Thần Ma Chi Mộ

Chương 270: Nam Đẩu Tử Lôi Chú






Khi lôi cầu từ từ bay tới gần Triệu Thụy, Triệu Thụy có hai lựa chọn, một là dùng Thị Huyết ma đao liều cứng với lôi cầu, thử phá hủy lôi cầu, hai là khởi động Không Gian Thần Trạc, sử dụng thuấn di tránh công kích của lôi cầu.
Thế nhưng, hắn không ngờ lôi cầu lại công kích theo kiểu này, lưới điện đầy trời bao phủ cả nửa đỉnh tòa lầu, khi Triệu Thụy phát giác chuyện không hay, khởi động Không Gian Thần Trạc, đã có mười mấy tia sét đánh trúng Triệu Thụy, khiến hắn thật sự chịu phải thiệt thòi lớn, nửa người tê rần, động tác không linh hoạt, hơn nữa còn nội thương không nhẹ, ngũ tạng lục phủ như bị nướng cháy, nóng khó chịu nổi.
Thấy Triệu Thụy thân hình chớp động, thuấn di thoát khỏi vòng vây, Thi Vĩnh Thành giật mình, vội vàng thúc đẩy lôi cầu truy kích Triệu Thụy.
Triệu Thụy liên tục sử dụng Không Gian Thần Trạc, mỗi lần đều xuất hiện ở chỗ mà Thi Vĩnh Thành không đoán trước được, đánh sập một nửa góc tòa lầu, bê tông mấy chục tấn từ trên lầu rơi lung tung xuống bãi đậu xe bên dưới, không ít xe hơi bị đập thành sắt vụn, tiếng còi báo động của xe hơi vang lên loạn xạ.
Mấy người về trễ đi ngang qua, thấy trên tòa lầu sấm vang chớp giật, thỉnh thoảng còn có một mảng vách lớn rơi xuống đều mắt trợn miệng há, không biết xảy ra chuyện gì trên đó.
Triệu Thụy nhờ vào Không Gian Thần Trạc tránh sự bắn phá của Nam Đẩu tử lôi chú, tranh thủ thời gian dùng chân khí liệu thương, mãi đến khi cảm giác tê dại ở nửa người biến mất, cảm thấy đau nhức kịch liệt, Triệu Thụy một lần nữa nắm chặt ma đao, đã đến lúc phản kích rồi.
Không thể không thừa nhận, Triệu Thụy có chút xem thường Thi Vĩnh Thành, một đao đầu tiên của hắn giết chết Thi Vĩnh Liễn, cho nên có chút xem thường, không ngờ gặp đạo thuật của đối phương lại gặp một ít thiệt thòi.
Triệu Thụy thu liễm tâm thần, hai mắt chớp lên quang mang mãnh liệt, sau đó ngẩng đầu hú dài một tiếng, sau đó năm ngón tay vươn ra, trút chân khí vào Thị Huyết ma đao.
Thị Huyết ma đao từ trong tay Triệu Thụy từ từ bay lên, như một vầng huyết nguyệt, đột nhiên tỏa ra quang mang chói mắt màu máu, khiến người ta thiếu chút nữa không mở mắt ra được.

