Thần Ma Thiên Tôn

Chương 850: Thái hoa chân nhân




Thần Nữ của Dược Thần Cốc không biết nhiều thông tin, nên Ninh Tiểu Xuyên cũng không hỏi tiếp nữa.

- Thần Nữ điện hạ, độc tố Phàm Nhân Tán trên người điện hạ đã được loại bỏ hoàn toàn, để ta bảo Tiểu Hồng đưa điện hạ về Bắc Thánh Thành.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Không cần phải phiền phức như vậy. Ta đã biết thông báo cho hai vị tiền bối Dược Thần Cốc, có lẽ họ sẽ tới đây nhanh thôi. Có họ bảo vệ, người của Dương Giáo sẽ không dám rat ay với ta nữa đâu.

Thần Nữ của Dược Thần Cốc rất cảm kích Ninh Tiểu Xuyên, không muốn gây phiền phức cho hắn nữa.

Không lâu sau, hai vị Thái Thượng trưởng lão Dược Thần Cốc đích thân tới toà thành cổ đón Thần Nữ.

Sau khi biết truyền nhân của Dương Giáo bắt Thần Nữ của Dược Thần Cốc thì hai vị Thái Thượng trưởng lão liền đại nộ, lập tức tìm tới phân đà Dương Giáo.

Nhưng khi tới mới biết ở đó đã trống rỗng, người Dương Giáo không còn ở đấy nữa rồi.

- Lão phu là Triệu Nhân Kiệt của Dược Thần Cốc, đa tạ Ninh công tử đã ra tay cứu Thần Nữ khỏi sự ức hiếp của ác nhân. Ân tình này Dược Thần Cốc nhất định sẽ trả.

Triệu Nhân Kiệt mặc trường bào màu tử kim, mặt đầy nếp nhăn, nhìn có vẻ như khoảng sáu chục tuổi.

Nhưng tuổi thực của hắn đã là hai nghìn ba trăm tuổi rồi, cũng có thể coi là một vị rất cường đại trong vô số Thái Thượng trưởng lão Dược Thần Cốc.

Một vị lão giả tóc bạc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, rất có cảm tính với hắn, nói:

- Bọn ta đưa Thần Nữ rời khỏi đây trước. Hy vọng lần sau gặp lại ngươi cũng đã là Chân Nhân Cảnh, trở thành người đồng đạo với bọn ta.

Vị lão giả này cũng là một Chân Nhân tu vi cường đại, nhìn được tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, biết hắn đã là Thiên Nhân Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, sắp đột phát Chân Nhân Cảnh rồi.

- Vãn bối nhất định sẽ không khiến tiền bối thất vọng!

Ninh Tiểu Xuyên cười đáp.

Sau khi tiễn Thần Nữ của Dược Thần Cốc và hai vị Thái Thượng trưởng lão đi, Ninh Tiểu Xuyên trở về quán trọ.

Lúc này Bảo Châu Địa Tạng đang ngồi trong đình nghỉ mát, giống như đã đợi Ninh Tiểu Xuyên rất lâu rồi, cười nói:

- Ngươi cứu được Thần Nữ của Dược Thần Cốc, lần này Dược Thần Cốc đã nợ ngươi một ân tình lớn rồi!

Ninh Tiểu Xuyên tiến lại gần, cười nói:

- Vốn chỉ là tiện thôi, ta không cảm thấy có gì đáng nói.

Vào trong đình, Ninh Tiểu Xuyên ngồi đối diện với Bảo Châu Địa Tạng.

Bảo Châu Địa Tạng khẽ lắc đầu:

- Với tư chất của Thần Nữ của Dược Thần Cốc, sau này nhất định sẽ trở thành cốc chủ Dược Thần Cốc, trở thành chưởng giáo của Thánh Thổ.

- Thử nghĩ xem, ngươi cúu mạng của một vị chưởng giáo Thánh Thổ tương tai, nàng ấy sẽ cảm kích ngươi đến mức nào? Sau này, nếu ngươi có việc gì cần nhờ tới Dược Thần Cốc, thì họ sẽ điều động tới lực lượng lớn đến mức nào?

Nàng lại nói:

- Hơn nữa, không chỉ là Dược Thần Cốc, ngươi còn cứu cả Quang Minh Thánh Nữ và Diệm Diệt. Quang Minh Thánh Nữ sau này chắc chắn sẽ trở thành chưởng giáo của Quang Minh Thánh Thổ, Diệm Diệt cũng chắc chắn sẽ trở thành tộc vương của Dưỡng Quỷ Thế Gia. Tuy hắn nói ân oán với ngươi đã chấm dứt nhưng dù sao hắn vẫn nợ ngươi một ân tình.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?

