Thần Ma Thiên Tôn

Chương 860: Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình




Ngoài những tài tuấn trẻ tuổi, cũng có một số cường giả đời trước của Trung Thổ tới Cửu Thiên Thánh Thành.

Những lão bối cường giả đó đều ẩn mình để quan sát trận chiến trên Tử Mẫu Hà.

Lão giả của Thanh Mộc Thánh Thổ và Cửu Khư Thánh Thổ đều tối sầm mặt lại.

Đệ nhất cường giả lớp trẻ của Thanh Mộc Thánh Thổ và Cửu Khư Thánh Thổ, cộng với nhị công tử của đệ tứ thế giới chi chủ, ba cường giả hàng đầu liên thủ lại vẫn không thể xử lý được một Linh Tử của Thiên Đế Sơn.

Việc này mà truyền ra ngoài thì Thanh Mộc Thánh Thổ và Cửu Khư Thánh Thổ còn mặt mũi nào?

- Sao tên tiểu tử này lại mạnh như vậy? Chiến lực như thế cũng không yếu hơn Chân Nhân đệ nhất cảnh là bao. Quá nghịch thiên!

Thái Thượng trưởng lão của Thanh Mộc Thánh Thổ phẫn nộ.

- Hơn nữa hắn còn là Đấu Chiến Thần Long Sứ, không có ấu thần long hợp thể đã ở trạng thái này. Nếu hắn hợp thể nữa thì sẽ mạnh tới mức nào?

Thái Thượng trưởng lão của Linh Khu Thánh Thổ nói.

Thái Thượng trưởng lão Cửu Khư Thánh Thổ lên tiếng:

- Các ngươi đừng có nâng cao chí khí của địch, hạ thấp uy phong bên mình như vậy. Cửu Khư Thần Tử cũng có kỳ ngộ nghịch thiên, tu được một loại thần thuật, khi thi triển chắc chắn sẽ trấn áp được Ninh Tiểu Xuyên. Chỉ là uy lực của nó quá lớn, nếu thi triển chắc chắn sẽ chết người.

Thái Thượng trưởng lão Thanh Mộc Thánh Thổ nói:

- Thanh Mộc Thần Tử cũng có kỳ ngộ, có một món chí tôn vương khí hoàn chỉnh. Chỉ là sợ một số kẻ tâm bất chính nhòm ngó nên mới không dùng. Cứ đợi đi! Chí tôn vương khí xuất hiện xem ai so được?

Một vị lão giả khác cười:

- Các ngươi đừng quên Âu Dương thiếu gia là thứ tử của đệ tứ thế giới chi chủ. Lẽ nào hắn lại thiếu tuyệt chiêu sao? Giờ cứ để Ninh Tiểu Xuyên đắc ý trước, lát xem ai mới là cường giả thật sự!



Ninh Tiểu Xuyên tay cầm Ngọc Tỷ, biến thành một tòa ngọc thạch thần ấn to bằng cả ngọn núi, đập thẳng trúng ngực Âu Dương Thừa Đức, phát ra tiếng rắc.

Xương sườn Âu Dương Thừa Đức vỡ vụn, miệng phun máu tươi, bay ngược ra phía sau.

Cửu Khư Thần Tử vì để giảm sự tiêu hao nguyên khí đã không dùng Không Gian Ma Phương nữa.

Hai tay hắn kết ấn pháp, tung ra một vòng xoáy không gian to vài trăm mét.

Ở giữa vòng xoáy chính là bàn tay hắn.

Vòng xoáy không ngừng bành rướng, tốc độ xoay tròn càng ngày càng nhanh, lan rộng về bốn phương tám hướng.

Vút!

Xoáy không gian không ngừng hút Ninh Tiểu Xuyên về phía bàn tay của Cửu Khư Thần Tử.

- Xem ngươi làm thế nào thoát khỏi bàn tay ta?

Cửu Khư Thần Tử đứng trên không trung, bàn tay hướng xuống, cười đắc ý.

Ninh Tiểu Xuyên gọi nửa cây Tinh La Kích rồi vung tay, cây kích giống như lưu tinh bắn ra từ lòng bàn tay hắn.

Phập!

Bàn tay Cửu Khư Thần Tử bị Tinh La Kích xuyên qua, để lại một cái lỗ đỏ lòm đầy máu.

Cửu Khư Thần Tử kêu lên một tiếng, cơn đau từ bàn tay truyền khắp cơ thể, máu tươi không ngừng chảy ra, toàn thân hắn cũng run rẩy.

Vù!

Tinh La Kích lại được Ninh Tiểu Xuyên điều khiển tấn công về phía Cửu Khư Thần Tử.

Ánh mắt Cửu Khư Thần Tử đầy sự oán độc, nắm chặt bàn tay bị thương lại, lập tức chui vào cửa không gian tránh công kích của Tinh La Kích.

