Thần Ma Thiên Tôn

Chương 855: Nhân kiệt Trung Thổ




Cửu Khư Thần Tử nhìn ngọn cây thần chọc trời sau lưng Thanh Mộc Thần Tử:

- Không ngờ ngươi tìm được Mộc Hồn của Thanh Thiên Mộc trong truyền thuyết, lại còn luyện Mộc Hồn vào cơ thể. Như vậy không phải càng khiến người ta càng khâm phục sao?

Sau lưng Thanh Mộc Thần Tử là một ngọn cổ thụ màu xanh cao hơn vạn trượng. Rễ của nó to như con cầu long (một loại rồng có sừng trong truyền thuyết), mỗi chiếc lá đều có thể che cả bầu trời. Thật giống như thần mộc trong truyền thuyết, nối liền bầu trời và mặt đất, leo theo thân cây có thể lên đến trời.

Cửu Khư Thần Tử dùng không gian bí thuật để không gian xung quanh bị biến dạng, nên tu sĩ trong Cửu Thiên Thánh Thành không thấy được ngọn cây thần cao vạn trượng này.

Thanh Mộc Thần Tử nói:

- Sứ giả của Thiên Đình giá lâm Thiên Hư Đại Lục, đồng thời sẽ xây dựng Thần Trữ Cung. Tin tức này sau khi truyền về Thánh Thổ, chưởng giáo Chân Nhân đã quyết định đưa một viên Mộc Nha Tinh tới Cửu Thiên Thánh Thành để ta đột phá cảnh giới. Cửu Khư Thánh Thổ cho ngươi thứ chí bảo gì?

Cửu Khư Thần Tử tỏ ra rất bình thản, đặt một quân cờ xuống nói:

- Một viên Chân Long Đan, luyện chế từ huyết dịch của Chân Long và Long Vân, giá trị có lẽ hơn Mộc Nha Tinh.

Thanh Mộc Thần Tử cười:

- Cửu Khư Thánh Thổ các ngươi thật rộng rãi, xem ra ngươi chắc chắn phải vào Thần Trữ Cung.

Cửu Khư Thần Tử cười:

- Ta cũng chắc chắn phải có Cửu Thiên Thánh Nữ.

Thanh Mộc Thần Tử nói:

- Nghe nói dung nhan Cửu Thiên Thánh Nữ tựa thần tiên, thiên phú cũng là vạn năm khó gặp. Nếu có thể cùng nàng song tu, căn bản không cần dùng Mộc Nha Tinh là ta có thể dễ dàng đột phá Chân Nhân Cảnh. Sau khi đạt tới Chân Nhân Cảnh rồi, dùng Mộc Nha Tinh tu vi của ta có thể lên cảnh giới cao hơn.

- Xem ra ngươi vẫn chưa từ bỏ Cửu Thiên Thánh Nữ. Cũng được, ta đã muốn đấu với ngươi một trận từ lâu rồi. Vừa hay nhân cơ hội này để xem Thanh Thiên Mộc Hồn của ngươi rốt cuộc lợi hại thế nào.

Cửu Khư Thần Tử nói.

Hai đạo ngọc quang từ xa bắn tới, lần lượt rơi vào tay Cửu Khư Thần Tử và Thanh Mộc Thần Tử.

Hai vị Thần Tử mở tay ra, sau khi đọc nội dung trong ngọc thư thì nhìn nhau cười.

- Cuối cùng cũng có thể thấy dung nhan thật sự của vị Cửu Thiên Thánh Nữ đó. Mong là không khiến ta quá thất vọng.

Cửu Khư Thần Tử đứng dậy chỉnh lại trường bào.

- Thái Hoa Chân Nhân lại hẹn chúng ta tới Lâm Lang Điện. Xem ra bà ta cũng mời không ít thiên tài tuấn kiệt chứ không phải chỉ hai ta.

Thanh Mộc Thần Tử nói.

