Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 285: Thu Phục Tứ Thần Thú (2)




- Hỗn Thiên Bổn Nguyên xuất ra!

Đông Phương Trường Minh trầm giọng kêu lên một tiếng. 

- Ầm!

Lời vừa dứt chỉ thấy hắn vung tay chụp vào không gian một cái từ trong đó rút ra một thanh Huyết Kiếm đỏ rực dài bốn trượng. 

Kiếm vừa xuất hiện đại lượng sát khí lập tức từ bên trong xông ra trùng kích khắp nơi kèm theo đó là từng trận quỷ khiếu kinh thiên động địa! 

- Ba đạo Bổn Nguyên! Người này không ngờ vậy mà lại có ba đạo Bổn Nguyên!!

Tứ Thần Thú thấy vậy sắc mặt nhất thời trở nên vô cùng khó coi. 

Thiên Cấp cường giả trong thiên hạ không thiếu người đồng thời lĩnh ngộ được hai đạo Bổn Nguyên nhưng ba đạo Bổn Nguyên thì lại khác, người có thể đồng thời lĩnh ngộ ba đạo Bổn Nguyên đa số đều là Thái Cổ bá chủ thống trị một phương đã sống không biết bao nhiêu vạn năm. 

Bọn họ nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được người thanh niên trước mặt mình lại là một trong trong những người đó. 

- Ba đạo sao? Hư Thật Bổn Nguyên, Cực Âm Bổn Nguyên ra đây đi! 

Đông Phương Trường Minh cười nhạt một tiếng rồi tiếp tục kêu lên. 

Trong chớp mắt chỉ thấy phía sau lưng hắn xuất hiện một cái nửa hư nửa thật không ngừng biến hóa giữa hư ảo cùng chân thật đáng sợ hơn là bên trong còn không ngừng phát ra từng ra những âm thanh kỳ dị khiến người nghe thấy nếu tâm trí không đủ kiên định thì sẽ không tự chủ trầm mê vào trong không cách nào thoát ra ngoài được. 

Khi nhìn vào trong đó Tứ Thần Thú cũng phải mất một lúc lâu mới trấn định tâm thần lại được. 

- Đây... đây là... Hư Bổn Nguyên! Người này rốt cuộc là ai lại có thể có được hai đạo Hư Bổn Nguyên? 

Bốn người lộ vẻ kinh hãi theo bản năng lui lại phía sau mấy bước. 

Trước đây bọn họ cứ tưởng mình dùng bốn đạo Bổn Nguyên Địa, Hỏa, Thủy, Phong liên thủ sáng tạo ra Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận đã là rất lợi hại nhưng hiện tại khi nhìn thấy Hư Thật Bổn Nguyên cùng với Cực Âm Bổn Nguyên trong tay Đông Phương Trường Minh thì bọn họ mới biết suy nghĩ trước đây của mình buồn cười đến cỡ nào. 

Bốn đạo Thực Bổn Nguyên của bọn họ so với hai đạo Hư Bổn Nguyên trong tay Đông Phương Trường Minh thì căn bản không tính là gì cả! 

Bởi vì Hư Bổn Nguyên cực kỳ cực kỳ hiếm có muốn lãnh ngộ được nó căn bản không dễ dàng hơn ngưng tụ một cái Bổn Nguyên Chân Thân bao nhiêu. 

- Có được Hư Bổn Nguyên thì đã sao? Năm đạo Bổn Nguyên của ngươi chưa chắc có thể mạnh hơn Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận do bọn ta nghiên cứu nhiều năm mà thành!!

Có điều Bạch Hổ vẫn không dễ dàng chịu thua mở miệng gào lên một tiếng. 

- Đúng vậy!

Ba người Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước nghe vậy cũng dùng lực lượng trấn áp sự kinh hãi trong lòng đồng thanh nói. 

- Năm đạo Bổn Nguyên sao? Tà Cực Bổn Nguyên ra đây! 

Đông Phương Trường Minh lạnh lùng nói một tiếng tiếp theo dùng hai ngón tay kẹp lại thành chỉ điểm vào mi tâm của mình một cái.

- Ầm!

Trong chớp mắt con mắt thứ ba trên trán hắn lập tức mở ra từng luồng Hủy Diệt Chi Khí như nước lũ từ bên trong ầm ầm phóng ra khiến cho cả thiên địa xung quanh nhất thời trở nên thất sắc. 

- Sáu đạo Bổn Nguyên! Sáu đạo Bổn Nguyên. Ngươi làm sao lại có thể có sáu đạo Bổn Nguyên làm sao có thể như vậy được!!

Nhìn thấy cảnh đó sự kinh hãi vừa bị Tứ Thần Thú dùng lực lượng cưỡng chế đè nén lại lần nữa bùng phát ra, bọn họ suýt nữa không kiềm chế được bản thân hét ầm ĩ cả lên. 

- Giết!

