Thần Ma Chi Mộ

Chương 281: Quyết Chiến 7






“Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo! Đây lại là hình thái quý hiếm nhất trong Nguyệt Tinh Hồn thảo, Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo!”
Triệu Thụy thấp giọng cười, trong nét cười mang vẻ vui mừng khó nén được.

Nguyệt Tinh Hồn thảo là một loại thực vật cực kì quý giá mà kì đặc, sinh trưởng ở chỗ đất cực kì âm hàn vắng vẻ không vết chân người, hấp thụ linh hồn lưu lãng trong thiên địa, cùng với tinh hoa của ánh trăng, trải qua vạn năm, mới có thể thành hình.

Nguyệt Tinh Hồn thảo này chứa linh lực cực kì cường đại, mà lại cực kì âm hàn tà ác, hơn nữa còn phi thường ít ỏi, trước giờ ma đạo tu chân giả đều thèm nhỏ dãi.

Mà Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo là quý hiếm nhất trong Nguyệt Tinh Hồn thảo, là loại cao cấp nhất.

Bởi vì Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo là trên cơ sở Nguyệt Tinh Hồn thảo, hấp thu hồn phách của yêu ma mà tiến hóa lên!
Yêu ma số lượng cực ít, thuộc về loại tồn tại cực kì cường hãn, cho dù chỉ còn lại hồn phách, cũng cực kì đáng sợ.

Muốn hấp thu hồn phách của yêu ma, độ khó có thể tưởng tượng.

Trong vạn gốc Nguyệt Tinh Hồn thảo, cũng khó có một gốc tiến hóa thành hình thái Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo.

Bất quá, một khi tiến hóa thành Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo, linh lực ẩn chứa trong đó vượt xa lắc khả năng tưởng tượng của người thường!
Trong xã hội hiện đại, Nguyệt Tinh Hồn thảo đã sắp tới bờ vực tuyệt chủng, mà Ma Hồn thảo cao cấp hơn, lại càng cực kì hiếm hoi.

Cho nên, ma đạo tu chân giả đều coi Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo là thần vật, một khi phát hiện ra chút ít tung tích, tuyệt đối sẽ kéo cả bầy cả lũ đến, điên cuồng tranh đoạt.

Do vì linh lực ẩn chứa trong Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo quá cường đại tà ác, cho dù là yêu ma cũng không dám trực tiếp ăn sống, mà phối hợp với những thiên tài địa bảo khác, luyện chế linh đan, đề thăng tu vi, tăng cường chân khí.

Trong tài liệu tu chân mà Triệu Thụy đọc có ghi lại, từ cổ chí kim, tổng cộng có ba vị tu chân cường giả kiếm được Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo.


Hai trong số đó sau khi kiếm được, trực tiếp ăn luôn, kết quả dẫn đến tà linh bạo thể, tan xương nát thịt.

Một tu chân giả còn lại, nghiên cứu một phối phương làm giảm sức âm hàn trong Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo, sau đó luyện chế ra linh đan uống vào, thực lực tăng một bước dài trong thời gian ngắn, sau cùng trở thành khai sơn tổ sư của một tu chân đại phái!
Đương nhiên, Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo luyện thành linh đan sẽ thất thoát không ít linh lực, hiệu quả đề thăng đối với tu vi không bằng trực tiếp ăn sống.

Thế nhưng, cách làm ổn thỏa, phải là ít nguy hiểm hơn một chút.

Triệu Thụy duỗi hai ngón tay, kẹp Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo từ trong hộp ma mở một nửa ra, trong lòng có chút kích động.

Linh lực ẩn chứa trong Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo này cực kì dày đặc, nếu nuốt vào, có thể khiến tu vi của hắn đề thăng một bước dài, có lẽ đủ khiến hắn tiến vào Luyện Thần trung kì cảnh giới cũng không chừng.

Bất quá, hắn cẩn phải suy nghĩ cẩn thận, rốt cuộc là ăn kiểu gì.

Theo cách an toàn hơn, tự nhiên là đem Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo này luyện thành linh đan là tốt nhất.

Bất quá, hắn một là không biết phương thuốc luyện chế ra linh đan, hai là trong tay cũng không có tài liệu, ba là cũng không có nhiều thời gian như vậy.

Cho nên, sau khi cẩn thận suy nghĩ một lúc, cuối cùng quyết định trực tiếp nuốt vào.

