Thần Ma Thiên Tôn

Chương 390: Một mình đấu toàn bộ Vân Trung Hầu Phủ




Đại Kim Bằng Vương nói:

- Bổn Vương đã sớm đoán được Ninh Tiểu Xuyên sẽ có một trận chiến với Nhạc Vũ Dương, cả hai đều là thiên chi kiêu tử, đồng thời cũng là cừu nhân. Hai người bọn họ quyết đấu cũng rất đáng xem, nếu ai có thể đánh chết được đối phương, trong vòng mười năm, người đó nhất định sẽ trở thành nhân vật cường đại nhất Ngọc Lam Đế quốc.

Thanh Bằng Hầu khẽ gật đầu, nói:

- Với tốc độ phát triển của Ninh Tiểu Xuyên, cộng thêm trong tay hắn nắm giữ Hoàng quyền lệnh, có thể tiến vào Thiên Cung tu luyện. Chỉ trong vòng mười năm, hắn quả thật có khả năng đạt tới trình độ bất phân cao thấp với Ma Đế. Chẳng qua… Nhạc Vũ Dương mặc dù cao hơn Ninh Tiểu Xuyên một bối phận, tu vi Võ Đạo cũng đi trước Ninh Tiểu Xuyên một bước, thế nhưng thiên tư lại kém xa Ninh Tiểu Xuyên, trong vòng mười năm, chỉ e là vẫn không thể tiến vào hàng ngũ cao thủ hàng đầu của Ngọc Lam Đế quốc.

Đại Kim Bằng Vương lắc đầu, nói:

- Đó là trước kia. Trong Thiên Đế Thần Cung, Nhạc Vũ Dương đã đạt được đại cơ duyên, đẳng cấp thiên phú đạt tới “bảy ngàn năm khó gặp”. Thể chất cũng không yếu hơn Ninh Tiểu Xuyên. Nếu như đẳng cấp thiên phú của Ninh Tiểu Xuyên cũng là “bảy ngàn năm khó gặp”. Chỉ e lần này hắn cường hành xông vào Vân Trung Hầu Phủ sẽ chịu nhiều thiệt thòi rồi.

- Bảy… bảy ngàn năm khó gặp?

Thanh Bằng Hầu giật mình, suýt nữa rớt cằm xuống đất, loại đẳng cấp thiên phú này cũng quá dọa người rồi. Sau thời đại Phong Thần, gần như không còn nghe nói có người nào có thể đạt tới đẳng cấp thiên phú cao như vậy.

Đây là đẳng cấp thiên phú chỉ tồn tại trong truyền thuyết mà thôi.

Đại Kim Bằng Vương nói:

- Trước khi xuất binh đánh Tông môn phản nghịch, Nhạc Vũ Dương đã đi Thông Thiên Kiều vượt ải, tổng cộng xông đến tầng thứ mười tám, trở thành đệ nhất nhân từ xưa tới nay. Kẻ Nhạc Vũ Dương này âm hiểm đến cực điểm, tuyệt đối không thể giữ lại, chỉ hi vọng Ninh Tiểu Xuyên có thể giết được hắn, diệt trừ cái họa lớn này, cũng miễn cho bổn Vương phải tự mình động thủ.

- Chỉ e là rất khó.

Sau khi Thanh Bằng Hầu biết được đẳng cấp thiên phú của Nhạc Vũ Dương, liền chấn động sâu sắc.

Nghĩ đến trái tim chảy máu đầm đìa trong sông, lửa giận của Ninh Tiểu Xuyên không bừng bốc lên.

Diệt Thế chi khí trong cơ thể theo huyết dịch lưu chuyển khắp toàn thân, chỉ muốn giết sạch tất cả những kẻ trước mắt.

Vụt...

Bên trong Vân Trung Hầu Phủ bộc phát ra một luồng ánh sáng chói lọi, một tòa trận pháp do 12 tu sĩ Đạo môn kích hoạt, hình thành một cái lồng cực lớn, chụp Ninh Tiểu Xuyên vào chính giữa.

Trận đài sử dụng 12 tòa kiến trúc làm trụ cột, trong mỗi một tòa kiến trúc đều có một tu sĩ Đạo môn chủ trì trận pháp, vây kín Ninh Tiểu Xuyên vào trong trận.