- Dù gì cũng là Thánh Nữ của Cửu Thiên Các, chắc chắn sẽ có rất nhiều đối thủ cạnh tranh, chẳng có gì ngạc nhiên cả.

Cửu Khư Thần Tử nói.

Hai người biến thành hai chùm sáng bay về phía Lâm Lang Điện.

Tin tức Cửu Thiên Thánh Nữ sẽ chọn đạo lữ song tu ở Lâm Lang Điện truyền đi khắp Cửu Thiên Thánh Thành.

Thiên chi kiêu tử của các đại Thánh Thổ đều đổ xô về Lâm Lang Điện, đều muốn tận mắt chứng kiến phong thái của Cửu Thiên Thánh Nữ. Nếu được nàng chú ý tới thì chắc chắn sẽ được rất nhiều người khâm phục.

Ninh Tiểu Xuyên đương nhiên cũng biết tin này, trong lòng càng thêm phẫn nộ:

- Bà già Thái Hoa Chân Nhân này lại dùng cách này để chọn đạo lữ cho Bảo Châu Địa Tạng, thật quá đáng!

Ninh Tiểu Xuyên lập tức tới Lâm Lang Điện, bất luận thế nào cũng không thể để kẻ khác cướp mất Bảo Châu Địa Tạng.

Tiểu Hồng theo bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, cũng rất lo lắng. Nếu Cửu Thiên Thánh Nữ song tu cùng người khác thì chắc chắn Tiểu Hồng cũng không có được viên Long Nguyên của ấu thần long kia.

- Ninh Tiểu Xuyên, lần này ta sẽ toàn lực giúp đỡ ngươi. Nếu thực sự không được thì ngươi cứ nói với Thái Hoa Chân Nhân rằng ngươi và Thánh Nữ tỷ tỷ đã song tu lâu rồi. Còn ta chính là con gái của các ngươi.

Tiểu Hồng nói.

- Ngươi cũng cố gắng quá nhỉ? Thái Hoa Chân Nhân tin mới lạ, đừng cứ đưa chủ ý bừa bãi đi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Khi Ninh Tiểu Xuyên tới Lâm Lang Điện thì đã có rất nhiều thiên tài tuấn kiệt tập trung ở đó. Tất cả đều không phải hạng tầm thường, trên người là khí thế hùng hồn.

- Tại hạ Âu Dương Thừa Đức, không biết các hạ là thiên kiêu của Thánh Thổ nào?

Một nam tử mặc khải giáp bạc chủ động bắt chuyện với Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên cười đáp:

- Thiên Đế Sơn, Ninh Tiểu Xuyên.

Âu Dương Thừa Đức nghe tên Ninh Tiểu Xuyên thì ánh mắt có phần khinh miệt, cười cười rồi quay người đi.

- Hắn có bệnh à?

Tiểu Hồng rất không vui.

Một thanh y nam tử gương mặt tuấn lãng sải bước tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng, lên tiếng giải thích:

- Âu Dương Thừa Đức là thứ tử của chủ nhân đệ tứ thế giới của Trung thổ, chỉ thích kết giao với những thiên tài hàng đầu của các đại Thánh Thổ. Trong mắt hắn thì Thiên Đế Sơn chỉ là một Thánh Thổ lưu vong, Ninh huynh cũng chỉ là Linh Tử của Thiên Đế Sơn, căn bản không có tư cách kết giao với hắn.

Tiểu Hồng nói:

- Hắn cũng quá ngông cuồng rồi.

Thanh y nam tử kia cười, lắc đầu nói:

- Những người không cùng cấp bậc đương nhiên sẽ thuộc những vòng giao lưu khác nhau. Cấp bậc của ngươi không đủ, người khác đương nhiên sẽ không qua lại với ngươi. Cho dù nói với ngươi nhiều hơn một câu cũng cảm thấy như hạ thấp bản thân.

- Đáng ghét, hắn là cái thá gì? Ninh Tiểu Xuyên là Đấu Chiến Thần Long Sứ, sứ giả của Long tộc bọn ta lại bị kẻ khác coi thường như vậy . Ta sắp không nhịn được rồi!

