Thần Ma Thiên Tôn

Chương 821: Dời đi Trung Thổ




Kết quả trận chiến giữa cường giả Nhân tộc và Yêu tộc dần dần lan truyền, không những cao tầng của tất cả đại Thánh Thổ biết được, mà ngay cả đệ tử nội môn bình thường cũng biết.

- Trận chiến này, giới tu luyện Bắc Cương xem như triệt để nguyên khí đại thương, tất cả đại Thánh Thổ đêu tổn thất thảm trọng, nghe nói chưởng giáo Tứ Tượng Thánh Thổ chủ đạo trận đại chiến này thiếu chút nữa đã vẫn lạc tại Đại Mộng Trạch.

- Còn may là Thiên Mộng Yêu Hoàng đã bị Đế phi và đám cường giả Thất Huyền tổ sư kiềm chế, bằng không e rằng tu sĩ Nhân tộc đến Đại Mộng Trạch đã bị toàn diệt rồi.

- Haizz… Sau khi Thất Huyền đạo nhân đánh một trận với Thiên Mộng Yêu Hoàng, liền mất tích. Nhưng nghe nói Thiên Mộng Yêu Hoàng đã quay trở về Đại Mộng Trạch rồi, e rằng Thánh Thổ tiếp theo mà nàng sẽ đối phó, sẽ chính là Thiên Đế Sơn chúng ta rồi.



Tin tức Thiên Mộng Yêu Hoàng quay trở về Đại Mộng Trạch, mấy ngày gần đây đã truyền đến Thiên Đế Sơn, đối với những tu sĩ nhân loại vốn dĩ sợ hãi Yêu tộc mà nói, quả thực như một tấm bùa đồi mạng, khiến tất cả mọi người lại càng thêm thấp thỏm lo âu.

Đường tộc bị diệt, tiếp đó Quang Minh Thánh Thổ lại bị san thành bình địa.

Quả thực không còn người nào có thể ngăn trở Thiên Mộng Yêu Hoàng và đại quân Yêu thú nữa, nếu như chúng muốn diệt Thiên Đế Sơn, e rằng trong một đêm, Thiên Đế Sơn sẽ biến thành một mảnh đất khô cằn, thi cốt chất thành núi.

Ngày hôm sau, Chưởng Giáo Chân Nhân của Thiên Đế Sơn, cuối cùng cũng tuyên bố triệu hồi đệ tử ở bên ngoài Thiên Đế Sơn trở về, ba ngày sau sẽ dời đến thế giới Trung Thổ.

Không những chỉ Thiên Đế Sơn, mà những Thánh Thổ khác tại Bắc Cương, cũng đều làm ra quyết định như vậy.

Đây là quyết định bất đắc dĩ, trở thành kẻ tha hương, trốn đến thế giới Trung Thổ. Bằng không thì chỉ còn một con đường chết mà thôi.

Trong Bách Thảo Viên, những Dưỡng Tâm Sư trẻ tuổi đều dừng hoạt động, thu thập Huyền dược trong dược điền, chỉnh lý y thư, dược điển, tất cả mọi người đều chuẩn bị kỹ lưỡng cho một cuộc đi xa.

- Sau khi rời khỏi nơi này, e rằng phải mất hơn vạn năm nữa mới có thể xây dựng được một Thánh Địa Dưỡng Tâm Sư khác như Bách Thảo Viên.

Ngự Thiến Thiến cầm một quyển dược kinh cổ xưa, khẽ thở dài, bỏ dược kinh vào trong nhẫn trữ vật mà Ninh Tiểu Xuyên đưa cho nàng.

Trong lòng nàng có trăm ngàn mối lo, rất không muốn rời khỏi nơi này.

Ngự Thiến Thiến đưa mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Tiểu Xuyên, ngươi đã giao thủ cùng Yêu thú, chẳng lẽ bọn chúng thật sự cường đại như vậy sao? Ngay cả một tòa Thánh Thổ cũng không thể ngăn cản nổi?

Ninh Tiểu Xuyên khoanh tay trước ngực, nói:

- Không nên nghĩ nhiều làm gì, cho dù đại quân Yêu thú thực sự đến đi nữa, không phải vẫn còn có ta hay sao? Ừm… Thiến Thiến, e rằng ta phải rời đi một thời gian ngắn, ngươi và các vị sư huynh đệ cứ đi thế giới Trung Thổ đi!

