Thần Ma Chi Mộ

Chương 604: Thiên Thần Điện






Địch Khắc từ chối cho ý kiến cũng không có phản bác.
Hắn chỉ là hoài nghi mà thôi, nếu nói có người chủ động đi vào Cấm Ma Không Gian này, nhất định hắn sẽ cho rằng tên kia điên rồi, hơn nữa điên còn rất nặng nữa là đằng khác.

Bởi vì, hắn biết không ai có thể rời khỏi Cấm Ma Không Gian này.
Hắn bị nhốt tại Cấm Ma Không Gian trong nhiều năm như vậy cũng chưa từng nghe qua có người rời khỏi Cấm Ma Không Gian được.

Cho dù là ngươi có thực lực cực mạnh trên khối Ma Sang Chi Tinh….

cũng không cách nào thoát khỏi cái lồng giam rộng lớn dị thường này.
Địch Khắc hỏi “Các ngươi đã đi tới Ma Sang Chi Tinh, vậy sau này có tính toán gì không?”
Đổng Tú Linh cùng Đôn Triệt đều không có mở miệng mà đem ánh mắt ném sang hướng Triệu Thụy chờ đợi hắn trả lời.
Triệu Thụy nghĩ nghĩ rồi đáp: “Ý nghĩ lúc trước của chúng ta so với hiện tại thì xemr ra trên cái tinh cầu này phải nguy hiểm cùng phức tạp hơn nhiều lắm.

Sở dĩ ta tính toán trước tiên đem tình huống trên Ma Sang Chi Tinh hoàn toàn hiểu thấu đáo, sau đó tiếp tục tính toán cũng không muộn.

A… đúng rồi, Địch Khắc tiền bối nếu ngài đã cư ngụ trên Ma Sang Tinh Cầu thời gian dài lâu như vậy, vậy ngươi có thể có hay không cho chúng ta biết một chút tin tức”.
Địch Khắc chậm rãi giải thích cho ba người
“Ma Sang Chi Tinh này hoàn cảnh dị thường ác liệt, ma thú cường đại khắp nơi đều có, dựa vào lực lượng một người rất khó sống sót.

Vì vậy thần tiên yêu ma bị lưu đày đến nơi đây phải đoàn kết với nhau, chiếu cố cho nhau mới có thể sinh tồn được.

Lúc ban đầu họ đi vào cái tinh cầu này đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng chiến đấu cùng tranh đoạt ,,,, cuối cùng ở trên cái tinh cầu hình thành hai đại phe cánh : Thiên Thần Điện cùng Vạn Ma Thành.

Thiên Thần Điện cùng Vạn Ma Thành thuộc loại hoàn toàn đối địch nhau.


Hơn nữa, điều kiện sinh tồn tại Ma Sang Chi Tinh vô cùng ác liệt, để đạt được càng nhiều tài nguyên sinh tồn, hai phe cũng thường xuyên xảy ra những trận đấu chém giết.

Về phần phục kích cùng ám sát thì nhiều đến nỗi đếm không xuể.

Nên các ngươi tại trên tinh cầu này nhất định phải luôn luôn cảnh giác cẩn thận, nếu không sẽ dễ dàng bị người ta liệp sát”
Triệu Thụy thật không ngờ tình thế trên Ma Sang Chi Tinh này lại phức tạp như vậy.

một bên vừa nghe liền gật gật đầu, một bên tỏ vẻ đã rất nhớ kỹ.
Đổng Tú Linh đối với hai đại bản doanh này có chút tò mò, liền hỏi: “Hai đại bản doanh này rốt cuộc có cái gì bất đồng không? Địch Khắc, ngài nếu xuống tay đối với Vạn Ma Thành Luyện Ngục Yêu Lang như vậy, khẳng định ngài thuộc về phe Thiên Thần Điện sao”.
Địch Khắc gật đầu nói: “Ngươi nói rất đúng, ta quả thật thuộc về Thiên Thần Điện.

Thiên Thần Điện cùng Vạn Ma Thành có quan điểm bất đồng rất lớn, yêu ma của Thiên Thần Điện trên cơ bản cũng vì phản kháng sự thống trị tàn bạo của Thần Đế hoặc bất mãn khi bị Thần Đế lưu đày tới Cấm Ma Không Gian.

Mà yêu ma ở trong Vạn Ma Điện tuyệt đại bộ phận cũng đều đánh giết ở Tiên Ma Giới hoặc phạm vào tội vô cùng nghiêm trọng mới có bị lưu đày tới nơi này.

Thiên Thần Điện của ta chủ trương là chúng tiên thần trong lúc hòa bình có thể ở chung với nhau, tương trợ lẫn nhau cùng vượt qua cửa ải khó khăn mới có thể sinh tồn được tại trên Ma Sang Chi Tinh này.

Nhưng Vạn Ma Thành lại có chủ trương trắng trợn hơn “Yếu thì thịt, mạnh thì ăn” Muốn sinh tồn ai có lực lượng cường đại sẽ điều khiển hết thảy! Đây là chuyện mà Thiên Thần Điện ta không thể dễ dàng tha thứ.

