Thần Mộ Chi Huyết Đế

Chương 201: Đại chiến (1)




Ầm! 

Thần Gia Bát Hồn sau khi ký thể vào cơ thể Thần Nam lập tức sử dụng lực lượng kinh người của bản thân phá toái hư không từ Thiên Giới trực tiếp phủ xuống Nhân Gian Giới - Đông Hải. 

Hai nhóm người Đông Phương Trường Minh và Thái Cổ Thất Quân Chủ đang lâm vào thế giằng co đột nhiên trông thấy có thêm một cường giả nữa xuất hiện thì đều lộ ra vẻ kinh ngạc. 

- Thần Nam đại ca sao huynh lại ở đây? 

Bỗng nhiên bên trong thân thể của Ngũ Hồn Thiên Nữ lại vang lên tiếng kinh hô của Long Vũ nhớ lại trước đây khi nàng phụng mệnh của sư phụ rời khỏi Phiêu Diêu Phong - Thất Tinh Đảo tiến vào Đại Lục tiến hành lịch lãm đã gặp được Thần Nam vừa rời khỏi Sở Quốc sau một thời gian ở chung hai bên đã có phát sinh qua một đoạn tình duyên tuy cuối cùng bởi vì trong tim Thần Nam chỉ có hình bóng của một mình Vũ Hinh cho nên hai bên đã chia tay trong không vui nhưng mà trong lòng Long Vũ cho đến bây giờ vẫn còn có hình bóng mối tình đầu của mình. 

- Long Vũ ngươi bình tĩnh lại người trước mặt ngươi không phải là Thần Nam mà ngươi biết ta có thể cảm nhận được hiện tại trong cơ thể của hắn ngoài nguyên thần chính Thần Nam ra còn có thêm tám nguyên thần cực mạnh khác, bọn chúng hiện tại đang cùng nhau nắm quyền điều khiển thân thể này!!

Nhìn thấy biểu hiện của Long Vũ, Mộng Khả Nhi trầm giọng kêu lên một tiếng. 

- Cái gì? Nói như vậy thì Thần Nam đang bị phụ thể huynh ấy có nguy hiểm gì không? 

Long Vũ nghe vậy lo lắng hét lên. 

- Yên tâm đi! Tuy ta không biết lai lịch của bát hồn trong cơ thể Thần Nam nhưng có thể cảm nhận được hồn lực của bọn họ và Thần Nam là đồng nguyên rất có thể là Tổ tiên của hắn cho nên sẽ không có vấn đề gì đâu! 

Mộng Khả Nhi nhàn nhạt nói. 

- Ngược lại là ngươi bây giờ cần phải lập tức trấn định lại nếu tâm thần cứ tiếp tục mất bình tĩnh như vậy chúng ta e rằng không thể duy trì thể hợp thể này được bao lâu nữa đến lúc đó làm sao có thể cứu mấy người sư phụ của ngươi đây!! 

Hơi dừng một chút nàng ta lại tiếp tục. 

- Ừm! Ta biết rồi! 

Nghe được những lời này Long Vũ gật mạnh đầu một đầu một cái tâm tình trong lúc nhất thời một lần nữa ổn định lại. 

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện ở trên không trung Thần Gia Bát Hồn trong cơ thể của Thần Nam đảo mắt nhìn tất cả mọi người một vòng sau đó lại ngẩng đầu nhìn trời cất tiếng cười to. 

- Ha ha ha... 

Nhìn thấy nụ cười của Thần Gia Bát Hồn đám người Đông Phương Trường Minh hơi kinh ngạc một chút rồi cũng mỉm cười theo.

Trong lúc nhất thời cả Đông Hải đều tràn ngập tiếng cười vang, tiếng cười này cho thấy tất cả bọn họ có chung một suy nghĩ " người này là bạn ", một nụ cười xóa sạch toàn bộ nghi hoặc. 

