Thần Ma Chi Mộ

Chương 175: Chủ Động Tấn Công






Trong khi Xích Hỏa Lão Yêu đang tìm kiếm Triệu Thụy thì hắn đang cùng Vân Phương trên đường đi.
Bởi vì buổi họp tan chậm nên màn đêm đã phủ xuống, bên đường những ngọn đèn rực rỡ đã sáng bừng lên.
Phía trước không đến trăm mét chính là cửa vào của Tử Vân Hoa Viên..
Bởi vì không phải là khu vực đông đúc, phồn thịnh cho lắm cho nên bốn phía cũng không còn bao nhiêu người đi đường.
Triệu Thụy cùng Vân Phương vừa đi vừa trò chuyện, vẻ mặt ung dung vô cùng thoải mái.
Đúng lúc này trong lòng hắn chợt động, một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt từ trong lòng dâng lên.
Cảm giác nguy hiểm vô cùng mãnh liệt, mãnh liệt đến như vậy thì chắc chắn trong vùng phụ cận đã xuất hiện một tu chân giả có thực lực vô cùng cường đại.
Triệu Thụy quay đầu nhìn lại thì đã thấy Xích Hỏa Lão Yêu hai tay ôm ngực như một bóng ma đang đứng bên đường, đôi mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào mình.
Triệu Thụy trong lòng thầm giật mình, Xích Hỏa Lão Yêu không phải lần trước đã bị mình hù dọa bỏ đi rồi sao, như thế nào lại xuất hiện tại đây?
“Chẳng lẽ ….

tên lão yêu đáng chết này lại có lòng nghi ngờ mình?”
Trong lòng Triệu Thụy nghĩ như vậy, Vân Phương ở bên cạnh đột nhiên mở miệng nói chuyện.
- A? Người kia thật kỳ quái.
Vân Phương chỉ vào Xích Hỏa Lão Yêu vừa cười vừa nói.
- Sao cả người lại toàn màu đỏ nhỉ, có phải là đã hóa trang không?
- Chắc là người làm trò ở nơi này thôi? Hắn nói không chừng là diễn viên đấy chứ.
Triệu Thụy trong lòng đề cao cảnh giác lên cao nhất, nhưng trên mặt nửa điểm cũng không lộ ra, ngữ khí thoải mái nói đùa.
- Thật không? Phách Phong Thần Bảng?
Vân Phương không nhịn được bèn hỏi, bên môi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, dưới ánh sang của ngọn đèn đường lại càng nổi bật lên, tỏa ra mùi vị phong vận thành thục.
Đáng tiếc chính là giờ Triệu Thụy lại không có tâm tư để thưởng thức nữa, hắn vẫn luôn tập trung cảnh giác Xích Hỏa Lão Yêu, không dám có nửa khắc buông lỏng, dây thần kinh đã căng lên như một dây cung rồi.

- Ha ha, rất có thể đấy chứ!
Trong lòng hắn tuy rất cảnh giác, nhưng trên mặt lại đang cười lớn.
Xích Hỏa Lão Yêu là yêu vật nguyên anh kì, thính lực linh mẫn vô cùng, đối với câu chuyện của hai người đương nhiên nghe rõ từng câu từng chữ một.


Trên mặt không khỏi tỏ ra âm trầm, nếu như là người khác dám dùng ngữ khí ấy mà nhìn hắn chỉ chỉ trỏ trỏ thì đã bị hắn đem đập thành một đống thịt nát đem nuốt vào bụng rồi.
Nhưng là Vân Phương đã có thần bí Ngân Diện Yêu Ma thủ hộ cho nên hắn cũng không dám khinh xuất.
Ánh mắt của Xích Hỏa Lão Yêu quét qua quét lại, cuối cùng lại tập trung trên mặt Triệu Thụy.
Hắn cẩn thận đánh giá Triệu Thụy, dụng thần niệm cẩn thận dò xét thực lực của hắn.
Nếu thần bí Ngân Diện Yêu Ma vẫn đang âm thầm bảo vệ Triệu Thụy.

