Thần Ma Thiên Tôn

Chương 233: Lại đến Bạch Long Thành




Trời chiều ngả về Tây, tà dương lặn xuống.

Bây giờ đã là lúc chạng vạng tối, Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi cưỡi Song Đầu Thạch Thú, trải qua nửa tháng bôn ba liên tục, cuối cùng đã đến Bạch Long thành.

Bạch Long thành là vực thành của Hồn vực, chỉ cách Hoàng thành ba ngày đường, đã thuộc phạm vi thế lực của Hoàng thành.

Ninh Tiểu Xuyên vừa tiến vào Bạch Long thành không lâu, liền có người tìm được hắn.

- Ninh thiếu gia, từ khi chia tay đến nay, không gặp chuyện gì chứ?

Một nam tử sắc mặt tái nhợt, nhưng lại có vẻ tuấn tú phiêu dật, chắp tay với Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt lộ ra nụ cười thân mật.

Hắn ăn mặc rất tỉ mỉ, vạt áo đặt về bên trái, đai lưng bằng tơ ngọc, ngay cả mỗi cái cúc áo đều khảm lưu ly.

Ninh Tiểu Xuyên tháo mũ rộng vành trên đầu xuống, có chút kinh ngạc nhìn về phía nam tử trẻ tuổi này, thốt lên:

- Kỷ Nhất Phàm.

Nam tử trẻ tuổi này chính là nhân tài mới xuất hiện của Thiên Diệt Đạo – Kỷ Nhất Phàm.

Người đi cùng Kỷ Nhất Phàm đến đây, là một vị nhân tài mới xuất hiện khác của Thiên Diệt Đạo – Thạch Đại Hải.

Kỷ Nhất Phàm và Thạch Đại Hải ở trong Hoàng thành, muốn thăm dò tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, nhưng cuối cùng lại bị Ninh Tiểu Xuyên đánh bại.

Cũng chính bởi vì chuyện này, cho nên Ninh Tiểu Xuyên và Ngọc Ngưng Sanh mới rời khỏi Hoàng thành, đuổi theo bọn hắn đến Bạch Long thành. Cũng chính là lúc đó, Ninh Tiểu Xuyên mới biết được bọn hắn là đệ tử của Thiên Diệt Đạo.

Kỷ Nhất Phàm chắp tay thở dài, cười nói:

- Không ngờ đại nhân vật như Ninh thiếu gia còn nhớ đám tiểu nhân vật như chúng ta.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không cho rằng bọn họ là tiểu nhân vật, tu vi của bọn họ thậm chí còn mạnh hơn cả Danh Dương, có thể xem là tương đối xuất chúng trong đám thế hệ trẻ.

Ninh Tiểu Xuyên thoáng cảnh giác, nói:

- Làm sao ngươi biết ta tới Bạch Long thành?

Kỷ Nhất Phàm cười nói:

- Thế lực của Thiên Diệt Đạo chúng ta ở trong Bạch Long thành còn lớn hơn cả triều đình, bất luận là hang cùng ngõ hẻm gì cũng có người của chúng ta. Lúc Ninh thiếu gia bước vào Bạch Long thành, thì chúng ta đã biết là ngươi đã trở về rồi.

- Vậy các ngươi là địch hay bạn?

Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

- Đương nhiên là bằng hữu, Ninh thiếu gia trợ giúp Cửu cô nương diệt trừ hai đại cừu địch là Mộc Hồng Lai và Cừu Vạn Cốc, bây giờ Cửu cô nương đã trở thành Đạo chủ Thiên Diệt Đạo, Ninh thiếu gia tất nhiên chính là bằng hữu tốt nhất của Thiên Diệt Đạo. Cửu cô nương trước khi đi Tổng đàn, đã đặc biệt phân phó, nếu như Ninh thiếu gia đến Bạch Long thành, chúng ta nhất định phải cẩn thận khoản đãi.

Kỷ Nhất Phàm lễ độ nho nhã, rất biết cách nói chuyện.

U Linh sơn trang và Thiên Diệt Đạo có quan hệ hợp tác, mà Bạch Long thành là địa bàn của Thiên Diệt Đạo, tại sao không mượn lực lượng của Thiên Diệt Đạo để diệt trừ Tiêu Thành?

Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Ninh Tiểu Xuyên, lập tức bật cười ha hả, nói:

- Mộc Hồng Lai và Cừu Vạn Cốc đều là gieo gió gặt bão, Cửu cô nương thống nhất Thiên Diệt Đạo chính là ý muốn của mọi người, ta chỉ góp vào một mồi lửa mà thôi.

- Ha ha…

Kỷ Nhất Phàm và Thạch Đại Hải đều nở nụ cười.

Thân phận của Ninh Tiểu Xuyên không phải bình thường, là tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ, còn là Khôi thủ của Thiên Đế học cung kỳ này, trong tay nắm giữ Hoàng quyền lệnh. Thiên Diệt Đạo vừa mới trải qua đại động, nguyên khí đại thương, chính là lúc cần nghỉ dưỡng chỉnh đốn. Cho nên tự nhiên không tiếc sức lôi kéo loại nhân vật đặc thù như Ninh Tiểu Xuyên.

- Ninh thiếu gia, chúng ta coi như là o đánh nhau thì không quen biết, đêm nay huynh đệ chúng ta thiết yến tại Thiên Vũ các, ngươi nhất định phải đi a.

Thạch Đại Hải nói.

- Đi, đương nhiên phải đi rồi.

Ninh Tiểu Xuyên hào sảng nói.

Kỷ Nhất Phàm và Thạch Đại Hải nhìn nhau cười, thì ra Ninh Tiểu Xuyên lại dễ nói chuyện như vậy.

Vốn dĩ, bọn họ cho rằng một vương tôn công tử như Ninh Tiểu Xuyên, nhất định sẽ cậy tài khinh người, tâm cao khí ngạo, rất khó kết giao với hắn, nhưng không ngờ rằng lại dễ dàng mời mọc hắn như vậy.

Thiên Vũ các ở ven hồ Linh Quang, là nơi bướm hoa lớn nhất trong Bạch Long thành, cũng là nơi mà quan lại quyền quý, cao thủ Võ Đạo tụ tập.

Phần lớn tu sĩ Võ Đạo, đều xách đầu bên hông mà sống (*), sau khi có tiền, tất nhiên phải đến những nơi như Thiên Vũ các để tiêu khiển, tìm khoái hoạt.

(*) sống trên đầu đao lưỡi kiếm

Mặc dù tiêu phí ở nơi này cực cao, thế nhưng, đây thật sự là một nơi tràn ngập ôn nhu hương, một đám tiểu mỹ nhân nũng nịu khiến cho lòng người say đắm, cầm kỳ thư họa đều tinh thông. Muốn có tài nữ tri thức hiểu lễ nghĩa, nữ tử quan lại tao nhã, vũ cơ khêu gợi xinh đẹp, tinh thông nhạc kỹ âm luật. Chỉ cần có tiền, ngươi có thể tìm được tất cả ở trong này.

Đương nhiên, nơi này cũng có mỹ tửu ngon nhất, thức ăn hợp khẩu vị nhất, là nơi hưởng lạc cực kỳ xa hoa.

Kỷ Nhất Phàm và Thạch Đại Hải có địa vị không tầm thường trong Thiên Diệt Đạo, nên đặt một tầng cao nhã nhất trên Thiên Vũ các, chuyên tiếp đãi Ninh Tiểu Xuyên.

Mười hai vị nữ tử mỹ mạo mặc áo trắng mỏng manh từ bên ngoài đi vào, dáng vẻ xuất chúng hoặc là yêu kiều động lòng người, hoặc xinh đẹp gợi cảm, hoặc vũ mị ưu nhã. Võ giả bình thường chỉ có thể nhìn lên các nàng, ngay cả một ngón tay cũng không đụng và được.

- Các ngươi đều tới hầu hạ Ninh thiếu gia đi, biết rõ Ninh thiếu gia là ai không? Chính là đại nhân vật đến từ Hoàng thành a, nếu như được Ninh Tiểu Xuyên nhìn trúng, cho dù chỉ là tỳ nữ bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, thì địa vị thân phận cũng cao hơn các ngươi bây giờ gấp mười lần.

Thạch Đại Hải cười lớn.

Kỷ Nhất Phàm nói:

- Cơ hội hầu hạ Ninh thiếu gia, không phải ai cũng có đâu.

Một thiếu nữ dáng người xinh đẹp lanh lợi, ánh mắt ôn nhu như nước, trong tay ôm một chiếc đàn tỳ bà, nói:

- Chẳng lẽ là tiểu Hầu gia của Kiếm Các Hầu Phủ?