- Tại sao?

Ngự Thiến Thiến mở mắt tròn xoe, khó hiểu hỏi.

Ninh Tiểu Xuyên khẽ vuốt đầu nàng, nói:

- Ta phải quay trở về Ngọc Lam Đế quốc để thăm gia gia và mẫu hậu ngươi, dù sao thì lần này cũng phải đi thế giới Trung Thổ, rất khó quay trở lại Ngọc Lam Đế quốc. E rằng sau này cũng sẽ không còn cơ hội gặp lại bọn họ nữa.

Tất nhiên Ninh Tiểu Xuyên không thể nói cho Ngự Thiến Thiến biết là mình muốn đến Quy Hư, bằng không thì Ngự Thiến Thiến nhất định sẽ ngăn cản hắn.

- Thật ư? Đã lâu rồi ta cũng không được gặp mẫu hậu và hoàng huynh, ta cũng muốn trở về một chuyến.

Ngự Thiến Thiến nói.

- Không được, quá nguy hiểm. Ngươi phải cùng rời đi với đội ngũ, chuyện tại Ngọc Lam Đế quốc, cứ giao cho ta đi!

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Thế nhưng…

Ngự Thiến Thiến do dự nói.

- Không nhưng nhị gì cả.

Ninh Tiểu Xuyên lại nói:

- Thiến Thiến à, có Thanh Tước Vương trông chừng Ngọc Lam Đế quốc, Ngọc Lam Đế quốc sẽ không bị Yêu thú công kích đâu, ngươi cứ yên tâm đi! Nếu như có cơ hội, tương lại ngươi vẫn có thể gặp lại mẫu hậu và hoàng huynh.

- Được rồi! Ta nghe lời ngươi!

Ngự Thiến Thiến khẽ gật đầu.

Mặc dù Thiên Đế Sơn muốn dời đến thế giới Trung Thổ, thế nhưng vẫn phái một lượng lớn tu sĩ thế hệ trước đến Quy Hư, cố gắng cứu viện Thần Nữ Thiên Đế.

Mặc dù tất cả mọi người đều cảm thấy khả năng Thiên Đế Thần Nữ còn sống không lớn, thế nhưng, chỉ cần còn một tia hi vọng thì nhất định phải tìm nàng trở về.

Ba ngày sau, tu sĩ Thiên Đế Sơn tạo thành một đại quân quy mô lớn, xuất phát tiến về thế giới Trung Thổ.

Thế nhưng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn một mình ở lại, hắn nhìn thoáng tòa sơn môn cổ xưa sau lưng, sau đó liền lập tức chuẩn bị tiến đến Quy Hư.

Quy Hư ở cực bắc của Bắc Cương, tiếp cận Bắc Hải, là một mảnh địa phương hoang vu rét lạnh không gì sánh được.

Trước khi đến Quy Hư, phải đi qua Trảm Thiên hoang lĩnh và Ngọc Lam Đế quốc, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên cũng muốn về thăm gia gia và Nhị bá một chuyến.

- Ninh Tiểu Xuyên.

Một đạo lưu quang màu trắng, từ trong mây mù đi ra, hóa thành hình dáng một nữ ni tuyệt sắc.

Bảo Châu Địa Tạng đứng bên cạnh dòng suối nhỏ, tay cầm một viên Phật châu màu vàng, hàng lông mày kẻ đen thon dài, đôi mắt như thu thủy, da thịt trắng nõn nà như tuyết, tinh tế mà tỉ mỉ, Phật y trắng muốt bay phất phới theo gió, phần áo trước ngực căng đầy, tạo thành một vòng cung đầy mỹ cảm.

Dưới tà áo của Phật y để lộ, phô bày đôi chân thon dài, đôi mắt câu hồn của nàng dừng lại trên người Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy Bảo Châu Địa Tạng, lập tức đi tới nghênh đón, nói:

- Không phải ngươi cùng rời đi với mọi người sao?

- Ta vẫn luôn đợi ngươi!

Bảo Châu Địa Tạng đáp.

Ninh Tiểu Xuyên có chút ngạc nhiên, hỏi:

- Đợi ta làm gì?

- Cùng ta tu luyện “Hoan Hỉ Thiền Kinh”, lĩnh ngộ đại đạo tu luyện!