Như vậy Vân Phương bên cạnh kia rất có thể là…
Triệu Thụy cảm giác thấy ánh mắt của Xích Hỏa Lão Yêu như một lưỡi dao sắc bén, phảng phất như muốn bổ hắn ra trên mặt đất rồi đâm vào thân thể hắn.
Mà thần niệm của lão yêu liên tục đảo qua đảo lại trên người hắn.
Triệu Thụy tận lực ẩn nặc hơi thở của cơ thể, biểu hiện giống như một người bình thường, vô cùng bình thường, tiếp tục cùng Vân Phương đi về phía trước.
- Quái nhân kia vẫn nhìn chằm chằm vào ngươi kìa?
Vân Phương xoay người nhỏ giọng nói với Triệu Thụy.
- Ta không hề nhận ra hắn là ai! Nhìn chằm chằm ta làm cái gì nhỉ?
Triệu Thụy tỏ ra kinh ngạc nói.
- Thật không? Vậy thì thật kì quá, tốt nhất là không nê để ý đến hắn nữa.
Vân Phương có chút lo lắng nói.
- Ừ, chúng ta mau đi thôi.
Triệu Thụy gật đầu phụ họa.
Hai người vì vậy mà cũng bước nhanh hơn tiến vào Tử Vân Hoa Viên.
Xích Hỏa Lão Yêu nhìn chằm chằm bóng dáng của Triệu Thụy, cẩn thận dò xét nửa ngày cũng không tìm ra được điều gì.
Khiến cho hắn không khỏi nghĩ rằng Triệu Thụy chỉ là một người bình thường, vì vậy đã buông tha cho hắn.
Triệu Thụy cùng Vân Phương vừa mới đi vào Tử Vân Hoa Viên không bao lâu thì xuất hiện một cái xe ngựa, bên trong có ba hành khách cả người nồng nặc mùi rượu.
Ba hành khách này khoảng hai ba mươi tuổi, đã uống không ít rượu cho nên đang say khướt không biết gì.
- Ha! Xem tên kia kìa, tướng mạo thật là cổ quái a!.
Khi thấy Xích Hỏa Lão Yêu, tài xế liền giảm tốc độ xe lại, lớn tiếng cười trêu nói.
- Nga? Đúng vậy! Trang phục thật là cổ quái a!
- Tên lìn què!

Có người mắng một câu.

( SB là 傻屄 : tức là một câu chửi nếu dịch sang vn thì rất bậy, mình đọc lái sang một chút )
Ba người đồng thời cười lên ha hả, tiếng cười vang lên vô cùng chói tai.
Xích Hỏa Lão Yêu quay đầu hung tợn nhìn chằm chằm vào ba người, trong mắt hung quang léo lên bắn ra bốn phía.
Vân Phương đối với lão nhân kia cũng có phần sợ hãi, người khác trêu trọc lão chẳng phải muốn chết sao!
- Nhìn cái gì vậy! Đồ quái vật!
Tên tài xế không biết sống chết quát to một tiếng.
Quả thật rượu làm lá gan con người ta to lên thật, nếu như là bình thường có lẽ họ sẽ không gây chuyện sinh sự như bây giờ nhưng là do uống quá nhiều mà không thể kiềm chế được.
Xích Hỏa Lão Yêu sát khí đầy mặt, thân hình chợt lóe lên, trong nhát mắt đã ở trước mặt tên tài xế.

Đưa tay một cái đã làm cho cánh cửa sắt của chiếc xe nát bét, sau đó lôi tên tài xế ra.
Miệng hắn đột nhiên mở rất rộng, lộ ra một cái đầu thằn lằn vô cùng lớn, sau đó đem tên tài xế nọ quăng vào trong miệng rồi nuốt.
“A!!Yêu quái!”
“Là yêu quái!”
“......”
“......”
Trong xe giờ chỉ còn lại hai gã hành khách, nhất thời bị hù dọa túa ra đầy mồ hôi lạnh nhờ đó mà cũng đã tỉnh rượu, hoảng sợ kêu lớn mở cửa xe, chạy trối chết, chỉ hận không thể chạy càng xa càng tốt.
Bất quá trước mặt bọn họ là Xích Hỏa Lão Yêu thì sao có thể chạy thoát được?
Vừa mới chạy ra không quá hai bước, Xích Hỏa Lão Yêu thân hình mở ra, bay đến phía sau hai người, đem bọn họ trực tiếp ném vào trong miệng rồi nuốt luôn xuống.
- Phì, toàn mùi rượu, thật dở tệ.
Xích Hỏa Lão Yêu dùng lưỡi liếm liếm môi, bất mãn bực tức nói một câu, bất quá oán khí trong lòng thật ra đã tiêu tan không ít.
Hắn đang chuẩn bị tiếp tục kế hoạch của mình, tìm kiếm Ngân Lân Yêu Mãng thì đột nhiên một tiếng quát vang lên trong tai hắn.
“Yêu nghiệt!”
Xích Hỏa Lão Yêu trong lòng giật mình vội vàng xoay người thì thấy một cái mặt nạ lóe lên yêu dị ngân quang xuất hiện phía sau hắn vài thước.
Hắn không khỏi có chút hoảng sợ, Ngân Diện Yêu Ma này có thể không một tiếng động đến bên cạnh mình mà không một chút phát giác.