- Đã biết rồi ngươi còn lắm miệng?

Ánh mắt Kỷ Nhất Phàm đột nhiên phát lạnh.

Thiếu nữ kia bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, trên người Kỷ Nhất Phàm bạo phát ra Huyền Khí Võ Đạo, áp bách đến mức nàng không thể hô hấp nổi.

Đồng thời, lời nói của Kỷ Nhất Phàm cũng đã chứng minh thân phận thực sự của Ninh Tiểu Xuyên, điều này khiến cho 12 vị nữ tử kia đều khiếp sợ đến cực điểm, quả thật không thể tin vào lỗ tai của mình được. Nên biết Ninh Tiểu Xuyên chính là cái tên vang vọng gần đây như sấm nổ bên tai a.

- Không cần hầu hạ, tất cả các ngươi lui ra đi.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Con mẹ đám tiểu nương bì đê tiện này, không ngờ lại chọc giận Ninh thiếu gia, còn không mau gọi Các chủ của các ngươi tới bồi tội! Có tin là đêm nay lão tử sẽ biến Thiên Vũ các thành một đống phế tích hay không?

Thạch Đại Hải tính tình rất nóng nảy, liền vỗ bàn đứng dậy.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Không liên quan đến các nàng, ta có chuyện rất trọng yếu, muốn thương lượng với các ngươi.

Kỷ Nhất Phàm rõ ràng là trấn định hơn Thạch Đại Hải rất nhiều, biết Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn có chuyện rất trọng yếu, vì vậy lập tức phất tay, ra hiệu cho tất cả các nàng lui ra.

12 thiếu nữ mỹ mạo liền lui ra khỏi gian nhã các, tất cả đều nhao nhao nghị luận:

- Trời đất… Không ngờ thật sự là Ninh Tiểu Xuyên, đây chính là Khôi thủ của Thiên Đế học cung kỳ này, trong tay cầm Hoàng quyền lệnh, địa vị quyền thế sánh ngang với cả Vương Hầu. Không ngờ ta đã được nhìn thấy người thực rồi, đêm nay e rằng không ngủ nổi mất.

- Nếu như có thể được Ninh thiếu gia nhìn trúng thì tốt rồi, cho dù là làm tỳ nữ bên cạnh hắn thì cũng là vinh quang vô thượng rồi.

- Các ngươi đừng có nằm mơ nữa, trước hết hãy nghĩ xem nhan sắc của mình có sánh bằng Hoàng thành đệ nhất mỹ nhân Ngọc Ngưng Sanh hay không đã.

- Ai da, mặc dù Ngọc Ngưng Sanh xinh đẹp, nhưng cũng chỉ có một người, vương tôn công tử như Ninh thiếu gia, nếu không có mười người tám vị nữ nhân bầu bạn, ngươi cảm thấy có hợp với thân phận của hắn không?

- Đêm nay nói không chừng Ninh thiếu gia sẽ tìm chúng ta thị tẩm, đây chính là một cơ hội tốt a.

- U Vũ, không phải ngươi chỉ bán nghệ không bán thân sao?

- Đối với người khác thì tất nhiên là bán nghệ không bán thân, nhưng với nam tử như Ninh thiếu gia, thì vẫn có thể cân nhắc a… ha ha…

Thanh âm của các nàng dần dần biến mất, càng lúc càng cởi mở, lớn mật.

- Thật sự là không biết liêm sỉ.

Đoan Mộc Linh Nhi mặc dù là nữ tử Ma Môn, nhưng lại càng giống thiên kim tiểu thư của Vương Hầu phủ đệ hơn, dù nàng rất ghét những loại nữ nhân như vậy, trong mắt chợt lóe lên sát khí.

Kỷ Nhất Phàm và Thạch Đại Hải cũng không nhận ra Đoan Mộc Linh Nhi, nhưng có thể cảm nhận được sát khí phát ra trên người nàng, khiến bọn họ không khỏi cảm thấy sợ hãi. Từ đó có thể thấy được, tu vi của Đoan Mộc Linh Nhi còn trên cả bọn họ, trong lòng tất nhiên là giật mình không thôi.

- Vị này chẳng lẽ là Ngọc cô nương đại danh đỉnh đỉnh?

Kỷ Nhất Phàm nói.

