Thần Ma Thiên Tôn

Chương 1323: Chỉ cầu an lòng (1)




Thân là một gã nam nhi nhưng lại mang theo dung nhan tuyệt sắc, so với một vài nữ tử xinh đẹp lại còn xinh đẹp hơn, nhất cử nhất động cũng đều mang theo một loại mị hoặc dị dạng… Người như vậy, từ trước đến giờ Ninh Tiểu Xuyên cũng chỉ từng gặp qua có một người, đó chính là Hoa Thanh Liên! Lúc này xuất hiện ở trước mặt Ninh Tiểu Xuyên chính là Hoa Thanh Liên!

Lúc trước Hoa Thanh Liên cũng đi theo Tử Kim Hoàng Chủ tiến vào Văn minh Thần Hà, bất quá về sau hắn và đám người Linh Hư Tôn Giả cùng nhau mất tích, không nghĩ tới hôm nay vậy mà lại xuất hiện ở nơi này.

Nhìn thấy Hoa Thanh Liên, Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhếch miệng cười nói:

- Hoa… huynh, đã lâu không gặp!

Có thể gặp lại Hoa Thanh Liên, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên quả thật vô cùng cao hứng. Hoa Thanh Liên xuất hiện ở chỗ này, nói rõ suy đoán của hắn không sai. Đám tuyệt thế thiên kiêu từ Thế giới Đại Diễn đi ra này, trên người ai nấy quả thật đều có đại khí vận. Cho dù thiên địa hủy diệt, bọn họ cũng có thể bình yên vô sự.

Trên mặt Hoa Thanh Liên lộ ra nụ cười mê người phong tình vạn chủng, mấy ngón tay như bạch ngọc nhẹ nhàng quấn lấy một lọn tóc, ôn nhu nhỏ nhẹ nói:

- Ninh công tử, ngươi như thế nào tới bây giờ mới tiến vào Tiên Kiều? Hơn nữa còn phát sinh xung đột với người của Thế gia Tiên Linh vậy?

- Thế gia Tiên Linh?

Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, cũng không nói thêm lời nào. Hắn một đường giết tới đây, căn bản không có thời gian đi dò hỏi tình huống trên Tiên Kiều. Cho nên mặc dù hắn đã mấy lần nghe qua cái xưng hô Thế gia Tiên Linh này, nhưng Thế gia Tiên Linh cụ thể đại biểu cho cái gì, hắn cho tới bây giờ vẫn chưa biết rõ ràng. Hiện tại còn có người ngoài ở đây, càng nói nhiều, sai lầm sẽ càng lớn, cho nên không bằng cái gì cũng không nói.

- Xem ra Ninh công tử cũng không biết quá rõ ràng đối với phân chia thế lực trên Tiên Kiều a! Thảo nào ngươi lại phát sinh xung đột với đám đệ tử Thế gia Tiên Linh này!

Cặp mày tinh tế giống như lá liễu của Hoa Thanh Liên khẽ nhíu lại. Ninh Tiểu Xuyên hiện tại thật sự quá mạnh, vừa mới vào Tiên Kiều đã xử lý mấy chục gã đệ tử thiên tài của Thế gia Tiên Linh. Loại tổn thất này đối với đám Thế gia Tiên Linh này cũng tương đối nặng nề. Cho nên đám Thế gia Tiên Linh này chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.

Khẽ nhíu mày, Hoa Thanh Liên xoay người nhìn về phía hai lão giả tóc bạc kia. Hai lão giả tóc bạc này sớm cũng bởi vì đối thoại giữa Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên mà kinh ngạc ngây người. Đến lúc này bọn họ mới kịp phản ứng trở lại, thần sắc âm lãnh nói:

- Hoa Thanh Liên, ngươi nhận ra tên ác đồ sát nhân này?

- Đúng vậy! Hắn là bạn tốt của ta!

Hoa Thanh Liên khẽ gật đầu, trên khuôn mặt ôn nhu không một chút do dự, tựa hồ căn bản không sợ bị Ninh Tiểu Xuyên liên lụy vậy. Khóe miệng hai lão giả tóc bạc lộ ra một tia cười lạnh, nói:

- Rất tốt! Ngươi nhận ra tên gian tặc này thật tốt! Tránh cho chúng ta ngay cả thân phận của đối phương cũng không biết!

