Thần Mộ 2

Chương 142: Phá kính trọng viên(Gương vỡ lại lành)




Thần Nam rời khỏi cổ tinh linh bộ lạc, nhìn xuống những dãy núi trùng điệp bên dưới, cùng những cánh rừng nguyên thủy ngút ngàn tầm mắt, cả bọn đột nhiên cảm giác mất phương hướng, không biết tiếp theo lên đi đâu, làm gì

Tìm một nơi ẩn cư, khổ tu bản linh? Không thực tế, tu vi đạt đến cảnh giới của bọn họ, hiệu quả của khổ tu không nhanh bằng lịch luyện ngoài đời, thể nghiệm trong chiến đấu.

Thần Nam nghĩ lại mọi việc, bất luận là vào lúc đại chiến cùng người bày thế cuộc, hay lúc chuẩn bị chia tay, nữ tử thần bí đó đã nhiều lần đề cập đến mười tám tầng địa ngục, điều này làm Thần Nam có chút hoài nghi, lẽ nào nàng ta ám chỉ điều gì

"Grào…ta cảm thấy mất đi mục tiêu trong cuộc sống, thật mong có được một vị long muội muội từ trên trời rơi xuống". Tử kim thần long rống vang, làm vô số thú vật bên dưới kinh hoàng chạy trốn.

"chúng ta cần tranh thủ tất cả khả năng đề thăng tu vi, mọt ngày nào đó sẽ phá toái hư không, tiến nhập thiên giới. Còn bây giờ, ta nghĩ chúng ta lên thăm quan 18 tầng địa ngục một chút". Thần Nam giải thích đơn giản những việc liên quan đến người bày thế cục với ba thần thú, đối với ba tên trời đánh này, hắn không dấu diếm chút nào.

"Ta thích tiến nhập thiên giới, bây giờ phàm giới chỉ có ta là chính tông đông phương thần long. Vì hạnh phúc tương lai của ta, ta nhất định phải nỗ lực tiến nhập thiên giới, tranh thủ tìm một tiên nữ rồng làm vợ, grào…" Tử kim thần long lại bắt đầu gào thét



Nhìn Tử kim thần long, rồi lại nhìn tiểu long, Thần Nam cười nói: "Nếu như không biết Long bảo bảo là do một thiên long sau khi trọng thương hóa thành, ta còn nghĩ nó là do lão du côn nhà ngươi năm đó một phút hoang đường, cùng nữ nhi của thần long Khôn đức sinh hạ".

"Kháng nghị! Nghiêm trọng kháng nghị" tiểu long vung vẩy kim hoàng sắc tiểu quyền đầu, dường như vô cùng bất mãn cái suy nghĩ đó của Thần Nam.

Con rồng du côn chút nữa rơi từ trên không xuống, phun phì phì nói: " Nếu như ta có một đứa con như thế, không bị tức chết mới là lạ".

Thần Nam nói: "Ta rất lấy làm kì về việc phân chia thực lực của long tộc. Trước hết là nói về rồng của phương Tây. Thứ nhất là địa long, cấp thứ hai là phi lòng, cấp ba á long, cấp bốn cự long, cấp năm thánh long, cấp sáu thần long. Còn rồng của Đông thổ, ta chỉ biết ngươi và tiểu long. Các ngươi ở cấp sáu là thần long, vậy cấp 7 lẽ nào lại là thiên long cảnh giới, trạng thái toàn thịnh của Long bảo bảo năm xưa.