Tiểu Hồng tức giận phồng má, như sắp phun lửa tới nơi.

Nam tử mặc ngân giáp theo sau là hai lão giả tu vi cường đại và hai thị nữ xinh đẹp, đi về hướng khác nói chuyện cùng Thanh Mộc Thần Tử, nhìn hai người có vẻ rất vui vẻ.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thanh y nam tử:

- Công Tôn Nhất Bạch, ngươi đang làm trò gì vậy? Sao lại lẻn vào Cửu Thiên Thánh Thành?

Đúng vậy, thanh y nam tử tuấn lãng phi phàm đó chính là Thánh Tử của Dương Giáo, Công Tôn Nhất Bạch.

Công Tôn Nhất Bạch cười:

- Bản công tử soái khí (đẹp trai) bức người, tài hoa tư chất siêu phàm, muốn vào Cửu Thiên Thánh Thành có gì là khó. Huệ Hương, để ta giới thiệu, đây là hảo hữu của bản công tử, Linh Tử của Thiên Đế Sơn, Ninh Tiểu Xuyên.

Một thiếu nữ bước ra từ sau lưng Công Tôn Nhất Bạch, cung kính cúi người chào Ninh Tiểu Xuyên:

- Huệ Hương xin chào Ninh công tử!

Trên trán Ninh Tiểu Xuyên lộ ra một đường hắc tuyến, kéo Công Tôn Nhất Bạch sang một bên:

- Rốt cuộc là thế nào?

- Hề hề, Huệ hương là nội môn đệ tử của Cửu Thiên Các, bị dung mạo ánh tuấn uy vũ của bản công tử mê hoặc cho thần hồn điên đảo, chính là nhờ nàng ta mới vào được Cửu Thiên Thánh Thành.

- Huynh thấy ta dạy bảo có giỏi không, thật hiểu chuyện! Ninh huynh, không phải ta nói huynh đâu, nhưng huynh dạy Cửu Thiên Thánh Nữ không tốt chút nào! Lại đi công khai chọn đạo lữ song tu, thật chẳng coi huynh ra gì!

Công Tôn Nhất Bạch có vẻ bực bội nói.

Ninh Tiểu Xuyên buông tay:

- Việc này không liên quan tới nàng ấy, là sư tôn Thái Hoa Chân Nhân của nàng.

Công Tôn Nhất Bạch liền thấy hứng thú:

- Thái Hoa Chân Nhân có đẹp không?

Ninh Tiểu Xuyên nhìn hắn:

- Ngươi đang nghĩ gì đấy? Thái Hoa Chân Nhân ít nhát cũng nghìn tuổi rồi đấy.

- Ngươi nhầm rồi!

Công Tôn Nhất Bạch lắc lắc ngón trỏ, cười:

- Trong giới tu luyện, một nữ nhân có đáng để hạ thủ hay không thì chỉ cần xem có đẹp không là được rồi. Còn tuổi tác thì… không quan trọng.

- Ta cho ngươi hay, có lúc nữ nhân tuổi càng cao thì lại càng có hương vị, càng có mị lực. Chinh phục được thì càng có cảm giác thành tựu.

- Ngươi đừng có không tin. Ví dụ nhé, Thiên Mộng Yêu Hoàng tuổi đủ nhiều rồi đúng không? Nhưng mị lực của bà ta thì ai có thể sánh được? Nếu chinh phục được thì ta coi như đã cứu cả thế giới. Đó sẽ là thành tựu vinh quang đến mức nào, chắc chắn sẽ được ghi danh sử sách.

Ninh Tiểu Xuyên trợn mắt:

- Ngươi đã gặp Thiên Mộng Yêu Hoàng rồi à?

- Chưa, nhưng phán đoán của ta về nữ nhân chưa bao giờ sai. Chắc chắn Thiên Mộng Yêu Hoàng là một nữ tử khuynh quốc khuynh thành, khí chất nho nhã.