Bởi vì… lúc trước chúng ta cần gì phải phản kháng Thần Đế như vậy? Làm gì bị lưu đày đến Cấm Ma Không Gian này?”
Triệu Thụy từ trước đến nay đều cho rằng thực lực là tối thượng “Yếu thì thịt, mạnh thì ăn” chỉ có lực lượng cường đại mới có thể bảo vệ mình cùng bảo hộ bằng hữu bên cạnh mà mình thương yêu.

Hoàn cảnh chung quanh như vậy nên phải tu luyện không ngừng, không ngừng trở nên cường đại.
Hiện tại, tại trên Ma Sang Chi Tinh này vừa nghe Thần Thú Sư Địch Khắc nói xong, hắn không muốn không thừa nhận cũng không được.


Chủ trương của Thiên Thần Điện đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.

Bởi vì hiện tại ở trong Cấm Ma Không Gian này thật sự có rất nhiều Thần Ma cường đại.
Lấy lực lượng của hắn tự bảo vệ chính mình vẫn tốt, nhưng nếu phải chiếu cố Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh chỉ sợ vẫn chưa đủ.
Nếu Thiên Thần Điện đúng như lời Địch Khắc công chính hòa bình như vậy.

Triệu Thụy đem ý nghĩa của chính mình hướng Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh nói qua, rồi xem ý kiến của bọn họ như thế nào.
Hai người cũng đều cảm thấy được cứ tạm thời gia nhập chúng thần điện, có lẽ là một lựa chọn không sai.
Lấy tu vi cùng thực lực trước mắt của bọn họ, nếu muốn ở trên Ma Sang Chi Tinh này sinh tồn thật sự là quá mức nguy hiểm.

Ở Vạn Ma Thành mấy cái tên yêu ma đối với bọn họ chính là….
Đặc biệt là Đổng Tú Linh khi nàng nghĩ đến ánh mắt của Tra Đa kia liền xuất hiện một trận ghê tởm.

Nàng phi thường rõ ràng nếu như mình rơi vào trong tay Vạn Ma Thành thì sẽ có cái kết cục gì.
Triệu Thụy nhìn thấy Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh đối với việc gia nhập Thiên Thần Điện đều không có y kiến gì, vì thế liền hướng Địch Khắc nói: “Ba người chúng ta vừa mới bị lưu đày đến Cấm Ma Không Gian nên cuộc sống ở nơi đây vẫn chưa quen thuộc lắm, tưởng nghĩ muốn đi đến Thiên Thần Điện gia nhập không biết có được không?”.
Địch Khắc mỉm cười nói: “Thiên Thần Điện rất hoan nghênh bất luận người nào gia nhập.

Bất quá, trước tiên ta phải hướng đến trưởng lão hội xin chỉ thị, chỉ có được bọn họ phê chuẩn các ngươi mới có thể chính thức gia nhập.

Đây chỉ là cái hình thức mà thôi, không mất nhiều thời gian đâu”
Triệu Thụy, Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh vội vàng nói lời cảm tạ với Địch Khắc.

Xác định là gia nhập thần điện xong, sau đó bốn người liền bay lên trời cùng hướng Thiên Thần Điện mà bay đi.


Địch Khắc ở phía trước dẫn đường, Triệu Thụy ba người lục tục bay theo sau.

Hành trình đi về hướng Tây, gió thi thoảng bên tai kêu vù vù, Các loại kỳ dị thực vật cùng các loại ma thú hung mãnh tại trước mắt Triệu Thụy nhất nhất thoáng qua.

Có một số ma thú thậm chí còn có ý đồ nhìn lên bốn người trên bầu trời định phát động công kích.
May là Địch Khắc phi hành phi thường quen thuộc đường đi, cuối cùng có thể tránh né qua
Bốn người phi hành với tốc độ cực nhanh, nhưng dù vậy vẫn là không ngủ không nghỉ một khoảng thời gian tương đối dài mới tiếp cận đến nơi.
Triệu Thụy mặc dù không thể xác định rốt cục bay bao lâu, nhưng là theo hắn giản lược đơn giản phỏng chừng ít nhất cũng mất bảy, tám ngày phi hành qua hàng trăm vạn dặm.

Trước mắt hắn lúc này xuất hiện một dãy núi hùng vĩ cao tới vạn tượng.

Tòa rặng núi này hùng vĩ và vô cùng hiểm trở giống như là một cự long vắt ngang tại trên mặt đất vậy.
Hoàn cảnh nơi này tựa hồ so với địa phương khác phải tốt hơn rất nhiều, không có núi lửa không ngừng phun trào, không có cột khói đen dày đặc che lấp từng đám mây trắng xóa lượn lờ, ngọn núi xanh ngắt.

Các loại chim quý thú lạ thì bên trong rừng rậm nguyên sinh tự do bay lượn.

