Thần Ma Thiên Tôn

Chương 196: Tùng Cốt nhị lão




Sợi dây leo thô to như thùng nước buông ra, Long Tượng rơi xuống, không ngừng phát ra tiếng gào thét, bị ngã gãy hai chân, toàn thân đẫm máu, trong miệng phát ra một tràng gầm rú trầm thấp.

- Đáng giận, rốt cuộc ngươi là ai?

Cơ Hàn Tinh có tình cảm tương đối sâu đậm với Long Tượng, tựa như bằng hữu, chính nhờ đầu Long Tượng này, cho nên nhiều lần nàng lâm vào hiểm tử mà vẫn sống.

Bọn họ không phải chủ tớ, mà là chiến hữu.

Nhìn thấy Long Tượng bị ném xuống đất trọng thương, trong lòng nàng cực kỳ thương tâm.

- Thiên Diệt Đạo “Khô Cốt”.

Lão giả đeo vòng cổ đầu lâu cười cười, đứng trên vách núi, nhìn xuống bên dưới, tựa như Thần Linh đang quan sát một đàn kiến hôi.

- Tùng Cốt nhị lão.

Cơ Hàn Tinh lập tức biến sắc.

Tùng Cốt nhị lão chính là hai lão giả tên “Khô Tùng” và “Khô Cốt”.

Bọn hắn được xưng là hai cánh tay của Mộc Hồng Lai, đều là những hung nhân trong Ma Môn, có thể khiến cho Võ giả khác vừa nghe tên mà sợ mất mật.

Loại hung nhân cấp bậc này xuất động, e rằng hôm nay muốn chạy trốn, lại càng khó khăn hơn.

- Có chút kiến thức, không hổ là cao thủ từ trong Long Tượng Thần Võ Doanh đi ra.

Khô Cốt cười nhạt, cũng không để Cơ Hàn Tinh vào mắt, thần thái cực kỳ huênh hoang, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, nói:

- Tiểu tử, ngoan ngoãn giao ra phương pháp tu luyện Bắc Minh Thần Công, ta không chỉ không giết ngươi, thậm chí còn có thể tặng cho ngươi vô số mỹ nhân, lưu ly vạn lượng, ngươi thấy thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không nghe hắn kể chuyện ma quỷ, chỉ cười lạnh, nói:

- Nếu ngươi thật sự muốn tu luyện môn thần công này, vậy thì ngươi hãy bái ta làm thầy, nói không chừng ta sẽ dạy ngươi hai chiêu ba thức.

Nụ cười trên mặt Khô Cốt cứng lại, hừ lạnh một tiếng, nói:

- Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt!

Vụt...

Hai tay Khô Cốt mở ra, thân thể giống như một con chim lớn bay xuống, vỗ ra một đạo đại thủ ấn, đánh xuống hai người Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh.

Đạo thủ ấn này quả thực giống như đám mây, ngay cả vân tay cũng có thể nhìn thấy được, tựa như một đám Thần Vân.

Cơ Hàn Tinh còn đang thất thần nhìn Long Tượng, giống như hoàn toàn không nhìn thấy thủ ấn đánh xuống đỉnh đầu.

Ninh Tiểu Xuyên thở dài một tiếng, lần đầu tiên hắn phát hiện Cơ Hàn Tinh vẫn còn tình cảm của nữ tử, vì vậy lập tức nắm lấy bả vai của nàng, thi triển Thất Thải Na Di, thân thể đột nhiên lướt về phía sau hơn 20 trượng.

Ầm ầm ầm...

Mặt đất nơi hai người vừa đứng, bị ép lõm xuống, xuất hiện một cái hố hình dạng bàn tay, dài hơn 10 mét.

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên và Cơ Hàn Tinh đã tránh được một kiếp, nhưng vận khí của Long Tượng thì lại không tốt như vậy, lập tức bị một chưởng của Khô Cốt đánh chết.

- Không…

Cơ Hàn Tinh cắn chặt răng, trong mắt tràn ngập phẫn nộ, cũng bất chấp đối diện là hung nhân của Ma Môn, liền cầm theo Long Tượng Kích Thương giết về phía Khô Cốt.

Ninh Tiểu Xuyên vốn muốn kéo nàng lập tức đào tẩu, nhưng… làm sao kéo được?

Gặp phải loại hung nhân như Khô Cốt, không ngờ nàng cũng dám chiến, quả thật là nữ nhân thô lỗ dã mãn.

Khô Cốt thấy Cơ Hàn Tinh không ngờ liều chết xông lên, trên măt lập tức lộ vẻ mỉa mai châm biếm, chỉ là một tiểu nữ tử, không ngờ cũng dám chiến đấu với lão phu, chẳng qua dáng vẻ của nàng cũng tương đối mỹ lệ, đợi sau khi bắt giữ nàng, sẽ thu nàng vào làm thiếp thất.