Khách khanh Trưởng lão và cường giả trong quân của Vân Trung Hầu Phủ đều đồng loạt xông lên, hơn trăm kiện Huyền Khí ném vào trong trận pháp, hào quang Huyền Khí thoáng cái đã bao trùm toàn bộ cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Nội tình của Vân Trung Hầu Phủ mặc dù không thâm hậu bằng Hầu Phủ thế tập, thế nhưng, những năm qua, Nhạc Vũ Dương cũng mời chào được không ít cao thủ Võ Đạo, phàm là Võ giả tu vi đạt tới Thoát Tục cảnh, đều được phong làm khách khanh Trưởng lão.

Ninh Tiểu Xuyên và Thiên Đế Nhận gần như hòa hợp làm một thể, hư ảnh Thiên Đế khổng lồ bộc phát ra, đầu đội Đế quan, eo mang bội đao, trong mắt phóng xuất ra một luồng khí thế uy nghiêm của Đế Hoàng.

Ầm...

Ninh Tiểu Xuyên chém xuống một đao, lập tức nghiền nát hơn mười kiện Huyền Khí.

Thiên Đế Nhận tất nhiên không hề khách khí, lập tức hấp thu hết toàn bộ tinh khí và binh hồn trong những Huyền Khí này, lúc mảnh vỡ Huyền Khí rơi xuống đất thì đã biến thành một đống sắt vụn.

Bên ngoài trận pháp, cường giả Võ Đạo của Vân Trung Hầu Phủ đều giật nảy mình, lực lượng của Thiên Đế Nhận cũng thật là đáng sợ, chỉ một kích đã phế đi hơn mười kiện Huyền Khí.

Bọn hắn vội vàng điều động lực lượng tâm thần, muốn thu hồi những kiện Huyền Khí này lại.

- Dù sao cũng đến rồi, cứ để ta ăn hết đi!

Thiên Đế Nhận cũng không khách khí, phát ra thanh âm giống như kim loại va chạm, cực kỳ chói tai.

Thanh âm mà Thiên Đế Nhận phát ra, mang theo lực lượng của Thần binh, một vài Võ giả tu vi Võ Đạo hơi thấp, sau khi nghe thấy thanh âm này, không ngờ trong màng nhĩ đều trào ra huyết dịch.

Ầm...

Bề mặt Thiên Đế Nhận phát ra từng tầng hào quang đỏ như máu, bao trùm lấy hơn trăm kiện Huyền Khí, đồng loạt hút tới.

Rầm rầm rầm…

Hơn 100 kiện Huyền Khí đều bị Thiên Đế Nhận thôn phệ sạch sẽ, trên thân Huyền Khí phát ra hào quang ảm đạm, lập tức biến thành phế khí rơi xuống mặt đất.

Võ giả của Vân Trung Hầu Phủ đều tức giận đến thổ huyết, đây dù sao cũng là hơn trăm kiện Huyền Khí, là một khối tài phú khổng lồ a, xem ra lần này tổn thất thảm trọng rồi.

Xoẹt…

Ninh Tiểu Xuyên hai tay cầm đao, bổ xuống một đao chém tan trận pháp, đao khí khủng bố chém Vân Trung Hầu Phủ thành hai nửa, tại vị trí chính giữa nứt ra một đạo khe hở rộng tới năm mét.

Ngay lúc đó, trong tay áo của Ninh Tiểu Xuyên bay ra 333 khối Huyền thạch, rơi xuống 333 phương vị của Vân Trung Hầu Phủ, kết hợp cùng một chỗ với linh huyệt.

- Xuyên công tử, không ngờ ngươi dám một mình xông vào Vân Trung Hầu Phủ, tại sao không mang nhân mã của U Linh sơn trang theo cùng?

Nhạc Vũ Dương nhàn nhã bước tới.

Hắn cố ý dung nhập nguyên khí Võ Đạo vào trong thanh âm, từng chữ thốt ra giống như sấm nổ vang dội, muốn để cho tất cả mọi người trong Hoàng thành đều biết Ninh Tiểu Xuyên chính là Trang chủ của U Linh sơn trang – Xuyên công tử.

Thế nhưng, thanh âm của hắn cuối cùng lại không thể truyền ra khỏi Vân Trung Hầu Phủ, mà bị một tầng hào quang ngăn lại.

Vừa rồi Ninh Tiểu Xuyên ném ra 333 khối Huyền thạch, đã trở thành một tòa “Bát Phong Luyện Thần trận” đơn giản, mặc dù không cường đại bằng Bát Phong Luyện Thần trận nguyên vẹn, thế nhưng chỉ để ngăn cản thanh âm từ trong Vân Trung Hầu Phủ phát ra thì hoàn toàn dư xài.