Ánh trăng màu máu càng lúc càng sáng, thậm chí che khuất cả ánh sáng tím của lôi cầu.
Liền đó, ánh sàng màu máu dần dần ngưng tụ lại, hình thành một cự nhận màu máu dài đến mười mấy mét giống như thực chất.
Triệu Thụy nghiêm khắc quát một tiếng, cánh tay chém vào hư không một cái, toàn lực bổ xuống, nặng nề chém vào lôi cầu thứ nhất.
Đao quang và lôi quang kịch liệt va chạm, lưới sét do lôi quang bắn ra trước đao quang màu máu cũng giống như tuyết tan, lập tức rã ra, đao quang xâm nhập vào trong lôi cầu, quang mang màu tím bị quang mang màu máu thôn phệ, phát ra tiếng nổ vang dội, lôi cầu tan thành vô số tia sét như những con rắn bạc, từ trên không bắn ra bốn phương tám hướng, dần dần biến mất trong bóng tối.
Thi Vĩnh Thành giật nảy mình, cơ hồ không tin nổi vào mắt mình!
Nam Đẩu tử lôi chú lại dễ dàng bị phá như vậy?
Tuy bên người lão còn hai lôi cầu, nhưng đối phương đã có thể đánh tan lôi cầu đầu tiên, vậy hai lôi cầu còn lại chỉ sợ cũng chỉ cần hai đao nữa thôi.
Triệu Thụy lơ lửng trên không, ánh mắt lạnh lùng nghiêm khắc trừng trừng nhìn Thi Vĩnh Thành và hai quả lôi cầu còn lại, trên thân tán phát ra uy áp cường đại tuyệt luân.
Tâm tình Thi Vĩnh Thành thoáng chốc căng thẳng, thực lực của người mang mặt nạ bạc này hơn xa lắc dự liệu của lão.

Lão lần đầu tiên cảm nhận được mùi vị sợ hãi, hối hận ban đầu tốn quá nhiều thời gian vào chuyện tranh quyền đoạt lợi, nếu chính mình dùng chút thời gian đó vào chuyện tu luyện Nam Đẩu tử lôi chú, đột phá bình cảnh của Nam Đầu tam tinh, đạt đến Nam Đẩu tứ tinh cảnh giới, uy lực của Nam Đẩu tử lôi chú sẽ tăng mạnh mấy lần, hôm nay lão đã không phải nhếch nhác thế này.
Thi Vĩnh Thành hít sâu mấy hơi để cho mình thanh tỉnh lại, áp bức từ thân Triệu Thụy phát ra khiến lão muốn hết hơi, lão hiểu rõ, chỉ cần Triệu Thụy phá tan hai lôi cầu còn lại, một đao tiếp theo sẽ không chút do dự chém chết mình.
Cho nên Thi Vĩnh Thành quyết định lật lên con bài cuối cùng, đi nước cờ sau chót.
Nam Đẩu tử lôi chú chia làm sáu cảnh giới, từ nhất tinh đến lục tinh, uy lực mỗi cấp tăng lên một bước lớn, ngoài ra, Nam Đẩu tử lôi chú còn có một pháp môn tu luyện cực kì nguy hiểm mà cũng cực kì cường hãn, đó chính là Nam Đẩu liên châu.

Nam Đẩu liên châu là cho Nam Đẩu lục tinh liên hệ lẫn nhau, xen lẫn bổ sung cho nhau, uy lực của sáu ngôi sẽ bạo tăng đến một trình độ khủng bố.
Thế nhưng, uy lực của Nam Đẩu liên châu to lớn, nguy hiểm lại càng lớn hơn, không đủ lực lượng cường đại tuyệt đối để thao không Nam Đẩu liên châu, sẽ giống như đứa trẻ ba tuổi múa may thanh kiếm hai lưỡi trong tay, kết quả không khó tưởng tượng.