- Hừ! Chỉ là có thêm tám cái tên tử quỷ không biết đã chết được bao nhiêu năm đến chi viện mà các ngươi đã hưng phấn đến như vậy chẳng lẽ cho là thật sự có thể đẩy lùi bảy huynh đệ bọn ta hay sao? Đúng là mơ mộng hão huyền! Năm xưa bọn ta giết chết Hoàng Thiên như giết một con chó chết ngày hôm nay há lại sợ gì mấy tên các ngươi muốn chiến thì đến đây đi!! 

Tuyệt Đại Quân Vương - Sở Tương Ngọc thấy vậy liền nhíu mày sau đó quát lên một tiếng chấn động không gian. 

- Đại ca nói đúng năm xưa bọn ta giết Hoàng Thiên như giết một con chó hôm nay há lại sợ các ngươi! 

- Đúng đó!

- Muốn chiến thì đến đi!! 

Sáu vị Quân Chủ khác nghe vậy nhao nhao phụ họa tiếp theo đó bọn họ đồng thời ầm ầm phóng ra tự lựa chọn đối thủ cho bản thân. 

Cái Thế Quân Vương - Hắc Khởi xông thẳng về phía Minh Hà Lão Tổ sáu mươi vạn Bất Tử Binh Hồn từ trong Tuyệt Vọng Ma Đao của hắn xuất hiện ác chiến với mười hai vạn sáu ngàn Huyết Thần Tử. 

Sát Lục Quân Vương - Tùng Tán Bố Đức thúc giục Thiên Mã của bản thân hướng thẳng về phía Thần Gia Bát Hồn. 

Lục Đức Quân Vương - Ni Trọng và Thất Tuyệt Vương Giả - Đường Phong hợp lực bố trí một tòa tuyệt trận vây khốn hai người A Di Đà Phật cùng với Quang Minh Thần - Long Bảo Bảo. 

]

Thần Kiếm Quân Vương - A Lý Đức vung tay lên phát ra ngàn vạn đạo kiếm khí chém thẳng về phía Ngũ Hồn Thiên Nữ. 

Tề Thiên Quân Vương - Viên Minh tay cầm Định Thiên Bổng quát lớn một tiếng tấn công Phượng Hoàng Thiên Nữ - Đông Phương Phượng Hoàng. 

Trong phút chốc mười hai đại cường giả đỉnh phong đã vọt vào trong tinh không ầm ầm đại chiến chiến nhất thời trên mặt biển Đông Hải chỉ còn lại hai người đó là Sở Tương Ngọc và Đông Phương Trường Minh. 

- Tà Đế đây là trận chiến đầu tiên của ta sau khi phá phong hy vọng ngươi không làm cho ta thất vọng! 

Sở Tương Ngọc trầm giọng kêu lên một tiếng sau đó trực tiếp đánh ra một quyền oanh kích về phía Đông Phương Trường Minh. 

Một quyền này tuy không hoa lệ bên trong quyền ý không ngờ lại ẩn chứa một loại " uy thế " đáng sợ khiến cho trong mắt Đông Phương Trường Minh xuất hiện một loại ảo giác thứ đang đánh về phía mình không phải là một quyền cương mà là một con sư tử cực lớn đang giương nanh múa vuốt xông thẳng tới muốn cắn xé thân thể nhỏ bé của bản thân. 

Đây không phải là thủ đoạn Linh Hồn Công Kích nhưng lại càng đáng sợ hơn Linh Hồn Công Kích một bậc chỉ cần lúc đông Phương Trường Minh đối diện với đầu đại hùng sư này xuất hiện một tia khiếp sợ hoặc chần chờ thì có nghĩa là về mặt khí thế hắn đã thua cho Sở Tương Ngọc một bậc như vậy tiếp theo cho dù hắn có chiếm thế thượng phong cũng không thể nào áp chế được đối thủ. 

Đông Phương Trường Minh đương nhiên hiểu rõ lợi hại của một chiêu này cho nên hắn không có ý tránh né mà mở miệng gầm vang lên một tiếng. 