"
Sai, vô cùng sai" Tử kim thần long lắc đầu nói: "Thần long ý là cảnh giới thông thần, là tôn xưng cường đại nhất của long tộc. Thực lực của bọn họ tối thiểu là lục giai. Còn tu vi đạt đến thất giai, vẫn được coi là nằm trong cảnh giới thần long. Tu vi đạt đến bát giai, có phải vẫn nằm trong phạm trù thần long không, ta cũng không biết. Bởi vì lúc ta mạnh nhất cũng mới chỉ đạt đến thất giai. Đối với thực lực của các cấp phía sau ta không biết. Còn đối với cảnh giới thiên long, thực cũng không biết rốt cục là ở cấp độ bao nhiêu. Chỉ biết rằng sau khi đạt đến cảnh giới thiên long, bản thân có thể cảm giác rõ ràng thân thẩn phát sinh tiến hóa, cảm giác rõ ràng mình đã tiến vào cảnh giới thiên long. Còn thiên long rốt cục là cường đại đến trình độ nào, thực là khó đoán. Trong lịch sử của long tộc, rất ít kẻ đạt được đến cảnh giới thiên long".

Thần Nam kì quái nhìn Long bảo bảo, thật khó tưởng tượng tên tiểu quỷ đáng yêu tham ăn này ngày xưa đã từng là thiên long

Tiểu long ưỡn cái ngực nhỏ kim hoàng sắc nói: "
Ta là đại đức đại uy bảo bảo thiên long, ta…" nói đến đây nó lại trùng xuống, lầm bầm nói: "ta thực không có chút ấn tượng nào, căn bản không biết bản thân là một thiên long".

Nửa ngày sau, cả bọn đã thoát ra khỏi vùng núi non trùng điệp đó, bên dưới đã xuất hiện những thành trấn của nhân loại. Đây là vùng thuộc về Mạn La đế quốc trong Tây phương tứ đại đế quốc.

Tây đại lục cũng giống như Đông đại lục, chủ yếu chia thành vài nước lớn. Ngoài ra còn gần trăm tiểu quốc sinh tồn ở các khu trung gian. Bốn nước lớn ở Tây phương là Tân Lan, Mạn La, Lạp Thóat Duy Á, Ai Khắc Tư

Tân Lan nằm ở phía đông của Tây đại lục. Mạn La ở phía nam, Lạp Thoát Duy Á chiếm cứ bắc phương, còn Ai Khắc Tư hùng bá phía tây.

Vị trí của mười tám tầng địa ngục nằm ở Bái Đán thành, thánh thành của Quang Minh giáo hội. Thành nằm ở trung tâm của Tây đại lục, xung quanh có nhiều hoang mạc, thảo nguyên, có rất nhiều tiểu quốc, là vùng đất chiến tranh, được bao quanh bởi tứ đại đế quốc.

Cổ linh tinh bộ lạc mà bọn họ vừa rời đi nằm ở phía tây của đại lục, do đó bọn họ đi về phía đông, hướng về Bái Đán thành.

Bọn họ không vội, do đó một ngày sau bọn họ mới tới được vùng đất chiến tranh đó.

Cách Bái Đán Thành vài trăm dặm, Tiểu Phượng Hoàng đột nhiên kêu lên: "trời ơi, đại yêu quái, mọi người nhìn kìa, có hai đại yêu quái đang bay về phía chúng ta".

Thoạt nhìn, từ phía xa hai đám mây đen nhanh chóng bay tới. Nhìn kĩ thực khiến người ta kinh sợ. Một con ếch xanh khổng lồ, cùng một con cóc khổng lồ, hai con vật cao gần năm mươi trượng, như hai hòn núi phi hành giữa không trung.

"
Lạy thần tình yêu" Long bảo bảo kinh ngạc nói: "Đó là yêu ếch xanh và yêu cóc, thật là hai núit thịt mà".

Tử kim thần long nghi ngờ nói: "
Con ếch xanh khổng lồ kia, giống như đại yêu quái Ma Oa của Côn Lôn huyền giới, lão chạy đến Tây phương làm gì nhỉ? Ồ, hình như lão bị trong thương, nhìn xem, miệng của lão không ngừng thổ huyết…"

Thần Nam kinh hãi nói: "
Đúng là một trong bốn đại yêu ma của Côn Lôn? Không ngờ bản thể của lão lại to lớn đến mức này".