Từng tòa thần điện cự đại nối tiếp nhau được dựng lên tại trên các đỉnh núi Mỗi một tòa thần điện cũng đều khác nhau rất lớn, và tự bản thân nó cũng có nét độc đáo của từng tòa.

Mỗi một tòa thần điện khí thế cũng đều phi thường uy nghiêm, chiếm đoạt diện tích cũng đều phi thường rộng lớn.
Triệu Thụy chưa hề cũng như chưa từng thấy qua quần thể thần điện hùng vĩ và đồ sộ như thế! Cho dù là căn cứ Lôi Thần cũng còn lâu mới có thể cùng với nó đánh đồng.
Triệu Thụy vốn cho là Thiên Thần Điện chỉ là một tòa thần điện có sức chứa khoảng một ngàn thần linh thần điện.
Hiện tại thấy cảnh tượng đồ sộ trước mắt, giờ mới hiểu được Thiên Thần Điện hóa ra cực lớn.

Thần điện đã có ngàn tòa, thì bên trong thần điện kia số lương thần tiên yêu nhiều đếm không xuể.

Dọc theo hai bên lối vào, Triệu Thụy chỉ nhìn thấy một đám thần tiên yêu ma dung mạo khác nhau.
“Các ngươi nhìn vào bên trong đi!” Địch Khắc đưa tay chỉ vào ngọn núi cao nhất nói.
Ba người Triệu Thụy nhìn theo phương hướng ngón tay, chỉ thấy ở trên đỉnh của ngọn núi mây trôi lượn lờ có một tòa thần điện kim bích rực rỡ tỏa ra khí thế uy nghiêm tọa lạc.


Hơn mấy trăm cái trụ cột cao tới trăm mét được làm bằng vàng chống đỡ sức nặng của tòa thần điện.
Tòa thần điện này đẹp mỹ lệ và hùng vĩ như vậy vượt xa các thần điện khác làm người ta không tự chủ được sinh lòng kính ngưỡng.
Đổng Tú Linh không khỏi kinh ngạc hỏi: “Đó là địa phương gì vậy?”
“Nơi đó chính là trung tâm của Thiên Thần Điện gọi là Thần Kiệt Điện, là một vị cường đại nhất và uy vọng nhất của Thiên Thần Điện chúng ta, đó chính là nơi ở của Thần Kiệt Thiên Tôn.

Thần Kiệt Thiên Tôn có thể là một trong tiên ma đầu tiên bị lưu đày đến Cấm Ma Không Gian này.
Thực lực của hắn rất cường đại cùng tính tình cổ quái, từ trước đến nay không thích người khác quấy rối, nên thường xuyên ở bên trong Thần Hi điện bế quan tu luyện.

Loại thần tiên bình thường không bao giờ thấy được mặt hắn.

Ta tới đã lâu như vậy cũng chỉ có cơ hội gặp qua vài lần.

Hơn nữa mỗi lần hắn xuất hiện đều cùng thủ lĩnh Vạn Ma Điện Cửu Sí Ma Ô tiến hành quyết đấu”
Đổng Tú Linh có chút kỳ quái hỏi: “Nếu Thần Kiệt Thiên Tôn thường xuyên bế quan không hỏi thế sự thì lúc bình thường ai là người quản lý Thiên Thần Điện?”
“Chúng ta có một hội trưởng lão khoảng mấy mươi tiên ma, thành viên Trưởng lão Hội đều là tiên ma có đức cao trọng vọng, bọn họ quản lý công việc Thiên Thần Điện, những trưởng lão này tùy theo các thần điện điện chủ đề cử mà đến, chỉ có tiên ma danh vọng tài đức to lớn mới có tư cách tiến vào trưởng lão hội.

Kỳ thật Thần Kiệt Thiên Tôn hoàn toàn có tư cách tiến vào trưởng lão hội chỉ là nghe nói hắn không muốn, nên chúng ta cũng không dám cưỡng ép hắn”
“Thực có cá tính của thần tiên” Triệu Thụy cười cười bình luận, “Thần Hi Thiên Tôn này hẳn nhiên là người mạnh nhất tại Thiên Thần Điện, tu vi của hắn đã đến mấy Trọng Thiên cảnh giới?”
“Ngũ Trọng Thiên”.
Triệu Thụy không khỏi hít vào một hơi lãnh khí, Đôn Triệt cùng Đổng Tú Linh hai người đồng thời nhẹ nhàng kinh thán một tiếng.
Ở Tiên Ma Giới, tiên ma lấy tu vi chia thành bảy cấp gọi là Thất Trọng Thiên cảnh giới.
Cảnh giới càng cao thì tiên ma lại càng ít.

Thần Kiệt Thiên Tôn này tu vi đã đạt đến Ngũ Trọng Thiên cảnh giới, cho dù nhìn khắp toàn bộ Tiên Ma Giới cũng là trong số ít cường giả mà thôi.

Ba người Triệu Thụy lại chỉ có ngẩng đầu hết cỡ nhìn lên mà thôi.