Các đời cao thủ của Thi gia có rất nhiều vị vì tu luyện “Nam Đẩu liên châu” mà bị lực lượng Nam Đẩu thiên lôi phản phệ, cuối cùng vạn lôi phệ thể, tan tành tro bụi, Thi gia truyền thừa mấy trăm năm, vào năm đầu Dân quốc xuất hiện một vị tuyệt thế cao thủ tu luyện đến Nam Đẩu lục tinh cảnh giới, vị cao thủ này tung hoành tu chân giới, hô gió gọi mây, thậm chí đến những huyền môn chính tông như Thanh Thành phái, Long Hổ Sơn cũng phải thối lui ba bước, vì Thi gia mà gây nên thanh danh vang dội.
Sau đó hắn không thỏa mãn với cảnh giới tối cao Nam Đẩu lục tinh, bắt đầu bế quan thử làm Lục tinh liên châu, kết quả có một ngày, không trung trên đạo quan mà hắn bế quan vạn lôi hoành không, đánh cho đạo quan thành một đám đất cháy khô, vị cao thủ đó bị thiên lôi chi lực phản phệ, thần hồn câu diệt, nhục thể lại không hóa thành tro bụi, mà thu lại thành cái xác khô cao hai xích (khoảng 0,66 – 0,67m), toàn thân lộ ra màu đỏ tía, mặt mày sinh động, da dẻ khắp người xác khô ấy như thép cứng, đệ tử Thi gia từng muốn hỏa táng xác khô ấy, nhưng cái xác khô ấy sau một đêm hỏa táng ở nhiệt độ cao lại không có nửa điểm tổn thương, thế là Thi gia đem cái xác khô ấy thờ phụng, để cảnh cáo những đệ tử Thi gia tu luyện Nam Đẩu liên châu.

Thi Vĩnh Thành vốn không muốn đi cái bước “Nam Đẩu liên châu” này, nhưng đêm nay lão đã đến bước đường cùng, chỉ có thể liều chết vật lộn một lần, cầu sống trong chỗ chết!
Thi Vĩnh Thành hai tay vạch vòng tròn, điều khiển hai quả lôi cầu xoay chuyển với tốc độ cao, hình thành một cái thái cực đồ án, lôi cầu lúc va vào nhau, lúc rời ra xa, lôi quang của nhau dần dần quấy lấy nhau, có xu thế dung hợp với nhau.

Thi Vĩnh Thành sử dụng chỉ là “Nhị tinh liên châu”, so với “Tam tinh liên châu”, “Tứ tinh liên châu”, cho đến chung cực “Lục tinh liên châu” phía sau, chỉ là bước đầu tiên, trước kia Thi gia từng có không ít cao thủ tu luyện thành công.
Lôi quang do hai lôi cầu phát ra càng lúc càng tập trung, thâm nhập vào hạch tâm lẫn nhau, cuối cùng nổ tung ra một quả cầu sét màu đỏ tía chói mắt.

Hai lôi cầu xoay vòng như một cặp sao đôi, quang hoa màu tím đại thịnh, vô số tia sét như những con rồng bạc dài múa may trên sân thượng cao ốc, khiến người ta khiếp sợ!
“Ha ha ha ha!” Thi Vĩnh Thành điên cuồng cười inh ỏi, thành công rồi! Đặt vào chỗ chết rồi sau mới sống, lão lại hoàn thành “Nhị tinh liên châu”! Uy lực của Nhị tinh liên châu tương đương với Nam Đẩu tứ tinh cảnh giới, lão đã có tiền vốn để quyết một trận sống chết với Triệu Thụy!
Lúc này đã có không ít người bị tia chớp và tiếng động ầm ĩ đánh thức, nhộn nhịp chạy ra ngoài nhìn cảnh tượng kì dị chưa từng thấy, cũng có người dùng điện thoại di động gọi cảnh sát, xe cảnh sát mở còi hiệu chạy tới gần tòa lầu, cảnh sát xuống xe, cũng như người bình thường, bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngẩn ra, ngỡ ngàng nhìn lên trời, sững sờ mà làm khán giả.
Trong bầu trời đêm sét tím tàn phá lung tung, một vầng huyết nguyệt từ từ bay lên, vạch ra mấy cung tròn tuyệt đẹp, kịch liệt giao kích với sét tím, trái tim mọi người cũng lay động lung tung theo vầng huyết nguyệt ấy, trong sét tím cắt gọt như thoi đưa, một luồng sét tím bị huyết nguyệt cắt đứt giữa chừng, nghiêng nghiêng từ nóc tầng lầu thứ bốn mươi bổ xuống mặt đất.


