Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 99: Chân tướng (1)




Nửa năm sau trên một hoang mạc trải đầy cát vàng Đông Phương Trường Minh một thân ngân giáp ngồi trên lưng ngựa phóng mắt nhìn về phía trước.

- Giết!

- Ngươi giết nhị ca ta rồi!

- Chết đi!

- Xì xì.....

Chỉ thấy lúc này trước mắt hắn cuộc chiến tranh điên cuồng nhất đã được bắt đầu dưới sự thống lĩnh của Trang A Phật quân lính Thập Tam Doanh không ngừng chém giết kẻ địch như cắt rau thái dưa trong ánh đao bóng thương máu tươi cùng với nội tạng vung vãi khắp nơi khung cảnh vô cùng máu tanh.

- Đại nhân đã giải quyết xong! Tiếp theo chúng ta phải làm gì nữa??

Sau một lúc lâu trận chiến cuối cùng cũng đã chấm dứt Trang A Phật lập tức quay đầu lại nhìn Đông Phương Trường Minh cười hỏi trải qua nửa năm không ngừng chém giết cộng thêm sự huấn luyện của hắn toàn bộ Thập Tam Doanh đều đã hóa thân thành những Hung Thần đáng sợ.

- Toàn quân nghỉ ngơi tại chỗ. Đợi mệnh lệnh tiếp theo!!

Đông Phương Trường Minh nhàn nhạt nói một tiếng.

- Vâng!

Chúng quân sĩ nghe vậy cung kính kêu lên một tiếng sau đó bắt đầu ngồi xuống mặt đất nhắm mắt nghỉ ngơi hiển nhiên bọn họ đã quá quen với loại mệnh lệnh giống như thế này.

Mà Đông Phương Trường Minh cũng chuyển tầm mắt nhìn về phía xa giống như đang chờ đợi thứ gì vậy.

- Lọc cọc lọc cọc.....

Lại qua thêm một lát nữa ở phương xa đột nhiên xuất hiện một kỵ sĩ cưỡi ngựa phóng thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.

- Thuộc hạ tham kiến Đông Phương Tướng quân!

Khi đến trước mặt hắn người kỵ sĩ lập tức nhảy khỏi lưng ngựa quỳ xuống dưới đất cung kính nói trải qua nửa năm chiến tranh bất luận là kinh nghiệm hay là công tích Đông Phương Trường Minh cũng đã đủ để thăng chức Tướng quân rồi cho dù trong lòng Tư Mã Trường Phong có không muốn cũng phải dựa theo quy tắc để cho hắn trở thành một tên Tướng quân mà Thập Tam Doanh cũng vì vậy thuận lý thành chương mở rộng biên chế lên đến con số một vạn người.

- Đứng lên đi! Lần này Đại Nguyên soái lại có mệnh lệnh gì?

Đông Phương Trường Minh nhìn người kỵ sĩ trầm giọng hỏi.

- Bẩm Đông Phương Tướng quân gần đây ở khu vực Mỏ sắt Ba Lâm xuất hiện bóng dáng thám mã quân địch Đại Nguyên soái lo lắng Bái Nguyệt Quốc có thể phái binh tập kích nơi đó cho nên muốn ngài đem quân đến đó trấn thủ!!

Tên kỵ binh cung kính nói.

- Mỏ sắt Ba Lâm? Nơi đó không phải đã có Lâm Hiên Tướng quân trấn giữ rồi sao? Còn cần ta làm gì??

Đông Phương Trường Minh nhíu nhíu mày hỏi lại theo hắn nhớ thì Mỏ sắt Ba Lâm là một trong những Mỏ sắt lớn nhất ở phía Đông Bắc - Đại Sở cũng là nguồn nguyên liệu dùng để sản xuất vũ khí cho trận chiến tranh lần này cho nên ngay từ khi cuộc chiến bắt đầu Triều đình Đại Sở đã phái ra trọng binh trấn thủ nơi đó rồi tại sao bây giờ lại còn cử Đông Phương Trường Minh đi.