Công Tôn Nhất Bạch nói.

Ninh Tiểu Xuyên cười:

- Vậy ngươi đoán xem Thái Hoa Chân Nhân là nữ tử như thế nào?

Công Tôn Nhất Bạch cười:

- Cửu Thiên Các lẽ nào lại sinh ra nữ tử xấu xí? Thái Hoa Chân Nhân tuy đã qua tuổi đẹp nhất của nữ nhân nhưng với tu vi Chân Nhân Cảnh, chắc chắn sẽ rất lâu già. Giờ cùng lắm chỉ như hơn ba mươi tuổi. Chính là độ tuổi mặn mà nhất của nữ nhân. Ninh Tiểu Xuyên, ta đoán có chuẩn không?

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:

- Đúng là rất chuẩn!

- Ninh huynh, Công Tôn sư đệ, hai người đang nói chuyện gì đấy?

Một bạch y nam tử tuấn lãng tay cầm quạt xếp đầy phong độ, tiến lại gần.

Thần Tử của Dương Giáo, Thiên Bích Lạc.

Bên cạnh Thiên Bích Lạc cũng có một nội môn nữ đệ tử xinh đẹp của Cửu Thiên Các.

Hai tên dâm tặc này thật đúng là cao thủ, dễ dàng hạ gục hai nội môn đệ tử Cửu Thiên Các, hơn nữa họ còn rất nghe lời bọn hắn, thật khiến người ta khâm phục.

Công Tôn Nhất Bạch căn bản không e dè gì hai nữ đệ tử kia, cười:

- Thiên Bích Lạc sư huynh, bọn ta đang thảo luận cách làm thế nào hạ gục Thái Hoa Chân Nhân đây.

Thiên Bích Lạc mơ hồ:

- Thái Hoa Chân Nhân là ai?

Công Tôn Nhất Bạch nói:

- Là sư tôn của Cửu Thiên Thánh Nữ.

Thiên Bích Lạc phấn khích:

- Thế thì tốt. Cửu Thiên Thánh Nữ bị Ninh huynh nhanh chân lấy trước, đó vẫn là nỗi đau trong lòng ta. Nếu hạ gục được sư tôn Cửu Thiên Thánh Nữ thì đó không phải sẽ có cảm giác thành tựu hơn hay sao? Ninh huynh, lần này huynh không được tranh với bọn ta đâu đấy, nếu không thì quá tuyệt tình!

Ninh Tiểu Xuyên vốn chỉ nói bừa, không ngờ Thiên Bích Lạc và Công Tôn Nhất Bạch đều nghĩ là thật, định đi hái bông hoa già Thái Hoa Chân Nhân thật.

Đó là một vị Chân Nhân, họ cũng dám ra tay sao?

Nhưng rồi Ninh Tiểu Xuyên lại nghĩ, Dương Giáo đều là cao thủ dùng dược, ngay cả Thiên Nhất Thánh Thuỷ cũng có, có lẽ họ đều có dược vật đối phó với Chân Nhân.

Ninh Tiểu Xuyên muốn nói cho họ biết là Thái Hoa Chân Nhân không xinh đẹp như họ tưởng tượng. Nhưng thấy bộ dạng nghiêm túc của họ, hắn lại ngại không nói nữa. Tránh cho hai người Công Tôn Nhất Bạch hiểu nhầm hắn muốn độc chiếm.

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên trong đám người, rồi có người hét lớn:

- Âu Dương thiếu gia bị thiêu rồi!

- Kẻ nào to gán dám tấn công Âu Dương thiếu gia?



Ninh Tiểu Xuyên theo bản năng cảm nhận được sự bất ổn, nhìn về đám người, chỉ thấy vị nam tử mặc ngân giáp lúc trước, Âu Dương Thừa Đức lúc này đang cháy như ngọn đuốc sống, lăn lộn dưới đất kêu thét thảm thiết.