- Lẽ nào ngươi không cảm giác được, bất chi bất giác ngươi đã tích luỹ được rất nhiều nguồn lực sao? Nếu ngươi có thể giúp ta một tay trở thành thiếu các chủ Cửu Thiên Các, như vậy sau này thất đại Thánh Thổ sẽ có bốn toà Thánh Thổ nghe lời hiệu triệu của ngươi. Cộng với địa vị của ngươi ở Thiên Đế Sơn, thiên tư của ngươi nữa, muón trở thành chưởng giáo tương lai của Thiên Đế Sơn không khó. Như vậy thì là năm toà Thánh Thổ rồi.

- Năm trong bảy đại Thánh Thổ nghe lệnh ngươi, lẽ nào ngươi chưa từng nghĩ như Tử Kim Hoàng Chủ, thống nhất Bắc Cương, trở thành đại đế Bắc Cương?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Bảo Châu, ngươi thấy ta giống một vị đại đế không? Ta không có dã tâm lớn như vậy. Chỉ cần bảo vệ người thân và bằng hữu không bị hại,đồng thời cứu được nhiều người là ta đã thoả mãn rồi. Nếu dã tâm quá lớn thì rất dễ bỏ quên người thân và bằng hữu quanh mình. Hơn nữa giờ Bắc Cương đã bị yêu tộc chiếm lĩnh, nhân tộc gần như bị tiêu diệt, còn nói gì tới đại đế?

Bảo Châu Địa Tạng khẽ thở dài, theo nàng, với điều kiện và thực lực hiện giờ của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ cần hắn muốn thì chắc chắn có thể như Tử Kim Hoàng Chủ, mở ra một tầh quốc chưa từng có.

Khi Tử Kim Hoàng Chủ còn sống, nhân tộc ở Bắc Cương phồn thịnh tới mức nào, gấp trăm lần so với Trung thổ hiện nay, đạt tới lục phẩm văn minh đỉnh phong, sắp lên thất phẩm văn minh rồi.

Nhưng đáng tiếc cuối cùng vẫn vì sự ra đi của Tử Kim Hoàng chủ mà cả thần quốc cường thịnh một thời đã suy vong, cuối cùng biến mất trong dòng lịch sử.

Tư chất của Ninh Tiểu Xuyên so với Tử Kim Hoàng Chủ năm xưa chỉ có hơn chứ không kém, thành tựu sau này chưa chắc đã thua kém Tử Kim Hoàng Chủ.

Thiên thời, địa lợi, nhân hoà hắn đều có cả, cơ hội tốt biết bao!

Bảo Châu Địa Tạng cũng biết Ninh Tiểu Xuyên chí không ở nơi đây, nên cũng không nhắc tới việc này nữa.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn vào đôi mắt sáng trong của Bảo Châu Địa Tạng, biết nàng nói những lời vừa rồi đều là tính toán cho tương lai của hắn, trong lòng không khỏi cảm động.

Hắn nói:

- Thánh Nữ, chúng ta quen nhau cũng rất lâu rồi nhỉ? Ta vẫn luôn muốn biết tên thật của ngươi?

- Có quan trọng không? Nếu chúng ta chỉ có thể làm bằng hữu, sau này ngươi sẽ gọi ta là Cửu Thiên Thánh Nữ hoặc gọi pháp hiệu Bảo Châu, cũng chẳng có gì không thoả đáng cả.

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Vậy nếu ta quyết định song tu thì sao?

Bảo Châu Địa Tạng hơi ngẩng lên, ánh mắt mừng rỡ:

- Cuối cùng ngươi cũng quyết định rồi?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ cười rồi gật đầu.

Bảo Châu Địa Tạng thở phào nhẹ nhõm, nở nụ cười ngọt ngào:

- Ninh Tiểu Xuyên, thuyết phục được ngươi đúng là còn khó hơn cả đột phá Chân Nhân Cảnh. Nói thực với ngươi vừa rồi ta được sư tôn truyền tin bảo ta lập tức trở về Cửu Thiên Các. Nếu ngươi đã đồng ý thì chúng ta cùng về Cửu Thiên Các gặp sư tôn ta.

- Được, ta cùng ngươi tới Cửu Thiên Các gặp sư tôn.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Ninh Tiểu Xuyên cũng Bảo Châu Địa Tạng lập tức xuất phát về Cửu Thiên Thánh Thành.

Khi hai người họ tới Cửu Thiên Thánh Thành thì đã là giữa trưa ngày hôm sau.

Lúc này mặt trời chói chang trên bầu trời quang mây, trước cổng thành là một hàng dài những người muốn vào thành. Bất cứ ai muốn vào thành đều phải kiểm tra nghiêm ngặt.

Bảo Châu Địa Tạng nói:

- Chỉ những đệ tử ngoại môn của Cửu Thiên Các mới được vào Cửu Thiên Thánh Thành. Những tu sĩ khác muốn vào thì phải có một nội môn đệ tử dẫn vào.

- Chẳng trách mà những người xếp hàng ở đây đều là nữ.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Bảo Châu Địa Tạng nhìn về phía Cửu Thiên Thánh Thành:

- Có thấy hòn đảo lơ lửng trên không trung giữa thành không? Tổng các của Cửu Thiên Các ở trên đó.