Càng tới gần, có thể nhìn thấy con ếch xanh khổng lồ miệng không ngừng trào máu ra ngòai, còn con cóc khổng lồ đang bảo hộ bên cạnh nó, thần tình có vẻ khẩn trương

Tiểu Phượng Hoàng nói: "
Hình như đúng là Ma Oa lão gia, ta cảm giác được khí tức quen thuộc

"Đúng, là Ma Oa" Thần Nam khẳng định, sau đó lại băn khoăn: "Nhưng con cóc khổng lồ kia là ai?".

"Ha ha, grào." Tử kim thần long cười lớn: "Ta có thể đoán được là ai, chính là thanh mai trúc mã của lão, là lão bà cùng lớn lên với lão, cũng là một đại yêu của Côn Lôn huyền giới. Nhưng do nhiều nguyên nhân khác nhau, Yêu cóc đó giận nhau với Ma Oa, từ đó lưu lãng bên ngoài, không quay trở lại Côn Lôn huyền giới. Ha ha…không ngờ lão ếch xanh lại chạy đến Tây thổ tìm lão bà, nhưng có gì đó không ổn. Làm sao lão lại bị thương nhỉ, lẽ nào lại bị con cóc kia đả thương? Thật là một cô vợ cáp mô cương đại, dữ tợn".

Hiển nhiên hai đại yêu ma cũng đã chú ý đến bọn họ. Khi hai bên tiến lại gần, tốc độ đều giảm xuống.

Thần Nam lớn tiếng hỏi: "Tiền bối bị làm sao vậy, làm sao lại đến tây thổ, làm sao lại bị trọng thương vậy?".

Tử kim thần long bên cạnh hắc hắc cười nói: "Không phải là bị cáp mô đại tẩu, dùng oán khí tích lũy ngàn năm đánh trọng thương đó chứ. Hắc hắc, chúc mừng hai vị gương vỡ lại lành".

Cáp Mô trừng mắt nhìn con rồng du côn, Ma Oa giơ tay quệt vệt máu trên mép nói: "Một lời khó hết, ta bị thương ở mười tám tầng địa ngục.

Thông qua lời kể vắn tắt của Ma Oa, bọn Thần Nam biết được nguyên nhân lão từ Đông thổ đến mười tám tầng địa ngục, biết được việc lão cùng giáo hoàng đại chiến một phen.

Khi nghe lão kể đến đoạn Trấn Ma thạch bay lên trời, Thần Nam đột nhiên biến sắc. Tại vĩnh hằng sâm lâm, dường như hắn đã từng nghe nữ tử thần bí nói qua, Trấn Ma thạch đến từ mười tám tầng địa ngục. Hiện giờ thông qua sự chứng thực của Ma Oa, hắn vô cùng kinh ngạc, dù thế nào cũng không tưởng nổi Trấn Ma thạch vốn là ma thạch trấn áp mười tám tầng địa ngục.

Sau khi Trấn Ma thạch bay đi, vì muốn áp chế tà ma, tà thần đang muốn phá phong ấn, Quang Minh giáo hội đem một đốt xương ngón tay vốn được lão quang minh thần bí mật truyền thừa vạn năm trấn ở bên dưới quang minh thần điện, không ngờ hoàn toàn bình được động loạn.

Trong suốt quá trình đó, giáo hoàng hứa với ma oa, chỉ cần lão không tranh thủ cháy nhà hôi của, thì sẽ phóng thích cho nửa thân ếch kia. Ma Oa tuân thủ lời hứa. Sau đó, khi mười tám tầng địa ngục bình tĩnh trở lại, giáo hoàng cũng giữ lời hứa, muốn mở tầng địa ngục thứ 11, lúc này liền xuất hiện vấn đề.

Một đốt xương ngón tay nhìn chẳng để vào mắt thay thế Trấn Ma thạch, áp chế mười tám tầng địa ngục, không chỉ uy hiếp yêu ma bên dưới, mà cả giáo hoàng cũng không cách nào mở được tầng địa ngục thứ 11. Cho dù không gian ma pháp đắc ý nhất của giáo hoàng cũng thất hiệu.