Đông Phương Trường Minh không để tâm tới phản ứng của Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước chân đạp trên đầu Hỏa Long điều động lực lượng sáu đạo Bổn Nguyên của bản thân nâng cao Huyết Kiếm trong tay lên phát ra một đạo kiếm cương về phía Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận đang lơ lửng trên không trung.

- Ầm!

Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận cho dù có mạnh nhưng làm sao có thể chống lại lực lượng hợp kích do sáu đại Bổn Nguyên của Đông Phương Trường Minh phát ra trong một tiếng nổ lớn nó đã bị đánh văng ngược lại phía sau. 

Lực trùng kích cường đại khuếch tán ra khắp nơi. 

- Phụt!

Chu Tước là người đứng gần nhất lập tức bị lực trùng kích khiến cho lục phủ ngũ tạng trong người lộn ngược cả lên phun ra một ngụm máu lớn, có điều vết thương của nàng so với Bạch Hổ vẫn chưa là gì. 

Trước đó Bạch Hổ vốn đã bị Đông Phương Trường Minh đánh cho trọng thương mặc dù đã dùng đan dược của Huyền Vũ đưa cho để điều thuận lại chân khí nhưng chưa khôi phục được bao nhiêu lực lượng đã vội vàng vận dụng Bổn Nguyên của mình tạo thành Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận. 

Hiện tại Đại Trận bị phá hắn không bị Bổn Nguyên cắn trả mà vết thương cũ trong người cũng bởi vì nội tức hỗn loạn không cách nào ổn định lại mà ầm ầm bạo phát trở lại. 

Song trọng công kích trực tiếp khiến cho thân thể của Bạch Hổ tan vỡ mất một nửa nguyên thần cũng trọng thương đến bên bờ sụp đổ. 

- Bạch Hổ ngươi sao rồi? 

Ba người Thanh Long, Huyền Vũ, Chu Tước mặc kệ thương thế trong người mình vội vàng chạy đến bên cạnh Bạch Hổ đỡ lấy hắn. 

- Các ngươi đừng lo cho ta mau chạy đi! Để ta thiêu đốt tàn thể còn lại ngăn cản hắn lại cho!!

Bạch Hổ trầm giọng nói. 

- Không được! Ngươi có biết mình đang nói gì không ban đầu khi mới gặp nhau bốn người chúng ta đã cùng lập lời thề đồng sinh cộng tử sao hiện giờ bọn ta có thể để ngươi liều mạng một mình được chứ! Muốn chết thì chúng ta cùng chết!!

Thanh Long nghe vậy đồng thời lắc đầu nói. 

- Đúng vậy! Muốn chết thì bốn người chúng ta cùng chết!!

Đông Phương Trường Minh nghe được những lời đó nhíu nhíu mày một chút ban đầu vì tức giận do có người xông vào Bí Cảnh của mình cho nên khi vừa nhìn thấy đám người Tứ Thần Thú xuất hiện hắn lập tức muốn giết chết bọn họ. 

Nhưng bây giờ nhìn thấy tình nghĩa sống chết có nhau của bọn họ sát khí đã nguội mất mấy phần ngược lại lòng yêu tài nổi lên muốn thử chiêu mộ bọn họ làm thuộc hạ. 

Dù sao thực lực của Tứ Thần Thú hắn cũng đã được tận mắt thấy qua bốn người bọn họ liên thủ cùng nhau vận dụng Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận có thể sánh ngang với một số Thiên Cấp đỉnh phong cường giả thông thường. 

Nếu có thể chiêu mộ thành công thì bọn họ sẽ trở thành một trợ lực lớn bên cạnh hắn không chỉ ở Đệ Tam Giới này mà sau khi trở về Nhân Gian Giới cũng như vậy!

- Tình nghĩa của bốn huynh muội các ngươi quả thật rất đáng khen, ngay cả Bổn tọa cũng đã bị các ngươi làm cho động lòng! Hay là thế này chỉ cần các ngươi chịu thuần phục làm việc cho ta một ngàn năm ta sẽ tha cho các ngươi khỏi chết thế nào hả!! 

Nghĩ đến đây Đông Phương Trường Minh mở miệng nhìn Tứ Thần Thú ở phía xa trầm giọng nói. 

- Muốn bọn ta đầu hàng ngươi! Đó là chuyện không thể nào!! 

Tứ Thần Thú nghe thấy lời nói của Đông Phương Trường Minh thì không chút do dự lên tiếng cự tuyệt. 

Đừng nói Đông Phương Trường Minh đang là kẻ địch của bọn họ cho dù không phải bốn người cũng không thể nào đồng ý điều kiện của hắn. 

Nói gì thì nói bốn huynh muội bọn họ liên thủ với nhau sinh tồn ở Đệ Tam Giới này cũng đã được mấy chục vạn năm trong thời gian này bọn họ dựa vào Tứ Tượng Định Thiên Đại Trận do bản thân sáng chế ra tuy không được xếp vào hàng cường giả đỉnh cấp nhưng Thiên Cấp đỉnh phong cường giả bình thường gặp mặt bọn họ cũng phải khách khí ba bốn phần. Làm sao có thể tự nhiên thần phục một cường giả thần bí không rõ lai lịch chứ? 