Triệu Thụy biết, trực tiếp nuốt Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo có nguy hiểm tương đối lớn, có điều hắn cảm thấy thể chất của mình đã qua cải tạo bằng gen của viễn cổ yêu ma, đã khác hẳn người thường, cho dù trực tiếp nuốt vào, có lẽ cũng không có vấn đề gì lớn lắm.

Hắn hít sâu một hơi, bỏ Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo vào miệng, bắt đầu chầm chậm nhai kĩ.

Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo vừa đắng vừa chát, thậm chí so với hoàng liên còn đắng chát hơn vài phần.


Triệu Thụy nhai Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo mấy cái, sau đó khó khăn nuốt xuống.

“Ồ? Triệu lão sư, anh ăn cái gì vậy?”
Vân Phương đang chăm sóc cho con gái, thoáng thấy cảnh này, quay đầu lại, có chút kinh ngạc hỏi một câu.

“Đồ tốt.


Triệu Thụy cười cười, sau đó ngồi xếp bằng, bắt đầu tiến hành luyện hóa Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo.

Hắn gạt bỏ tất cả tạp niệm trong đầu, cả người trầm tĩnh, tiến vào trạng thái tu luyện.

Xung quanh dần dần yên tĩnh, tất cả màu sắc, tất cả vật thể, đều dần dần rút đi như thủy triều, hắn tiến vào một không gian hư vô, cả thế giới chỉ có mình hắn tồn tại.

Triệu Thụy nhìn vào trong thân thể, phát hiện Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo đã bị tiêu hóa, chỉ còn lại một quầng sáng hình bầu dục phát ra ngân quang yêu dị.

Linh lực cường đại mà tà ác chứa trong quầng sáng ấy hết sức không ổn định, dường như chỉ một chút động chạm nho nhỏ cũng khiến cả quầng sáng màu bạc ấy nổ tung!
Triệu Thụy phi thường hiểu rõ, nếu quầng sáng này nổ ra, sẽ dẫn đến hậu quả gì.

Linh lực tà ác to lớn bắn ra như mũi dùi nhọn, đục kinh mạch của hắn trăm vết ngàn lỗ, đục thân thể hắn thành một đống thịt vụn.

Trên lịch sử tu chân đã có hai vết xe đổ.


Bất quá, nếu như có thể khống chế quầng sáng này, thuận lợi hướng dẫn linh lực trong đó vào đan điền, tiến hành luyện hóa, hắn sẽ được lợi vô cùng.

Triệu Thụy điều động từ đan điền ra một cổ chân khí, bao bọc lấy quầng sáng hình bầu dục ấy, đề phóng nó nổ tung ra.

Thế nhưng, chính vào lúc này, dị biến đột nhiên phát sinh.

Quầng sáng màu bạc trong cơ thể phát sinh ra biến động kịch liệt không chút dấu hiệu báo trước, linh lực cuồng bạo mang theo khí tức cuồng bạo khát máu từ trong quầng sáng tuôn ra cuồn cuộn không dứt, xông pha loạn xạ, dường như muốn phá thủng tầng chân khí bao bọc bên ngoài!
Triệu Thụy phát hiện, quầng sáng màu bạc này trong chớp mắt như biến thành một khối băng lạnh mắc kẹt trong dạ dày hắn, lạnh đến khiến thân thể hăn hơi phát run.

Thân nhiệt hắn bắt đầu gấp rút hạ thấp, đầu tóc, chân mày thậm chí còn xuất hiện sương muối!
Vân Phương vốn cẩn thận rất nhanh phát hiện ra biểu hiện khác thường của Triệu Thụy, không khỏi có chút lo lắng hỏi: “Triệu lão sư, anh sao vậy?”
Thế nhưng, Triệu Thụy lúc này đã hoàn toàn chìm vào thế giới bên trong mình, không có chút phản ứng nào với tiếng kêu gọi của Vân Phương.

Vân Phương cao giọng gọi thêm một câu nữa, thế nhưng Triệu Thụy giống như lão tăng nhập định, vẫn ngồi xếp bằng theo một tư thế quái dị ở nguyên chỗ cũ, không hề đáp lời.

Vân Phương biết Triệu Thụy lúc này đã tiến vào trạng thái tu luyện, nhưng thấy trên người Triệu Thụy phát ra hàn khí càng lúc càng nặng, băng sương phủ trên người càng lúc càng dày, trong lòng quả thật hết sức lo lắng.