- Không ngờ Ninh Tiểu Xuyên lại là Xuyên công tử, đại ma đầu của U Linh sơn trang?

Tất cả Võ giả trong Vân Trung Hầu Phủ đều chấn kinh.

Có người muốn truyền tin tức này ra ngoài, thế nhưng bọn hắn vừa mới lao ra, đã bị lực lượng của Bát Phong Luyện Thần trận đánh bật trở về, căn bản không thể thoát ra khỏi trận pháp.

Trái tim Ninh Tiểu Xuyên trở nên lạnh lẽo, lập tức phóng xuất Hắc Mao Quỷ Bức thú và Song Đầu Thạch Thú từ trong Huyền Thú Giám ra, quát:

- Diệt sạch người trong Vân Trung Hầu Phủ, trảm thảo trừ căn.

Đây là lần đầu tiên Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy có một loại kích động muốn phệ huyết, chỉ muốn giết sạch tất cả mọi người, thậm chi tiêu diệt toàn bộ thế giới.

Ý nghĩ này chỉ mới lóe lên trong đầu hắn, đã bị hắn quyết đoán ngăn cản.

Hắn không muốn trở thành một cuồng ma phệ huyết, thế nhưng, lần này không thể không đại khai sát giới, nếu như không giết hết người của Vân Trung Hầu Phủ, vậy thì hắn sẽ chết, sẽ càng có nhiều người của U Linh sơn trang và Kiếm Các Hầu Phủ chết hơn.

- Giết!

Ninh Tiểu Xuyên vứt bỏ hết thảy tạp niệm, giống như đã kiên định mục tiêu của mình, như vậy thì sẽ chiến đấu không hối tiếc nữa.

Thiên Đế Nhận cũng phát ra tiếng vang vui mừng, thoáng cái xuất hiện một đạo đao ảnh dài hơn mười thước.

Một đao chém xuống, va chạm với Quỷ Luân thương trong tay Nhạc Vũ Dương, mặt đất lún xuống, tạo thành một cái hố lớn có đường kính 20 mét, lấy Nhạc Vũ Dương làm trung tâm, trên mặt đất xuất hiện vết nứt dày đặc như mạng nhện.

Ầm...

Mặt đất lún xuống, lòng đất lại một lần nữa cuốn lên bụi mù cuồn cuộn.

Lần này, Ninh Tiểu Xuyên đã không còn do dự nữa, từ trong đám bụi mù giết ra, bộc phát kịch chiến với Nhạc Vũ Dương.

Trong cơ thể Nhạc Vũ Dương phóng xuất “Huyền Vũ Chiến Khí” màu vàng, bao trùm thân thể, đem chiến khí ngưng tụ thành cương khí, tạo thành hình thái như một cái mai rùa.

“Huyền Vũ Chiến Khí” chính là một loại Thần Thông Võ Đạo phòng ngự, được xưng là phòng ngự đệ nhất Thần Thông.

Nhạc Vũ Dương có thể dùng Huyền Vũ Chiến Khí ngưng tụ thành mai rùa, chứng tỏ hắn đã tu luyện Huyền Vũ Chiến Khí đến trình độ “hữu hình hữu chất”, quả thực giống như một kiện áo giáp làm bằng mai của Huyền Vũ.

Lực phòng ngự của Nhạc Vũ Dương hiện nay, cho dù là bá chủ Võ Đạo Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy, cũng không thể dễ dàng phá vỡ được Huyền Vũ Chiến Khí của hắn.

- Huyền Vũ Chiến Khí chó má gì chứ, trong mắt lão tử, thiên hạ này không có Thần Thông nào là không thể phá.

Thiên Đế Nhận phát ra tiếng người, thanh âm cực kỳ chói tai.

Ninh Tiểu Xuyên điều động đại lượng nguyên khí, khống chế Thiên Đế Nhận, chém về phía Nhạc Vũ Dương một đao.

Thiên Đế Nhận chính là Thần binh siêu việt Huyền Khí cửu phẩm, sắc bén không gì sánh được, cho dù Nhạc Vũ Dương có tu luyện Huyền Vũ Chiến Khí thì cũng không dám dùng thân thể ngạnh kháng với Thiên Đế Nhận.

Phành...

Nhạc Vũ Dương đâm ra một thương, mũi thương phát ra tiếng rít như tiếng Kỳ Lân.

