Thần Ma Thiên Tôn

Chương 262: Đại cục triều đình




Ninh Tiểu Xuyên dùng một gốc Đoạn Tục Liệu Thương đan, dần dần bắt đầu luyện hóa Đan Khí, liệu dưỡng vết thương trong cơ thể

Trong thư phòng, chỉ có Kiếm Các Hầu, Ninh Thiên Thành, và Ninh Tiểu Xuyên. Bọn họ là ba người mạnh nhất của ba thế hệ Kiếm Các Hầu Phủ, cũng là người nắm quyền tuyệt đối của Kiếm Các Hầu Phủ.

- Thiên Thành, ngươi nói xem có việc lớn gì, nói cả cho Ninh Tiểu Xuyên cùng biết, Kiếm Các Hầu nói.

Thần sắc của Ninh Thiên Thành trở nên nghiêm trọng, lấy một tấm bản đồ da rồng từ trên giá sách xuống.

Đây là tấm bản đồ bằng da rồng thật, lột từ người của ác long, bên trên khắc những tuyến đường dày đặc, bản đồ đánh dấu 63 vực của Ngọc Lam Đế Quốc.

Vị trí Cổ Thành, trọng Trấn vẽ hình tròn, vị trí quân đội và hiểm quan vẽ hình người, còn có một số địa điểm quan trọng đánh dấu hình tròn màu đỏ.

Ngoài lãnh thổ của Ngọc Lam Đế Quốc, trên bản đồ còn đánh dấu các Vương Triều, Vương Quốc, Liên Bang xung quanh Ngọc Lam Đế Quốc, có tiểu Quốc đủ rộng lớn để gọi là một “khu vực” của Ngọc Lam Đế Quốc, có tiểu Quốc trên bản đồ lãnh thổ chỉ nhỏ như ngón tay.

- Ở Phía Tây, tổng cộng có 43 Vương quốc “Tam Phẩm Văn Minh” phụ thuộc vào Ngọc Lam Đế Quốc. Nhưng, cách đây không lâu, quân đội của 30 Vương quốc tập trung tại biên giới, tổng cộng 1700 vạn đại quân, nhìn chằm chằm vào Đế Quốc, có khí thế nuốt sơn hà.

- Nếu như liên quân của 30 Vương quốc tiến về phía Đông. Ba vực Phía Tây của Đế Quốc nhất định sẽ lâm vào chiến loạn vô cùng, lúc đó bách tính sẽ nhà tan cửa nát, thi thể chất thành núi, của cải, lương thực, nữ nhân đều bị cướp sạch. Cho dù hùng sư của Đế Quốc đi trước trấn áp, ít nhất cũng phải mất thời gian vài năm thì mới có thể yên ổn lại được.

Ninh Thiên Thành vẽ ba điểm tròn đỏ trên bản đồ, đánh dấu vị trí tập kết của đại quân lên trên bản đồ.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tài nguyên của những Tam Phẩm Văn Minh có hạn, Võ Đạo lạc hậu, cho dù có liên quân tập kết, thì cũng chỉ là chiếm ưu thế về số lượng, đứng trước Hùng Sư đại quân của Đế Cung, chắc chắc sẽ bị đánh cho tơi bời.

Ninh Thiên Thành cười nói:

- Tiểu Xuyên ngươi biết thế nào là đánh trận trên giấy không? Ngươi bây giờ đang cầm quân trên giấy. Khi ngươi thực sự cầm quân xuất trận, ngươi sẽ phát hiện ra, quân sĩ quá vạn, sẽ biến thành biển người. Chỉ có một vạn quân sĩ, mà lại như núi người biển người. 1700 vạn đại quân thì sẽ thành như thế nào?

- Cho dù quân sĩ của Ngọc Lam Đế Quốc, đều là cao thủ một địch mười người, nhưng, khi 1700 vạn đại quân cùng xông lên, vậy thì các cao thủ đó liệu chặn được mấy người? Khi đại quân này xông qua biên quan, tiến vào trong Đế Quốc, sẽ gây ra đại loạn rất khủng khiếp, đây là điều chúng ta không thể tưởng tượng được.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Có một việc mà ta rất hiếu kỳ, hiện nay Ngọc Lam Đế Quốc đang là triều đại cường thịnh, võ phong thịnh hành, Võ Tôn xuất hiện lớp lớp, các đại Vương Hầu đều là nhân vật hùng tài vĩ lược. Những Tam Phẩm Văn Minh này lấy bản lĩnh gì mà dám đấu lại với Ngọc Lam Đế Quốc? Chẳng lẽ bọn họ không sợ họa diệt quốc sao?