Tinh La Kích trượt mục tiêu, để lại trên mặt đất một cái hố lớn đường kích hơn hai trăm mét, cả mặt đất rung chuyển dữ dội.

Ninh Tiểu Xuyên vốn định thừa thắng xông lên truyk kích, nhưng Thanh Mộc Thần Tử lại tấn công từ phí sa, tay cầm cây Thần Thụ vung lên khiến cả không gian rung chuyển.

Ninh Tiểu Xuyên điều động Diệt Thế Ma Hỏa đánh ra một đạo hỏa diệm thủ ấn khổng lồ.

Cây Thần Thụ lập tức bốc cháy.

Thanh Mộc Thần Tử đại kinh, lập tức lùi về sau, gọi Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình ra hút Diệt Thế Ma Hỏa vào trong để tránh ngọn lửa lan rộng.

- Ngọn lửa thật lợi hại, còn hơn cả Thần Tức Long Hỏa.

Cho dù Diệt Thế Ma Hỏa có bị hút mất nhưng Thanh Thiên Mộc vẫn bị hỏng nặng, được Thanh Mộc Thần Tử thu về cơ thể.

Ninh Tiểu Xuyên đứng trên thập nhị phẩm hắc liên, nhìn ba người ở ba hướng khác nhau, nói:

- Lẽ nào các ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?

Thanh Thiên Mộc bị tổn hại, Thanh Mộc Thần Tử rất đau lòng, càng thêm hận Ninh Tiểu Xuyên, trầm giọng nói:

- Chiến đấu mới chỉ bắt đầu!

Thanh Mộc Thần Tử truyền nguyên khí vào Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình.

Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình lập tức bay lên, biến cao hơn ba mươi trượng, không ngừng xoay tròn trên không trung, vô số đường hoa văn hỏa diệm hiện lên trên thân bình, tạo thành một cái ấn ký hình đầu lâu.

Một luồng năng lượng khủng bố bạo phát từ trong Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình.

Thân bình rung lên, hơn mười ngọn núi bên bờ Tử Mẫu Hà lập tức uỳnh uỳnh sụp xuống thành bình địa.

- Chí tôn vương khí!

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên nghiêm lại.

Tuy Ninh Tiểu Xuyên hắn cũng có Tinh La Kích là chí tôn vương khí nhưng nó không nguyên vẹn, không thể phát huy nổi ba phần sức mạnh của chí tôn vương khí.

Còn Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình của Thanh Mộc Thần Tử lại là một món chí tôn vương khí hoàn chỉnh

Chí tôn vương khí tàn khuyết và chí tôn vương khí hoàn chỉnh căn bản không cùng một khái niệm, khoảng cách sức mạnh là quá lớn.

- Nói thật với ngươi, một khi sức mạnh của Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình được kích phát thì ta cũng khó lòng khống chế. Tùy tiện một đòn cũng có thể hủy diệt ngươi. Ninh Tiểu Xuyên, giờ ngươi nhận thua vẫn còn kịp.

Thanh Mộc Thần Tử dùng toàn bộ sức mạnh duy trì Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình.

Với tu vi của hắn tế chí tôn vương khí ra quả thực có chút quá sức.

Ninh Tiểu Xuyên có nhận thua không?

Đương nhiên là không.

Nếu nhận thua thì không phải sẽ phải dâng Bảo Châu Địa Tạng cho hắn hay sao?

Cho dù có phải liều mạng cũng phải chiến.

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không đáp lại Thanh Mộc Thần Tử, hắn kích phát chí tôn lực, cơ thể phát ra hắc bạch quang chói lòa.

Với hắn là trung tâm, cả trời đất bị chia thành hai nửa ban ngày và ban đêm.

Bên trái hắn là màn đêm đen kịt, giơ tay ra cũng không nhìn được năm ngón.

Bên phải hắn lại là buổi sáng, hoàn toàn bị bạch quang bao trùm, trong không khí vô số dòng khí lưu màu trắng sữa.

- Đây là thứ thần thông gì?

Tu sĩ của cả Cửu Thiên Thánh Thành đều đại kinh thất sắc. Họ chưa từng thấy thần thông nào quỷ dị như vậy, có thể tạo ra đồng thời màn đêm và ban ngày.

Một nữ tử trẻ tuổi đứng phía sau bà lão xấu xí, ánh mắt mang thần sắc cao ngạo:

- Không ngờ Thiên Hư Đại lục cũng có người tu luyện được Thể Chất Chí Tôn . Xem ra lần này tới Thiên Hư Đại Lục cũng không mất công.

Bà lão xấu xí cười:

- Thất công chúa, người lớn lên ở Thiên Đình, luôn nghĩ cường giả trong thiên hạ đều ở Thiên Đình cả. Cũng không biết được thế giới bên ngoài rộng lớn thế nào.