Ma Oa khẩn trương, lão cũng thử phá giải phong ấn, nhưng căn bản không có chút kết quả. Nhưng lão không bỏ cuộc, ở lại Bái Đán thành một ngày. Tranh thủ lúc Quang Minh giáo hội không chú ý, lão muốn bí mật gỡ đốt xương ngón tay đó ra, giải cứu nửa bản thể bị phong ấn

Chỉ là, lão không hề nghĩ đến, việc làm đó chút nữa đã dẫn đến họa sát thân cho lão.

Đốt xương ngón tay nhỏ nhoi đó, nhìn chẳng để vào mắt, giống như là đã bị phong hóa hết, tạo cho người ta cảm giác, chỉ cần miết nhẹ một cái là tan ra. Nhưng Ma Oa không ngờ, khi lão vừa đột nhập vào bên dưới thần điện, cái đốt xương đốt bạo phát ma khí trùm trời, chớp mắt phóng đại hàng vạn lần, như là một chiếc cột chống trời bằng xương trắng, giáng về phía lão.

Trong chớp mắt, ma khí như uông dương đại hải, bảo phủ cả tòa Bái Đán thành, chiếc cột làm bằng xương trắng đứng giữa trung tâm, toàn bộ tòa thành rơi vào khủng khoảng.

Giáo hoàng biết ngay là có chuyện gì xảy ra. Lão đoán có người đột nhập xuống bên dưới thần điện, mới có thể có kết quả khủng khiếp thế này. Lão liền dùng không gian ma pháp, muốn đem kẻ xâm nhập tống ra chỗ khác, tránh để xảy ra hậu quả xấu hơn.

Sau khi Ma Oa bị không gian ma pháp cường hành đem đi, ma khí trùm trời quanh Bái Đán thành mới từ từ biến mất, cột xương cao trăm nghìn trượng cũng từ từ trở lại thành một đốt xương ngón tay.

Không gian ma pháp tác dụng lên người Ma Oa, nhanh chóng đưa lão đến trụ sở của giáo hoàng, do đó mà Ma Oa mới may mắn giữ được tính mệnh của mình.

Nhưng cho dù là như vậy, cột xương khổng lồ mặc dù chưa đánh trúng Ma Oa, nhưng ma khí khủng khiếp trong chốc lát cũng khiến Ma Oa suýt toi mạng. Sau đó rất nhiều thần chức nhân viên của quang minh giáo hội, cùng dùng quang hệ thần thánh ma pháp trì liệu, mới có thể đưa lão từ quỷ môn quan trở về.

Quang Minh giáo hội sở dĩ phí lực bảo vệ tính mạng của lão, bởi vì sợ phát sinh hiểu lầm với Côn Lôn huyền giới, làm phát sinh đại chiến giữa hai tập đoàn thế lực hùng hậu này.

Cáp Mô vẫn lưu lạc tại tây phưong từ trước. Khi Ma Oa tiến vào tây thổ, Cáp Mô đã cảm ứng được khí tức của lão, hai người vì nhiều nguyên nhân mà chia tay, nhưng khi cảm ứng được Ma Oa bị trọng thương, Cáp Mô vẫn xuất hiện tương trợ.

Thấy việc quay trở lại đông thổ quá xa, Ma Oa ngại ngùng quyết định về nơi ở của Cáp Mô dưỡng thương, do đó mới vô tình gặp bọn Thần Nam trên đường.

Ma Oa nghe bọn Thần Nam muốn vào 18 tầng địa ngục, thần tình nghiêm túc nói: "Với tu vi của các ngươi mà đến đó, căn bản không tra cứu được gì. Cái đốt xương ngón tay đó thật khủng khiếp, đối mặt với nó, ta có một cảm giác bản thân chỉ yếu nhược như sâu kiến. Hơn nữa trong quá trình đó, ta nghe được một âm thanh như có như không khiến cho ta sởn cả gai ốc".

"
Âm thanh gì?" Tiểu Phượng Hoàng hiếu kỉ hỏi

"
Do ma mà chết…do ma mà sinh…"