Ninh Thiên Thành gật đầu nói:

- Đây là nguyên nhân mà ta trở về Hoàng Thành. Những Tam Phẩm Văn Minh này rốt cuộc lấy dũng khí ở đâu? Ai ở đằng sau hậu thuẫn cho họ.

Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên và Ninh Thiên Thành, đồng thời nhìn về phía Kiếm Các Hầu.

Luận về cầm quân đánh giặc, Ninh Thiên Thành tuyệt đối là một người hãn tướng kiêu dũng, một lương soái chuyên hoạch định chiến lược.

Nhưng để luận về phân tích thế cục triều đình, nắm rõ đại cục, nhìn xa trông rộng, thì phải kể đến lão nhân Kiếm Các Hầu – người đã sống gần trăm tuổi, mới có thể nhìn thông suốt được.

Đây là lịch duyệt của con người.

Kiếm Các Hầu nói:

- E rằng Ngọc Lam Đế Quốc sắp xảy ra đại sự rồi, chỉ trong vài năm, không quá năm năm, nhất định sẽ có Vương Hầu cầm quân mưu phản.

Thần sắc của Ninh Thiên Thành nhất động, nói:

- Hầu gia nói như vậy là có nghãi là hậu thuẫn của những Tam Phẩm Văn Minh này đến từ nội bộ của Ngọc Lam Đế Quốc? Là vị Vương Hầu quyền thế nào vậy?

Kiếm Các Hầu nói:

- Chính xác là một vị Vương Gia.

Kiếm Các Hầu Phủ trong số các Đại Hầu Phủ, cũng có thể coi là một trong những Hầu Phủ mạnh nhất, Kiếm Các Hầu Phủ không có dũng khí đi cướp Đế vị của Ngọc Lam Đế Quốc, vậy thì các Hầu Phủ khác đương nhiên cũng không có năng lực này rồi.

Bởi vậy chỉ có Vương gia mà thôi.

Trong Ngọc Lam Đế Quốc, chỉ có bốn vị Vương là thế tập Vương vị, thế lực cũng là lớn nhất, Đại Kim Bằng Vương, Kỳ Lân Vương, Thần Long Vương, Khổng Tước Minh Vương.

Đương nhiên, từ khi Ngọc Lam Đế Quốc đăng cơ đến nay, đã phong thưởng cho vài vị Vương tước, nhưng những vị Vương Gia này cũng chỉ là cái danh hiệu, đợi khi bọn họ chết rồi, đời sau kế tiếp cũng không thể kế thừa Vương vị của bọn họ. Bởi vậy những Vương Gia này cơ bản không thể so sánh với bốn đại Vương Gia thế tập được.

Cũng chỉ có bốn đại Vương gia mới có uy tín đủ lớn để ra lệnh cho Quốc Quân của Tam Phẩm Văn Minh.

- Lẽ nào Đại Kim Bằng Vương chuẩn bị cướp ngôi rồi?

Ninh Thiên Thành nói.

Kiếm Các Hầu nói:

- Đại Kim Bằng Vương nắm trong tay trên ba thành binh mã của Ngọc Lam Đế Quốc, lại là đệ nhất cao thủ của triều đình, chỉ cần nhìn kỹ một chút là có thể nhìn ra được, việc bọn họ cướp Đế vị chỉ là chuyện sớm muộn thôi.

Ninh Thiên Thành nói:

- Dựa vào quyền thế của Đại Kim Bằng Vương trong triều đình, uy tín trong quân đội, muốn cướp Đế vị của Ngọc Lam Đế Quốc thì quả thật là một chuyện quá dễ dàng, cơ bản không cần nghĩ nhiều kế sách.

Kiếm Các Hầu cười mỉa, liếc nhìn Ninh Thiên Thành một cái, như đang nói: Tiểu Tử, ngươi vẫn còn non lắm.