Thu một Long Tượng Thần Võ làm thiếp thất, ngẫm lại thì đây cũng là một chuyện tương đối kích thích.

Phốc…

Thế nhưng, sau khi Khô Cốt giao thủ một chiêu với Cơ Hàn Tinh, trong lòng liền giật mình, Long Tượng Kích Thương truyền đến lực lượng cũng không kém hơn hắn là bao, trực tiếp xé rách cả ống tay áo của hắn.

Nếu không phải hắn phản ứng nhanh chóng, e rằng đã bị Cơ Hàn Tinh đả thương rồi.

- Hồi Long thức!

Cơ Hàn Tinh đâm Long Tượng Kích Thương ra, trên mũi thương bắn ra chín vòng Huyền Khí, đục thủng cả huyền cương hộ thể của Khô Cốt, mũi thương xẹt qua vai hắn, để lại một vệt máu dài.

- Tiểu nữ tử thật mạnh, quả là đã khinh thường ngươi rồi, hắc hắc, càng mãnh liệt ta lại càng thích, cứ đợi lão phu chinh phục ngươi trên giường đi!

Khô Cốt không hề khinh thường Cơ Hàn Tinh, đôi mắt đột nhiên trở nên dữ tợn, trường bào vung lên, Huyền Khí ngưng tụ thành một mảnh lá cây màu bạc, ầm ầm chém tới.

Đây không phải là lá cây bình thường, mà là “Ngân Tham Mộc Diệp”, lấy từ trên Huyền Linh mộc xuống, có thể dễ dàng đục thủng cả huyền cương hộ thể của Võ giả.

Mỗi một mảnh Ngân Tham Mộc Diệp đều có giá trị liên thành, lực lượng tất nhiên không phải nói chơi.

Phốc…

Phốc…

Huyết mạch trên cánh tay và cổ chân của Cơ Hàn Tinh đều bị đám lá cây màu bạc này cắt phá, máu tươi chảy ra như suối.

Khô Cốt cười lạnh một tiếng, lại lần nữa đánh ra một đạo đại thủ ấn.

Hai mắt Cơ Hàn Tinh trở nên sáng quắc, chiến ý đằng đằng, mái tóc dài màu xanh bay lên, cầm Long Tượng Kích Thương giết tới, xé nát đại thủ ấn.

Phốc…

Khô Cốt xuất hiện sau lưng Cơ Hàn Tinh, một chưởng nện lên lưng nàng, đánh nát một mảng khôi giáp, một luồng Huyền Khí âm hàn cũng theo đó mà tràn vào thân thể nàng.

- Ọc…

Trong miệng nàng phun ra máu tươi đỏ rực, nửa quỳ trên đất, ngón tay không ngừng run rẩy, cầm Long Tượng Kích Thương chống đỡ thân hình.

Mặc dù Cơ Hàn Tinh bị trọng thương, huyết mạch toàn thân gần như đứt hết, như ánh mắt vẫn vô cùng kiên định, lại xoay người đâm ra một thương.

Trong tay áo của Khô Cốt bắn ra một đầu Huyền xà màu đen, rơi lên động mạch trên cổ của nàng, bắt đầu hút máu.

Cơ Hàn Tinh cảm thấy từ cổ truyền đến cảm giác đau đớn, mí mắt càng ngày càng nặng nề, toàn thân không còn một chút sức lực nào, cuối cùng cũng không cầm Long Tượng Kích Thương được nữa.

- Leng keng…

Long Tượng Kích Thương rơi xuống đất.

- Cơ Hàn Tinh.

Ninh Tiểu Xuyên hóa thành một đạo cầu vồng, trước khi Cơ Hàn Tinh ngã xuống, đã nắm lấy đuôi của Huyền xà màu đen, trong lòng bàn tay đánh ra vô số thiểm điện, chấn nát Huyền xà thành huyết vụ.

Vết thương trên cổ Cơ Hàn Tinh chuyển thành màu đen, lấy vết cắn trên cổ làm trung tâm, độc tính bắt đầu lan khắp toàn thân nàng. Nàng nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:

- Ngươi nhanh… Trốn…

Sau đó nàng liền nhắm mắt, ngã vào trong ngực Ninh Tiểu Xuyên.

Nếu không phải lúc cuối cùng nàng nói ra ba chữ “ngươi chạy mau”, Ninh Tiểu Xuyên chắc chắn sẽ mặc kệ nàng, dù sao nàng cũng chết rồi, không có bao nhiêu quan hệ với mình.

Thế nhưng, sau khi nàng thốt ra ba chữ này, Ninh Tiểu Xuyên lại cảm thấy vẫn nên cứu nàng.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là hôm nay bản thân phải trốn thoát.