Ở trung tâm Cửu Thiên Thánh Thành quả nhiên có lơ lửng một hòn đào đầy tiên khí. Trên đó có vô số lầu các và cung điện hoa lệ, quả thực giống như nơi ở của tiên nhân.

Bảo Châu Địa Tạng là Thánh Nữ của Chân Thần, muốn vào Cửu Thiên Thánh Thành đương nhiên không cần xếp hàng. Nàng giơ ra lệnh bài Thánh Nữ, hai đội nữ tướng canh cổng lập tức quỳ xuống hành lễ.

Sau khi vào Cửu Thiên Thánh Thành, Bảo Châu Địa Tạng lập tức đưa Ninh Tiểu Xuyên tới bái kiến sư tôn.

Sư tôn của Bảo Châu Địa Tạng là một vị Thái Thượng trưởng lão Cửu Thiên Các, có địa vị rất cao trong Cửu Thiên Các, sống tại tổng các của Cửu Thiên Các, cũng chính là trên hòn đảo này.

Bảo Châu Địa Tạng dẫn Ninh Tiểu Xuyên lên đảo, tới trước một ngọn kim tháp lưu ly mười hai tầng.

Bên cạnh ngọn tháp có một dòng linh tuyền, nước trong suối màu trắng sữa, toả ra hương thoang thoảng.

Lúc này sư tôn của Bảo Châu Địa Tạng, Thái Hoa Chân Nhân đang ngồi khoanh chân trên một tảng đá trắng trơn nhẵn. Nhìn có vẻ gần ba mươi tuổi, mặt trường bào thêu phượng, xung quanh là Phật quang bao bọc.

Phía sau Thái Hoa Chân Nhân là hai nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, Sở Tĩnh và Tiết Linh.

Họ cũng là đệ tử của Thái Hoa Chân Nhân, nhưng tu vi còn kém Bảo Châu Địa Tạng rất nhiều.

- Đệ tử bái kiến sư tôn!

Bảo Châu Địa Tạng cúi người hành lễ.

Thái Hoa Chân Nhân thấy Bảo Châu Địa Tạng thì cười nói:

- Bảo Châu, cuối cùng con cũng trở về! Đã báo được thù cho người nhà rồi?

- Hồi bẩm sư tôn, kẻ thù đã phải đền tội.

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Thái Hoa Chân Nhân nhìn Bảo Châu Địa Tạng, hơi ngạc nhiên:

- Sao tu vi của con đã đột phá nhanh như vậy? Thiên Nhân Cảnh tầng thứ chín rồi?

Sở Tĩnh và Tiết Linh phía sau Thái Hoa Chân Nhân cũng nhìn Bảo Châu Địa Tạng, ánh mắt đầy ngưỡng mộ mà cũng đầy ghen tị.

- Đúng là đệ tử đã là Thiên Nhân Cảnh tầng thứ chín!

Bảo Châu Địa Tạng nói.

- Tốt! Tốt! Không ngờ tu vi của con đột phá nhanh như vậy. E là ngay cả vị Thần Nữ điện hạ đó cũng chưa chắc là đối thủ của con. Lần này tranh đoạt vị trí thiếu các chủ có thêm cơ hội rồi.

Tâm trạng của Thái Hoa Chân Nhân rất tốt.

Ninh Tiểu Xuyên đứng đợi ở phía xa, nhìn về linh tuyền.

Dù sao cũng là lần đầu bái kiến sư tôn của Bảo Châu Địa Tạng, không được quá tuỳ tiện, phải đợi Bảo Châu Địa Tạng và sư tôn nói chuyện xong mới được tới bái kiến.

Ban đầu, Bảo Châu Địa Tạng và Thái Hoa Chân Nhân nói chuyện rất vui vẻ, nhưng rồi Ninh Tiểu Xuyên thấy dường như họ đang tranh cãi.

- Không được, ta sẽ không đồng ý…

- Chỉ là một Linh Tử, cóc cũng đòi ăn thịt thiên nga? Hơn nữa Thiên Đế Sơn ngay cả sơn môn Thánh Thổ của mình còn không giữ được mà phải chạy tới Trung Thổ, đã không còn hy vọng gì nữa rồi.

- Bảo Châu, tư chất của con là vạn năm khó gặp, lại có lục đạo Luân Hồi Tâm Cung, phải nhìn cao một chút, tìm một vị thiên kiêu thật sự có thể giúp đỡ con để làm đạo lữ.

- Ninh Tiểu Xuyên? Không được! Ta tuyệt đối không đồng ý! Được rồi, không cần nói nữa, gọi hắn vào đây ta sẽ đích thân nói chuyện với hắn.

….

Xung quanh linh trì tuy đã có kết giới cách âm nhưng giờ tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên còn mạnh hơn cả Chân Nhân, cách một tầng kết giới vẫn có thể nghe được lời của Thái Hoa Chân Nhân.