Cô bước lên trước, đưa tay vỗ vỗ vào vai Triệu Thụy, chuẩn bị gọi hắn thức dậy.

Thế nhưng, khi bàn tay nhỏ nhắn của cô chạm vào người Triệu Thụy, một sức phản chấn vừa lạnh băng vừa cường đại, từ trong thân thể Triệu Thụy mạnh mẽ bùng ra, chấn cho cô lùi lại mười mấy bước mới đứng vững được.

Vân Phương không khỏi run sợ, cô xoa xoa cánh tay phải đau đớn muốn nứt ra, vứt bỏ mưu toan gọi Triệu Thụy tỉnh lại.

Bởi vì cô biết, với năng lực của cô không có cách nào làm chuyện đó.

Triệu Thụy hoàn toàn không chú ý đến tình huống xảy ra bên ngoài thân mình, hắn lúc này đang bận điều động chân khí từ trong đan điền, hết tầng này đến tầng khác bao bọc lấy quầng sáng màu bạc trong cơ thể, thử một lần nữa làm nó ổn định lại.


Đồng thời, Triệu Thụy cũng lưu lại một thông đạo nhỏ trong tầng tầng chân khí bao vây, cẩn thận lôi kéo linh lực trong Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo tiến vào kinh mạch, cuối cùng chảy vào Đan điền.

Đây là một cử động nguy hiểm phi thường, Triệu Thụy cảm thấy mình như đang đi trên sợi dây giăng trên cao, chỉ hơi không chú ý một chút, sẽ ngã tan xương nát thịt.

Bất quá, muốn hấp thu linh lực tà ác ấy, đây là con đường phải đi, hắn không còn chọn lựa nào khác tốt hơn, đành phải mạo hiểm thế này.

Dưới sự toàn lực áp chế lôi kéo của Triệu Thụy, dòng chảy nhỏ lạnh băng mà cuồng bạo ấy từ trong quầng sáng màu bạc chảy ra, theo con đường duy nhất tiến vào kinh mạch, tiếp tục theo trình tự cố định trong kinh mạch, tuần hoàn một đại chu thiên.

Sau cùng, trút vào đan điền.

Mà đệ nhị nguyên thần trong đan điền, sau khi tiếp nhận cổ linh lực này, bắt đầu phát ra ánh sáng như cây kim bạc, lớn lên từng chút một.

Triệu Thụy nhẹ nhàng thở ra một hơi, vạn sự khởi đầu nan, linh lực của Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo đã được rút ra luyện hóa thuận lợi, thế thì canh bạc này của hắn coi như đã thắng một nửa.

Tiếp theo là luyện hóa và tu luyện, dễ hơn rất nhiều.

Thời gian chầm chậm trôi qua, càng lúc càng nhiều linh lực được rút ra khỏi quầng sáng màu bạc, chảy vào đan điền, quầng sáng màu bạc đó bắt đầu không ngừng thu hẹp lại, uy hiếp đối với Triệu Thụy cũng càng lúc càng yếu.

Triệu Thụy không lo lắng nữa, linh lực tà ác của Nguyệt Tinh Ma Hồn thảo, không còn tạo thành thương hại đối với hắn nữa.

Luyện hóa tiếp tục tiến hành, chân khí trong đan điền của Triệu Thụy càng lúc càng cường đại, đệ nhị nguyên thần cũng không ngừng cao lớn, thân thể càng lúc càng cường tráng.

Triệu Thụy nhìn vào đan điền, phát hiện đệ nhị nguyên thần của mình đã từ hình dáng một đứa trẻ, nhanh chóng chuyển biến thành thanh niên.

Bất quá, đối với bước cuối cùng thành hình, thủy chung vẫn còn một bước, dường như có một lực đạo vô hình âm thầm ngăn cản lại!
Triệu Thụy trong lòng hiểu rõ, tu luyện đã đến cửa ải cuối cùng, nếu như có thể vượt qua tầng ngăn cản này, hắn sẽ chính thức cáo biệt luyện thần tiền kì, tiến vào luyện thần trung kì cảnh giới!
Mà đệ nhị nguyên thần của hắn, sẽ lớn thành ma thần có sức chiến đấu cường đại, trong chiến đấu sẽ mang lại cho hắn sự giúp đỡ lớn lao!