Nếu như chiêu đầu tiên của Sở Tương Ngọc là muốn dùng " uy thế " của bản thân để áp chế Đông Phương Trường Minh cũng sẽ dùng " uy thế " của bản thân để đáp trả 

- Ngang! 

Trong lúc nhất thời chỉ thấy một con Hắc Long cực lớn từ trong cơ thể Đông Phương Trương Minh bắn ra xông thẳng lên bầu trời mở miệng cắn một cái. 

Con hùng sư do khí thế của Sở Tương Ngọc biến ảo mà thành lập tức bị nó nuốt vào trong bụng. 

- Không ngờ lại có thể phá tan uy thế của ta. Tà Đế quả nhiên là Tà Đế xem ra tiếp theo ta không thể lưu thủ rồi! 

Nhìn thấy cảnh đó trong mắt Sở Tương Ngọc lộ ra vẻ kinh sợ đây là lần đầu tiên hắn thất bại trong một trận so đấu về " uy thế " bất quá hắn không hổ danh là người đứng đầu Thái Cổ Thất Quân Chủ rất nhanh đã điều chỉnh lại tâm tình nhìn Đông Phương Trường Minh kêu lên một tiếng. 

- Ầm!

Tiếp theo đó chỉ thấy Sở Tương Ngọc vung tay lên từ trong không gian trước mặt rút ra một thanh trường thương cực lớn bên trên thân thương có điêu khắc hình ảnh chín đầu thần long đang há miệng tranh đoạt một cái mặt trời. 

- Đây là bội binh Bá Vương Liệt Nhật Thương của ta xin chỉ giáo!! 

Sở Tương Ngọc tay cầm trường thương nhìn Đông Phương Trường Minh nói. 

- Mời!

Đông Phương Trường Minh nghe vậy đưa tay ra làm tư thế thỉnh nói. 

- Bá Vương Thương Pháp - Thức Thứ Nhất - Trảm Tướng Đoạt Kỳ! 

Sở Tương Ngọc quát lên một tiếng nắm chặt trường thương trong tay đâm thẳng về phía Đông Phương Trường Minh. 

- Ầm ầm ầm.... 

Trên đường đi không gian bốn phía đều bị Bá Vương Liệt Nhật Thương xé toạc ra liên tục vang lên những tiếng nổ đùng đùng. 

- Trích Tinh Thủ! 

Đông Phương Trường Minh thấy vậy trong mắt lóe lên một tia sáng kêu lên một tiếng. 

- Ầm!

Tiếng quát vừa dứt thì chỉ thấy đầu thương của Bá Vương Liệt Nhật Thương đã bị Trích Tinh Thủ của Đông Phương Trường Minh nắm chặt không thể tiến thêm chút nào. 

- Vút! 

Đồng thời lúc này tay trái hắn cũng cong lên xuất quyền đánh thẳng vào đầu của Sở Tương Ngọc quyền tốc của hắn rất nhanh thường thì một quyền trước còn chưa đến nơi thì quyền sau đã đuổi sát đến cứu như vậy quyền quyền chất chồng lên nhau sinh ra một loại lực lượng khủng khiếp nghiền áp không gian bốn phía nếu một quyền này tin rằng cho dù đầu của Sở Tương Ngọc có rắn chắc đến đâu cũng sẽ bị đánh nát. 

- Ầm!

Nhưng mà Sở Tương Ngọc không hổ danh là Tuyệt Đại Quân Vương cho dù lâm nguy vẫn không có chút hoảng loạn xoay mạnh cán thương một cái. 

- Ngang ngang ngang... 

Trong chớp mắt chỉ thấy Bá Vương Liệt Nhật Thương phát ra ánh sáng chói mắt chín con Thần Long được điêu khắc trên thân thương đột nhiên đồng thời sống lại bay ra khỏi trường thương hung mãnh há miệng táp thẳng về phía Đông Phương Trường Minh mỗi con thình lình đều có thực lực có thể sánh ngang với một Thiên Cấp sơ kỳ cường giả. 

