Thần Ma Cửu Biến

Chương 103: Tiên Vương Ấn khủng bố




"Quá cường đại, không, quá kinh khủng." Người trọng tài run rẩy nói.

Xoay người, Dạ Trường Phong thân hình lắc lư, về tới chỗ ngồi của mình.

Rất nhanh khôi phục lại, trọng tài hắng giọng một cái, cao giọng nói: "Hiện tại ta tuyên bố, Dạ Trường Phong thắng!"

"Không ngờ lại mạnh như vậy, mạnh đến mức làm cho người ta không dậy nổi chiến ý." Tiêu Liệt lắc đầu, vừa rồi hắn phân tích mình Dạ Trường Phong một chút, kết quả là một thành đối với chín thành, đây là đối phương đối phương không xử dụng tuyệt kỹ ẩn giấu.

Bên kia, mỹ phụ mặc quần áo xanh nước biển nói: "Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì, hắn chắc chắn trở thành một trong Lục Đại Võ Tông uy chấn vọt mây sau này, Linh nhi, ngươi cũng phải nỗ lực!"

Tiêu Linh đương nhiên biết Lục Đại Võ Tông trong miệng sư phụ không phải Võ Tông bình thường, mà là Lục Đại Võ Tông cường giả đỉnh cao nhất. Tồn tại trên cả hoàng quyền, gọi là thần cũng không quá, bởi vì bọn hắn khống chế cuộc sống của hàng tỉ sinh linh, bễ nghễ thiên hạ.

Đáng tiếc, trong lịch sử của Đằng Vâng Đại Lục, thiên tài nhiều như cá diếc sang sông,, nhưng chính thức tiếu ngạo thiên hạ lại không có mấy, tuyệt đại bộ phận đều bị bao phủ dưới quang huy của người khác, trở nên ảm đạm biến mất trong mắt thế nhân. .

"Từ nay về sau, để cho ta trở thành phụ tá đắc lực của ngươi!"Rất nhiều người không biết, La Nguyên Phách và Dạ Trường Phong cùng tới từ Hắc Thiên Tông, khác nhau là Dạ Trường Phong được bồi dưỡng cho chức vị Tông Chủ tương lai, mà La Nguyên Phách hắn được xem như trợ thủ đắc lực tương lai cho Dạ Trường Phong.

Cho tới bây giờ La Nguyên Phách vẫn vô cùng bất mãn, cho rằng Hắc Thiên Tông xem thường hắn, trước kia muốn ở lần lần so tài này khiến những người đó nhìn lại, tiềm lực của mình tuyệt không kém Dạ Trường Phong. Hắc Dạ Chi Tử phải do mình đảm đương, hiện tại hắn mới biết được, có một số người trời sinh đã là vương giả, không phải cố gắng là có thể cạnh tranh. Muốn trong tương lai còn tồn tại, phải nhận rõ ràng sự thật, một lần nữa thẩm định chính mình.

Trận đấu kế tiếp là La Nguyên Phách đối với Tiêu Linh, hai người này thực lực đều là Võ Vương cấp một, vốn là trận đấu lực lượng ngang nhau, nhưng mà sau hơn trăm chiêu, Tiêu Linh lấy một quyền kinh thế chấm dứt.

Nếu như nói khi không chiến đấu Tiêu Linh là công chúa cao quý không màng danh lợi, như vậy lúc ở trên đài chiến đấu, nàng chính là Nữ Đế cao cao tại thượng, một tay che trời, bao quát chúng sinh.

"Quá tuyệt! Khí phách cao quý giống như nữ vương, nếu như có thể lấy nàng trở về, cho dù giảm thọ ba mươi năm ta cũng nguyện ý."

"Huynh đệ, tỉnh lại đi, có thể nhìn thấy dung nhan của nàng ta liền cảm thấy mỹ mãn."

Từ trên chỗ ngồi đứng lên, trận đấu kế tiếp đến phiên Trương Hiểu Vũ, đối thủ là Tiêu Liệt bí hiểm, có danh xưng Tiểu Tiên Vương.

. . .

"Quá là nhanh, ta hoàn toàn nhìn không thấy bóng người."

"Đây là chiến đấu như thế nào! Chỉ nghe tiếng va chạm giao thủ, lại nhìn không thấy người."

Tạp sát, sàn nhà thanh thiết thạch bị phá, bay ra một khối đá lớn mấy mét, sau đó một phân thành hai, hai phân thành bốn, rồi nát bấy thành hư vô, công kích dày đặc như mưa xuân.

Tốc độ hoàn toàn không thua mình! Trương Hiểu Vũ thân hình điện xạ, hai tay đánh ra vô số hư ảnh như đạn bắn, không ngừng va chạm với công kích của Tiêu Liệt.

"Thập Huyễn Bạch Hạc Trảm." Bàn tay hóa thành chưởng đao, ánh mắt Tiêu Liệt sắc bén, khóa chặt lại chỗ hiểm của Trương Hiểu Vũ, liên hoàn chém ra như tia chớp.

Mỗi lần chém ra, giữa không trung sẽ xuất hiện một Tiêu Liệt, chém thứ ba thì dĩ nhiên có ba cái hư ảnh đem Trương Hiểu Vũ vây vào giữa, hung mãnh trùng kích.