Ánh mắt Đoan Mộc Linh Nhi càng lạnh lẽo hơn, nói:

- Ta họ Đoan Mộc.

Nhận lầm người rồi.

Kỷ Nhất Phàm có chút xấu hổ, đang muốn giải thích, nhưng đột nhiên giật thót một cái, nghĩ đến chuyện gì đó.

Nàng họ Đoan Mộc?

Kỷ Nhất Phàm bỗng nhiên đứng dậy, hỏi:

- Xin hỏi cô nương có phải đến từ Cửu Tử Nhai?

Đoan Mộc Linh Nhi khẽ gật đầu.

- Thực xin lỗi, xin lỗi, thì ra là Tam tiểu thư, thất lễ, thất lễ.

Kỷ Nhất Phàm bị dọa cho mặt tái mét, đây chính là cháu gái của Ma Đế, bọn hắn không chọc vào nổi.

Chuyện của Ninh Tiểu Xuyên và Đoan Mộc Linh Nhi, đã sớm rơi vào tai đám người ở Bạch Long thành, có rất nhiều người đều biết hai người bọn họ có con gái tư sinh, quan hệ không bình thường. Thậm chí còn có người đồn đại rằng, bọn họ là thân thích, thanh mai trúc mã,…

Trong giới Võ Đạo, biểu huynh và biểu muội kết hôn cũng không ít, biểu đệ và biểu tỷ trở thành phu phụ cũng không phải chuyện lạ.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn lãng phí thời gian, liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói:

- Ta có một đại địch sẽ đuổi theo đến Bạch Long thành, ta muốn mượn sức của Thiên Diệt Đạo để diệt trừ đại địch này. Nếu như hợp tác thành công, vậy sau này chúng ta nhất định sẽ có càng nhiều cơ hội hợp tác hơn.

Trong lòng Kỷ Nhất Phàm khẽ động, nói:

- Không biết đại địch của Ninh thiếu gia mạnh như thế nào? Bối cảnh là gì?

Ninh Tiểu Xuyên cũng không che giấu, liền nói thẳng:

- Đại đệ tử của Vân Trung Hầu – Tiêu Thành.

Kỷ Nhất Phàm và Thạch Đại Hải lập tức giật thót, muốn đối phó với loại nhân vật như vậy, cũng không phải là đám người như bọn hắn có thể làm chủ, nhất định phải báo cáo với Trưởng lão của Thiên Diệt Đạo.

Sau khi Kỷ Nhất Phàm bí mật truyền tin ra ngoài, không đến nửa canh giờ, một vị đại nhân vật của Thiên Diệt Đạo đã bí mật đến Thiên Vũ các gặp gỡ Ninh Tiểu Xuyên.

Vị đại nhân vật này tháo cái mũ đen trên đầu xuống, lộ ra một gương mặt già nua, đôi mắt hõm sâu, sống mũi cao thẳng, khẽ mỉm cười, nói:

- Ninh thiếu gia, muốn giết người này cũng không dễ a.

Vị đại nhân vật Thiên Diệt Đạo này, chính là người mà Ninh Tiểu Xuyên đã từng gặp, tên là “Khưu Hành Hội”, là một Trưởng lão có địa vị cực cao trong Thiên Diệt Đạo.

Mà bây giờ, hắn đã trở thành Đại Trưởng lão của Thiên Diệt Đạo, quản lý “Trưởng lão hội”, chính là một trong ba đại cự đầu của Thiên Diệt Đạo.

Lúc Cửu hoàng tử thiết yến, chính Khưu Hành Hội đã mời Ninh Tiểu Xuyên tới.

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Nếu là người khác, nhất định sẽ e ngại quyền thế của Vân Trung Hầu. Thế nhưng, ta không tin Thiên Diệt Đạo cũng e ngại Vân Trung Hầu.

- Thiên Diệt Đạo tất nhiên không sợ một Vân Trung Hầu nho nhỏ, thế nhưng, không có lợi ích tuyệt đối, vì sao chúng ta phải đắc tội với Vân Trung Hầu?

Khưu Hành Hội nói.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Khưu Hành Hội còn chưa đạt tới Địa Tôn cảnh a? Nếu như ta tặng cho ngươi một viên Đại Địa Độc Tôn đan, giúp ngươi đột phá cảnh giới này, không biết có thể mua được mạng của Tiêu Thành chăng?