Bãi giữ xe dưới đất sớm đã có không ít xe hơi bị bê tông đập nát, xăng chảy khắp nơi, bị sét tím bổ một cú, tức thì bốc cháy mạnh, hơi nóng bốc cao mấy chục mét, chiếu sáng trong phạm vi mấy cây số, những chiếc xe còn nguyên cũng bốc cháy nổ tung trong đám lửa, thỉnh thoảng còn có luồng khí do xe nổ cuộn lên không trung, quay cuồng bay ra xa trong ánh lửa chiếu sáng, lại nổ tung ra, bốc lên những đám lửa lớn cháy phừng phừng.
“Phát sinh chuyện gì rồi?” Một cảnh sát lầm bầm một mình, lấy ra máy bộ đàm, lại quên phải nói cái gì, qua nửa ngày mới nhớ ra lả phải gọi tổng bộ xin chi viện, và phải kêu xe cứu hỏa tới hiện trường.
Mọi người ở hiện trường đại thể đều rõ, vầng huyết nguyệt đó đang đánh nhau với sét tím đầy trời, lúc bắt đầu, huyết nguyệt dưới sự vây công của tử lôi có chút trầy trật, bất quá một đoạn thời gian sau, ánh hồng của huyết nguyệt càng lúc càng sáng, dần dần che khuất ánh sáng của tử lôi, huyết nguyệt mỗi lần công kích đều có thể chặt đứt một luồng tử lôi, lưới sét do tử lôi hình thành bị xé rách dưới từng cú chém, dần dần trở nên suy nhược, xem ra phải sụp đổ rồi.
Tâm tình của Thi Vĩnh Thành lúc này khó dùng từ để gọi, lúc lão hoàn thành “Nhị tinh liên châu”, lão tựa hồ thấy cảnh mình tiêu diệt người mang mặt nạ bạc, lại tiêu diệt Vân Phương và Vân Liên, bước lên ngôi vị gia chủ Thi gia, thế nhưng khi huyết nguyệt phát ra quang hoa lộng lẫy, triệt để áp chế tử lôi do “Nhị tinh liên châu” phát ra, trực diện ập tới, toàn là khí tức tử vong.
Người mang mặt nạ bạc này rốt cuộc là thân phận thế nào?
Phía sau chiếc mặt nạ bạc đó đến cùng ẩn tàng bộ mặt thế nào?
Thi Vĩnh Thành tuy thúc giục “Nhị tinh liên châu”, toàn lực công kích Triệu Thụy, nhưng trong lòng lại đầy cảm giác sợ hãi và bất lực, người mang mặt nạ bạc này quá mạnh rồi! Hắn như một hang động không đáy sâu không thể dò, có sức mạnh vô tận tùy thời tuôn ra, huyết nguyệt do thanh trường đao màu máu ngưng tụ lại đó, gặp mạnh lại càng mạnh, lúc huyết nguyệt múa lên thì tao nhã vô cùng, bạo liệt vô cùng, mang theo một mĩ cảm tàn khốc khiến người ta muốn quỳ lạy.
Triệu Thụy cầm đao chỉ lên không, vuốt xuống một cái, huyết nguyệt vạch ra nửa vòng tròn, hai luồng sét tím bị đánh tan kèm theo tiếng ma đao rít gào kinh tâm động phách, huyết nguyệt từ một góc độ cực kì khéo léo vạch xuống, đồng thời chém trúng cả hai lôi cầu, ánh sáng hồng với sét tím trong chớp mắt hòa lẫn vào nhau, huyết nguyệt trên không, sét tím múa may khiến mọi người tại hiện trường đều ý thức được, đây là một kích cuối cùng!
“Phải kết thúc rồi.” Ánh mắt Triệu Thụy rơi trên người Thi Vĩnh Thành, trong mắt đầy sát cơ lãnh liệt buốt xương.