- Ninh Tiểu Xuyên, không ngờ ngươi dám giết Huyết Luyện Xà của ta… Tốt, tốt, nếu ngươi nói ra phương thức tu luyện Bắc Minh Thần Công, ta sẽ không truy cứu chuyện này nữa.

Khô Cốt nghiến răng, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, không có nổi cơn thịnh nộ.

Trước hết phải moi ra phương pháp tu luyện Bắc Minh Thần Công từ trong miệng Ninh Tiểu Xuyên, sau đó sẽ từ từ thu thập hắn.

Trong lòng Khô Cốt nghĩ vậy.

Ngay cả cường giả như Cơ Hàn Tinh còn bị đánh trọng thương, Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không điên mà liều mạng với Khô Cốt.

- Nếu ngươi muốn biết phương thức tu luyện Bắc Minh Thần Công, ta cũng có thể nói cho ngươi biết, nhưng ta có một điều kiện.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

- Điều kiện gì?

Khô Cốt hỏi.

- Ngươi lại gần đây, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Ninh Tiểu Xuyên ngoắc ngoắc ngón tay với Khô Cốt.

Khô Cốt là hạng người đa mưu túc trí cỡ nào? Há có thể không biết Ninh Tiểu Xuyên đang có chủ ý gì, liền cười lạnh nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, mặc dù Bắc Minh Thần Công của ngươi lợi hại, nhưng tu vi của lão phu dù sao cũng cao hơn ngươi rất nhiều, ngươi hút nổi ta sao?

Nếu như Ninh Tiểu Xuyên thật sự sử dụng lực lượng của Ma kiếm để thôn phệ huyết khí trong cơ thể Khô Cốt, vậy thì kết quả cuối cùng nhất định là Ninh Tiểu Xuyên bạo thể mà vong.

Khô Cốt chính vì biết rõ điểm này, cho nên cũng không sợ Ninh Tiểu Xuyên sử dụng Bắc Minh Thần Công, với tu vi của Ninh Tiểu Xuyên, hoàn toàn không thể tạo thành uy hiếp đối với hắn.

Cho nên, hắn không hề sợ hãi mà đi tới gần Ninh Tiểu Xuyên.

Đương nhiên, trong lòng hắn vẫn thầm cảnh giác, lòng bàn tay ngưng tụ ra Huyền Khí, đề phòng Ninh Tiểu Xuyên, chỉ sợ bản thân sẽ lật thuyền trong mương.

Hắn đi đến cách Ninh Tiểu Xuyên chừng năm mét, cười nói:

- Bây giờ ngươi có thể nói được chưa?

Ninh Tiểu Xuyên cười nói:

- Tiền bối, ngươi dù sao cũng là đại nhân vật của Ma Môn, ngươi sợ cái gì chứ? Lại gần một chút nữa, ta sẽ nói cho ngươi biết.

Khô Cốt siết chặt nắm quyền, lộ ra một tia lạnh lẽo, lại bước về phía trước hai bước, nói:

- Rốt cuộc ngươi có nói hay không?

- Nói, bây giờ ta sẽ nói cho ngươi.

Năm đạo kiếm khí đỏ như máu từ trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bay ra, hội tụ thành một thanh Ma kiếm.

Đây là bản thể của Ma kiếm, mang theo một luồng lực lượng hung lệ tà ác, lập tức khiến bầu trời biến sắc, mặt đất rung chuyển.

Khô Cốt lập tức biến sắc, vội vàng lùi về phía sau.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên hai tay cầm Ma kiếm, bổ ra một kiếm, kiếm khí đỏ như máu liền chặt đứt chân Khô Cốt, nửa phần thân thể liền trực tiếp ngã xuống đất.

Khô Cốt không thể ngờ nổi trong tay Ninh Tiểu Xuyên lại có được thanh Ma kiếm khủng bố đến như vậy.

Hôm nay thật sự đã lật thuyền trong mương rồi.

Ninh Tiểu Xuyên cầm theo Ma kiếm, toàn thân tràn ngập tà khí, hai mắt biến thành đỏ bừng như máu, dáng vẻ này so với vừa rồi, giống như biến thành một người khác.

Ninh Tiểu Xuyên một chân giẫm lên lưng Khô Cốt, cầm Ma kiếm chỉ vào đỉnh đầu của hắn, nói:

- Phong thủy luân chuyển (*), lần này đến lượt ta rồi. Trước khi chết, cũng để ngươi làm quỷ minh bạch một lần. Bắc Minh Thần Công mà các ngươi luôn muốn có, cho tới nay đều không tồn tại. Thứ thực sự tồn tại, chỉ có thanh kiếm này mà thôi.

(*) mọi thứ luôn thay đổi.