Thiên Đế Nhận và Quỷ Luân thương lại lần nữa va chạm, tia lửa bắn ra khắp nơi, bộc phát thanh âm đinh tai nhức óc, quả thực giống như hai tòa Thiết Sơn va chạm vào nhau.

Có thể đạt tới cấp bậc Huyền Khí bát phẩm thì uy lực của Quỷ Luân thương tất nhiên rất cường đại, thế nhưng sau khi bị Thiên Đế Nhận chém lên mấy chục lần, thân thương đã xuất hiện vết nứt, phát ra thanh âm “rắc rắc”.

Phành...

Cuối cùng, kiện Huyền Khí bát phẩm này đã bị Thiên Đế Nhận chém đứt, một lượng lớn tinh khí từ trong trường thương tiết ra ngoài.

- Nếu như có đủ nguyên khí để duy trì, lão tử chỉ cần một đao là có thể chém cây thương nát kia thành sắt vụn.

Thiên Đế Nhận gằn giọng nói.

- Vậy thì ngươi cứ đánh đi!

Ninh Tiểu Xuyên biết Thiên Đế Nhận muốn hấp thu tinh khí trong Quỷ Luân thương, cho nên liền chủ động ném Thiên Đế Nhận ra ngoài, còn hắn thì tay không giết tới chỗ Nhạc Vũ Dương.

Thiên Đế Nhận tất nhiên muốn hấp thu tinh khí của Quỷ Luân thương, đây dù sao cũng là Huyền Khí bát phẩm, có thể so với hơn mười kiện Huyền Khí thất phẩm, đối với nó mà nói, chính là đại bổ dược. Nếu cứ để cho đại bổ dược xói mòn lãng phí, nó sẽ rất đau lòng.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi tay không mà muốn phá vỡ Huyền Vũ Chiến Khí của bổn Hầu?

Nhạc Vũ Dương lộ ra nụ cười lạnh lùng.

- Ngươi cho rằng Huyền Vũ Chiến Khí là cường đại không thể công phá sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Vậy ngươi thử dùng U Linh Ma Kiếm của ngươi xem?

Nhạc Vũ Dương cười gằn.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên lửa giận ngập trời, thế nhưng lại không hoàn toàn mất đi lý trí, hắn biết lúc này có rất nhiều người đang chú ý tới tình hình chiến đấu trong Vân Trung Hầu Phủ. Một khi hắn sử dụng Ma kiếm, chẳng lẽ sẽ khiến cho thân phận của mình bại lộ hay sao?

Phành phành phành...

Ninh Tiểu Xuyên một chưởng đánh về phía Nhạc Vũ Dương, bàn tay bị thiểm điện bao trùm, loáng thoáng có thể nhìn thấy một đầu thú ảnh từ trong lòng bàn tay lao ra.

Nhạc Vũ Dương không hề sợ hãi, cũng đánh ra một đạo Thần Thông chưởng ấn, bàn tay biến thành Long trảo.

Hắn tự tin là thể chất của mình không hề thua kém Ninh Tiểu Xuyên, hơn nữa tu vi Võ Đạo cũng đã bước vào Địa Tôn cảnh tầng thứ năm, cao hơn Ninh Tiểu Xuyên hai cảnh giới, nếu lấy cứng chọi cứng, nhất định có thể đánh bại Ninh Tiểu Xuyên với xu thế không gì có thể ngăn cản.

Bàn tay của hắn vừa tiếp xúc với Ninh Tiểu Xuyên, liền cảm thấy không ổn, một luồng lực lượng thôn phệ từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bạo phát ra, không ngờ lại hấp thu nguyên khí Võ Đạo của hắn.

- Bắc Minh Thần Công?

Nhạc Vũ Dương biến sắc.

Trước kia chỉ nghe qua sự khủng bố của Bắc Minh Thần Công, nhưng lại chưa từng chính thức tiếp xúc, bây giờ tiếp xúc lại khiến cho hắn kinh hãi vô cùng, nguyên khí Võ Đạo trong cơ thể bị khống chế hoàn toàn, không ngừng bị Ninh Tiểu Xuyên hút đi.

Chẳng lẽ cứ như vậy mà chết dưới Bắc Minh Thần Công?

Toàn thân Nhạc Vũ Dương không thể động đậy, cơ bắp trên người không ngừng vặn vẹo lồi lõm, huyết dịch trong cơ thể lưu động ngược chiều, bất luận hắn muốn phản kích thế nào cũng không thể tách rời khỏi Ninh Tiểu Xuyên, tình thế nguy cấp tới cực điểm.