- Bẩm Tướng quân chuyện là thế này... do gần đây chiến huống không ngừng trở nên ác liệt cho nên Đại Nguyên soái quyết định rút Lâm Hiên Tướng quân về trợ giúp để cho ngài tạm thời trấn Mỏ Ba Lâm!!

Tên kỵ sĩ do dự một chút rồi nói ra.

- Ừm! Ta biết rồi ngươi quay về đi!!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy cũng không hỏi nhiều nữa im lặng gật đầu một cái rồi nói.

- Vâng!

Tên kỵ sĩ kêu lên một tiếng sau đó lập tức rời đi.

- Nghỉ ngơi đủ rồi! Lên đường thôi!!

Đợi sau khi hắn đi khỏi Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó phóng ngựa chạy đi.

- Vù vù vù...

Quân sĩ Thập Tam Doanh cũng lập tức đuổi theo chủ soái.

.....

Thời gian như nước trong chớp mắt đã một tháng trôi qua kể từ sau khi Đông Phương Trường Minh được phái đến Mỏ Ba Lâm canh gác.

- Thùng thùng thùng...

Một ngày này khi Đông Phương Trường Minh đang ở bên trong một gian tĩnh thất bên trong hầm mỏ tu luyện thì đột nhiên bên ngoài lại vang lên tiếng trống cảnh báo.

- Tướng quân không hay rồi quân lính của Bái Nguyệt Quốc đến tập kích chúng ta!!

Trang A Phật từ bên ngoài chạy vào nhìn Đông Phương Trường Minh kinh hãi nói.

- Có ta ở đây sợ cái gì! Mau chuẩn bị tiếp chiến!!

Đông Phương Trường Minh mở mắt ra nghiêm giọng quát lên một tiếng.

- Vâng Tướng quân!

Trang A Phật nghe vậy trong lòng lập tức trấn định lại kêu lên một tiếng tiếp theo dưới sự chỉ huy của hắn quân sĩ Thập Tam Doanh nhanh chóng tập hợp lại bên ngoài Mỏ Ba Lâm sẵn sàng nghênh chiến.

Đông Phương Trường Minh đứng ở phía trên đài chỉ huy phóng mắt nhìn về phía xa quả nhiên đã phát hiện ra tung tích của địch nhân.

Nhân số của kẻ địch cũng không nhiều chỉ khoảng trăm người so với quân số của Đông Phương Trường Minh thì thật sự quá mức chênh lệch nhưng mà Đông Phương Trường Minh cũng không vì vậy mà đánh giá thấp kẻ địch bởi vì hắn phát hiện mấy trăm kẻ địch đó đều đạt đến cảnh giới Nhị Giai, Tam Giai hơn nữa có hơn một phần ba là Ma Pháp Sư có thể nói là phi thường khó đối phó.

- Toàn quân đề phòng, các phương trận chú ý vào, cung tiễn chuẩn bị sẵn sàng!!

Đông Phương Trường Minh cao giọng quát lên một tiếng.

- Ầm ầm...

Một vạn đại quân lập tức theo lệnh của Đông Phương Trường Minh tiến hành bày trận.

Một lát sau trăm người áo đen đã tiến vào phạm vi của cung tiễn thủ.

- Bắn!

Đông Phương Trường Minh không chút do dự quát lên một tiếng.

- Xíu xíu xíu....

Trong chớp mắt mấy ngàn mũi tên đã phá không bắn tới đám người áo đen.

- Ầm!

Đám người áo đen nhìn thấy mưa tên trút xuống đầu mình thì không hẹn mà cùng vận cương khí hộ thân lên. Đối diện với cương khí hộ thân của Tam Giai cao thủ dù mưa tên có dày đặc cũng không thể tạo nên bao nhiêu hiệu quả một trong các sát chiêu lợi hại của Thập Tam Doanh cứ như vậy mà bị hóa giải.

- Tiếp tục bắn!