Hắc Ma Thủ quét ngang nửa vòng, chặn ba lượt trảm kích, Trương Hiểu Vũ lập tức ra một cái Phong Lôi Chưởng hủy diệt một cái hư ảnh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Bá bá bá, thiếu một cái hư ảnh, nhưng mà tổng công kích lại không có giảm bớt, bởi vì từ trên người Tiêu Liệt lại huyễn hóa ra bốn hư ảnh, từng hư ảnh tư thế khác nhau, công kích sắc bén hướng vào chỗ hiểm của Trương Hiểu Vũ.

"Không ổn! Tiêu Liệt không thi triển đại chiêu, là vì muốn dùng kỹ xảo đến đánh bại hắn, hắn cũng nhìn ra thiếu niên kia chỉ biết vũ kỹ uy lực cực lớn, thiếu khuyết vũ kỹ cận chiến." Mỹ phụ mặc quần áo xanh nước biển phân tích.

Tiêu Linh nói: "Có thể cùng Tiêu Liệt chiến đấu hơn trăm chiêu đã làm cho người ta rất kinh ngạc! Có lẽ ở trên phương diện thiên phú, hắn và Dạ Trường Phong là một loại người."

Hủy diệt một cái hư ảnh, còn có sáu hư ảnh, cộng thêm bản thể, tổng cộng là bảy người công kích, Trương Hiểu Vũ chân mày cau lại, thân thể tạo thành một cái tư thế quái dị, sau đó mạnh mẽ xoay tròn.

"Thất Thương Quyền đệ tứ sát: Loạn Tinh Quyền!"

Sau một khắc, Trương Hiểu Vũ tựa như biến thành yêu ma quỷ quái bốn đầu tán tí, hướng phía bốn phương tám hướng đánh ra vô số đạo quyền ảnh, mỗi một đạo quyền ảnh đều cô đọng quyền kình như thực chất, chẳng những đánh vỡ toàn bộ hư ảnh Tiêu Liệt, mà đánh bay cả hắn ra ngoài.

Đạt tới cảnh giới Đại Võ Sư có thể học tập quyền pháp thứ bảy trong Thất Thương Quyền, chỉ có bởi vì càng về sau càng khó học, trước mắt Trương Hiểu Vũ tu luyện loại quyền pháp thứ tư đã là cực hạn.

"Lại là một loại quyền pháp!" Tiêu Linh thoáng kinh ngạc nói.

Tiêu Liệt sờ lên quyền ấn trên ngực, nếu như không có thêm hộ thể nguyên lực ngăn trở, một quyền này cũng đủ đánh nát hắn.

"Tiên Vương Ấn!" Hai tay phác thảo hình ảnh hoa lan khép lại, Tiêu Liệt mạnh mẽ đánh ra.

Phanh, Tiên Vương Ấn hư vô mờ mịt, Trương Hiểu Vũ lần đầu tiên tiếp xúc vũ kỹ này, hai tay che ở trước ngực bị đánh bay ra ngoài.

Đài đại thi đấu bị xốc lên một khối đá lớn hơn mười thước, Trương Hiểu Vũ kề sát ở phía trên cự thạch vọt tới tường phòng hộ.

Tường phòng hộ cao hơn mười mét, cả khối cự thạch đều khảm ở phía trên. Người xem gần đó đều sợ tới mức chen chúc nhau, cao giọng thét chói tai.

"Thất bại ư?" Tiêu Liệt ánh mắt sắc bén nhìn cự thạch đã che mất Trương Hiểu Vũ.

Bọn người Tiêu Linh La Nguyên Phách cũng nghi vấn, nhìn thiếu niên khả trong cự thạch.

Tạp sát, tạp sát. . .

Cự thạch rạn nứt ra giống như mạng nhện, Trương Hiểu Vũ mở hai tay ra, vững vàng đáp xuống đá vụn chồng chất.

"Như vậy cũng không thể làm hắn bị thương, thân thể tiểu tử này làm từ cái gì đây." Tay phải Tiêu Liệt ra kích thứ hai với Trương Hiểu Vũ.

Tiên Vương Ấn uy lực cũng không phải rất cường đại, nhưng thắng ở hư vô mờ mịt, muốn phòng cũng không thể phòng, có thể duy trì thời gian rất lâu, so với vũ kỹ uy lực cường đại thuần túy khó chơi, kinh khủng hơn nhiều.

Hai đạo Phách Không Quyền chính xác phá hủy công kích Tiên Vương Ấn, Trương Hiểu Vũ thân hình chớp động, xuất hiện ở bên phần đài thi đấu bên kia, một quyền mạnh mẽ đánh đi ra ngoài.

"Ma Lang Sát!"

Cự lang đen kịt ngửa mặt lên trời rít gào, di chuyển tứ chi hướng về phía Tiêu Liệt chạy bưang băng tới.

Nguy hiểm mãnh liệt hiện lên trong óc, thân hình Tiêu Liệt nhanh chóng thối lui, hai tay liên tiếp huy động, từng đạo kình đạo vô hình thực chất va đập vào thân thể cự lang đen kịt.