Bảo Châu Địa Tạng chắp tay trước ngực, tựa như một Phật giả thần thánh, lời nói vô cùng nghiêm túc.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Ngươi là Thánh Nữ của Cửu Thiên Các, với thiên tư và mỹ mạo của ngươi, nam tử truy cầu ngươi nhiều không kể xiết, tại sao hết lần này đến lần khác lại muốn lựa chọn ta?

Bảo Châu Địa Tạng nói:

- Chẳng lẽ ngươi lại cự tuyệt ta?

- Rất khó cự tuyệt.

Ninh Tiểu Xuyên đánh giá Bảo Châu Địa Tạng từ trên xuống dưới một lượt, tuyệt đại giai nhân như Bảo Châu Địa Tạng, quả thực thế gian hiếm thấy.

Nếu như có thể song tu cùng nàng thì tuyệt đối là một sự tình mỹ diệu không gì sánh được.

Đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, đổi lại là bất kỳ nam tử nào, gặp được chuyện tốt như vậy, e rằng cũng rất khó có thể cự tuyệt.

Bảo Châu Địa Tạng khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, đôi mắt hàm tình, cười nói:

- Vậy là ngươi đáp ứng?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ lắc đầu, nói:

- Cũng rất khó đáp ứng.

- Vì sao?

Bảo Châu Địa Tạng có chút khó hiểu.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta muốn đi Quy Hư một chuyến.

- Ta đi cùng ngươi!

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Ninh Tiểu Xuyên nghiêm túc nói:

- Quy Hư không phải chuyện đùa, ngay cả ta cũng không có lòng tin có thể sống sót rời khỏi Quy Hư. Ta có nguyên nhân không thể không đi, nhưng ngươi thì lại không cần phải theo ta cùng mạo hiểm làm gì.

Bảo Châu Địa Tạng đáp:

- Với ta mà nói, ngươi đã là Phật Dương thể mà ta xác định, dù ngươi muốn đi đâu, ta đều sẽ đi cùng ngươi. Nếu bây giờ ngươi còn chưa muốn song tu với ta, ta có thể đợi, đợi đến ngày ngươi quyết định.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi còn do dự gì nữa? Loại sự tình vừa có thể đề thăng tu vi bản thân, lại có thể ôm được người đẹp về nhà, không phải bao giờ cũng gặp. Nếu ngươi không đồng ý, ta có thể đồng ý thay ngươi a.

Nhạc Minh Tùng đi tới trước mặt Bảo Châu Địa Tạng, cười tủm tỉm nói, sau đó cúi đầu một cái rất phong độ, nói:

- Kẻ hèn này chính là sư đệ của Ninh Tiểu Xuyên, Nhạc Minh Tùng, bái kiến Cửu Thiên Thánh Nữ.

- Nếu như Thánh Nữ điện hạ thật sự muốn tìm Phật Dương thể, vậy thì không nhất định phải tìm Ninh Tiểu Xuyên, thể chất của tại hạ cũng thuộc hàng đỉnh cấp, hoàn toàn có thể thỏa mãn nhu cầu của Thánh Nữ điện hạ. Đặc biệt là lúc trời tối, thể chất của ta sẽ càng trở nên cường đại hơn, có tinh lực và lực lượng dùng không bao giờ cạn kiệt.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn Nhạc Minh Tùng một cái, nói:

- Tại sao ngươi vẫn chưa rời đi?

Nhạc Minh Tùng thấy Bảo Châu Địa Tạng căn bản không thèm nhìn hắn, lập tức mất hứng, xoay người nhìn Ninh Tiểu Xuyên, đáp:

- Không phải ngươi muốn đi Quy Hư sao? Ta vừa hắn cũng muốn đi tìm một loại tài liệu luyện khí, không bằng chúng ta cùng đồng hành đi?

Bảo Châu Địa Tạng lập tức trầm mặt, lạnh lùng nói:

- Ta và Ninh Tiểu Xuyên một mình giao lưu tâm đắc tu luyện, ngươi đồng hành cùng chúng ta, e rằng không thích hợp.

- Không thích hợp, không thích hợp chỗ nào?