- Đừng từ chối vội vàng như vậy suy nghĩ kỹ lại đi! Các ngươi phải biết sở dĩ bổn tọa cho các ngươi cơ hội đầu hàng ta là bởi vì bị tình cảm của các ngươi làm cho cảm động, đương nhiên trong đó cũng có một phần là do ta xem trong thực lực của các ngươi nhưng điều đó không nghĩa ta không giết các ngươi. Nếu các ngươi không đồng ý làm theo ý ta vẫn sẽ làm việc đó sau khi giết chết thân thể của các ngươi ta sẽ dùng linh hồn của các ngươi để luyện thành Khôi Lỗi làm việc cho ta!!

Đông Phương Trường Minh lạnh lùng buông lời đe dọa. 

- Tê! 

Tứ Thần Thú nghe vậy đồng thời hít sâu một hơi khí lạnh nếu đúng như lời Đông Phương Trường Minh nói thì cuộc sống sau này của bọn họ nhất định còn thảm hơn là phải xuống Địa Ngục nữa.

Bốn người nhất thời hơi do dự với quyết định trước đây của mình đưa mắt nhìn nhau một chút, hai cánh môi mấp máy giống như đang lén lút truyền âm vậy! 

Đông Phương Trường Minh thấy vậy cũng không làm phiền để cho bọn họ tự thương lượng. 

- Ngươi có thể bảo đảm nếu ngày hôm nay bọn ta làm theo yêu cầu của người thì một ngàn năm sau ngươi sẽ làm theo lời hứa trả lại tự do cho bọn ta chứ!! 

Sau một lát đột nhiên Thanh Long lại nhìn Đông Phương Trường Minh hỏi một câu. 

- Đương nhiên! Lời của bổn tọa đã nói ra tất nhiên sẽ không thay đổi. Ta chỉ sợ đến khi thời gian đến các ngươi lại không chịu đi ngược lại lựa chọn ở lại tiếp tục làm việc cho ta mà thôi!!

Đông Phương Trường Minh cười nói. 

Đây là lời thật lòng của hắn nhưng khi lọt vào tai của Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước lại khiến cho bọn họ cảm thấy chói tai vô cùng giống như hắn đang cố tình sỉ nhục bọn họ vậy ba người đồng thời nhíu mày lại. 

- Tốt! Như vậy bốn người chúng ta đồng ý với điều kiện của ngươi! Ký kết khế ước thôi!!

Chỉ có Thanh Long vẫn giữ nguyên thái độ ban đầu nhìn Đông Phương Trường Minh nói. 

- Được! 

Đông Phương Trường Minh gật đầu một cái sau đó vung tay lên tạo thành một tờ khế ước. 

Bốn người Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước nhanh chóng đem một giọt máu tươi của bản thân ấn lên trên đó. 

- Tham kiến Chủ nhân!

Sau khi làm xong Thanh Long chủ động thi lễ với Đông Phương Trường Minh. 

- Tham kiến Chủ nhân!

Ba người Bạch Hổ, Huyền Vũ, Chu Tước thấy vậy mặc dù phi thường không cam lòng nhưng cũng làm theo.

- Được rồi! Mau dẫn ta đến chỗ Bí Cảnh của các ngươi đi!!

Đông Phương Trường Minh trầm giọng nói một tiếng. 

- Vâng!

Tứ Thần Thú gật đầu một cái sau đó năm người hóa thành một chùm hào quang chói mắt bay vào bên trong không gian thông đạo. 

Sau một lát bọn họ đã tiến vào một Tiểu Không Gian rộng mấy trăm dặm vuông. 

Trên nền cỏ xanh mướt là bốn ngọn núi lớn thông thiên triệt địa đâm thẳng vào trong mây ở lưng chừng mỗi ngọn núi đều có thể thấy được hình dạng của một cái động phủ to lớn rõ ràng đây chính là nơi ở của bọn Tứ Thần Thú. 

- Phù!

Đông Phương Trường Minh đảo mắt quan sát xung quanh một vòng phát hiện tuy rằng diện mạo của nơi này đã bị Tứ Thần Thú khiến cho thay đổi nhiều cấm chế của mình vẫn như cũ thì rốt cuộc cũng có thể thở nhẹ một hơi cười nói.

- Vút!

Tiếp theo hắn hóa thành một đạo hào quang bay đến một gò đất ở trung gian giữa bốn ngọn núi đó chính là vị trí năm xưa hắn lưu lại cấm chế. 

- Đại ca năm xưa khi chúng ta phát hiện ra chỗ bí cảnh này cũng phải mất rất lâu mới có thể phát hiện ra có cấm chế tồn tại. Sau hắn vừa mới vào đây không cần ai chỉ dẫn đã biết được nơi đó!!

Huyền Vũ thấy vậy kinh ngạc nhìn Thanh Long hỏi.