- Bên ngoài Thiên Đình có rất nhiều lão cổ đồng ẩn cư, mỗi người đều là đại nhân vật thông thiên triệt địa, bình thường ẩn mình trong rừng sâu, không chịu tác động của hiệu lệnh Thiên Đình. Nhưng một khi thiên hạ đại loạn họ tự nhiên sẽ xuất hiện.

- Ngoài thiên đình càng có nhiều thiên tài, trong đó một số nhân kiệt nghịch thiên cũng không thua kém thần đồ được bồi dưỡng ở Thiên Đình từ nhỏ.

Nữ tử cao ngạo kia lạnh giọng:

- Thiên tài tu luyện được Thể Chất Chí Tôn quả thực rất hiếm gặp. Giờ ta đi chiêu mộ hắn.

- Không vội, không vội, cứ đợi xem sao.

Bà lão xấu xí cười nhạt.

Nữ tử cao ngạo kia nói:

- Tuy hắn tu luyện ra Thể Chất Chí Tôn nhưng dù sao cũng chưa đột phá Chân Nhân Cảnh. Lẽ nào bà bà cho rằng hắn có thể đánh bại ba thiên kiêu của Trung Thổ kia sao? Vạn nhất hắn chết dưới chí tôn vương khí của đối phương, như vậy với Thiên Đình, với Thần Trữ Cung mà nói thì là tổn thất cực lớn.

- Đợi, cứ đợi tiếp. Ta muốn xem cực hạn của hắn đến đâu.

Bà lão xấu xí nói.

Trên Tử Mẫu Hà, Cửu Khư Thần Tử và Âu Dương Thừa Đức cũng bị sức mạnh của chí tôn vương khí chấn nhiếp, lập tức lùi ra xa, sợ năng lượng của chí tôn vương khí chạm tới.

Ninh Tiểu Xuyên tay cầm Tinh La Kích, truyền chí tôn khí vào cây kích.

Tinh La Kích lập tức phát sáng chói lòa, rồi lao thẳng vê fphía Thanh Mộc Thần Tử.

- Vẫn còn dám chiến? Đây là ngươi tự tìm các chết!

Thanh Mộc Thần Tử tung Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình ra lao vào Tinh La Kích.

Uỳnh uỳnh!

Tinh La Kích tuy chỉ là một món tàn khí, nhưng Ninh Tiểu Xuyên đã điều động chí tôn chi lực, hai loại ánh sáng bọc quanh Tinh La Kích, chặn được Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình lại.

Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Mộc Thần Tử lúc này đều phải chịu áp lực rất lớn, chỉ cần không cẩn thận một chút có thể tan thành tro bụi.

Âu Dương Thừa Đức đứng ở phía xa, ánh mắt lóe sát ý, lấy ra một tấm ngọc phù to bằng bàn tay.

Chính là lúc này.

Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Mộc Thần Tử quần thảo nhau không tách rời, Âu Dương Thừa Đức tung ngọc phù ra.

Tấm ngọc phù này là do đích thân đệ tứ thế giới chi chủ khắc, trên đó còn có chín đạo năng lượng Chí Tôn.

Ba đạo năng lượng hạ đẳng bằng một đòn toàn lực của tu sĩ Chân Nhân đệ nhất cảnh.

Ba đạo năng lượng trung đẳng bằng một đòn toàn lực của tu sĩ Chân Nhân đệ nhị cảnh.

Ba đạo năng lượng cao đẳng bằng một đòn toàn lực của tu sĩ Chân Nhân đệ tam cảnh.

Theo Âu Dương Thừa Đức thì dùng tới một đạo năng lượng trung đẳng, phát ra một đòn bằng tu sĩ Chân Nhân đệ nhị cảnh là đủ nghiền nánt Ninh Tiểu Xuyên rồi.

- Ninh Tiểu Xuyên, đến lúc ngươi phải chết rồi!

Âu Dương Thừa Đức khởi động một đạo năng lượng trung đẳng, bề mặt ngọc phù bắn ra một nắm đấm hỏa diệm khổng lồ, nhằm lưng Ninh Tiểu Xuyên mà tấn công.

Ninh Tiểu Xuyên đang đấu pháp với Thanh Mộc Thần Tử, chống đỡ công kích của Diệt Diễm Phỉ Thúy Bình.

Khi Âu Dương Thừa Đức đanh ra ngọc phù Chí Tôn thì Ninh Tiểu Xuyên đã cảm nhận được kình khí mạnh mẽ từ phía sau.

Luồng năng lượng đó tuyệt đối không thua kém Âu Dương Thừa Đức, còn mạnh hơn một chiêu toàn lực của Âu Dương Thừa Đức tám chín lần, sức mạnh vượt qua của một Chân Nhân thông thường.