàng kim thần long ba đầu Kì Lạp Ngang Tư, bọn hắn cảm thấy lão long này thực không dễ để cho người khác đoán được tâm ý, trực tiếp giết chết bọn Thần nam thì có gì không tốt, tại sao lại phải phong ấn ?”
Huyền giới của Đỗ gia có sức hấp dẫn cực lớn.

Đám lục đầu thần ma viên không muốn nhìn thấy thắng lợi trong tầm tay lại bị mất trắng, dù cho nhân vật trước mắt là hóa thân của bạo quân đáng sợ nhất trong truyền thuyết, thì bọn chúng cũng không ngại không đánh 1 trận.
Bọn hắn biết thượng cổ thần long Khôn Đức trước giờ chưa từng nợ ai cái gì.

Nói nhiều không bằng trực tiếp nhanh chóng hành động, tránh để lâu sinh biến.
“Grào …” hoàng kim thần long ba đầu gầm lên 1 tiếng, thân hóa thành 1 đạo kim quang xông về phía Thần Nam.
Cùng lúc, Lục đầu thần ma viên và đấu thần Trát Lý Tư lưu lại một đạo tàn ảnh giữa không trung, nhanh chóng lao về phía Tử kim thần long và tiểu phượng hoàng.
“To gan!” Một âm thanh như sấm nổ trên không trung, một cỗ đại lực bàng bạc tuôn trào, quang mang ngân sắc vô cùng vô tận chớp mắt bao trùm trời đất.

Một màn ngân sắc mênh mông trong chớp mắt đã chặn phía trước đám Thần Nam, như ngân hà từ trên trời đổ xuống, chặn đường của đám lục đầu thần ma viên.
Ba người không chút do dự, đã sớm chuẩn bị để chiến đấu với hóa thân của Khôn Đức.
Ba cái mồm đầy máu của hoàng kim thần long ba đầu phun ra 1 đạo cường quang, 3 đạo thần quang trên không trung hợp lại làm 1, hóa thành 1 cự kiếm màu hoàng kim dài 30 trượng, điên cuồng chém tới lá chắn ngân sắc phía trước.
Lục đầu thần ma viên ngẩng mặt lên trời hú vang, lông lá toàn thân dựng đứng, 2 tay đấm thùm thụp lên ngực, âm thanh phát ra còn vang vọng hơn cả tiếng trống, thanh thế càng thêm đáng sợ.

Cuối cùng, nó uống cong thân người, 2 cánh tay vươn ra, vung nắm đấm cực lớn lên, phát ra từng trận lôi điện chi âm cự đại, đấm thẳng về màn ngân sắc trước mặt.
Biến hóa của đấu thần Trát Lý Tư làm người ta kinh hãi nhất, nguyên bản chân nhân bất lộ tướng giờ hóa thành 1 đạo nhân hình kiếm.

Hai chân y chụm lại, đôi cánh tay giơ cao trên đỉnh đầu, cũng khép lại, toàn thân tỏa ra hàng trăm ngàn đạo quang mang chói mắt.

Cuối cùng, thân thể không ngờ ảo hóa thành 1 thanh trường kiếm,hàn quang lạnh lẽo, sát cơ vô hạn, bạo phát hàn khí âm u, đâm thẳng vào màn ngân sắc trước mặt.