Ánh mắt một lần nữa quay trở lại trên người Ninh Tiểu Xuyên, thân ảnh hai lão giả tóc bạc này đồng thời chớp lên, liền muốn xuất thủ với Ninh Tiểu Xuyên. Vừa rồi thời điểm Ninh Tiểu Xuyên và Hoa Thanh Liên đối thoại với nhau, hai người bọn họ cũng đã lặng lẽ quan sát Ninh Tiểu Xuyên.

Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng Ninh Tiểu Xuyên là tuyệt thế cao thủ gì đó, cho nên mới có thể giết chết nhiều đệ tử Thế gia Tiên Linh như vậy. Nhưng sau khi trải qua quan sát, bọn họ mới phát hiện thực lực của Ninh Tiểu Xuyên tựa hồ cũng không phải quá mạnh mẽ. Dưới tình huống như vậy, hai người bọn họ đương nhiên là không do dự nữa, trực tiếp xuất thủ, nghĩ muốn bắt lấy Ninh Tiểu Xuyên nhằm lập công chuộc tội.

- Hai vị Trưởng lão chậm đã!

Thân ảnh Hoa Thanh Liên khẽ động, đã ngăn cản trước mặt hai lão giả tóc bạc này. Ánh mắt hai lão giả tóc bạc trừng lớn một cái, nói:

- Như thế nào? Hoa Thanh Liên, lẽ nào ngươi muốn giúp tiểu tử này đối kháng với chúng ta sao? Nếu là như vậy, ngươi cần phải biết rõ ràng hậu quả a!

Thần sắc Hoa Thanh Liên bình tĩnh nói:

- Hai vị Trưởng lão hiểu lầm rồi! Ta chỉ là muốn giảng đạo lý một chút với các ngươi mà thôi!

Ánh mắt hai lão giả tóc bạc gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên, trong miệng hừ lạnh nói:

- Có lời gì thì nói nhanh lên!

Hoa Thanh Liên cũng không chút khó chịu, trên gương mặt tinh xảo thoáng lộ ra nụ cười mê người, nói:

- Hai vị Trưởng lão, tại hạ cho rằng sự tình đệ tử các Đại Thế gia Tiên Linh bị giết này cũng không thể toàn bộ trách Ninh công tử. Hắn vừa mới tới nơi này, nhân sinh địa không quen, không có khả năng hạ sát thủ ngoan độc với đám đệ tử Thế gia Tiên Linh này. Cho nên rất có khả năng là do đám đệ tử Thế gia Tiên Linh kia nghĩ muốn giết Ninh công tử trước, kết quả trái lại bị giết chết. Nếu tình huống thật sự là như thế, vậy Ninh công tử càng một điểm tội lỗi cũng không cần phải nhận!

Thần sắc hai lão giả tóc bạc kia nhất thời ngạc nhiên, tựa hồ không tin tưởng vào lỗ tai của chính mình vậy. Sau một hồi, một lão giả tóc bạc trong đó mới lắc đầu cười lạnh:

- Hoa Thanh Liên, ta thấy ngươi cũng tính là một đời nhân kiệt, hiện tại làm sao lại nói ra loại lời nói ngu xuẩn này? Hắn giết chết nhiều người của Thế gia Tiên Linh chúng ta như vậy, mặc kệ là vì nguyên nhân gì, ngày hôm nay hắn nhất định sẽ phải chết. Cho nên mặc dù miệng ngươi nói đến mức nở hoa đi chăng nữa, ngày hôm nay chúng ta cũng phải động thủ giết chết hắn. Nếu không, chúng ta làm sao bàn giao với những Thế gia Tiên Linh khác?

Thần sắc Hoa Thanh Liên bình thản, chậm rãi lắc đầu nói:

- Nói như vậy, hai vị Trưởng lão không định giảng đạo lý sao?

Một lão giả tóc bạc hừ lạnh nói:

- Giảng đạo lý cái rắm! Nắm tay lớn chính là đạo lý! Đám người từ trong Khổ Hải đi ra các ngươi, lẽ nào đều là những kẻ ngốc cả sao?

- Nếu đã như thế, vậy ta chỉ có thể lựa chọn đứng về phía Ninh công tử rồi!

Hoa Thanh Liên mềm mại nhẹ nhàng bước ra. Chỉ mất vài bước, hắn đã đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, xoay người lại giằng co một chỗ với hai lão giả tóc bạc kia. Sắc mặt hai lão giả tóc bạc trở nên âm trầm, nói:

- Hoa Thanh Liên, ngươi nhất định muốn giúp tiểu tử này sao? Đây là ngươi tự tìm đường chết a! Ngươi đã suy nghĩ cẩn thận chưa?