“Tiền bối.”
Xích Hỏa Lão Yêu vội vàng thu hồi vẻ hung bạo ban nãy, mặt tỏ vẻ cung kính khom lưng vái chào.
Mặc dù hắn đối với người khác thì vô cùng hung bạo, nhưng là khi đứng trước mặt người này thì rất kiêng kị.
Theo hắn nghĩ, người này thật sự qua mức thần bí và khó lường, một chút hơi thở cũng không có, lại mang đến một khí thế kinh người khiến người khác không biết làm thế nào cho phải.
Đương nhiên hắn đối với Ngân Diện Yêu Ma kì quái này cũng còn chút nghi ngờ, cũng muốn thử dò xét xem thực lực chân thực của hắn đến đâu, nhưng là tỏ vẻ cung kính thì tuyệt đối không thừa chút nào.
Ngân Diện Yêu Ma này quả thật cường đại tuyệt luân, nếu hắn không cung kính thì chính là hắn đã tự đi tìm tử lộ rồi.
Chuyện ngu xuẩn như vậy, hắn Xích Hỏa Lão Yêu tuyệt đối sẽ không làm.
- Ta không phải đã từng nói qua với người, không được xuất hiện ở trước mặt ta sao!
Triệu Thụy nhìn chằm chằm Xích Hỏa Lão Yêu thản nhiên nói, trong ngữ khí lộ ra vẻ không vui.
Xích Hỏa Lão Yêu cười khan một tiếng, vội vang thanh minh cho mình :
- Đương nhiên là đã nói, ta vốn định chuẩn bị theo sự phân phó của tiền bối rời đi khỏi Đông Hồ.

Nhưng là tại trên đường ngẫu nhiên lại biết được một cái tin tức cho nên phải quay lại để bẩm báo với tiền bối.
- Tin tức! Tin tức gì?
Triệu Thụy nhìn hắn, không biết lão yêu này có cái chủ ý gì.
Xích Hỏa Lão Yêu đi về phía trước từng bước từng bước tiếp cận Triệu Thụy nói:
- Ta đến vì tin tức Thi Vĩnh Thành ngoại trừ ta còn phái thêm một sát thủ tới Đông Hồ, chính là sợ ta vạn nhất thất thủ sẽ có người tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ.
- Nga!
Có phải là thật không.

Không biết Xích Hỏa Lão Yêu cung cấp tin tức này có dụng ý gì.
Xích Hỏa Lão Yêu không thấy Triệu Thụy có biểu tình gì, cũng không biết ý tứ của hắn ra sao khiến cho trong lòng có chút không yên, âm thầm lo lắng cho tình cảnh của mình.
Đối với Ngân Diện Yêu Ma này, hắn vô trong lòng vừa hoài nghi vừa sợ hãi, chỉ là sợ hãi thì nhiều hơn một ít.
- Vây sát thủ tên là gì? Tu vi thế nào? Hiện tại đang ở đâu?
Triệu Thụy liên tiếp hỏi hắn.
- Thi Vĩnh Thành phái tên sát thủ tên là Ngân Lân Yêu Mãng, tu luyện ở đáy của Thái Hồ, đã tiến nhập nguyên anh kì.

Hắn hiện tại hẳn là còn đang ở trong khu địa sơn phía Bắc Đông Hồ.
- Nga! So với thực lực của ngươi không sai biệt lắm a!
Triệu Thụy ngữ khí ôn hòa, tựa hồ tùy ý không để Ngân Lân Yêu Mãng nọ trong mắt, nhưng là trong tim hắn đang âm thầm kinh ngạc.
Là một yêu vật nguyên anh kì!