Nhạc Minh Tùng vẫn hồn nhiên không cảm nhận được địch ý trên người Bảo Châu Địa Tạng, nói:

- Thánh Nữ điện hạ yên tâm, nếu các ngươi muốn tu luyện Hoan Hỉ Thiền Kinh, ta nhất định sẽ tránh đi ngay, tuyệt đối không nhìn lén. Ninh Tiểu Xuyên hiểu rõ ta nhất, ta là người rất có nguyên tắc.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói với Bảo Châu Địa Tạng:

- Không cần để ý đến hắn, chúng ta đi thôi!

Dứt lời, Ninh Tiểu Xuyên liền gọi Song Đầu Thạch Thú từ trong Huyền Thú Giám ra, hóa thành một đầu thạch thú có sải cánh rộng hơn trăm mét.

Hắn và Bảo Châu Địa Tạng ngồi trên lưng thạch thú, một đường bay thẳng tới Quy Hư.

Bảo Châu Địa Tạng ngồi xếp bằng trên lưng thạch thú, sau lưng xuất hiện một vầng Phật quang chói mắt, đôi mắt xinh đẹp dừng lại trên người Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi nghĩ thông suốt thì hãy nói cho ta biết, ta tùy thời có thể cùng ngươi tu luyện Hoan Hỉ Thiền Kinh.

Nghe nói vậy, Ninh Tiểu Xuyên liền đỏ mặt, thế nhưng Bảo Châu Địa Tạng thì vẫn rất trấn định, bình thản.

Trên đầu nàng bắt đầu mọc ra những sợi tóc dài đen nhánh, không lâu sau thì tóc đã dài đến ba thước, càng thêm có hương vị nữ nhân, xinh đẹp động lòng người, quả là một mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

- Thánh Nữ điện hạ quả thật xinh đẹp động lòng người như vậy, Ninh Tiểu Xuyên à, ngươi đáp ứng đi! Nếu ngươi không đáp ứng thì ta sẽ cạnh tranh công bằng với ngươi a.

Nhạc Minh Tùng cưỡi Tam Đầu Hoàng Sư, dùng thần sắc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép để nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên căn bản không để ý đến Nhạc Minh Tùng, hắn ngồi xếp bằng cách Bảo Châu Địa Tạng không xa, bắt đầu tu luyện.

Hắn lấy ra một thanh chiến kiếm Chí Tôn Khí hạ phẩm do răng của Hỏa Giao Vương tạo thành, chuẩn bị luyện hóa, tu luyện thanh thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông thứ mười chín.

Tu vi của hắn đã đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám, ngưng tụ ra đạo thai, có lẽ thật sự có khả năng dung luyện thêm một thanh chiến kiếm Cụ Tượng Thần Thông.

Sau khi hấp thu binh hồn và tinh khí Chí Tôn Khí hạ phẩm, Ninh Tiểu Xuyên có thể rõ ràng cảm giác được tu vi của mình lại tăng lên một ít. Thế nhưng vẫn chưa đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám hậu kỳ.

Khoảng thời gian tiếp theo, Ninh Tiểu Xuyên lại bắt đầu nghiên cứu dược kinh và y điển, mở rộng kiến thức của mình.

Cho đến tận ngày thứ chín, Song Đầu Thạch Thú cuối cùng cũng bay đến một mảnh địa vực quen thuộc – lãnh thổ Ngọc Lam Đế quốc.

Ninh Tiểu Xuyên thu hồi dược kinh và y điển lại, trước tiên dự định sẽ trở về Kiếm Các Hầu để vấn an gia gia và Nhị bá, trong lòng có chút kích động. Đã lâu hắn chưa trở về, nên trong lòng rất nhớ tới hai người đấy.

- Ta muốn đi cùng ngươi!

Bảo Châu Địa Tạng đứng dậy, mái tóc dài trôi bồng bềnh, tư thái động lòng người, tựa như một vị tiên tử đứng trong mây.

- Ngươi đi theo làm cái gì? Ta chỉ đi gặp mấy vị thân nhân, sẽ quay lại sớm thôi. Ngươi cứ ở trên Song Đầu Thạch Thú chờ ta, sau khi quay lại, chúng ta sẽ cùng đến Quy Hư.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Bảo Châu Địa Tạng nói:

- Nếu như đã tới Ngọc Lam Đế quốc, ta tất nhiên cũng phải tặng gia gia của ngươi một kiện lễ vật, đây chính là tâm ý của hậu bối đối với trưởng bối.