Nhìn thấy như vậy sắc mặt của Đông Phương Trường Minh vẫn không chút thay đổi quát lên một tiếng nữa.

- Xíu xíu xíu....

Đợt mưa tên nhanh chóng bắn ra.

- Đám người này thật sự là ngây thơ! Không lẽ chúng cho rằng số cung tiễn tầm thường này có thể ngăn cản chúng ta hay sao??

Đám hắc bào nhân nhìn thấy mưa tên lần nữa bắn tới thì khinh thường cười một tiếng bất quá rất nhanh chúng đã phát hiện chỗ không đúng bởi vì hơn một nửa những mũi tên trên không trung không ngờ lại đột nhiên bốc cháy hóa thành một đám hỏa điểu lao xuống mặt đất.

- Ầm ầm ầm...

Hỏa xà vừa đụng trúng cương khí hộ thân của đám hắc y nhân vô số tiếng nổ kinh thiên động địa liền vang lên phạm vi mấy trăm trượng xung quanh lập tức bị hỏa quang bao phủ sau một hai nhịp thở khói bụi từ từ tan đi để lộ ra mấy chục cái thi thể cháy đen bên trong.

- Lão đại không ngờ bọn chúng lại có Linh Cụ tiếp theo chúng ta phải làm thế nào đây?

Mắt thấy đồng bọn chết đi tại chỗ những tên hắc y nhân may mắn thoát chết không khỏi sợ hãi một tên không nhịn được kêu lên.

Linh Cụ mà hắn vừa nói đến là một loại phát minh do Luyện Khí Sĩ tạo ra để đối phó với Tây Phương Ma Pháp Sư trong trận đại chiến giữa hai đại lục vạn năm trước có lực sát thương phi thường lớn nếu dùng đủ nhiều thậm chí không thua kém Ma Pháp Pháo bao nhiêu.

- Tất cả đừng sợ! Bây giờ chúng ta phân chia ra thành từng đội dùng tốc độ nhanh nhất tấn công vào bọn chúng như vậy cho dù bọn chúng có Linh Cụ thì cũng không thể phát huy ra bao nhiêu công dụng!!

Hắc y nhân được gọi là lão đại suy nghĩ một chút rồi trầm giọng nói.

- Vâng!

Đám hắc y nhân còn lại nghe vậy tuy trong lòng vẫn còn sợ hãi nhưng cũng gật đầu một cái sau đó bắt đầu chia thành từng nhóm nhỏ phóng thẳng về phía quân đội của Đông Phương Trường Minh.

Cách làm này của " Lão đại " rất nhanh đã phát huy công hiệu cho dù trong tay đám người Đông Phương Trường Minh có Linh Cụ nhưng do mục tiêu quá nhỏ cộng thêm đám Hắc y nhân đều là Nhị Giai, Tam Giai cao thủ tốc độ không tầm thường cho Hỏa Diễm Cung trong tay bọn họ nhất thời không thể phát huy ra bao nhiêu công dụng.

Sau một lúc lâu đám Hắc y nhân cuối cùng cũng đã di chuyển đến phạm vi an toàn lại lập tức phát động tấn công dựa vào sức sát thương kinh khủng của mình ép quân sĩ Thập Tam Doanh không thể không vứt bỏ cung tiễn trong tay dưới sự chỉ huy của Trang A Phật bắt đầu rút đao kiếm ra đánh xáp lá cà với quân địch.

Đám hắc y nhân chiếm ưu thế về lực lượng nhưng binh sĩ Thập Tam Doanh lại áp đảo về nhân số lại có quân trận do Đông Phương Trường Minh truyền thụ làm cho hai bên nhất thế lâm vào tình cảnh giằng co ai cũng không thể làm gì được ai.

Mà trong lúc này tên hắc y nhân được gọi là Lão đại kia cũng xông thẳng về phía Đông Phương Trường Minh.

- Vút!

Khi còn cách mục tiêu mấy trượng hắn đột nhiên há miệng phun ra một thanh phi kiếm màu vàng.