- Ngươi thì biết cái gì? Trong thiên hạ này, thứ khó mạo phạm nhất không phải là Hoàng Đế, mà là Hoàng vị. Cho dù Đại Kim Bằng Vương quyền thế che trời, muốn cướp Hoàng vị, cũng phải suy đi tính lại, nếu không sẽ lâm vào cảnh nhà tan cửa nát.

Kiếm Các Hầu lại nói:

- Hơn nữa, Ngọc Lam Đế Quốc thực sự nhìn yếu đuối như vẻ bề ngoài hay sao? Ta thì không thấy như vậy, ít ra ba đại quân lớn nhất của Ngọc Lam Đế Quốc đang nằm trong tay của Ngọc Lam Đại Đế. Nếu như Đại Kim Bằng Vương và Ngọc Lam Đại Đế giao chiến, hươu chết về tay ai cũng chưa thể nói trước được.

- Theo ta, nếu Đại Kim Bằng Vương muốn cướp Đế vị, ít nhất phải đi ba nước cờ sau:

- Nước cờ thứ nhất: Nắm trong tay Tứ Phẩm Văn Minh, Tam Phẩm Văn Minh, Nhị Phẩm Văn Minh, Nhất Phẩm Văn Minh xung quanh Ngọc Lam Đế Quốc.

- Thế Lực của các Tiểu Quốc Văn Minh, tuy kém xa Ngọc Lam Đế Quốc, nhưng với số lượng đông đảo, nếu có thể tập hợp lại với nhau, sẽ là một luồng lực lượng hùng mạnh.

- Chủ yếu là, những Tiểu Quốc Văn Minh này đều cách xa Hoàng Thành, cũng không chịu ảnh hưởng của Hoàng quyền nhất, rất dễ nắm trong tay. Dựa vào tình thế hiện nay, Đại Kim Bằng Vương đã đi gần hết nước cờ thứ nhất rồi.

- Nước cờ thứ hai: Lôi kéo Vương Hầu trong triều đình, nắm trong tay binh quyền của Ngọc Lam Đế Quốc.

- Nước cờ thứ ba: Nắm trong tay các thế lực mạnh của Hoàng Thành.

Khi đi hết ba nước cờ này, là lúc Đại Kim Bằng Vương làm khó Ngọc Lam Đế Quốc, đương nhiên để đi hết ba nước cờ này, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, không qua một vài năm thì thế cục không thể rõ ràng được.

Ninh Thiên Thành cười lớn nói:

- Nếu Đại Kim Bằng Vương muốn cướp Đế vị, Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta nhất định sẽ hỗ trợ, ta sớm đã muốn làm thịt Ngọc Lam Đại Đế để báo thù rồi.

- Lỗ mãng.

Kiếm Các Hầu mắng một tiếng.

Ninh Thiên Thành lập tức thu lại nụ cười, không dám kháng lại Kiếm Các Hầu.

Kiếm Các Hầu nói :

- Tiểu Xuyên, ngươi nghĩ sao?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ngọc Lam Đế Quốc đất rộng người nhiều, diện tích lãnh thổ rộng rãi, có nơi rộng đến một vực, có nơi nhỏ thì bằng một trấn thành, đều có quân đội của triều đình. Cho dù Đại Kim Bằng Vương nắm trong tay binh mã thiên hạ, muốn cướp Đế vị thì cũng tuyệt đối không dễ dàng, ngược lại, còn có thể gây ra thiên hạ đại loạn, cuối cùng lại khiến Đế Quốc rơi vào tay người ngoài.

- Đại Kim Bằng Vương muốn cướp Đế vị, thì nhất định phải nỗ lực lôi kéo các Đại Vương Triều, Tông Môn, Gia tộc, Võ Phủ.

- Đại Kim Bằng Vương bày mưu tính kế liên quân 30 Tam Phẩm Văn Minh tập hợp ở phía Tây, hôi tụ ở biên cương, chính là phát tín hiệu cho những kẻ nắm quyền của Ngọc Lam Đế Quốc – mọi người có thể bắt đầu suy nghĩ nên đứng về phía Ngọc Lam Đại Đế, hay là đứng về phía Đại Kim Bằng Vương?

Ninh Tiểu Xuyên tiếp tục nói:

- Thực ra, bất luận là Ngọc Lam Đại Đế làm Hoàng Đế, hay là Đại Kim Bằng Vương làm Hoàng Đế, đều không có lợi cho Kiếm Các Hầu Phủ chúng ta. Chỉ khi hai hổ đánh nhau, lặng lẽ phát triển thế lực Hầu Phủ, đây mới là điều nên làm.