Một Xích Hỏa Lão Yêu cũng đã khiến ta phải vất vả ứng phó rồi, nếu giờ lại thêm mội Ngân Lân Yêu Mãng nữa, chỉ sợ lành ít dữ nhiều.
- Đúng vậy.

Thực lực của Ngân Lân Yêu Mãng so với ta quả thật không hơn không kém.
Xích Hỏa Lão Yêu gật đầu nói.
- Hừ! Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin ư! Ngươi bất quá là muốn dụ ta đi để mượn cơ hội diệt trừ mẹ con Vân Phương!
Thanh âm của Triệu Thụy đột nhiên trở nên có phần dữ dằn, uy thế rất lớn từ chiến Minh Linh Mặt Nạ toát ra
- Hôm nay ta nhất định phải đem tên yêu vật giảo hoạt nhà ngươi diệt trừ đi mới được.
Vừa nói năm ngón tay liền mở rộng ra, chân khí màu xanh như hỏa diễm phóng ra từ trong bàn tay hắn.
Xích Hỏa Lão Yêu trong lòng kinh hãi, trên mặt biến sắc, vội bay nhanh về phía sau, luôn miệng kêu oan uổng :
- Ta thề những lời ta nói đều là sự thật, không hề có một câu nói dối! Xin tiền bối minh giám a! Ngân Lân Yêu Mãng ở ngay sâu bên trong ngọn núi phía Bắc Đông Hồ, ta vừa rồi mới cùng nó kịch chiến một hồi.

Nhưng là chúng ta thực lực tương đương, khó phân thắng bại! Ngân Lân Yêu Mãng chính là tử địch suốt năm trăm năm của ta, ta tuyệt đối sẽ không vì nó mà đến lừa gạt ngài đâu!
- Nga! Thật không? Ngươi muốn mượn tay ta diệt trừ tử địch của mình sao?
Triệu Thụy cười lạnh một tiếng, nói trúng dụng tâm của Xích Hỏa Lão Yêu, bất quá chân khí trong tay cũng dần dần thu lại.
Hắn vốn cũng chỉ định dọa Xích Hỏa Lão Yêu mà thôi, không hề muốn cùng hắn khai chiến, nếu việc đóng giả của hắn bị bại lộ thì sẽ là vô cùng nguy hiểm.
- Đúng, đúng vậy.
Xích Hỏa Lão Yêu thấy Triệu Thụy tựa hồ tin lời mình nói, tâm trạng bối rối tạm yên ổn, liều mạng gật đầu thanh minh cho bản thân :
- Ta quả thật cũng có chút ý tứ này, nhưng chủ yếu vẫn là suy nghĩ cho ngài! Ngân Lân Yêu Mãng kia rất hung ác và tàn nhẫn, làm việc không từ một thủ đoạn nào, ngài nếu sơ sẩy không chừng sẽ lại bị hắn áp chế mất!
Triệu Thụy gật đầu trầm ngâm, hắn phải cẩn thận đánh giá một chút để giải quyết vấn đề khó khăn này.
Ngân Lân Yêu Mãng và Xích Hỏa Lão Yêu đều là yêu vật nguyên anh kì, thực lực kinh người, nếu như là chính diện giao tranh, hắn cơ hồ không có một phần thắng.
Bất quá hắn lại không thể cứ chờ Ngân Lân Yêu Mãng tới cửa, bởi vì không thành kế của hắn có thể chấn trụ được căn bệnh nghi ngờ của Xích Hỏa Lão Yêu, nhưng chưa chắc đã hữu hiệu với Ngân Lân Yêu Mãng
Mặt khác, cứ coi như là có tác dụng thì chỉ sợ sẽ tạo ra sự nghi ngờ trong lòng Xích Hỏa Lão Yêu.
Đến lúc đó, hai mặt đều thụ địch thì lại càng hữu tử vô sinh!
Khó giải quyết a!
Thật khó xử!
Triệu Thụy trong lòng thầm than một tiếng, đánh giá hồi lâu rồi đột nhiên cắn răng quyết định.
- Vậy Ngân Lân Yêu Mãng kia ở đâu! Đưa ta đến đó!
Ngữ khí lạnh như băng hạ lệnh cho Xích Hỏa Lão Yêu.
Ngồi chờ chết không có một chút hy vọng, chủ động tấn công có lẽ còn có một tia sống sót.