- Vù!

Đối diện với sự đột kích bất ngờ này trên mặt Đông Phương Trường Minh lần đầu hiện lên vẻ kinh hãi hắn trong lòng cho dù có không muốn cũng quả quyết lập tức thu hồi quyền thế, buông Bá Vương Liệt Nhật Thương ra sử dụng tất cả dồn hết tất cả sức lực của bản thân cấp tốc lùi lại phía sau. 

- Hóa Ảnh Phân Thân Thuật! 

Sau khi chạy đến vị trí an toàn Đông Phương Trường Minh lập tức sử dụng thân pháp độc môn của bản thân để phản công chỉ trong một giây ngắn ngủi trong hư không đã xuất hiện đến ngàn vạn Đông Phương Trường Minh đồng thời xuất hiện mỗi người thi triển một chiêu thức cùng lúc tấn công về phía Sở Tương Ngọc. 

- Bá Vương Thương Pháp - Đệ Nhị Thức - Tảo Đãng Quần Ma! 

Nhìn thấy cảnh đó sắc mặt Sở Tương Ngọc đại biến Bá Vương Liệt Nhật Thương trong tay không chút chần chừ quét ngang qua trong lúc nhất thời đã chém nát vô số ảo thân của Đông Phương Trường Minh như phá nát những tờ giấy vụn. 

- Ha ha ha... Tà Đế ta cứ tưởng một chiêu này của ngươi có gì đáng sợ thì ra cũng chỉ là làm màu mà thôi!! 

Sở Tương Ngọc thấy vậy không khỏi hưng phấn cười nói. 

- Đại Phá Diệt Cấm - Tỏa Thần Thức! 

Nhưng mà hắn còn chưa kịp dứt lời thì đột nhiên bên tai lại vang lên một tiếng nói lạnh lẽo. 

- Ầm!

Tiếp theo Sở Tương Ngọc chỉ cảm thấy toàn thân nặng nề trùng xuống nhìn kỹ lại thì mới kinh hãi phát hiện bản thân không biết từ lúc nào đã bị hàng ngàn sợi dây xích trói chặt. 

Mà Đông Phương Trường Minh lại ung dung từ bên trong hư không bước ra nhìn hắn mỉm cười. 

- Tà Đế không ngờ ngươi lại là tên tiểu nhân bỉ ổi chỉ biết đánh lén người khác nếu có gan thì mau thả ta ra chúng ta ác chiến thêm ba trăm hiệp!!

Sở Tương Ngọc nhìn về phía Đông Phương Trường Minh căm phẫn gầm lên một tiếng hắn tung hoành Lục Giới không biết bao nhiêu năm chưa từng nghĩ bản thân sẽ có một ngày bị người khác dùng xiềng xích trói chặt như hôm nay loại cảm giác khuất nhục này cơ hồ làm hắn muốn nổ tung. 

- Bỉ ổi! Sở Tương Ngọc ngươi phải nhớ kỹ bây giờ chúng ta là kẻ địch người có dám nói trước đây khi đối phó với kẻ địch của mình ngươi chưa từng dùng những chiêu thức như ta đang dùng hay không? 

Đông Phương Trường Minh khinh thường nói. 

Nghe được những lời đó Sở Tương Ngọc khôngnói được lời nào. Đúng vậy trước đây hắn không phải là chưa từng thi triển những loại âm chiêu để đối phó kẻ địch của mình bây giờ lấy tư cách gì để trách cứ Đông Phương Trường Minh dùng những chiêu thức như vậy đối phó bản thân chứ? 

Có trách thì cũng chỉ có thể trách bọn họ là kẻ địch mà thôi!!

PS: Vì lý do cốt truyện nên mình tạm thời chỉ miêu tả qua loa về sáu người Quân Vương khác trong Thái Cổ Thất Quân Chủ mong các bạn thông cảm, mình hứa trong những chương tiếp theo sẽ miêu tả kỹ hơn về bọn họ!!