- Kiếm Các Hầu Phủ trở nên mạnh mẽ rồi, bất luận là Ngọc Lam Đại Đế hay Đại Kim Bằng Vương, cũng đều tìm đến chúng ta để lôi kéo chứ không phải đến tiêu diệt chúng ta.

Ninh Thiên Thành nói:

- Ý của Tiểu Xuyên là chúng ta sẽ không ủng hộ ai hết?

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ít nhất thời kỳ đầu chúng ta phải duy trì thế trung lập, không được đắc tội với bên nào. Không đến bước đường cùng thì không nên đứng về phía bên nào. Một khi ủng hộ sai, thì cả bàn cờ sẽ kết thúc.

Kiếm Các Hầu gật đầu cười nói:

- Tiểu Xuyên có năng khiếu điều hành thiên hạ.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hầu Gia, dám hỏi chuyện mua quặng mỏ, tiến triển thế nào rồi ạ.

Kiếm Các Hầu cười thần bí, nói:

- Ta đã đích thân bàn bạc với Kỳ Lân Vương, nếu là trước đây, hắn nhất định sẽ không bán, nhưng gần đây quặng mỏ ấy bị U Linh Sơn Trang nhằm vào, trở thành nơi không còn màu mỡ gì, nên ta đã mua về một cách nhẹ nhàng rồi. Nhưng U Linh Sơn Trang đúng là một rắc rối lớn, nếu không giải quyết được bọn họ thì cho dù chúng ta có mua về Núi Quặng cũng không thể khai thác được .

Khóe miệng Ninh Tiểu Xuyên khẽ giật, nhưng cuối cùng lại không nói cho Kiếm Các Hầu biết thực tình.

Hắn muốn thực sự quản lý được U Linh Sơn Trang, và khiến nó mạnh mẽ lên, sau đó mới dần dần nói cho Kiếm Các Hầu biết.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Ta có quen với một đại nhân vật của U Linh Sơn Trang, có giao tình thân thiết với hắn, có thể thương lượng được.

Kiếm Các Hầu nói:

- Thật sao?

Ông đương nhiên không thể tưởng tưởng được Ninh Tiểu Xuyên gần đây đã trở thành nhân vật cao nhất của U Linh Sơn Trang.

Bởi vì, Ninh Tiểu Xuyên thực sự vẫn còn quá trẻ, cho dù tài hoa hơn người, thiên tư cao tuyệt, cũng không thể trở thành kẻ cầm đầu của tà đạo.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, nói:

- Hầu gia đã nghe qua chuyện của Tư Đồ gia tộc chưa?

Kiếm Các Hầu nói:

- Tư Đồ gia tộc là gia tộc luyện khí lớn nhất của Hoàng Thành. Nhưng nghe nói cách đây không lâu Luyện khí Sư và công cụ luyện khí của Tư Đồ gia tộc đã bị U Linh Sơn Trang cướp sạch rồi, e rằng đã bị tổn thương nguyên khí nặng nề.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Luyện khí Sư và các công cụ luyện khí đó đã được ta mua lại từ vị hảo bằng hữu với giá cao, để xây dựng căn cứ luyện khí thuộc về Kiếm Các Hầu Phủ, nhằm chuẩn bị xây dựng Thần Kiếm Cung.

- Được.

Kiếm Các Hầu kích động đến mức đập một chưởng lên bàn, cười lớn:

- Ta nghĩ là ngươi xây dựng Thần Kiếm Cung, ít nhất cũng cần thời gian năm năm, lúc đó mới có thể phát triển lên được. Bây giờ đã có trong tay Luyện khí Sư và công cụ Luyện Khí, có lẽ chỉ mất một năm là có thể nhìn thấy quy mô bước đầu của Thần Kiếm Cung, vang danh Hoàng Thành rồi.

Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh nói:

- Xây dựng Thần Kiếm Cung, không chỉ là vang danh hoàng thành, mà còn là uy chấn thiên hạ, trở thành thiên hạ đệ nhất Thánh Địa Luyện Khí. Hoàng thành chỉ là bước đầu tiên thôi